Chế tạo hào môn
Chương 174
Chương 174: Trả thù lần nữa
Đối mặt với tình cảnh tồi tệ của con trai mình, Hoắc
Tích Nguyên càng tức giận vì có kẻ dám thách thức uy
nghiêm của nhà họ Hoắc.
“Bố, đều do Hoắc Giai Minh, cậu ta và cái tên kia là
cùng một phe. Chắc chắn Hoắc Giai Minh là kẻ đứng
đằng sau, nếu không Đổng Thiên Thanh làm sao có thể đi
giúp cái tên nghèo hèn đó được! Bố, bố phải giúp con báo
thù!”, Hoắc Đình Viễn khổ sở nói, chỉ khẽ cử động mạnh
một chút thì vết thương trên người liền bị kéo ra, đau đến
mức phải kêu lên thành tiếng.
Răng của hắn ta đều bị lung lay bởi cú đánh của Hoắc
Khải, bây giờ ngay cả nói chuyện cũng bị lọt gió vào
trong. Theo lời của bác sĩ, những chiếc răng này sẽ phải
nhổ ra hết.
Nói cách khác, Hoắc Đình Viễn sẽ phải đeo răng giả
trong suốt phần đời còn lại của hắn ta.
Hoắc Tích Nguyên nhìn con trai mình toàn thân băng
bó thạch cao, trầm giọng nói: : “Có trách cũng phải trách
chính mày không có bản lĩnh, ngay cả một tên nghèo hèn
cũng không đối phó được!”
“Con...”
Không đợi hắn ta nói hết câu, Hoắc Tích Nguyên đã
cắt lời: “Được rồi, chuyện này bố đã biết, nhưng nhà họ
Hoắc của chúng ta có quy tắc nghiêm ngặt, kể cả bố thì
cũng không được tùy ý vi phạm quy tắc. Bố sẽ phái người
đi xử lý chuyện này, con không cần phải lo lắng. Sau này
nhớ cho kỹ, có vô số người sẵn sàng đứng ra làm con tốt
thí cho nhà họ Hoắc, tại sao còn phải đích thân ra tay chứ
hả, đúng là ngu xuẩn!”
Hoắc Đình Viễn không dám nói lời nào khi bị bố mình
mắng, chuyện này cũng là do hắn ta sai trước, muốn báo
thù người khác mà còn bị “giết ngược”, nếu không phải
do bây giờ hắn ta đã quá thảm, có thể Hoắc Tích Nguyên
đã đích thân đánh gãy chân hắn ta rồi.
Nhưng vì ông ta đã nói sẽ cử người ởi xử lý chuyện
này nên chắc chắn sẽ có thể giải quyết ổn thỏa mà thôi.
Hoắc Đình Viễn trong lòng tràn đầy oán hận, cái tên
chết tiệt kia, cứ đợi đó, dám đánh ông đây bị thương nặng
như vậy, dù có chết cũng chưa hết tội!
Lúc này, cả Hoắc Tích Nguyên và Hoắc Đình Viễn đều
không coi Hoắc Khải ra gì.
Mặc dù chính bản thân Hoắc Đình Viễn đã tận mắt
nhìn thấy được sự khủng khiếp của Hoắc Khải, nhưng hắn
ta vẫn cho rằng, Hoắc Khải chắc chắn đã có sự giúp đỡ
của Hoắc Giai Minh, từ đó mới có thể xúi giục Đổng Thiên
Thanh. Bằng không thì lúc này người đang nằm trên
giường bệnh nhất định không phải là hắn ta!
Hoắc Tích Nguyên ở trong phòng bệnh không được
bao lâu thì rời đi. Người thư ký đứng ở cửa vội vàng tiến
lên chờ được ra lệnh.
Hoắc Tích Nguyên cũng không nhìn sang người thư
ký, chỉ nói: “Điều tra lai lịch của người tên Lý Phong,
ngoài ra xem thử ở bên kia có ai có thể làm việc giúp
chúng ta không”.
“Tôi đã điều tra rồi ạ, người đàn ông đó chỉ là một đứa
trẻ mồ côi. Anh ta không có cha mẹ hay bất kỳ người thân
bạn bè nào từ khi còn rất nhỏ. Vợ của anh ta tên là Ninh
Thần, cha mẹ vợ của anh ta kinh doanh cửa hàng trái cây,
gia cảnh bình thường”, người thư ký vừa lướt qua thông
tin ở trên điện thoại vừa nói: “Chúng ta không có văn
phòng chỉ nhánh trực tiếp ở bên đó, nhưng có một doanh
nhân nhỏ tên là Đồng Hải Lượng có giao dịch kinh doanh
với văn phòng chi nhánh của chúng ta ở trong tỉnh. Tôi đã
gọi điện đến văn phòng chỉ nhánh đó. Qua điện thoại, bọn
họ nói, người họ Đồng này phẩm cách bình thường, giỏi
tâng bốc và xu nịnh, hơn nữa xuất thân còn là xã hội đen,
sau này chị gái hắn kết hôn với một thương nhân lớn ở địa
phương tên là Liêu Thiên Bằng, sau đó hắn mới lập gia
đình. Hắn đặc biệt hy vọng sẽ có mối quan hệ tốt với văn
phòng chỉ nhánh của chúng ta, luôn có yêu cầu cần được
đáp ứng”.
Con trai của ông chủ bị đánh thành ra thế này, thân là
một thư ký, đương nhiên đã sớm điều tra mọi thông tin.
Hoắc Tích Nguyên rất hài lòng trước sự khôn khéo
của người thư ký. Ông ta gật đầu tán dương rồi nói: “Vậy
thì hãy tìm Đồng Hải Lượng, để cho hắn làm việc này”.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.