Cho tớ mượn bài tập chép với!

Chương 48



Hai người ở trên giường, nhẹ nhàng nói chuyện, trong phòng bật đèn ngủ trên đầu giường, huân hương nhàn nhạt, Tiết Nhượng ôm chặt cô gái trong ngực, ấm áp làm cho tim cũng mềm nhũn, Trương Lam dần dần cũng mệt nhọc, ngáp một cái liền cọ cọ vào trong lòng anh, quần áo ngủ của hai người đều mỏng, nằm kề sát bên nhau rất là thoải mái.

Giường rất lớn, 1m8, Trương Lam còn quấn lấy chân anh, Tiết Nhượng dùng chân kẹp chân cô, hôn xuống đỉnh đầu cô.

Từ từ, tiến vào giấc ngủ.

Bởi vì ngày thứ hai đều phải lên lớp, chuông báo thức của Trương Lam vào tiết thứ nhất rất chuẩn, chưa được sáu giờ sáng, liền vang lên, Trương Lam theo phản xạ muốn ngồi dậy, trực tiếp ngồi lên cánh tay Tiết Nhượng, Tiết Nhượng hơi mở mắt, kéo cô xuống, ôm nói: "Ngủ một lát nữa."

"Em sắp trễ rồi." Trương Lam vội vội vàng vàng nói.

"Mấy giờ rồi?"

"Năm giờ ba mươi, anh muốn đưa em đi trường học sao." Trương Lam đẩy cánh tay Tiết Nhượng ra, Tiết Nhượng ừ một tiếng, ngồi dậy lười biếng vươn tay, đem cô ôm xuống...

Trương Lam: "..." Em cũng không phải là con gái anh.

Tiết Nhượng một đường đem cô ôm vào phòng tắm, lấy kem đánh răng cho cô cùng với cốc nước, đặt ở trước mặt cô, sau đó anh xoay người ra phòng tắm, Trương Lam đánh răng, miệng nói không rõ: "Anh làm gì đi? Anh không đánh răng sao?"

Tiết Nhượng cười khẽ: "Anh đi thay quần áo."

"Nga."

Trương Lam tiếp tục đánh răng, Tiết Nhượng ra phòng tắm, mới mở đèn trong phòng ngủ, bây giờ thật sự quá sớm, khóa học của Trương Lam thật biến thái, bảy giờ sáng liền lên lớp, một tuần phải có một ngày biến thái như vậy, Tiết Nhượng mặc quần áo tử tế, vào phòng tắm, Trương Lam đã lau mặt xong đánh răng xong, đi ra, Tiết Nhượng hôn xuống trán cô, "Uống ly nước nóng, chúng ta đi ra ngoài ăn sáng."

" Tới kịp sao?" Cô từ nơi này đến nơi đó cần một thời gian nhất định.

"Không kịp thì em ở trong xe ăn, anh không vội, anh mười giờ mới lên lớp."

"Nha, Thanh Hoa các anh thật tốt."

Trương Lam mặc dù bởi vì buổi sáng sớm như vậy vừa vội vừa có chút lo âu, nhưng mặc vào chiếc váy chiffon kia, tâm tình nhất thời tốt lên, làn da của cô trắng, váy chiffon màu trắng điểm thêm màu vàng, trên váy có cánh hoa hồng, ở vị trí chéo của chiếc váy, tay áo xẻ vai ngắn, đặc biệt vừa người.

Phần thắt lưng, cực kỳ tỉ mỉ, ngực cũng hở ra, Tiết Nhượng vừa quay người thấy được, không nhịn được kéo qua mặt đối mặt, ôm một cái, Trương Lam cười hỏi: "Làm gì? Mặc rất đẹp sao?"

" Đẹp mắt là một chuyện, cảm thụ một chút cảm giác ngực bị ép."

Trương Lam nghiến răng, hung hăng đạp anh cười, anh khẽ cười một tiếng, nắm tay cô, còn có lấy túi xách của cô, thuận tay lấy chìa khóa xe ở trên tủ giày, ra cửa, xuống gara lái xe.

Buổi sáng mùa hè, hơn năm giờ ánh mặt trời đã xuất hiện, xe Land Rover màu đen đi ra gara, vẫn còn thời gian, hai người đi Mc Donalds ăn bữa sáng, sau đó lại vội vàng lên xe, Tiết Nhượng lái đến con đường đi tới trường học Trương Lam, khoảng sáu giờ rưỡi, xe đi đến cửa trường đại học trung y dược.

