Cô vợ tái sinh

Chương 407





Chương 407: Chạy trốn

Cuối cùng cảnh sát không tìm được gì, chỉ có thể rời đi. Bọn họ vừa đi, đám đàn ông trong thôn bắt đầu chuyển động, nghe Hoàng lão đại nói, người phụ nữ chạy trốn đẹp hơn tiên nữ! Tìm được, thì của bọn họ rồi!

Hơn nữa bây giờ ở ngoài có nhiều người đi tìm như vậy, bọn họ ra ngoài tìm người, cũng không kỳ lạ.

Khắp nơi có tin tức nườm nượp kéo tới, vùng này có mấy chục sơn trại, không ai biết Hoàng lão đại sẽ bán Thương Trăn đi đâu, “tiểu bạch kiểm” dẫn đường cũng mất tích, mọi người tới một số thôn đó tìm trở về nói không tìm được, Phong Hành Diễm nhìn vùng núi trước mắt, trong lòng nôn nóng.

Trăn Trăn đã mất tích ba mươi mấy tiếng rồi.

Từ Hải Trung phồn hoa, đến vùng núi xa xôi, đi xe mười mấy tiếng, cuối cùng tin tức bị gián đoạn rồi.

Có lẽ, anh phải thay đổi cách nghĩ.

Anh bảo người ta bắt mấy tên buôn người sai sót trong hành động lần này mang tới, tự mình thẩm vấn.

Lúc trước bọn họ đã thẩm vấn một lần, cũng ra được không ít chuyện, nhưng không phải là chuyện anh muốn, bây giờ, mấy người này gặp được Phong Hành Diễm, đều có chút tâm lạnh.

Hoàng lão đại đã hại chết bọn họ, mua bán ổn thỏa của bọn họ bị phá rối thì không nói, bây giờ ngay cả mình đều bị vào tù.

Không biết quý nhân Hải Trung này muốn làm gì, bọn họ thật sự không biết gì mà!

Run sợ rất nhiều, bọn họ nghe Phong Hành Diễm hỏi một câu rất kỳ lạ.

“Trong tất cả sơn trại này, sơn trại nào hẻo lánh nhất, lạc hậu nhất, còn dã man với phụ nữ nhất?”

Vấn đề này của anh rất kỳ lạ, những sơn thôn này đều hẻo lánh lạc hậu, đối với phụ nữ đều tàn nhẫn dã man mà!

Vẫn là một người trong đó thông minh, nghiêm túc nghĩ một lát, lấy lòng nói, “Những người đó đều không có nhân tính! Bên trong không có nhân tính nhất là Man Sơn Trại! Phụ nữ nơi đó mua, phần lớn bị làm điên rồi!”

Ý nghĩ của Phong Hành Diễm cũng như những người khác, phụ nữ điên, còn có thể giặt quần áo nấu cơm sao?

Hơn nữa bọn buôn người cho anh câu trả lời ngoài ý muốn nhất, cũng nằm trong dự kiến.

“Dù sao chỉ cần sinh con được, những người đó đều không để ý, cho nên phụ nữ tới nơi đó đều bị ngược đãi, nghe lời thì không sao, hơi phản kháng một chút, đều bị… Ngược điên rồi.”

Anh ta không nói rõ ngược là chỉ cái gì, nhưng Phong Hành Diễm lại nghĩ tới, sắc mặt anh trở nên rất khó coi, anh thật sự không ngờ tới, ở nước C, còn có nơi vô pháp vô thiên như vậy!

Mà ở sâu trong lòng đã có một chút sợ hãi, với ác độc của Vạn Thanh Thanh, Trăn Trăn rơi vào tay cô ta, cô ta nhất định sẽ bán cô tới nơi đáng sợ nhất, nghĩ như vậy, anh không ngồi yên được, nhanh chóng hạ lệnh.

“Nói cho tôi biết vị trí cụ thể của Man Sơn Trại, ngoài ra, Hữu Hoành, bảo phi cơ chuẩn bị, tôi muốn đi luôn!”

Động tác bên phía Phong Hành Diễm rất nhanh, mà Thương Trăn cũng được người đàn ông kia chuyển tới trong sơn trại.

“Đại Ngưu, anh lại đi đốn củi đúng không? Đúng rồi, anh ở bên ngoài, có gặp một người phụ nữ hay không?”

Người đàn ông đẩy Thương Trăn sửng sốt, vội vàng cười nói, “Không gặp, ngọn núi ngoại trừ chim ra, làm gì có phụ nữ!”

Đối phương cười nói, “Anh trở về rất đúng lúc, đám cảnh sát tới tìm vừa mới đi, may mà rời đi, nếu tới nhiều mấy chuyến, vậy chúng ta chết mất.”

Đại Ngưu vội vàng hỏi, “Đi rồi sao?”

“Đúng vậy.” Đối phương cười nói, “Chúng ta che giấu kỹ như vậy, bọn họ đều không tìm thấy, phụ nữ với ba người từ ngoài tới đều trốn ở trong hầm, tôi đi thả bọn họ ra đây.”

