Chung cực truyền thừa

Chương 208: Hạ lễ


- Chúc mừng a!

Thánh Giai ở xung quanh, lúc này cũng bắt đầu chúc mừng Lâm Dịch. Tiềm lực của Lâm Dịch là quá rõ ràng. Những Thánh Giai này hầu hết đều là trưởng lão hoặc nhân vật có thực quyền trong các thế lực lớn trên đại lục. Tự nhiên muốn lôi kéo Lâm Dịch. Dù sao, trên đại lục này cường giả vi vương, gia tộc nhân số cao thủ liên quan đến số phận của gia tộc. Nhất là người có tiềm lực phát triển thật lớn. Rất hiển nhiên, Lâm Dịch chính là người như thế. Tuy rằng hắn bây giờ còn chỉ là Tiểu Tinh Vị hạ giai, nhưng không ai hoài nghi thành tựu sau này của hắn, sẽ cao đến trình độ mọi người khó có thể với tới. Cho dù là đạt được trình độ như Bạch Tiếu Thiên cũng không phải không có khả năng! Lập tức tự nhiên muốn tạo quan hệ tốt với hắn.

Sắc mặt Lâm Dịch vẫn hơi chút đỏ lên. Tuy rằng những người này, hắn đều không quen biết. Nhưng từ việc bọn họ đều huyền phù tại không trung mà xem, chí ít đều là cường giả Thánh Giai. Cũng biết đều là những tiền bối, hơn nữa thái độ với mình cũng cực kỳ ôn hòa, lập tức tự nhiên đáp lễ.

Bạch Tiếu Thiên đột nhiên khẽ cười một tiếng nói:

- Tiến nhập Tinh Vị Cảnh không phải một chuyện nhỏ như vậy. n, cũng không có chuẩn bị quà tặng gì, liền đưa cho ngươi một cái không gian giới chỉ, làm hạ lễ đi.

Nói rồi, trên tay ngân mang chợt lóe, xuất hiện một cái bạch sắc giới chỉ hình thức cực kỳ cổ xưa, đưa cho Lâm Dịch.

Lâm Dịch có chút sững sờ, chợt lại có chút rối loạn, liên tục xua tay nói:

- Không nên không nên. Cái này thực sự quá mức quý trọng.

Bất quá trong ánh mắt nhìn không gian giới chỉ, lại vẫn là nhịn không được lộ ra vài tia quang mang ước ao. Ngày đó biết được Thủy Linh Lung có không gian giới chỉ, cũng đã để hắn rất là ước ao. Dù sao, có một cái không gian giới chỉ, đó thực sự là thuận tiện không ít. Chí ít, sau này cũng không cần lo lắng vấn đề sau khi sử dụng chiến văn nữa.

Bất quá để hắn cứ như vậy nhận quà tặng của Bạch Tiếu Thiên cũng có chút không tốt lắm. Dù sao nghiêm khắc mà nói, hắn cùng Bạch Tiếu Thiên cũng không quá quen thuộc. Hơn nữa không gian giới chỉ cũng thực sự quá mức hiếm hoi. Nếu như nói giới chỉ này là do Lạp Cổ Kỳ cho hắn, như vậy không có hai lời, hắn đã sớm một phát nhận lấy rồi.

Bạch Tiếu Thiên nhẹ nhàng lắc đầu cười nói:

- Chỉ là một cái giới chỉ mà thôi. Không có gì. Còn hi vọng ngươi chớ nên ghét bỏ đấy.

Bạch Tiếu Thiên cười trêu chọc. Không gian giới chỉ, không gian giới chỉ, tuyệt không phải như hắn nói dễ dàng như vậy.

- Thế nhưng...

Lâm Dịch còn muốn từ chối. Nhưng Lạp Cổ Kỳ ở bên cạnh cũng đã nhìn ra mục đích của Bạch Tiếu Thiên. Làm cùng một trận doanh, Lạp Cổ Kỳ tự nhiên vừa cười vừa nói:

- Nếu Bạch đại nhân cho ngươi, vậy thì cảm tạ Bạch đại nhân đi! Hắc hắc, Bạch đại nhân là người giàu có nhất đại lục. Không gian giới chỉ đối với người khác có thể là rất khó khăn, nhưng đối với hắn mà nói, thật đúng không tính là đồ vật trân quý gì cả.

