Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

Chương 1618: Luôn luôn đi bên mẹ

Biên soạn: Đức Uy

---

Sau khi rời khỏi Nhiếp gia, Diệp Oản Oản mang theo Đường Đường đi đến một tiệm bánh Gato tự chọn lớn nhất, cao cấp nhất ở Độc Lập Châu.

Diệp Oản Oản vừa mới đi qua, ông chủ liền hết sức sợ sệt, tự mình đến đón tiếp. Sau khi biết được Diệp Oản Oản muốn đích thân làm bánh ngọt, lập tức sắp xếp người chuẩn bị xong hết thảy đồ dùng và nguyên liệu.

Thời điểm Diệp Oản Oản vừa mới đề nghị, cậu bé dường như còn có chút không mấy tình nguyện. Bất quá, đến khi hai người cùng nhau làm bánh ngọt, có thể nhìn ra được cậu bé vẫn là đặc biệt vui vẻ.

Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm bộ dáng vui vẻ của Đường Đường, đáy lòng khó tránh khỏi sẽ có tâm tình hơi khác thường.

Từ thời cơ trước mắt mà xem, nàng vẫn không thể nói ra chân tướng cho Đường Đường. Cho nên bây giờ đối với Đường Đường mà nói, Nhiếp Vô Ưu giả đó mới là mẹ ruột của nhóc...

"Mẹ, mẹ! Đường Đường đã làm xong!"

Âm thanh của Đường Đường làm cho Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần. Chỉ thấy chiếc bánh ngọt cậu bé tự tay làm đã xong, bên hông được dùng một lớp kem để nặn ra những đóa hoa xinh đẹp, ở giữa được trang trí một trái tim thật lớn.

"Thật là đẹp, Đường Đường thật là lợi hại!" Diệp Oản Oản lập tức khích lệ nói.

Cậu bé xấu hổ mấp máy môi, ngay sau đó bưng chiếc bánh ngọt nhỏ đó lên, đưa tới trước mặt của Diệp Oản Oản, "Mẹ... Tặng cho mẹ!"

Thần sắc Diệp Oản Oản ngẩn ra: "Tặng cho mẹ? Không phải là làm cho người mẹ kia của con sao?"

Ánh mắt sáng ngời của Đường Đường nhìn nàng chằm chằm, thần sắc vô cùng nghiêm túc mở miệng nói: "Nhưng mà, Đường Đường muốn tặng cho mẹ! Đây là lần đầu tiên Đường Đường làm bánh ngọt, Đường Đường muốn tặng cho mẹ cơ!"

Người “mẹ” trong miệng Đường Đường, là nàng...

Bởi vì lần đầu tiên làm là quan trọng nhất, cho nên, muốn tặng cho nàng.

Một cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng Diệp Oản Oản, nàng khom người đem cậu bé ôm vào trong ngực, "Cảm... Cảm ơn Đường Đường!"

Cảm ơn bảo bối của mẹ...

Đây là món quà sinh nhật trân quý nhất mà mẹ nhận được…

"Mẹ có thích không?"

"Thích! Dĩ nhiên là thích!"

"Vậy thì mẹ, chúng ta cùng nhau ăn hết đi!"

"Được!"

Hai mẹ con cùng nhau ăn chiếc bánh ngọt nhỏ đó, sau đó lại làm một cái khác.

Mà một cái bánh này, cậu bé chẳng qua chỉ dùng kem quẹt quẹt vài chiếc hoa và lá cây, cũng không trang trí thành hình trái tim ở chính giữa như trước đó.

Sau khi đem bánh kem bỏ vào trong hộp, tâm tình cậu bé lập tức trầm xuống, "Mẹ... Mẹ muốn đưa con về nhà sao?"

Diệp Oản Oản nhìn đồng hồ, "Vẫn còn sớm mà, mẹ dẫn con đi ăn cơm tối, có được hay không?"

Cậu bé lập tức gật đầu một cái, "Được!" 

Vì vậy, Diệp Oản Oản dắt Đường Đường,  xách bánh ngọt, rời khỏi tiệm bánh Gato.

Kết quả, mới vừa ra khỏi cửa, Diệp Oản Oản liền phát hiện ra phía trước người đông nghìn nghịt, đông đến mức giọt nước chảy không lọt.

"Trước mặt có chuyện gì vậy?" Diệp Oản Oản lầu bầu.

Một bên, trong đám người chen lấn có người mở miệng nói, "Trước mặt có đại hạ giá ngày đầu tiên khai trương “Phố Thức Ăn Ngon” của Thẩm gia, tất cả mọi thứ đều được miễn phí..."

Ặc, khai trương Phố Thức Ăn Ngon của Thẩm gia…

Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rúm lại, tất cả mọi thứ đều được ăn miễn phí, quả nhiên là tác phong của Thẩm gia.

"Mẹ..." Đám người có chút chật chội, Đường Đường khẩn trương siết chặt vạt áo của Diệp Oản Oản, "Mẹ theo sát Đường Đường, cẩn thận bị lạc."

Diệp Oản Oản cười khẽ một tiếng, nắm lấy tay nhỏ của Đường Đường, "Mẹ sẽ không lạc mất đâu!"

Trong con ngươi của cậu nhóc tràn đầy sự vui vẻ, mấp máy môi, nơi gò má béo mập lộ ra hai cái lúm đồng tiền đáng yêu, "Vâng..."

Muốn... luôn luôn đi bên mẹ…

Thấy phía trước náo nhiệt như vậy, lại là “Phố Thức Ăn Ngon” dưới cờ của đại tài phiệt như Thẩm gia, hẳn là cũng không tệ lắm! Vì vậy Diệp Oản Oản liền dẫn Đường Đường chen vào, tham gia náo nhiệt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 103 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status