Chồng tôi thật quyến rũ

Chương 377: Hỏi đáp vui cùng vợ chồng nhà họ Lê (2)



Chương 377: Hỏi đáp vui cùng vợ chồng nhà họ Lê (2)

Trần Khả Như thoải mái nói: “Đó là tình yêu sét đánh. Khi đó, tôi cảm thấy trên đời không có người đàn ông nào đẹp hơn anh ấy.”

Người dẫn chương trình hỏi: “Còn bây giờ thì sao?”

Trần Khả Như nhìn Lê Hoàng Việt ánh mắt dịu dàng: “Vẫn như cũ.”

Người dẫn chương trình: “Thế còn tổng giám đốc Việt thì sao nhỉ?”

Lê Hoàng Việt vừa xấu hổ vừa thở gấp nói: “Lần đầu tiên gặp mặt tôi quên mất rồi, bởi vì khi đó thị lực của tôi không tốt lắm, hình như là bị đục thủy tinh thể, sau đó nhờ phẫu thuật đã khôi phục lại được rồi, mới hồi phục trở lại bình thường.”

Người dẫn chương trình bán tín bán nghi: “Thật sao?” Thì ra Tổng giám đốc Việt bị đục thủy tinh thể từ nhỏ, điều này khá bất ngờ.

Trần Khả Như thầm khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Tổng giám đốc Việt, chém gió thẳng thắn mà không cần bản thảo.

Lê Hoàng Việt: “Cho nên tôi đã yêu vợ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Không còn nghi ngờ gì nữa, lúc đó tôi cảm thấy người phụ nữ này nhất định sẽ thuộc về tôi!”

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trên khán đài đều nhìn chằm chằm bọn họ, lập tức cảm thấy vị tổng giám đốc hống hách không còn nữa, những trái tim thiếu nữ liền bị rung động.

“Trời ơi, tổng giám đốc Việt đẹp trai quá!”

“Tổng giám đốc Việt quá thu hút rồi!”

“Đúng vậy!”

“Cho tôi cả một tá chồng như thế này đi.”

Cả trường quay lập tức bùng cháy, đợi một lúc, người dẫn chương trình từ tốn hỏi: “Nụ hôn đầu tiên của hai người là khi nào?”

Trần Khả Như: “Tại biệt thự nhà họ Lê.” Mơ hồ nhớ lại, hình như ngày hôm đó Lâm Ngọc Kiều đã cho họ uống hai món súp thuốc bổ kỳ lạ, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cô nam quả nữ, rồi tự nhiên xảy ra chuyện không thể diễn tả được.

Nói xong, Trần Khả Như thở dài, từ đầu đến chân, Lê Hoàng Việt rất men nên Lê Hoàng Việt có không ít lốp dự phòng… Nụ hôn đầu tiên làm sao có thể là cô ấy chứ? Có khả năng nó sớm đã được trao cho Trần Phương Liên – người con gái đã chết từ lâu.

Lê Hoàng Việt: “Biệt thự nhà họ Lê.”

Nghe vậy, người dẫn chương trình cười nói: “Hai người thật sự rất hợp nhau. Không ngờ rằng tổng giám đốc Việt và vợ mình rất thận trọng, sau khi kết hôn mới có nụ hôn đầu, thật khiến mọi người ngạc nhiên.”

Trần Khả Như một chữ cũng không tin, bỏ đi, đợi khi về đối chất với anh ta.

Người dẫn chương trình: “Bạn đã có bao nhiêu người bạn trai (bạn gái) trước đối phương?”

Trần Khả Như: “Không có.”

Lê Hoàng Việt: “Không có.”

Người dẫn chương trình khó xử nói: “Tổng giám đốc Việt…điều đó…thực ra chúng tôi đều biết, anh có thể nói sự thật…”

Lê Hoàng Việt nghiêm túc nói: “Đây là sự thật.”

Mọi người trên khắp thế giới đều biết rằng Lê Hoàng Việt đang nói dối, nhưng anh ấy không khẳng định, ai cũng không dám vạch trần. Trần Khả Như tỏ ý đồng cảm nói: “Bạn gái nhiều lắm, chỉ là anh ấy không nhớ nổi.”