- Tiểu tử ngươi...

Bạch Tiếu Thiên cười khanh khách.

- Cái này...

Nghe Lạp Cổ Kỳ cũng nói như vậy, Lâm Dịch do dự một chút, cuối cùng vẫn là không thể nhịn được mê hoặc của không gian giới chỉ, đồng thời cười nói:

- Cảm ơn Bạch đại nhân!

Bạch Tiếu Thiên lắc đầu cười khẽ một tiếng, nói:

- Ở mặt trên nhỏ một giọt máu, có thể dùng tinh thần lực mở ra. Không cần quá nhiều tinh thần lực là được.

Lâm Dịch nghe vậy gật đầu. Sau đó, ngón cái khẽ quét qua ngón trỏ, một giọt máu liền rơi xuống trên cái giới chỉ cổ khác kia. Chợt trên ngón trỏ lam mang lóe ra, vết thương như vậy đã biến mất vô tung. Hiệu quả chữa thương của thủy hệ dị năng tự nhiên là phi thường rõ ràng.

Giọt máu tươi ở trên mặt không gian giới chỉ cổ xưa, sau đó, chỉ thấy tựa như bọt biển, trong khoảnh khắc dụng nhập. Trong ánh mắt có chút chờ mong cùng kỳ quái của Lâm Dịch, một trận quang mang bạch ngân đột nhiên từ trên bạch sắc giới chỉ lóe ra.

- Đeo nó vào đi!

Lúc này Lạp Cổ Kỳ mở miệng nói rằng. Lâm Dịch không có do dự, liền trực tiếp đeo vào ngón út bên trái. Cảm xúc lạnh lẽo sau một trận ngân mang lóe ra, hoàn toàn biến mất. Mà một cổ cảm giác tựa như huyết mạch tương liên xuất hiện. Đây là một loại cảm giác rất quái lạ. Lâm Dịch cũng không biết hình dung như thế nào.

- Hiện tại thử dùng tinh thần lực của ngươi chạm vào nó một cái.

Lạp Cổ Kỳ cười chỉ điểm nói. Lâm Dịch gật đầu, lập tức trịnh trọng nhìn giới chỉ tựa như gắn bó nhất thể với mình, một luồng tinh thần lực nho nhỏ đụng vào, sau đó, gian nhất thời xuất hiện trong óc hắn.

- Đây là...

Lâm Dịch kinh ngạc nhìn không gian xuất hiện trong đầu. Không gian này cực lớn, nhìn một chút, không gian này chí ít đã ngoài mấy trăm thước! Ở trong không gian này còn bày đặt một vài đồ vật lóe ra quang mang mơ hồ.

- Thử dùng tinh thần lực của ngươi lấy ra đồ vật bên trong!

Thanh âm của Bạch Tiếu Thiên vang lên. Lâm Dịch nghe vậy gật đầu, chợt tâm niệm hơi khẽ động, chỉ thấy một món đồ vật đã xuất hiện trong tay hắn. Đó là một tinh thể toàn thân trong suốt vô bì. Lâm Dịch có chút kinh ngạc cúi đầu liếc mắt nhìn. Bởi vì hắn có thể cảm giác được đồ vật này ẩn chứa năng lượng rất mạnh!

- Đây là...

Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn ngẩng đầu nhìn Bạch Tiếu Thiên. Bạch Tiếu Thiên cười cười nói:

- A! Bên trong lúc trước để một ít ma hạch của ma thú Thánh Giai cùng một vài món đồ chơi nhỏ. Không coi là đồ vật quý giá gì cả, toàn bộ liền cho ngươi đi!

Lâm Dịch nghe vậy kinh ngạc cúi đầu nhìn về phía tinh thể đang tỏa ra quang mang xán lạn trong tay.