Trương Lam tháo dây an toàn, liếc anh một cái.

Tay anh khoác trên tay lái, khóe môi hơi câu, ánh mặt trời rơi lên sườn mặt của anh, tuấn mỹ vô song, Trương Lam đi qua, ở trên môi mỏng của anh nhẹ nhàng chạm vào.

Mềm mại cực kỳ, Tiết Nhượng ở lúc cô lui ra, tay nhẹ nhàng bắt lấy, chế trụ cổ của cô, đầu lưỡi liền tiến vào miệng cô, Trương Lam ngô một tiếng, anh hơi nghiêng mặt, răng môi quấn quít, lúc rời đi, mang theo một tia chỉ bạc, anh thấp giọng nói: "Tan học anh tới đón em."

" Đêm nay còn tới nơi đó của anh ngủ sao?"

" Đúng, về sau đều đến nơi anh ngủ."

"Được rồi." Trương Lam gật đầu, mở cửa xuống xe, lại nghiêng đầu nhìn anh một cái, Tiết Nhượng ngồi ở trên vị trí tài xế, mỉm cười, Trương Lam hôn gió anh một cái, sau đó vui vẻ đi vào trong trường học.

Tiết Nhượng đưa mắt nhìn cô sau khi tiến vào, mới khởi động xe, quay xe, sau đó đi xa.

Trương Lam ngâm nga, đi tới phòng học, Bàn muội hai chân giang rộng ra, chắn ở cửa phòng học, nhìn chằm chằm cô: "A, tiểu tỷ tỷ đi một đêm không về của chúng ta đã về rồi?"

Trương Lam mặt đầy cảnh xuân, ôm lấy cánh tay cô ấy nói: "Đi, sắp tới giờ học rồi, đợi lát nữa mời các cậu ăn cơm."

" Ăn cơm? Móng heo?"

" Không thành vấn đề, một người một phần."

"Được, thành giao."

Bàn muội đi theo cô vào phòng học, hai người thường ngồi ở vị trí phía trước, Bàn muội bắt đầu bát quái, Trương Lam đẩy đầu cô ấy ra, cười nói: "Không có khuếch đại như vậy đi."

"Các cậu không phải là nhất kiến chung tình sao?"

"Không phải, chúng tớ là bạn học cao trung."

"A...." Bàn muội cười toét miệng, "Đây là nối lại tiền duyên?"

" Ừ, chúng tớ đã từng yêu nhau."

"Vậy tại sao lại tách ra?"

Trương Lam dừng lại, cô chơi điện thoại, nói: "Bởi vì một số nhân tố không thể đối kháng."

"Hả?"

Lúc này thầy giáo đã đến, chuông vào lớp cũng vang lên, Bàn muội không hỏi nữa, hai người bắt đầu lên lớp, bốn mươi lăm phút sau, Trương Lam lười biếng duỗi thắt lưng, cùng Bàn muội đi ra phòng học, lúc này cũng tầm tám giờ, chương trình học bình thường cũng mới vừa bắt đầu, váy trên người của Trương Lam làm cho không ít người ngắm nhìn.

Hoa hậu giảng đường Từ Hoa cũng ở bên trong tiết khóa, tan lớp trước, liếc mắt nhìn Trương Lam một cái, tròng mắt cô ta thoáng qua tia hâm mộ, Trương Lam là một trong những học sinh có điều kiện gia đình tốt nhất ở đây, cơ hồ tất cả quần áo đẹp và đắt tiền, đều mặc ở trên người cô, mấy nữ sinh đi theo Từ Hoa liếc nhìn Trương Lam, nói: "Cậu nhìn thấy quần áo trên người cậu ta chưa?"

" Thấy được, hãng XX trong hệ liệt hoa hồng."

"Cả nước chỉ có hai cái."

"Cậu nói cậu ta điều kiện tốt như vậy, tại sao lựa chọn làm y tá, cái nghề này vừa mệt vừa cực khổ."

" Ai biết, nghe nói thành tích của cậu ta ở cao trung rất kém, sau này bởi vì học thêm mới thi được vào trường học chúng ta, đoán chừng là không đậu các trường khác đi, không giống như Từ Hoa, người ta thành tích vừa tốt lại xinh đẹp, chỉ là xuất thân không tốt mà thôi, không quan hệ, chúng ta dựa vào chính mình."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 23 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status