Cô vợ tái sinh

Chương 467





Chương 467: Cuộc gặp gỡ tình cờ ở quán bar

Cô ta nói đến đây, đột nhiên ôm mặt khóc, dáng vẻ uống quá say không tỉnh táo.

Phong Hành Diễm xoắn xuýt nhìn cô ta, người phụ nữ này gặp phải chuyện phiền lòng, cho nên mới ra ngoài mua say, ở nơi này, nếu gặp phải người xấu, đoán chừng cả đời đều bị hủy hoại, thật đúng là ngu ngốc.

Chẳng qua cô ta bởi vì chồng chưa cưới ngoại tình cho nên mới đau lòng?

Phong Hành Diễm bỗng nhiên nghĩ đến Thương Trăn, nếu như anh làm ra chuyện gì, không biết cô nhóc Trăn Trăn kia còn không biết sẽ như thế nào…

Khóe môi Phong Hành Diễm hơi cong lên, mặt ngoài Trăn Trăn giống như không để ý đến bất kỳ chuyện gì, nhưng nếu anh thật sự làm chuyện gì đó, cô nhất định sẽ thương tâm gần chết… Dĩ nhiên, làm sao anh nỡ để cô đau lòng?

Sau khi nghĩ đến Thương Trăn, tâm trạng của Phong Hành Diễm bỗng nhiên tốt hơn nhiều, ánh nhìn về phía người phụ nữ uống say còn đang phát điên kia, bỗng nhiên nghĩ đến, dù sao một lát nữa Tư Mân cũng quay lại, đợi thêm một lúc nữa, để Tư Mân đến giải quyết việc này! Dáng dấp của người phụ nữ này khá xinh đẹp, Tư Mân nhất định sẵn lòng xử lý chuyện này.

Lâm Ngọc Sơ khóc sướt mướt, nói rất nhiều, Phong Hành Diễm ngồi ở vị trí cách cô ta xa nhất, tuy không kiên nhẫn nghe, nhưng vẫn nghe qua.

Đại khái cô ta kể về người bạn trai, hai nhà môn đăng hộ đối, quen biết nhau đã bảy năm, nói chuyện yêu đương được sáu năm, bọn họ chuẩn bị kết hôn, nhưng sau khi đính hôn. Cô ta đi công tác về sớm, chuẩn bị cho bạn trai một niềm vui bất ngờ, lại phát hiện anh ta và bạn thân của mình, hai người đó ngủ với nhau trên chính chiếc giường trong phòng được chuẩn bị cho tân hôn!

Phong Hành Diễm nghe xong, trong lòng âm thầm suy nghĩ, may mắn giữa anh và Trăn Trăn không có loại chuyện phiền lòng này.

Nói một lúc lâu, Lâm Ngọc Sơ cảm thấy mệt mỏi, nằm sấp trên sofa ngủ thiếp đi, Phong Hành Diễm nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, làm sao Tư Mân còn chưa quay lại? Chẳng lẽ anh ta nói chuyện vui vẻ với mấy cô gái pha chế, quên mất anh?

Phong Hành Diễm nhìn chiếc điện thoại di động rơi trên ghế sofa, chuẩn bị gọi điện thoại thúc giục.

Ai ngờ, anh vừa mới đi đến ghế sofa trước mặt, ban đầu vốn dĩ cô gái đã ngủ thiếp đi lại đột nhiên giữ lấy áo anh, vẻ mặt cảnh giác nhìn anh!

“Anh muốn làm gì?”

Vẻ mặt Phong Hành Diễm không biểu tình gì, mà ở trong mắt Lâm Ngọc Sơ, người đàn ông vô cùng đẹp trai trước mắt này, đang chậm rãi đè xuống người cô ta, đôi mắt của anh không phải là màu đen, dưới ánh đèn màu vàng, lóe lên ánh sáng rực rỡ rung động lòng người, thật giống như hoa anh túc khiến cho người ta muốn chinh phục sự bình tĩnh của anh, hôn lên đôi môi mỏng.