- Không nghĩ tới, đây là ma hạch của ma thú Thánh Giai vô giá trong truyền thuyết a! Thảo nào trong đó ẩn chứa lực lượng cường đại như vậy!

Lâm Dịch có chút giật mình. Lấy lực lượng hiện nay của hắn, liền có thể cảm giác được lực lượng ẩn chứa bên trong rất mạnh. Có thể nghĩ năng lượng của Thánh Giai ma thú kia mạnh cỡ nào.

Mà trong một quá trình này, sắc mặt một vài Thánh Giai ở xung quanh đều hơi biến. Những người này đều là những lão gia hỏa sắp thành tinh, sao không nhìn ra nguyên nhân căn bản Bạch Tiếu Thiên cho Lâm Dịch một khỏa không gian giới chỉ là gì? Nhưng bọn họ lại không có cách nào. Bọn họ chung quy không thể ngăn cản Bạch Tiếu Thiên thu mua Lâm Dịch đi? Trừ phi bọn họ thật không muốn sống nữa. Hôm nay trong lòng bọn họ oán giận. Chỉ là chính mình vừa rồi sao không cho Lâm Dịch lợi ích trước? Ngược lại để Bạch Tiếu Thiên giành mất tiên cơ.

Lập tức một Thánh Giai có biểu tình hơi bối rối hướng Lâm Dịch biểu thị áy náy, nói cái gì đến quá mức vội vàng, nên không có mang theo lễ vật gì. Chờ có cơ hội, nhất định sẽ bổ sung,...Lạp Cổ Kỳ nói câu nào không thể không có đạo lý. Nói Bạch Tiếu Thiên là người giàu có nhất đại lục tuyệt đối không sai. Đối với thường nhân, thậm chí Thánh Giai bình thường mà nói không gian giới chỉ cực kỳ trân quý. Mà Bạch Tiếu Thiên xem ra thật đúng không tính là cái gì. Phải biết rằng, Bạch Tiếu Thiên chưởng quản không phải là một địa phương bình thường.

Vô Song Hội mười món phần thưởng đều là lấy từ chỗ đó ra. Trong đó đến tột cùng có bao nhiêu chí bảo khiến người ta đỏ mắt, phỏng chừng ngoại trừ Bạch Tiếu Thiên ra không còn ai có thể rõ ràng được.

Đương nhiên, cũng không có ai ngốc đến mức đánh chủ ý lên địa phương kia. Bạch Tiếu Thiên không phải là người ăn chay! Chỉ là suy nghĩ một chút liền có thể rõ ràng biết được? Bạch Tiếu Thiên là Lĩnh vực Dị Năng Giả, hắn là tại ba mươi sáu tuổi thành Thánh Giai. Thiên tư cao có thể nghĩ. Mà hôm nay hắn đã sống hơn ba vạn năm, khoảng thời gian dài như vậy, có thể để hắn thiên tư phi phàm đạt được cảnh giới gì? Đã không ai có thể tưởng tượng được. Nghe đồn phỏng chừng Bạch Tiếu Thiên đã đạt được trình độ Đại Tinh Vị đỉnh phong! Tuy rằng cái này không ai chứng thực, bản thân Bạch Tiếu Thiên cũng không có nói ra. Nhưng không ai hoài nghi, Bạch Tiếu Thiên là tồn tại cường đại nhất trong Thánh Giai trên đại lục này. Đánh chủ ý lên địa phương hắn canh giữ? Chỉ sợ là sống chán rồi.

Chúng Thánh Giai nhiệt tình hiển nhiên có chút ngoài dự liệu của Lâm Dịch, trong lúc nhất thời ngạc nhiên không thể phản ứng. Sau một lúc lâu phản ứng lại, cũng chỉ có xấu hổ cười bồi. Trên thực tế, những Thánh Giai này, hắn một người cũng không quen biết. Chỉ là những người này đều là Thánh Giai, cũng đều là tiền bối của hắn. nên có tôn kính chung quy là phải có. Hơn nữa nhân gia hảo ý chúc mừng mình, bản thân chung quy không thể lấy mặt lạnh chứ?