Lê Hoàng Việt: “…” Vợ à, đừng phá hỏng sân khấu như thế chứ.

Người dẫn chương trình: “Bạn thích ở đâu nhất?”

Trần Khả Như: “Ở nhà cùng với con.”

Lê Hoàng Việt nói với hàm ý sâu xa: “Không hẳn, gần đây là ban công.”

“Ban công?”

Bỗng nhiên phát hiện ra, lượng thông tin này thật tuyệt vời! Người dẫn chương trình không khỏi đỏ mặt, không nói nên lời, trong đầu anh ta sớm đã hiện lên vô số cảnh tượng abcxyz.

Trần Khả Như từng giây từng phút đều muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, không sai, Lê Hoàng Việt đã nói thật, nhưng nó thẳng thắn đến mức đầu heo cũng biết được họ đã làm chuyện không thể diễn tả được đó trên ban công.

Tổng giám đốc Việt nhiệt tình muốn khám phá ra ở những địa điểm mới…Không còn chút nghi ngờ gì về sự nhiệt tình của anh ấy nữa.

Lê Hoàng Việt nhận thấy hiệu ứng sân khấu đã đạt đến đỉnh điểm, không nhanh không chậm, anh ta từ tốn nói: “Gần đây hai đứa trẻ rất thích vẽ tranh trên ban công. Vợ à, em nói xem sau này em muốn nuôi dưỡng sở thích vẽ tranh của chúng như thế nào?”

Anh rất tự nhiên, nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay người vợ thân yêu của mình.

“Tất nhiên có thể.”

Trần Khả Như chỉ đơn giản là muốn thuyết phục anh ta, trả lời một cách vô nghĩa, bình tĩnh nhẹ nhàng rút tay ra. Anh à, đây là chương trình phát sóng trực tiếp đó. Khán giả lúc này đều có cùng một suy nghĩ: Lần trước còn hôn nhau ở nơi công cộng, rộng lượng hơn như thế này còn nhiều.

Người dẫn chương trình: Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của tổng giám đốc Việt, có phải mọi người đã hiểu lầm ý của anh ấy không?

“Bạn thích nhất bộ phận nào của đối phương?”

Trần Khả Như: “Đôi mắt.” Đôi mắt anh lúc nào cũng toát ra vẻ quyến rũ trầm lặng.

Lê Hoàng Việt: “Toàn bộ, chỗ nào tôi cũng thích.”

Người dẫn chương trình: “Có phải là người coi trọng ngoại hình không?”

Trần Khả Như: “Vâng.” Ngay từ đầu vốn đã bị làn da của người đàn ông này hấp dẫn, nếu Lê Hoàng Việt thấp bé và kém sắc thì cô làm sao có thể động lòng được.

Lê Hoàng Việt: “Đúng vậy.”

Người dẫn chương trình: “Điểm nào của đối phương khiến bạn không hài lòng nhất? Hoặc là không thích khuyết điểm nào nhất?”

Trần Khả Như: “Lúc trước anh ấy quá độc đoán và hống hách, bây giờ thì lại quá bám người.”

Lê Hoàng Việt: “Đối với tôi quá lạnh nhạt, hay khẩu thị tâm phi.”

Người dẫn chương trình cười nói: “Anh Việt thành thật như vậy, không sợ buổi tối về nhà bị phạt sao? Phu nhân Lê sẽ phạt anh như thế nào đây? Quỳ gối giặt quần áo hay bàn phím gì đó?”

Thôi được rồi, khi hỏi câu này, cô ấy cảm thấy rất bình thường.

Lê Hoàng Việt cười nói: “Cô ấy thường phạt tôi quỳ trên bàn cân. Trọng lượng chỉ được khoảng 25kg không hơn không kém. Tôi sẽ phải quỳ trong hai tiếng đồng hồ.”

Người dẫn chương trình và khán giả được ăn dưa: Thì ra còn có cả kiểu quỳ gối này! Người phải giữ tư thế thẳng đứng!