Tim Lâm Ngọc Sơ đập thình thịch, người trai bao này, có phải đã quá đẹp trai rồi không?

Được rồi, tên tra nam Lý Triết Bằng kia dám ngoại tình, như thế cô ta cũng phải cùng người khác có tình một đêm! Thân thể sạch sẽ này, cho dù cô ta cho trai bao cũng không cho anh ta!

Nghĩ như thế, lúc Phong Hành Diễm cúi người, cô ta đột nhiên nhào đến, hai tay hướng về phía cổ Phong Hành Diễm.

Phong Hành Diễm giật mình, vội vàng nắm được tay cô ta, vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lùng.

“Cô làm gì thế?”

Anh có lòng tốt giữ người phụ nữ này ở lại đây, tránh cho cô ta bị người xấu ở bên ngoài lừa, cô ta thế mà còn muốn động tay động chân?

Phong Hành Diễm dùng sức giữ chặt tay, cổ tay của Lâm Ngọc Sơ rất đau, cô ta không nhịn được kêu lên một tiếng, hai mắt rưng rưng nhìn đối phương, liền thấy trước mặt cô ta là một gương mặt lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ đập vào mặt cô ta, cả người cô ta run lên, đột nhiên tỉnh táo hơn.

Cô ta chủ động đưa đến cửa, người đàn ông này còn giả vờ giả vịt?

Cô ta đẩy người đàn ông mang đến áp lực cho cô ta, kiên trì đến cùng nói: “Anh giả bộ gì chứ? Tôi không đẹp sao? Cơ thể của tôi không đẹp sao? Phụ nữ đưa đến cửa, đàn ông các anh sẽ không cần sao?”

Cô ta nói xong, cơ thể chỉ mặc đồ lót còn muốn cọ sát về phía người Phong Hành Diễm, đồng thời cắn răng nói.

“Lý Triết Bằng dám phản bội tôi! Cơ thể sạch sẽ này của tôi, cho ai cũng không cho anh ta!”

Sau khi nói xong, cô ta muốn đứng lên hôn Phong Hành Diễm, lại bị Phong Hành Diễm dùng sức đẩy, ngã xuống trên sofa!

“Anh làm gì thế?” Lâm Ngọc Sơ bị người ta đối xử như thế, xấu hổ nói: “Vừa rồi anh còn muốn hôn tôi, bây giờ tôi chủ động, anh còn giả bộ cái gì?”

Phong Hành Diễm quả thật bị đầu óc của cô gái này làm cho giận quá hóa cười, cúi người, từ bên cạnh cô ta nhặt lên chiếc điện thoại di động của mình.

“Xin lỗi, tôi không có hứng thú với cơ thể của cô, tôi chỉ đến lấy điện thoại.”

Nhìn thấy Phong Hành Diễm lấy được điện thoại, sau đó không chút do dự quay người, Lâm Ngọc Sơ giống như bị người ta cho một bạt tai, trên mặt nóng rát!

“Còn có.” Phong Hành Diễm đi được vài bước, anh đột nhiên dừng lại xoay người nhìn Lâm Ngọc Sơ, thật giống như đang nhìn quái vật: “Cô nói, cô cùng chồng chưa cưới của mình có tình cảm rất tốt, kết quả yêu nhau được sáu năm, cô vẫn là xử nữ?”

Lời anh nói khiến Lâm Ngọc Sơ giật mình, sau đó là tức giận.

“Anh có ý gì? Anh cho rằng tôi là loại người phụ nữ không biết tự trọng kia sao? Tôi chỉ muốn giữ lại lần đầu tiên của chúng tôi cho đêm tân hôn, chẳng lẽ điều này là sai sao?”

Phong Hành Diễm lắc đầu: “Không sai, suy nghĩ của cô rất đúng, thế nhưng bây giờ cô đang làm gì?”

