Chung cực truyền thừa

Chương 296: Tức giận


Nhưng tên thanh niên kia lại không chút để ý đến người khác, chỉ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Kiều Trì Á. Khí thế cường đại, khiến hô hấp Kiều Trì Á càng ngày càng dồn dập, mồ hôi trán càng tuôn ra như mưa. Chẳng qua chỉ là khí thế, liền khiến Kiều Trì Á biến thành bộ dáng như thế, độ mạnh của khí thế, cũng có thể thấy được lốm đốm. Mà người chung quanh, cũng lập tức cảm thấy khí thế cường đại tản ra từ trên người thanh niên, trong nội tâm lập tức bắt đầu cảnh giác.

- Cường giả Trung tinh vị thượng giai!

Trong nội tâm Gia Lôi Tư Lập tức phán đoán nói, ánh mắt có chút lệch lạc, nhìn thấy Kiều Trì Á ở bên cạnh có lẽ đã sắp bị cổ khí thế này sinh sinh áp đến hít thở không thông. Sau khi hơi chút do dự, trung niên tục tằng cất bước một cái, đi tới trước người Kiều Trì Á. Kiều Trì Á chỉ cảm thấy gánh nặng trong lòng liền được giải khai, lập tức mở lớn miệng ra, tham lam hít thở lấy không khí chung quanh. Mà trong lòng trung niên tục tằng cũng lúc đó xiết chặt, một cổ áp lực cường đại hít thở không thông đã áp lên người hắn.

Cũng may, hắn dù sao cũng có trình độ Trung tinh vị hạ giai đỉnh phong, so với Kiều Trì Á mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Áp lực như vậy, hắn miễn cưỡng còn có thể thừa nhận. Nhưng mà, hắn liền lập tức biết được, người thanh niên này, không dễ chọc.

Lập tức trên mặt lộ ra dáng tươi cười, miễn cưỡng nói:

- Vị đại nhân này, chuyện gì cũng từ từ...Kính xin thu hồi uy áp...

Nhưng đồng thời lúc nói chuyện, thanh âm của hắn lại vang lên trong đầu hai gã cường giả Tinh vị cảnh của Tây Bá Nhĩ gia tộc và Gia Môn Đặc ở chung quanh:

- Người này rất mạnh, cẩn thận!

Gia tộc Tây Bá Nhĩ, đúng là tên thanh niên có vẻ mặt lạnh lùng, ngọa mi hoành phi kia. Từ đầu tới cuối, đứng trong trận doanh của tứ đại gia tộc mà không thay đổi qua sắc mặt. Mà lúc này, trong hai trong mắt hắn cũng lộ ra vẻ lãnh lệ, cảnh giác nhìn tên thanh niên kia.

Mà trên mặt tên trung niên gầy yếu của Tây Môn Đặc gia tộc, cũng là lộ ra một tia kinh hãi. Bọn hắn có thể cảm giác được, thực lực của đối phương, tuyệt đối vượt qua bọn hắn. Có lẽ, đã đạt đến trình độ Trung tinh vị thượng giai.

Mà một ít người bình thường bên phía tứ đại gia tộc, lúc này lại càng không cần phải nói, cũng sớm đã ầm ầm quỳ rạp xuống đất, sắc mặt tái nhợt, thần sắc thống khổ, giống như hít thở không thông. Uy áp của Trung tinh vị thượng giai, bọn hắn hoàn toàn không cách nào chống cự được.

- Hắn là ai?

Trong nội tâm của tất cả mọi người, đều có một nghi hoặc như vậy.

Mà người của Thư gia lại không có cảm giác gì. Trên thực tế, bọn hắn cũng sau khi nghe trung niên tục tằng kia hét một tiếng, mới phát hiện bọn hắn tựa hồ có chút không đúng. Nhìn nguyên một đám người của tứ đại gia tộc té trên mặt đất, phản ứng ban đầu của bọn hắn là kinh ngạc, chợt lại lộ ra thần sắc hưng phấn. Người của tứ đại gia tộc, đã khiến bọn hắn hận đến thấu xương rồi.

Đặc biệt khi nhìn thấy thân thể Kiều Trì Á bắt đầu run rẩy, không nhịn được lùi về sau, trong nội tâm bọn hắn càng là khó có thể ức chế sinh ra một loại khoái cảm trả thù. Đồng thời, dùng ánh mắt cực kỳ mê hoặc nhìn về phía bìa rừng.

- Nhất định là Lục trưởng lão và Thư Hạo bọn hắn quay lại rồi.

Có người hưng phấn suy đoán nói.

Nhưng mà, khi bọn hắn nhìn thấy người thanh niên bên cạnh rừng cây, lại rất ngạc nhiên, cũng không phải Lục trưởng lão, thậm chí cũng không phải là bất luận trưởng lão nào mà bọn hắn biết.

- Hắn là ai?

Người của Thư gia, cũng đều lộ ra nghi hoặc.