Huống hồ Lâm Dịch cũng rất rõ ràng, hiện tại những người này đối với mình tốt như thế, cũng bởi vì tiềm lực của mình. Nếu luận thực lực chân chính, muốn dựa theo quy tắc cường giả vi vương trên đại lục mà nói. Cho dù đã đột phá, Lâm Dịch cũng là không có tư cách cũng những Thánh Giai này đối chiến. Những người này có ai không phải đã tu hành hơn một nghìn năm? Thực lực của ai không mạnh hơn Lâm Dịch vô số lần?

Biểu tình Lâm Dịch nhìn như thất thần, cười ngây ngốc, nhưng trong lòng hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn. Hắn chưa bao giờ là một kẻ ngốc.

- Có người đến!

Đang ở không trung cùng Lâm Dịch nói chuyện, một gã Thánh Giai trong lúc vô tình quay đầu lại, phát hiện từ phương hướng Vô Song Hội hội trường đã có nhiều người đi tới. Xem ra, thi đấu buổi sáng hẳn là đã xong, bây giờ là thời gian nghỉ trưa.

Những Thánh Giai này cũng không muốn mình biến thành hầu tử huyền phù tại không trung, để những người phía dưới xem xét. Lập tức Lập tức đều hướng Lâm Dịch cáo từ, rồi tự hóa thành bạch mang bắn trở lại. Điều này làm cho khán giả vừa mới vừa mới có chút ngây ngốc nhìn lên không trung. Tuy rằng những khán giả này hầu hết đều là đệ tử trong gia tộc, cũng chưa phải thấy qua Thánh Giai. Nhưng dù sao cũng là là phi thường hiếm thấy. Thấy không trung nhiều Thánh Giai như vậy đứng cùng một chỗ, hơi sửng sốt sau đó cũng không nhịn được hiếu kỳ mục đích những Thánh Giai kia tới nơi này làm cái gì. Bởi vì thân thể Lâm Dịch bị những Thánh Giai ngăn trở, do đó, không ai biết hắn đã đạt được Thánh Giai.

Bạch Tiếu Thiên hơi quay đầu lại liếc mắt nhìn phía dưới đã càng lúc càng nhiều người ngẩng đầu nhìn lên không trung, sau đó cười cười nói với Lâm Dịch:

- Ta đi trước. Ngươi vừa mới đạt được Tinh Vị Cảnh vẫn cần củng cố một chút.

Lâm Dịch nghe vậy gật đầu, sau đó cảm kích nói:

- Cảm ơn lễ vật của đại nhân!

Bạch Tiếu Thiên lắc đầu khẽ cười một tiếng, thân ảnh cứ như vậy hoàn toàn biến mất.

Khi Bạch Tiếu Thiên biến mất, Lạp Cổ Kỳ cũng liếc mắt nhìn đoàn người dưới đất, sau đó cười cười mở miệng nói:

- Lâm Dịch tiến nhập Tinh Vị Cảnh là một ngày lành. Chúng ta đi chúc mừng đi!

Lâm Dịch và Khải Ni Cổ Lạp cũng gật đầu đáp ứng, ba người liền hóa thành ba đạo bạch mang hướng trong hội trường vọt đi. Vừa rồi còn tràn đầy Thánh Giai trên không trung, nhất thời đi không còn một mảnh. Lưu lại dưới mặt đất một đám người nghi hoặc ngạc nhiên.

- Ta vừa rồi...hình như nhìn thấy Lâm Dịch kia.

Một khán giả đột nhiên có chút thất thần nói. Ngay khi ba đạo quang mang cuối cùng bắn đi, hắn vừa vặn ngẩng đầu lên nhìn. Mà khi đó, Lâm Dịch cũng vừa lúc vô ý liếc mắt nhìn xuống đất, nhất thời bị hắn thấy. Sau một lúc sững sờ, hắn mới đột nhiên mở miệng. Mà khán giả ở bên cạnh hắn cũng không nhịn được nhìn lại phía hắn, trong đó một người càng mở to hai mắt không tin tưởng nói:

- Không co khả năng như vậy chứ? Hắn mới 22 tuổi a. Ngươi khẳng định là nhìn lầm rồi!