Anh lộ ra vẻ mặt trào phúng: “Đi ra ngoài tùy tiện tìm một người đàn ông, sau đó muốn ngủ với anh ta? Đây là sự kiên trì của cô sao? Nếu như cô vẫn luôn kiên trì chờ đợi đến đêm tân hôn mới giao chính mình ra, có lẽ tôi còn kính trọng cô là người phụ nữ rất lý trí, biết tự giữ mình, nhưng bây giờ cô tự vả mặt mình, không cảm thấy đau sao?”

Lời Phong Hành Diễm nói khiến cho Lâm Ngọc Sơ sợ ngây người! Cô ta muốn phản bác, nhưng một chữ cũng không nói nên lời…

Cô ta căn bản không có cách nào giải thích, vì sao sáu năm trôi qua, cô ta đều không muốn giao chính mình ra ngoài, thế mà khi lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này, cô ta liền muốn cùng anh phát sinh quan hệ… Cô ta nhất định bị tức đến mức hồ đồ, sau đó còn uống rượu! Nhất định là như thế!

Cô ta cắn răng, ngụy biện, nói: “Tôi biết rồi, anh đang muốn tẩy trắng cho đàn ông các anh đúng không? Tôi là người biết tự trọng, biết tự ái, tôi muốn đợi đến đêm tân hôn mới giao bản thân mình ra, nhưng đàn ông các anh không chờ nổi, cho nên liền có thể ngoại tình ư? Bởi vì trước đó tôi vẫn luôn từ chối thân mật, hôn môi, cho nên tôi xứng đáng bị bạn thân bò lên giường sao? Logic của anh kiểu gì thế?”

Phong Hành Diễm nghe thấy những lời mỉa mai của cô ta, cười nhạo.

“Đầu tiên, tôi không cho rằng chuyện ngoại tình là đúng, cô giữ vững được quyết tâm của mình, anh ta không kiên trì được, vì thế trong chuyện này, anh ta không đúng. Nhưng anh ta vừa ngoại tình, cô liền vội vã đi ra ngoài tìm đàn ông, điều này khiến cho tôi cảm thấy trước đó cô kiên trì, cũng chỉ là giả vờ giả vịt mà thôi.”

Anh sờ lên cằm, cười lạnh, hỏi: “Cô không cho anh ta ngủ cũng là bình thường, dù sao phụ nữ rất rụt rè, nhưng ngay cả hôn môi cũng không cho, cô chắc chắn mình thật sự thích anh ta sao? Hơn nữa, cô vừa nhìn thấy tôi một lần liền làm đủ các loại dụ dỗ, chẳng lẽ bởi vì tôi đẹp trai, có tiền hơn chồng chưa cưới của cô? Như thế ánh mắt cô khá tinh tường.”

Lời anh nói khiến cho sắc mặt Lâm Ngọc Sơ lúc trắng lúc xanh, giận đến mức trước ngực không ngừng chập trùng.

Trên thế giới này, sao lại có người đàn ông đáng giận như thế? Có phụ nữ đưa đến cửa, ngủ là được rồi! Vì sao còn phải thẳng thắn phân tích, nhục nhã cô ta!

Sau khi Phong Hành Diễm nói xong cũng lười để ý đến cô ta, cúi đầu nhắn tin cho Tư Mân, bởi vì bên ngoài rất ồn ào, cho dù gọi điện thoại, anh ta chưa nhất định nghe thấy.

Trong phòng bao bỗng nhiên an tĩnh lại, Lâm Ngọc Sơ ngồi trên sofa, cẩn thận nhìn chằm chằm Phong Hành Diễm, lại cảm thấy anh khá quen… Hơn nữa dáng dấp của người đàn ông này quá đẹp rồi, dáng vẻ dựa người vào vách tường, cúi đầu nhắn tin, thật giống như từ trong tranh đi ra.

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status