Sau khi chương trình này được phát sóng trực tiếp, các bà vợ đã áp dụng phương pháp trừng phạt quỳ gối mới này và làm theo, điều này đã làm gia tăng doanh số bán cân một thời gian.

Trần Khả Như mỉm cười, trong miệng thầm nói hai chữ: nhảm nhí!

Cô phát hiện ra khả năng mở to mắt nói nhảm của Lê Hoàng Việt càng ngày càng tinh vi, ai nói anh ta là loại giám đốc hống hách, rõ ràng là loại xảo quyệt bụng đen!

Người dẫn chương trình tiếp tục: ” Đối phương thích nhất loài động vật nào?”

Trần Khả Như: “Người này căn bản không hề yêu động vật.”

Lê Hoàng Việt: “Tôi thích những con vật có lông và sạch sẽ, nhưng tôi ghét nuôi chúng vì chúng sẽ rụng lông.”

Người dẫn chương trình: “Đồ uống yêu thích của đối phương?”

Trần Khả Như: “Nước khoáng.”

Lê Hoàng Việt: “Nước lọc đun sôi.”

Người dẫn chương trình: “Trong quá trình yêu nhau, có xuất hiện tình địch không? Người ấy tên là gì?”

Trần Khả Như nghiến răng: “Có, không chỉ có một…” Cô ấy không muốn nói tên cụ thể, nhưng tin rằng bất cứ ai chú ý đến cô ấy và Lê Hoàng Việt đều sẽ biết! Mặc dù tất cả đều đã chết, nhưng khi nhớ lại vẫn có chút u sầu không quên được.

Người dẫn chương trình nói: “Trước khi tổng giám đốc Việt trả lời, khán giả tại trường quay có thể nói lên ý kiến ​​và phát biểu quan điểm ​​của bản thân mình.”

Khán giả gần như vỡ òa, từng cánh tay giơ lên cao chỉ sợ người dẫn chương trình không nhìn thấy. Tổng cộng có bốn người được chọn, và câu trả lời là Phan Huỳnh Đông, Dương Tử Hào, Phan Huỳnh Đông, Mike… Nói cho cùng, một số chuyện là họ đã được nghe, và có rất nhiều phiên bản riêng.

Trần Khả Như khó xử, ai nói cô ấy và những người đồng tính nam có quan hệ tương đối thân chứ? Dù muốn kín tiếng, cô ấy cũng đành chịu.

Tiếp theo đến lượt Lê Hoàng Việt công bố đáp án, anh ta tràn đầy tự tin, ánh mắt sắc bén như khinh thường người thường: “Tình địch? Xin lỗi, tôi không biết viết hai chữ này.”

Anh quá bá đạo!

Khán giả lại đều bị thu hút!

Trần Khả Như nhẹ mím miệng, nhưng không nói gì. Hũ giấm chua này, vẫn còn dám nói bản thân không quan tâm, những năm đó người bị anh ta đánh còn ít sao?

Chỉ có điều trong lòng cô không chỉ ngọt ngào, mà còn ngọt ngào hơn mật ong.

Người dẫn chương trình: “Đâu là nơi ý nghĩa nhất đối với hai người?”

Câu hỏi này hoàn toàn là một bài kiểm tra sự hiểu biết ngầm, hai người nhìn nhau, và người dẫn chương trình nhanh chóng nói: “Không gian dối, không giao tiếp, phải là một câu trả lời nảy ra trong đầu mà không cần suy nghĩ.”

Trần Khả Như: “Bệnh viện.”

Lê Hoàng Việt: “Đường Hồ Xuân Hương.”

Người dẫn chương trình hỏi: “Trần Khả Như, cô có thể nói với chúng tôi về lý do tại sao lại là bệnh viện không?”

Trần Khả Như thoải mái cười nói: “Bởi vì đó là lần đầu tiên anh Việt nhìn tôi, và cũng là nơi anh ấy cầu hôn tôi.”

“tổng giám đốc Việt thì sao nhỉ?”

“Lần đầu tiên tôi biết vợ mình là một người phụ nữ xinh đẹp, trong sáng, tốt bụng và đảm đang.”

