Có chồng là thần y

Chương 200: Tự Mình Ra Tay



**********

Đổi lại là bình thường thì Sở Quốc Thiên chắc chắn sẽ không thờ ơ với việc cởi quần áo của Lâm Thanh Di.

Thế nhưng lúc này anh đã lòng nóng như lửa đốt nên hoàn toàn không có ham muốn gì nữa.

Sau khi cởi quần áo của Lâm Thanh Di, Sở Quốc Thiên lắc cổ tay cây kim bạc đột nhiên xuất hiện, chưa tới hai phút cả người Lâm Thanh Di từ trên xuống dưới đã lít nha lít nhít chín mươi chín cây kim bạc đâm vào!

Hai tay của Sở Quốc Thiên không ngừng hoạt động, chín mươi chín cây kim bạc lại rung rung có quy luật, hơn nữa không giống như những lần châm cứu trước, lần này Sở Quốc Thiên càng phân phối ra chân khí khủng bố giống như không cần tiền vậy xuyên qua cây kim bạc đi vào trong cơ thể của Lâm Thanh Di.

Nhưng mà Sở Quốc Thiên cũng không buông lỏng chút nào, trái lại nét mặt của anh hiện lên vẻ ngưng trọng mà từ trước tới nay chưa từng có, chỉ vì tình hình của Lâm Thanh Di thực sự quá mức nghiêm trọng, may mắn trước đó lúc anh chữa trị vết thương ở trên mặt Lâm Thanh Di đã đưa chân khí vào, nếu không cô hoàn toàn không thể sống cho tới bây giờ.

Nhưng Sở Quốc Thiên không biết rằng phương pháp thi châm thần kỳ của anh đã làm cho Uông Giai Kỳ đứng ở một bên không còn thút thít nữa.

Lúc này thể xác và tinh thần của Uông Giai Kỳ đã bị phương pháp thi châm thần kỳ như nghệ thuật của Sở Quốc Thiên làm chấn động!

Cô ấy chưa từng nhìn thấy có người có thể vận dụng trung y huyền diệu như thế, quả thực rợn cả người.

Khoảng mươi lăm phút sau, rốt cuộc bệnh tình của Lâm Thanh Di cũng trở nên ổn định dưới sự cố gắng của Sở Quốc Thiên, hơn nữa trên mặt cũng từ trắng bệch dần dần khôi phục vẻ hồng hào, nếu như cẩn thận quan sát thậm chí có thể phát hiện ra hô hấp của Lâm Thanh Di rất ổn định và trơn tru.

“Chuyện này...Chuyện này sao có thể?!”

Uông Giai Kỳ cũng là bác sĩ nên đương nhiên có thể phát hiện ra những thay đổi trên cơ thể của Lâm Thanh Di, nhất thời ngạc nhiên đến nỗi trợn mắt há hốc mồm.

Loại y thuật siêu phàm này xem như cả nước Viêm đoán chừng cũng hiếm có người nào có thể so sánh được?

Cùng lúc đó rốt cuộc Sở Quốc Thiên cũng thở ra một hơi nặng nề, cầm ống tay áo lau mồ hôi ở trên đầu.

Nhìn thấy Sở Quốc Thiên thở hổn hển Uông Giai Kỳ không nhịn được nuốt nước miếng khàn giọng hỏi: “Sở Quốc Thiên, Thanh Di...Cô ấy sao rồi?”

“Không có vấn đề gì lớn.” Sở Quốc Thiên thở hổn hển nói.

Cũng may là anh đã kịp thời đưa Lâm Thanh Di trở về phòng khám bệnh, nếu như thực sự đợi xe cấp cứu tới thì đoán chừng chưa tới bệnh viện đã không sống nổi.

“Vậy là tốt rồi!” Uông Giai Kỳ nghe vậy lúc này mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Khoảng hai phút sau, Sở Quốc Thiên đã khôi phục trở lại, sau khi anh dặn dò Uông Giai Kỳ thì đi thẳng đến nơi xảy ra tai nạn.

“Xin chào, tôi là chồng của người bị hại, có thể cho tôi biết kết quả điều tra được không?” Sở Quốc Thiên đến nơi xảy ra tai nạn phát hiện cảnh sát giao thông đang bận rộn công việc, không khỏi trầm giọng hỏi cảnh sát giao thông đứng đầu.

Cảnh sát giao thông đứng đầu là một người đàn ông da đen hơn bốn mươi tuổi, sau khi người đó nghe Sở Quốc Thiên nói thì nghiêm mặt nói: “Xin chào, xin hỏi tình hình hiện tại của người bị hại như thế nào?”

“Vợ của tôi đã thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm, bây giờ tôi muốn biết nguyên nhân xảy ra tai nạn xe cộ” Sở Quốc Thiên không kiên nhẫn nói.

"Không sao là tốt rồi.” Người đàn ông da đen hiển nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng trở nên nhẹ nhõm, sau đó trả lợi: “Theo như tin túc mà chúng tôi vừa mới điều tra được thì người lái xe gây tai nạn dường như là bệnh nhân tâm thần, anh ta nói chuyện không rõ ràng cho lắm cũng không có logic chút nào, vì vậy theo như phản đoán sơ bộ hẳn là tai nạn giao thông bình thường!”

Tai nạn giao thông bình thường? Trong mắt Sở Quốc Thiên hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, anh càng muốn tin tưởng đây là một vụ giết người có tính toán từ trước!

Dù sao Triệu Mai Hương mới xảy ra tai nạn xe cộ không lâu mà Lâm Thanh Di đã bị tông xe, tần suất xảy ra chuyện này quá cao cũng quá trùng hợp.

“Đồng chí có thể cho tôi xem thông tin danh tính của tài xế gây tai nạn được không?” Sở Quốc Thiên im lặng suy nghĩ một lúc mới lên tiếng hỏi.

Người đàn ông da đen nhìn Sở Quốc Thiên, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý: “Có thể cho anh xem nhưng xin anh đừng kích động!”

“Anh yên tâm."

Sở Quốc Thiên nói rồi nhận một tập tài liệu, sau khi anh nhìn thấy rõ ràng thông tin của tài xế được viết trên đó, trong mắt lập tức bùng nổ hơi thở giết chóc.

Nhà họ Lý muốn tìm đường chết! Mặc dù biển số xe Audi kia là biển số địa phương nhưng trên tài liệu Sở Quốc Thiên lại đã nắm bắt rõ ràng người lái xe đến từ Tân Châu.

Một bệnh nhân tâm thần đã lái xe hàng trăm km từ Tân Châu đến Hoan Châu, trên đường không xảy ra bất cứ tai nạn nhưng sau khi đến Hoan Châu đã đâm Lâm Thanh Di bị thương, chuyện này quá không khoa học!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status