Chỉ có Thư Mộng, khi nhìn đến thanh niên kia, trong hai tròng mắt lập tức lộ ra thần sắc không dám tin cùng với không dám xác định, cứ như vậy sững sờ nhìn thanh niên kia. Trong lúc nhất thời, lại ngốc trệ đứng đó.

- Là hắn? Là hắn sao?

Tuy rằng kiểu tóc thay đổi, tuy rằng nhan sắc của con mắt hoàn toàn khác. Nhưng khuôn mặt này, cơ hồ mỗi một đêm đều xuất hiện trong mộng của Thư Mộng. Thư Mộng tự hỏi, mình tuyệt đối không có nhìn lầm.

- Lại là hắn, hắn từ lúc nào lại trở nên lợi hại như thế?

Thư Mộng không dám tin, nàng nhìn người của tứ đại gia tộc thống khổ giãy dụa dưới uy áp của thanh niên kia, càng khó tin được. Những người này, bất kỳ một cái nào, nếu so với phụ thân đều cường đại hơn quá nhiều. Mà phụ thân, lại là cường giả Hạ tinh vị trung giai. Những cường giả so với Hạ tinh vị trung giai còn mạnh hơn, hôm nay dưới uy áp của hắn, dĩ nhiên là ngay cả nói chuyện cũng có chút run rẩy? Như vậy hắn đã đạt tới trình độ nào rồi chứ? Thư Mộng sững sờ nghĩ đến, suy nghĩ hỗn loạn.

Mà ở Thư Bác ở một bên Thư Mộng, lúc này cũng rất nghi hoặc. Bởi vì, hắn cũng không quen biết người thành niên này. Ánh mắt vừa di động, lại thu biểu lộ có chút ngốc trệ của Thư Mộng vào trong mắt, trong lòng hơi khẽ chấn động, sau đó lại nghi hoặc:

- Mộng nhi biếtngười này?

Cái này khiến hắn, càng trở nên mê hoặc. Hắn thật sự không rõ, Mộng nhi từ lúc nào lại quen biết một cường giả như vậy. Người của Thư gia nghi hoặc, mà Kiều Trì Á lúc này, lại có chút đã hối hận. Bởi vì hắn nhất thời xúc động, khiến người của tứ đại gia tộc lâm vào nguy cơ.

Kiều Trì Á sở dĩ dám hung hăng càn quấy đến đại môn kêu gào như thế, dĩ nhiên là nhìn trúng hôm nay số lượng cường giả Tinh vị cảnh của Thư gia cực kỳ thưa thớt. Đồng thời, Kiều Trì Á cũng cho rằng Thư Nhiên không có khả năng đơn giản ra mặt. Không nói tới không làm lớn chuyện đến mức khiến Thư Nhiên biết, cho dù có biết, Kiều Trì Á cũng nhận định hắn sẽ không dễ dàng đi ra. Bởi vì, với tư cách Đại trưởng lão, mỗi một hành vi của Thư Nhiên, trên thực tế so với tộc trưởng Thư Bác này càng thêm có tính đại biểu. Nếu như hắn ra mặt, tất nhiên sẽ động thủ, mà hắn vừa động thủ, cũng có nghĩ là Thư gia sẽ toàn diện khai chiến. Mà thức Thư gia cần nhất hiện giờ, chính là thời gian. Cho nên, Kiều Trì Á nhận định, chỉ cần bọn người mình không động thủ đả thương người trước, Thư Nhiên sẽ không xuất thủ. Mà chỉ cần Thư Nhiên không ra tay, những cường giả Tinh vị cảnh khác, bọn người Kiều Trì Á lại không để vào mắt. Bởi vì hôm nay sáu gã trưởng lão ở lại Thư gia, ngoại trừ bản thân Thư Bác ra, những người khác cũng chỉ có trình độ Hạ tinh vị thượng giai. Tứ đại gia tộc, lại có ba cường giả Trung tinh vị tọa trấn. Bất kỳ người nào trong đó, cũng có thể nhẹ nhõm đánh bại những cường giả thánh giai kia.

Huống hồ, lấy sự hiểu rõ của Kiều Trì Á đối với Thư Bác, hắn rất rõ ràng, chỉ cần mình không động thủ, đối phương cũng tuyệt đối sẽ vì gia tộc mà không dám đơn giản động thủ. Hắn lần này tới, mục đích chân thật của hắn, trên thực tế chỉ là vũ nhã Thư Bác thoáng một chút mà thôi. Thư Bác và hắn cùng nhau lớn lên, vào lúc còn trẻ, quan hệ giữa hai người thậm chí còn vô cùng tốt. Nhưng mà, trong lòng Kiều Trì Á lại vẫn có một phần ghen tị với Thư Bác. Ngoại trừ tâm cơ, các mặt khác của Thư Bác đều áp hắn một đầu. Phương diện tu hành, phương diện học tập...Mà bởi vì những chuyện này, hắn đã không ít lần bị phụ thân quở trách, thậm chí trách phạt. Cái này khiến hắn đối với Thư Bác một mực có một phần cừu thị


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status