Câu trả lời trìu mến của tổng giám đốc Việt, không chỉ có Trần Khả Như lộ ra ánh mắt ngại ngùng mà trái tim của người hâm mộ cũng tan chảy, và tất cả đều biến thành khuôn mặt ngây ngốc.

Người dẫn chương trình: “Bạn ngưỡng mộ ngôi sao nam (nữ) nào nhất ở lứa tuổi học sinh cấp 2 khi tình yêu mới chớm nở?”

Trần Khả Như suy nghĩ một chút: “Tạ Đình Phong, Châu Kiệt Luân… Sau này học đại học, tôi không quan tâm lắm đến showbiz.”

Lê Hoàng Việt nhìn vợ một cách trầm ngâm, trong lòng nghĩ Tạ Đình Phong, Châu Kiệt Luân? Khẩu vị của em khi còn bé…không đạt yêu cầu, kém xa vẻ đẹp siêu thực của tôi.

Người dẫn chương trình thúc giục: “Tổng giám đốc Việt?”

Lê Hoàng Việt nói: “Không có thần tượng.”

Khán giả đều nhận định: nói dối.

“Anh Việt, thật ra anh chỉ cần nói một vài hình mẫu lý tưởng của mình là được. Dù sao cũng là chuyện trước khi kết hôn. Tôi nghĩ phu nhân Lê sẽ không phiền chứ?” Người dẫn chương trình cảm thấy Lê Hoàng Việt không thành thật, thẳng thắn như Trần Khả Như.

Giọng Trần Khả Như vang lên đúng lúc: “Đúng vậy, chồng à, anh nói thật đi, ai cũng biết em là một người vợ ân cần, chu đáo và tốt bụng mà.”

Người dẫn chương trình đang nghe liền cảm thấy nụ cười Trần Khả Như có nét ảm đạm khiến cô ấy hoảng sợ. Cô chớp mắt, ừm, đó là ảo giác.

Lê Hoàng Việt trong miệng lẩm bẩm hồi lâu mới nặn ra ba chữ “Lưu Diệc Phi.”

Sau đó, biểu hiện của Trần Khả Như hơi kỳ lạ.

Tất cả những người hâm mộ đều đồng thanh nói: Vốn dĩ tổng giám đốc Việt thích hình mẫu này, chẳng trách Trần Khả Như rất có thần thái.

Người dẫn chương trình: “Kết hôn lâu như vậy, có bao giờ gặp phải chuyện gì khiến hai người sợ hãi nhất không?”

Trần Khả Như nói: “Có rất nhiều, một trong số đó là khi anh ấy bỏ rơi tôi và làm tổn thương tôi, hai là mỗi lần anh ấy đau đớn vì tôi và liều lĩnh sinh tử vì tôi, những lúc ấy tôi cảm thấy như cả thế giới sắp sụp đổ.”

Một giọt nước mắt tràn ra khỏi khóe mắt, rõ ràng là một lời tỏ tình ngốc nghếch, nhưng rõ ràng khiến người ta cảm nhận được sự chân thành và tình cảm nồng nhiệt trong ánh mắt cô.

“Còn tổng giám đốc Việt thì sao?”

“Khi tôi không nhìn thấy cô ấy, tôi tưởng rằng cô ấy đã chết.”

Lê Hoàng Việt vô thức ôm chặt vai vợ, đôi khi anh không dám nghĩ về quá khứ. Có hai lần, khi anh biết tin về cái chết của cô, cuộc sống anh còn tồi tệ hơn cái chết.

Không ai hiểu được cảm giác như sống đi chết lại đó.

Trong bầu không khí ủy mị, người dẫn chương trình lập tức thay đổi không khí chương trình: “Hai người cảm thấy chuyện hạnh phúc nhất là gì?”

Trần Khả Như dịu dàng nhìn chồng, ngọt ngào nói: “Anh nói trước đi.”

Lê Hoàng Việt sâu sắc nói: “Hạnh phúc lớn nhất là mỗi sáng sớm mở mắt ra nhìn thấy người phụ nữ mình yêu nhất.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status