Đối với người thường mà nói, Thánh Giai cùng cường giả bình thường khác nhau lớn nhất chính là...Thánh Giai có thể phi hành. Nếu như nói Lâm Dịch thực sự là đang phi hành, vậy chẳng phải là nói hắn đã đạt được trình độ Thánh Giai? Nhưng hai ngày trước, khi giới thiệu 68 cường, tên chủ trì kia đã nói rất rõ ràng, Lâm Dịch chỉ là Bát cấp chiến sĩ và Bát cấp Dị Năng Giả mà thôi. Chẳng lẽ là chỉ trong hai ngày ngắn ngủi này đã đột phá? Có thể sao?

Tên khán giả kia ngẫm lại, lập tức cũng cảm giác khẳng định là mình nhìn lầm, gật đầu. Trọng tâm câu chuyện liền chuyển dời đến suy đoán mục đích nhiều Thánh Giai như vậy tụ tập đến nơi này làm gì.

- Tiếng nổ vừa rồi là cái gì xảy ra a?

Một khán giả hăng hái mở cuộc thảo luận.

Khi đám người Lạp Cổ Kỳ trở lại trên thính phòng, Thủy Linh Lung đã đi về phòng rồi. Lập tức mấy người lại về đến gian phòng của Lâm Dịch và Thủy Linh Lung, quả nhiên nàng đã trở lại trong phòng. Khi nhìn thấy mấy người Lạp Cổ Kỳ sắc mặt vui mừng từ bên ngoài đi vào, Thủy Linh Lung không khỏi hiếu kỳ truy nguyên nhân hỏi bọn hắn trên đường đột nhiên rời khỏi, khi từ trong miệng Lạp Cổ Kỳ biết được Lâm Dịch đã tiến nhập Thánh Giai. Đầu tiên là sửng sốt, chợt trong mắt nhất thời lộ ra thần sắc cuồng hỉ nhìn Lâm Dịch, liên tục truy vấn có phải là thực không. Lâm Dịch thì cười trả lời nàng. Điều này làm cho nàng kích động một lát cũng không nói ra được lời nào. Phảng phất so với chính nàng ta đạt được Thánh Giai còn khiến nàng cảm thấy vui mừng hơn.

Cuối cùng vẫn là Lạp Cổ Kỳ đề nghị đi ăn mừng một phen. Thủy Linh Lung mới thu thập tốt tâm tình. Khải Ni Cổ Lạp thì đi thông báo cho mấy người Lạp Cơ Tư. Tiến giai Tinh Vị Cảnh, không phải một chuyện nhỏ, tự nhiên phải chúc mừng một phen.

Mà Lâm Dịch thay một bộ y phục, sau đó, đem vài món đồ tùy thân bỏ vào trong không gian giới chỉ vừa mới có được. Cái giới chỉ này hình thức cực kỳ cổ xưa, thoạt nhìn không có chỗ nào đặc biệt. Nhưng không gian bên trong lại có đường kính và độ cao vài trăm thước.

Tuy rằng trước đây không có không gian giới chỉ, nhưng Lâm Dịch vẫn biết cái giới chỉ này là cao cấp. Không gian giới chỉ khác, không gian bên trong chỉ có cỡ mấy chục thước. Mà Bạch Tiếu Thiên cho hắn cái này lại có cỡ mấy trăm thước.

Ngay cả Lạp Cổ Kỳ khi nghe Lâm Dịch nói đến diện tích không gian bên trong, trong mắt cũng lộ ra thần sắc ao ước.

- Tiểu tử ngươi vận khí thực sự quá tốt...

Mà Lâm Dịch thì cười hắc hắc, cũng không nói tiếp.

Thay y phục xong, ba người liền hướng phía phòng của Lạp Cổ Kỳ đi tới. Khi ba người đi tới, mấy người Khải Ni Cổ Lạp đã đang chờ rồi. Thấy mấy người Lâm Dịch đẩy cửa đi vào, bọn người Lạp Cơ Tư đang ngồi ở bên trong không khỏi đứng dậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status