Cô vợ giả ngốc của tổng tài

Chương 746



Chương 746

Lucy kéo Vân Thiên xuống một đoạn, nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, cô ta nói dối quá giỏi, cô ta sẽ không dối chúng ta chứ?”

“Không sao. Đã tới thì cứ yên tâm. Thứ nhất, cô ta không dám. Thứ hai, tôi sẽ không cho cô ta cơ hội này.”

Vân Thiên bình tĩnh nhìn về phía trước, đôi mắt đen đầy tự tin.

Qua nhiên, Bạch Tiểu Liên đưa họ đến một nơi không có người ở, ngay sau đó dừng lại trước một tòa nhà màu xám trắng. “Đây, đây là Hàn Phấn, nòng cốt của chúng tôi.”

Xung quanh là những cây cổ thụ rậm rạp, cao chót vót, trên tường còn có dây leo xanh tươi non, vị trí ở đây rất hẻo lánh. Nếu không tận mắt chứng kiến, không ai có thể tin rằng một nơi cổ kính như vậy lại là căn cứ địa.

Hai người đi theo Bạch Tiểu Liên qua một cánh cửa phụ, ngay lập tức trước mặt họ họ dường như vừa mở ra một thế giới mới.

Phong cách trang trí hiện đại sạch sẽ và ngăn nắp, qua cửa sổ phòng có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có đủ loại dụng cụ và thiết bị tân tiến, ai nấy đều mặc đồng phục chỉnh tề bận rộn qua lại.

Lucy học theo Bạch Tiểu Liên tránh những người đang đi tuần tra, cẩn thận ngập ngừng nói: “Chị Tiểu Liên, họ của chị là họ Bạch, và chị Bạch Bách Hợp cũng họ Bạch, hai người có phải là họ hàng không?”

“Ừm, chúng tôi đều là nhà họ Bạch.” Bạch Tiểu Liên thò đầu nhìn về phía trước, giải thích nhưng cũng không quay đầu lại: “Trại Phấn chúng tôi là một dòng họ lớn, trong đại gia tộc có rất nhiều gia tộc nhỏ khác nhau, đứng đầu là bốn người: Phí, Hồng, Bạch Lam.

Cô ta vừa nói, như đang nghĩ tới điều gì đó, cô đột nhiên đi chậm lại giữa Vân Thiên và Lucy, nhỏ giọng nói: “Nơi đây từng là nơi của bốn gia tộc lớn: Phí, Hồng, Bạch, Lam. Sau này nhà họ Phí bị nhà họ Hắc thay thế rồi trở thành một trong bốn gia tộc lớn nhất ở trại Phần. Trong những năm qua, bề ngoài nhà họ Phí và nhà họ Hắc tỏ ra lịch thiệp, nhưng thực tế là đang âm thầm chiến đấu với nhau. Hai người đều là nhà họ Phí, nếu gặp phải nhà họ Hắc thì nhất định phải đề phòng.

Vân Thiên và Lucy nhìn nhau, không nói lời nào.

Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của Bạch Tiểu Liên, cả hai bước vào một phòng tài liệu siêu lớn.

Lucy nhìn quanh một cách cảnh giác, nghi ngờ nói: “Này, bình thường ở đây không có nhân viên gì sao?”

Bạch Tiểu Liên cười cười, đưa bọn họ đến vị trí C đứng trước một máy tính siêu lớn trong phòng: “Tuy bảng tên bên ngoài ghi ở đây là một phòng tài liệu, nhưng nó không phải là một phòng tài liệu bình thường, nó là một thư viện tài liệu tiên tiến được trang bị các máy tính cao cấp. Ở đây, các cậu có thể tìm được tất cả những tài liệu liên quan đến trại Phần, những thứ mà người thường không thể nào tìm thấy được. Đây là hoạt động tự động hóa thông minh nên không cần nhân viên công tác giúp đỡ, tôi có thể cho các cậu xem.

Sau khi nói xong, cô ta bật máy tính lên, nhanh chóng nhập mật khẩu và dấu vân tay trên đó. Sau khi xác nhận đúng mống mắt, máy tính liền hiển thị giao dịch bình thường.

Đáy mắt Vân Thiên thoáng qua chút ngạc nhiên: “Thật đúng là nhìn không ra, độ bảo mật của hệ thống thật cao cấp.”

