Có chồng là thần y

Chương 347: Cơ Hội Không Thể Bỏ Lỡ



+

**********

La Vân!

Lúc Sở Quốc Thiên ở Thanh Phong Môn, đã biết được La Vân là người của Dược Các, hơn nữa là đại biểu Dược Các phải đến Thanh Phong Môn, ngồi cùng bàn với môn chủ Mã Hồng Hải của Thanh Phong Môn, nghĩ đến địa vị cũng không thấp.

Nghĩ như vậy, anh liền mở miệng nói: “Dược Các là thánh địa Đông Y tiếng tăm vang dội nhất nước Viễn, quả thật cất chứa rất nhiều, nhưng theo tôi được biết, trước đây Triệu Thiên Hoằng đã đến Dược Các thỉnh cầu ban hổ châu, nhưng bọn hắn lại nói không có, cô Ngữ Yến tin tức của cô sẽ không lầm chứ?”

“Tuyệt đối sẽ không!”

Ai biết, Ngữ Yến lại cực kỳ chắc chắn nói: “Ngài Sở, tôi biết Dược Các thực sự có ban hổ châu, chỉ là các người cũng biết ban hổ châu quý giá như thế nào, Dược Các nhất định là muốn đầu cơ kiếm lợi, không thể hiện đủ thành ý, bọn họ căn bản sẽ không bỏ những thứ yêu thích!”

Trong nháy mắt Sở Quốc Thiên bắt được trọng điểm trong lời nói của Ngữ Yến, anh gắt gao nhìn chằm chằm Ngữ Yến, nói: “Vì sao cô khẳng định Dược Các thực sự có ban hổ châu như vậy?”

Nghe thấy lời này, ánh mắt Triệu Thiên Hoằng cũng chăm chú, sự xuất hiện của Ngữ Yến quá bất ngờ, lại còn biết Dược Các, cô ta thật sự chỉ vì hai triệu kia sao?

Dường như Ngữ Yến cũng nhận thấy mình không cẩn thận nói sai rồi, cô ta hít sâu một hơi nói: “Bởi vì, tôi một trong những khách quý Dược Các đặc biệt mời đến.”

Thấy hai người họ dường như cũng không hiểu, Ngữ Yến cất giọng trong trẻo, tiếp tục nói: “Dược Các sắp tổ chức một đại hội phân biệt thuốc, mà ban hổ châu chính là giải thưởng cao nhất của đại hội phân biệt thuốc, đến lúc đó sẽ khen thưởng vị trí đệ nhất đại hội.

Tầm quan trọng và độ hiếm lạ của ban hổ châu tầm chắc hẳn hai vị đều biết, cho dù là Dược Các có lẽ cũng sẽ không có cây thứ hai, cho nên các người thật sự muốn có được nó, tốt nhất vẫn là nắm chặt một chút!”

Cái gì?

Triệu Thiên Hoằng lập tức luống cuống, anh ta vội vàng nói: “Khi nào bắt đầu đại hội phân biệt thuốc, tôi nhất định phải có được trước khi đại hội bắt đầu!”

Nói xong, anh ta liền móc di động ra.

Nhìn dáng vẻ Triệu Thiên Hoằng nóng lòng như lửa đốt, Sở Quốc Thiên vẫy vẫy tay, nói: “Triệu Lục anh đừng gấp, hiện tại cho dù anh đến Dược Các, khẳng định mình có thể có được ban hổ châu sao?”

Cả người Triệu Thiên Hoằng chấn động, ngay sau đó sắc mặt trắng nhợt.

Trước đây anh ta đến Dược Các đã thể hiện thành ý rất lớn, thậm chí có thể bán của cải gia sản lấy tiền mặt xin ban hổ châu, nhưng người của Dược Các lại vẫn không dao động, hiển nhiên cũng không phải có tiền là có thể mua được, hiện tại anh ta tùy tiện đến, nhiều nhất cũng chính là bản của cải gia sản lấy tiền mặt, kết quả rất có thể cũng giống nhau.

Càng nghĩ càng sốt ruột, vẻ mặt anh ta đưa đám nói: “Ngài Sở, ngài......!Ngài nhất định phải giúp Thiên Hoằng!”

“Không vội, nếu cô Ngữ Yến có thể tìm đến anh, hiển nhiên đã có kế sách đối phó rồi, chúng tôi không ngại nghe một chút chứ?” Sở Quốc Thiên an ủi nói.

