Có chồng là thần y

Chương 313: Hối Hận



Nhìn thấy Chu Chấn Kiệt không lên tiếng, Lưu Chính Phong càng tin tưởng những gì ông ta đang nghĩ là đúng, cho nên lại lần nữa lạnh lùng quát: "Chu Chấn Kiệt, dù sao người cũng là người nhà họ Chu.

Muốn mặt mũi thì tự mình đến, tại sao anh lại đi ra ngoài tìm người đến thay thế?"

Trương Phán nghe xong càng chế nhạo: "Chu Ba, tại sao chúng ta không đánh nhau, anh là học sinh mạnh nhất của võ quán Đằng Vân, tôi chỉ là một học sinh mới được vào học, điều này với anh hẳn là có lợi hơn đi?"

Chu Ba tức giận.

Đừng chỉ nghe thấy Chu Ba nói những lời dễ nghe.

Cái gì được gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã thông.

Có những chuyện người khác nghe không hiểu, nhìn không thấy nhưng Chu Ba lại rõ ràng.

Hắn cảm nhận được hơi thở của một người có thực lực không hề kém hơn so với chính mình.

Anh ta đúng là thế hệ thứ ba của nhà họ Chu, nhưng nếu không phải nhờ được tắm thuốc từ bé thì anh ta không thể nào đạt được thực lực hiện tại, nếu hiện tại thực sự chiến đấu với Trương Phán, thì phần thắng của hắn ta là quá nhỏ.

Hắn càng nghĩ càng tức giận, không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Sở Quốc Thiên.

"Tại sao, anh muốn cùng tôi khiêu chiến?" Sở Quốc Thiên cười nói.

Chu Ba nghẹn họng, lúc này anh ta mới nhận ra rằng Sở Quốc Thiên chính là người đã khiến Trương Thanh Hạo và Trần Quang bị thương chỉ trong một chiêu.

Sở Quốc Thiên không phải là người mà anh ta có thể động đến.

Nhìn Sở Quốc Thiên như hai người khác nhau, Chu Chấn Kiệt ảm đạm nói: "Sở Quốc Thiên, anh đi đến đây với người nhà họ Chu chúng tôi.

Hiện tại đã đến Thanh Phong môn liền gấp đến không chịu được muốn phủi bỏ quan hệ với nhà họ Chu rồi sao?"

"Phủi bỏ quan hệ?"

Sở Quốc Thiên chế nhạo: "Huấn luyện viên Chu, đừng giả vờ trước mặt tôi.

Nếu không phải do con trai của ông trước đây gây chuyện thì sẽ có những rắc rối của ngày hôm nay sao?"

Sở Quốc Thiên dừng lại, sau đó lại tiếp tục: "Tôi có thể giúp các người đánh, nhưng ông phải tự mình quản giáo con mình, nếu ông không làm được, tôi tin rằng đối thủ của ông sẽ vô cùng hạnh phúc."

"Đồ hỗn láo, anh nghĩ anh là ai, mà dám ăn nói thế với tôi?" Chu Chấn Kiệt tức giận nói.

Sở Quốc Thiên nghe vậy, đột nhiên lạnh mặt: "Chu Chấn Kiệt, nếu không nhìn đến mặt mũi của bố ông, thì tin hay không hiện tại tôi một tát cũng có thể phế ông?”

"Gan thật lớn!"

"Làm càn!"

Sở Quốc Thiên vừa nói xong, một đám học sinh võ quán Đằng Vân giận dữ hét lên, thậm chí ngay cả Chu Chấn Kiệt cũng run lên vì tức giận.

Ông ta không ngờ rằng Sở Quốc Thiên không những không giúp đỡ mà còn khiến ông ta mất mặt trước mắt nhiều người như vậy.

Nhưng còn không đợi anh ra tay, thì một đoàn âm thanh tiếng kêu vọng tới.

"Cứu! Buông tôi ra..., cứu..."

Mọi người vừa nhìn về phía âm thanh vang lên, lập tức phát hiện ở cửa Thanh Phong môn, có một người con gái đang bị mấy đệ tử của Thanh Phong môn lôi kéo.

"Câm miệng, nếu mày còn dám kháng cự nữa, đừng trách chúng ta không khách sáo!" Một tên đệ tử mắng.

"Các người cái đám cặn bã này, sao các người dám bắt tôi?" Người con gái liều mạng giãy dụa, nhưng dù sao sức lực vẫn quá nhỏ, lại có vẻ như đang bị thương, nên không phải là đối thủ của đám đệ tử Thanh Phong môn này.

"Bốp!"

Thấy người phụ nữ không nghe lời, một tên đệ tử lập tức nổi giận, nên tát một cái thật mạnh, sau đó anh ta quát lên: "Đồ hồ ly, mày đâm cậu Long một kim mà còn dám chạy trốn, mày cũng không nhìn lại xem đây là đâu?"

Toàn thân cô gái đột nhiên chấn động, xem ra cậu chủ Long là một người có thân phận đáng sợ.

Sau đó cô gái đột nhiên tức giận, cắn vào người tên đệ tử một cái.

Bị cắn đột ngột, tên đệ tử la lên một tiếng đau đớn, người phụ nữ lợi dụng tình thế vội vàng lao ra cửa định thoát ra ngoài, không may chân không được lành lạnh, vừa đi được hai bước đã loạng choạng, ngã xuống mặt đất.

"Cứu...!có ai giúp tôi được không?..." Người phụ nữ tuyệt vọng.

Sau khi bị một vài đệ tử Thanh Phong môn bắt lại, cô gái ăn mặc nhếch nhác hét lên kêu cứu với một nhóm người đang xếp hàng.

Nhìn thấy bộ dạng thống khổ của người phụ nữ, nhiều người không chịu nổi nữa, vừa định lên tiếng thì bị tên đệ tử cầm đầu cắt ngang.

"Đây là chuyện riêng của Thanh Phong môn, nếu không muốn có chuyện thì hãy làm như thấy không gì!" Nghe vậy, một đám khách vốn dĩ muốn giúp đỡ đột nhiên sững người.

Nhìn thấy người phụ nữ sắp bị bắt đi.

Lúc này, một tiếng hét tức giận đột nhiên bùng nổ: "Buông cô ấy ra!"

Ngay khi giọng nói này rơi xuống, mọi người liền nhìn thấy một bóng người lao thẳng về phía đệ tử Thanh Phong môn, sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, các đệ tử Thanh Phong môn đã bị đánh bay ra ngoài.

Sở Quốc Thiên?

Một nhóm người của võ quán Đằng Vẫn thấy người vừa xông đến chính là Sở Quốc Thiên, sắc mặt của họ đột nhiên thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status