Chế tạo hào môn

Chương 74





Chương 74: Tình cờ gặp mặt

Ninh Thần muốn nói với ông ta rằng cửa hàng trên

Taobao của cô ấy kiếm được từ bốn mươi ngàn đến

năm mươi ngàn tệ mỗi ngày, và lợi nhuận ròng trong

một ngày gần bằng tiền hoa hồng trong cả tháng của

con trai ông ta.

Nhưng Hoắc Khải đã nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay

để dưới bàn của cô, Ninh Thần nhìn sang thì thấy anh

khẽ lắc đầu, nên cô không nói gì nữa.

Cô biết rằng Hoắc Khải không muốn để cho chú

Hồ cảm thấy khó xử.

Dù sao cũng là mời người ta đến giúp, cần gì phải

gây nên tình cảnh khó coi.

Cô không còn cách nào khác, đành nuốt cục tức

vào trong và bỏ qua chuyện này.

Thấy Ninh Thần im lặng, Hồ Kiến Tân nghĩ rằng

mình đã đúng, nên thậm chí còn tỏ ra đắc ý hơn nữa.

Nhà họ Ninh vẫn im lặng, xem ông ta ở đó biểu

diễn một mình.

Cho đến khi Đường Đường cất tiếng hỏi: "Bổ ơi,

đến khi nào mới được ăn thế ạ, con đói lắm rồi".

Câu hỏi của cô bé dường như đã phá vỡ bầu

không khí ngột ngạt, Đặng Tuấn Mai quay sang nhìn

Hồ Kiến Tân hỏi: "Lão Hồ, khi nào Tử Hàng mới tan

làm?"

“Bây giờ chắc là nó tan làm rồi” Hồ Kiến Tân duỗi

cổ tay ra để kiểm tra đồng hồ. Sau đó ông ta lại còn

lắc lắc cái đồng hồ trước mặt hai lần rồi nói: "Chị xem

con trai của tôi thật là phí tiền. Mấy hôm trước sinh

nhật tôi, nó mua cho tôi một cái đồng hồ có giá hơn

ba ngàn, còn nói cái gì mà người nghèo chơi xe còn

người giàu có mới chơi đồng hồ, đây mới chính là

phong cách. Tôi mới nói nó, như thế này thật là đốt

tiền quát"

Đặng Tuấn Mai lúng túng, không biết phải trả lời

cuộc nói chuyện này như thế nào.

Cũng may Lý Mỹ Lan còn nhìn ra người nhà họ

Ninh không quá hào hứng với vấn đề này, biết nhà

mình cần phải có chừng mực, liền nói: "Được rồi, ông

bớt khoe khoang lại vài câu đi. Chuyện đó, Tử Hàng

chắc cũng sắp tan làm rồi, nếu cô bé đói thì cứ bảo

phục vụ mang thức ăn lên trước đi. Chúng ta chờ một

lát cũng không sao, nhưng không nên để cô bé đói

bụng".

Hồ Kiến Tân cũng gật đầu: "Đúng đúng đúng, bảo

phục vụ dọn món lên trước, để cho cô bé ăn trước, cô

bé chính là mầm non tương lai của đất nước!"

Hai người bọn họ cũng đã nói như vậy, nên Đặng

Tuấn Mai không khách sáo nữa, kêu phục vụ dọn thức

ăn lên trước, để cho Đường Đường ăn lót dạ.

Sau khi các món ăn được dọn ra, Đường Đường

nhanh chóng cầm đũa lên ăn, nhưng chỉ cắn được hai

miếng, cô bé đã cong miệng lên nói: "Không ngon

như đồ ăn của bố nấu".

Hoắc Khải mỉm cười, xoa đầu cô bé: “Con mèo nhỏ

tham ăn”.

Sau khi chờ thêm ba mươi phút, ngay cả Hồ Kiến

Tân và Lý Mỹ Lan cũng đều đang nóng lòng chờ đợi,

còn Ninh Quốc Năng thì càng thêm ủ rũ.

Nói là dùng bữa lúc 11 giờ 50, nhưng bây giờ đã là

12 giờ 30 mà vẫn chưa thấy tăm hơi.

Hồ Kiến Tân cũng cảm thấy có chút xấu hổ, đang

định gọi điện thoại cho Hồ Tử Hàng thì cánh cửa của

gian phòng lại mở ra.

Hồ Tử Hàng bước vào trong. Trên người của cậu ta

lúc này là cả một bộ âu phục, giày da láng bóng, mỉm

cười ngay khi bước vào cửa: "Mọi người đều đến rồi ạ,

thật xin lỗi, vì công ty vừa tổ chức cuộc họp khẩn cấp,

do ông chủ đích thân chủ trì cuộc họp. Cháu cũng vì

vậy mà đến muộn".

che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com

che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status