“Đương nhiên. Mặc dù trại Phần của chúng tôi chỉ là một quốc gia nhỏ, nhưng cũng có rất nhiều nhân tài, được không?” Bạch Tiểu Liên nhướng mày đầy tự hào, chỉ vào màn hình hiện lên trên giao diện: “Nhìn xem, thông qua hệ thống này, các cậu có thể nhìn thấy bức tranh tổng quan đầy đủ về toàn bộ lâu đài của chúng tôi. Đây, những thứ này, mọi khu vực trọng điểm, nơi chúng tôi có thể đi, 360 ° không góc chết, toàn bộ cảnh thực nơi đây.”

Cô ta thành thục chuyển sang một trang web khác: “Những gì chúng ta đang nhìn thấy bây giờ là căn cơ, cốt lõi của lâu đài, nơi chúng ta đang ở. Đây là nơi dành riêng để lưu trữ và chiết suất các loại thảo mộc của địa phương. Mỗi tầng được phân bố phòng làm việc vô khuẩn khác nhau. Những loại thuốc thảo dược Trung Quốc vô giá và đắt tiền được tinh chế thành các tinh chất được cất giữ trong các phòng khác nhau. Có thể nói mỗi phòng ở đây là một hầm nhỏ gần như liên thông với Thành phố .”

Khi màn hình tiếp tục xoay và chuyển đổi, một căn phòng đầy nhân sâm, một căn phòng đầy đông trùng hạ thảo, một căn phòng chứa đầy chất chiết xuất chống ung thư và một căn phòng chứa đầy các thành phần chống lão hóa …

Ngoại trừ lực lượng tuần tra và nhân viên an ninh, không có nhiều người hoạt động tại căn cứ này, nhưng mọi thứ đều có trật tự, không biết vì sao nhưng ở đây mang lại cho người ta cảm giác rất an toàn và vững chắc.

Bạch Tiểu Liên di chuột, đem biểu tượng dừng lại trong một văn phòng có rất nhiều người: “Đây là Bộ Ngoại thương tòa nhà hành chính của căn cứ, có nhiệm vụ gửi nguyên liệu trong lâu đài đến tất cả mọi nơi trên Thế giới. Có cái là chúng tôi mua từ một số Công ty dược liệu, có những cái là do chúng tôi phân phối tại các cơ sở dược phẩm khác trên thế giới. Do những lợi thế môi trường độc đảo ở đây, dược liệu của chúng tôi đặc biệt tốt và lợi nhuận kiếm được cũng tương đối cũng rất cao.

Tất nhiên, lâu đài các cậu nhìn thấy bây giờ chỉ là một trong những căn cứ của trại Phấn chúng tôi. Sau khi kiếm tiền, chúng tôi sẽ chế tạo các loại thuốc thảo dược Trung Quốc phù hợp nhất với khí hậu địa phương ở những nơi khác nhau trên thế giới, rồi sau đó thu được kết quả và lợi nhuận cao nhất. Hiện chúng tôi có hơn một trăm căn cứ trên khắp thế giới và sẽ còn nhiều hơn nữa trong tương lai gần. Các căn cứ trại Phấn của chúng tôi sẽ giống như những ngôi sao được phân bố ở nhiều quốc gia và Thành phố khác nhau trên thế giới. Trại Phấn của chúng tôi sẽ trở thành Công ty dược phẩm lớn nhất thế giới, à không phải là một quốc gia về dược phẩm. Quốc gia y tế đầu tiên trên thế giới, thậm chí là quốc gia y tế duy nhất. ”

Bạch Tiểu Liên càng nói càng hưng phấn, đôi mắt to tròn long lanh. Cô ta tùy ý chuyển đổi giao diện, trên màn hình lập tức xuất hiện một tấm bản đồ thế giới, trên bản đồ phân bố vô số điểm sáng nhấp nháy, tất cả đều là căn cứ địa của trại Phần.

Lucy vô thức thức liếc nhìn Vân Thiên. “Chủ nhân, xem ra nó thực sự là một thế lực mang tầm cả một quốc gia, quy mô rất lớn. So với kế hoạch trước đây của bà chủ còn lớn hơn và kinh khủng hơn rất nhiều. Điều quan trọng nhất là nó đã được hành hình và có một quy mô nhất định rồi. Tôi tin rằng toàn bộ định giá của trại Phấn hiện tại đã vượt quá định giá của Công ty liên doanh khoa học và kỹ thuật của ông chủ rồi. “Tất nhiên rồi.” Bạc Tiểu Liên nâng cắm tự hào, dùng cùi chỏ huỳnh vào cánh tay của Vân Thiên: “Thế nào? Cậu có hứng thú với việc trở thành Quốc Vương của trại Phấn chúng tôi không, trở thành chủ nhân lớn nhất chỗ này? Chỉ cần cậu đồng ý một tiếng thì tất cả đều là của cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 116 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status