Ánh mắt Triệu Thiên Hoằng sáng lên, lúc anh ta nhìn về phía Ngữ Yến, lại nghe thấy đối phương lắc lắc đầu nói: “Thật ra tôi cũng không có cách nào hay, chỉ là nghe nói một tin tức có thể kiếm hai triệu, cho nên liền tới đây.”

“Nếu như cô có thể nghĩ ra cách, tôi đồng ý ra giá cao hơn.” Sở Quốc Thiên lạnh nhạt nói.

“Bao nhiêu?” Ánh mắt Ngữ Yến sáng lên.

“Chỉ cần có thể có được ban hổ châu, cô có thể ngẩng cao đầu nói.” Sở Quốc Thiên không chút nghĩ ngợi nói.

Triệu Lạc Dĩnh tự sát, suy cho cùng vẫn là bởi vì anh đến học viện y học Nam Cung, nếu như anh không đi, Trương Thái Nam cũng sẽ không chó cùng rút giậu xuống tay với cô nhanh như vậy, cho nên có cơ hội có thể chữa khỏi cho Triệu Lạc Dĩnh, anh nhất định sẽ không bỏ qua.

Ngữ Yến nhìn thoáng qua Sở Quốc Thiên, thấy anh không giống như nói dối, vì thế trầm ngâm hai giây nói: “Không giấu diếm gì hai vị, thật ra đại hội phân biệt thuốc của Dược Các, anh tôi cũng sẽ tham gia, nếu hai vị thật sự có thể trả giá cao, tôi có thể thuyết phục anh tôi chuyển nhượng danh sách dự thi cho các người!”

Đôi mắt Sở Quốc Thiên nheo lại, anh còn chưa kịp nói, Triệu Thiên Hoằng bên cạnh kích động nói: "Cô Ngữ Yến, cô nói thật sao? Chúng tôi đồng ý mua, bao nhiêu tiền đều có thể!”

“Hai trăm triệu.” Ngữ Yến nói ra đáp án mà cô ta sớm đã nghĩ xong.

Hai trăm triệu! Triệu Thiên Hoằng nghe vậy sửng sốt.

Tuy rằng anh ta là hội trưởng của hiệp hội Đông Y Hoan Châu, cho dù là có tiếng tăm lừng lẫy trong toàn bộ giới Đông Y nước Viễn, nhưng cả đời anh ta thanh liêm, hơn nữa cũng chưa bao giờ làm hại người bệnh, cho nên cho dù sống hơn nửa quãng đời cũng không có gia sản hai trăm triệu.

Nếu như có thể trực tiếp có được ban hổ châu, anh ta nhất định sẽ mặt mo chắp vá lung tung gom đủ hai trăm triệu, nhưng hiện tại chỉ là vì một danh sách dự thi, điều này có chút chần chờ.

Trong lúc nhất thời, thậm chí Triệu Thiên Hoằng hoài nghi mình đã gặp kẻ lừa đảo, cho dù ban hổ châu quý hiếm, vậy cũng không thể bán hai trăm triệu chứ, huống chi chỉ là một cơ hội, chuyện này cũng quá khoa trương rồi.

Nhưng, đúng lúc này, Sở Quốc Thiên lại lạnh nhạt nói: “Hai trăm triệu không thành vấn đề, bất cứ lúc nào đều có thể chuyển khoản cho cô.” “Ngài Sở.….....!

Triệu Thiên Hoằng sợ hãi kinh ngạc, bỗng nhiên nhớ tới bối cảnh lớn mạnh của Sở Quốc Thiên, nếu như anh ấy đồng ý, hai trăm triệu này thật đúng không đáng là gì.

Sở Quốc Thiên chỉ vỗ vỗ vai Triệu Thiên Hoằng, tiếp tục hỏi Ngữ Yến: “Cô nói thời gian, tôi sắp xếp người chuyển khoản cho cô, nhưng khi nào chúng tôi đến Dược Các dự thi?”

Dường như Ngữ Yến cũng không ngờ rằng Sở Quốc Thiên sẽ thẳng thắn như vậy, nhưng rất nhanh, cô ta lấy lại tinh thần, sau khi móc giấy bút ra viết số tài khoản của một thẻ ngân hàng, đưa cho Sở Quốc Thiên nói: “Sáng sớm ngày mai đi đến Dược Các, trước lúc đó chuyển tiền tới số thẻ này.”

“Được.” Sở Quốc Thiên nhận tờ giấy, nhưng ánh mắt lại khẽ thay đổi..

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status