Thương Trăn trốn trong xe đẩy hoảng sợ, đám Vạn Thanh Thanh tới trước rồi hả? Đây đúng là nghiệt duyên.

Đại Ngưu truy hỏi, “Người từ ngoài tới, là bọn buôn người sao?”

Đối phương nở nụ cười bỉ ổi, “Ngoại trừ hai người đàn ông, còn có một người phụ nữ, người phụ nữ kia vừa nhìn liền biết không phải người theo chân bọn họ, anh trở về chuẩn bị đi, nói không chừng lát nữa sẽ được khai trai!”

Đại Ngưu đoán rằng đám đàn ông trong thôn chắc chắn đang đánh chủ ý với người phụ nữ từ ngoài tới, như vậy cũng được, giúp anh ta đánh yểm trợ.

Vì thế anh ta không nói nhiều, liền mang Thương Trăn trở về.

Sau khi trở về, anh ta khóa cửa thật chặt, cười xoa tay nhào về phía Thương Trăn, nhưng Thương Trăn dùng chân ngăn lại.

“Cô làm gì thế! Cô đi về cùng tôi, thì là vợ tôi, tôi nói cho cô biết, nếu cô dám phản kháng, tôi liền đưa cô ra ngoài cho đám đàn ông trong thôn thay nhau cưỡng bức cô!”

Nhưng vì Thương Trăn quá xinh đẹp, trong tư tâm của anh ta thật ra không muốn làm vậy, chỉ dọa cô mà thôi.

Thương Trăn đột nhiên lộ ra biểu cảm ấm ức, “Anh đừng giao tôi ra ngoài, tôi nghe lời không được sao?”

Nói xong, liền rụt chân lại, Đại Ngưu lộ ra nụ cười hài lòng, Thương Trăn lại nói, “Nhưng đã mấy ngày rồi tôi không ăn gì, tôi sắp chết đói rồi, anh có thể cởi dây thừng ra cho tôi không, để tôi ăn chút gì đó?”

Đại Ngưu lập tức nhíu mày cảnh giác!

“Cô muốn làm gì? Tôi nói cho cô biết, người đến tìm cô đã đi rồi, sau này sẽ không tới đây nữa, tốt nhất là cô đừng có tâm tư gì khác! Nếu chạy trốn, hậu quả sẽ bị chơi thành kẻ điên, cô không muốn đúng không?”

Thương Trăn càng tỏ ra sợ hãi hơn! Đôi mắt sáng rực nhìn anh ta, sợ hãi nói.

“Tôi không muốn chạy, như vậy đi! Anh cho tôi ăn chút đồ, tạm thời cởi ra cho tôi cử động một lát, lát nữa tôi cho anh trói vào thế nào? Tay tôi bị trói lâu như vậy, sắp mất cảm giác rồi…”

Thấy cô nhìn với vẻ đáng thương tội nghiệp như thế, cho dù là thần tiên cũng mềm lòng, huống chi bên ngoài đều là người của anh ta, cho dù cởi dây thừng, cô cũng không dám chạy, vì thế đồng ý.

Anh ta lấy một ít bánh mì và dưa muối trong tủ ra, có chút xấu hổ nói.

“Trong nhà không còn thứ khác, cô muốn ăn thịt, ngày mai tôi sẽ đổi ít thịt cho cô, nhưng ở núi này đều khổ như vậy, thói quen trước đây của cô đều phải đổi hết!”

Thương Trăn gật đầu lung tung, bộ dạng như đói bụng lắm rồi, lúc Đại Ngưu cởi dây thừng giúp cô phải tốn rất nhiều sức, bởi vì không biết người nọ buộc kiểu gì, buộc chặt thì không nói, còn quấn trái quấn phải, buộc tay của mỹ nhân sưng lên rồi!

Sau khi cởi trói, thấy Thương Trăn thật sự không nhúc nhích, anh ta yên tâm hơn không ít, xem ra cô biết sợ, cho dù không thành thật, đánh nhiều mấy lần, lại sinh mấy đứa bé, sẽ thành thật thôi.

Thương Trăn cố gắng nuốt bánh mì dưa muối, lúc ăn mấy thứ này, cô mới dở khóc dở cười phát hiện mình thật sự bị chiều hư rồi.

Lúc trước cô không kén ăn, nhưng sống với Phong Hành Diễm hai năm, khi ăn bánh mì này, cô giống như nuốt phải vụn gỗ cổ họng sinh đau, còn có mùi thối nhàn nhạt khiến người ta buồn nôn, nhưng vẻ mặt cô không đổi ăn hết, uống vào hai cốc nước to.

Thấy cô không chê, Đại Ngưu rất vui mừng, có thể chịu khổ thì tốt, tuy anh ta thích đẹp, còn có khí chất sang trọng quanh người, nhưng không muốn nuôi tổ tông, có thể nghe lời lo chuyện gia đình, còn xinh đẹp là tốt nhất! Không biết có phải là xử nữ hay không…

Anh ta liếm môi, thấy Thương Trăn ăn xong, vội vàng nói, “Tôi trói cô lại, cô phải ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, biết không?”

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status