Cô vợ tái sinh

Chương 475





Chương 475: Đặc công

Thương Trăn có chút đồng tình nhìn người phụ nữ này, nếu là tình huống bình thường, có lẽ người đứng ra tổ chức sẽ trực tiếp đưa đến cho cô, sau đó từ chỗ cô sẽ nói cho Phong Hành Diễm biết người ta tặng gì, đi đường vòng lấy lòng Phong Hành Diễm.

Nhưng nhà bọn họ không thế… Phong Hành Diễm kia, nếu như biết thứ gì có thể khiến cô vui vẻ, loại chuyện tốt này, anh nhất định sẽ không để cho người khác chiếm chỗ tốt, nếu là anh tự mình đưa đến, chỉ sợ người phụ nữ này…

Hỏa Hồ dĩ nhiên không hiểu ánh mắt của Thương Trăn có ý tứ gì, cô ta đem người vào trong tủ quần áo rồi đóng lại, sau đó bắt đầu trang điểm. Cô ta bỏ thuốc Thương Trăn, thuốc đó sẽ khiến cả người Thương Trăn tê liệt trong hơn năm tiếng, vì thế cô ta không cần lo lắng Thương Trăn ở chỗ này sẽ gây ra vướng víu gì.

Nhưng trong lúc cô ta trang điểm, cửa sổ mở ra, một người đàn ông nhảy vào.

Cả người Hỏa Hồ cảnh giác, nhìn người đến một mình, trong mắt hiện lên sát ý!

“Ám Lang, anh đến đây làm gì?”

Người đàn ông cười một tiếng tà mị, ngông cuồng, đi đến gần cô ta: “Tôi ư? Dĩ nhiên cũng vì Mị Lam Chi Tâm. Chỉ cần là thứ Hỏa Hồ cô muốn có, tôi đều sẽ không bỏ qua!”

Vẻ mặt Hỏa Hồ trở nên lạnh lẽo: “Tôi nhất định phải lấy được thứ này đến tay! Nếu anh dám cướp, đừng trách tôi lòng dạ ác độc!”

“Ồ?” Ám Lang mang theo khí thế nguy hiểm, từng bước đến gần: “Tôi muốn nhìn xem, cô làm sao lòng dạ ác độc…”

Hai người một lời không hợp liền đánh nhau, ngay cả khi Thương Trăn ở trong tủ quần áo lắng nghe, đều biết ở bên ngoài, bọn họ đánh nhau rất dữ dội, chẳng qua cô gái tên Hỏa Hồ kia, hình như không phải là đối thủ của Ám Lang, chỉ một lúc sau liền nghe thấy trên giường rầm một tiếng, Hỏa Hồ bị Ám Lang đặt ở dưới người.

“Hỏa Hồ, cô đẹp quá! Tôi thích cô như thế, vì sao cô không chịu tiếp nhận tôi?”

Hỏa Hồ dùng sức giãy dụa, nhưng không thể tránh thoát, cô ta hung dữ trừng mắt nhìn Ám Lang: “Cho dù đàn ông trên thế giới này đều chết sạch! Tôi cũng sẽ không bao giờ ở bên anh!”

Trong mắt Ám Lang lóe lên ánh sáng tàn nhẫn: “Nếu đã như vậy, tôi không thể không dùng chút thủ đoạn…” Vì thế, anh ta nhét một viên thuốc vào trong miệng Hỏa Hồ, nâng cằm cô ta lên, để cho cô ta nuốt xuống.

“Anh cho tôi uống gì?” Hỏa Hồ hoảng sợ, mà Ám Lang lại cười.

“Thứ tốt có thể khiến cô vui vẻ…”

Đúng lúc anh ta đang chuẩn bị áp dụng bước tiếp theo, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

“Mợ chủ? Sao thế?” Bàng Thất cảm thấy, sao anh ta lại nghe được tiếng động kỳ lạ?

Người nhà họ Phong không dễ trêu chọc, Ám Lang nghe xong liền vội vàng muốn đem Hỏa Hồ đi!

Nhưng Hỏa Hồ không chịu đi, mắt thấy Bàng Thất không nghe được người bên trong trả lời, chuẩn bị mở cửa đi vào, Ám Lang thầm mắng một câu, một mình nhảy ra cửa sổ, chạy đi. Đúng lúc này, Hỏa Hồ mới dùng máy biến đổi giọng nói, giả trang thành giọng của Thương Trăn, hoảng hốt nói: “Đừng vào, tôi đang thay quần áo!”

Quả nhiên, cửa mở đến một nửa liền lập tức dừng lại, Bàng Thất giật mình, may mắn anh ta không mở cửa, nếu như thấy thứ gì không nên thấy, cậu chủ sẽ giết người!

Hỏa Hồ nhanh chóng ổn định lại hơi thở, nói: “Chỗ tôi không sao, anh đi ngủ đi.”

Bàng Thất cảm thấy có hơi kỳ lạ, cho nên nói: “Tôi thấy mình vẫn nên canh giữ ở cửa thì hơn, trên du thuyền nhiều người phức tạp, canh giữ cho cô nghỉ ngơi, tôi cũng an tâm hơn.”

Hỏa Hồ nhíu mày, chỉ có thể nói.

“Tùy anh vậy.”

Cô ta giữ lấy quần áo của mình, chỉ cảm thấy trong bụng có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nhưng cô ta tin vào ý chí của mình! Cô ta nhất định phải lấy được Mị Lam Chi Tâm rồi mới rời đi!

Cho nên cô ta nhìn vào gương, tiếp tục trang điểm cho mình, đồng thời bật thiết bị truyền tin, gọi cho trợ thủ.

“Linh Miêu, Linh Miêu, Mị Lam Chi Tâm đã xuất hiện chưa?”

Linh Miêu vội vàng trả lời: “Cô vừa đi đâu? Tôi chờ cô lâu rồi! Mị Lam Chi Tâm vừa mới xuất hiện, chẳng qua Chương Chiêu Khánh kia lại trực tiếp đưa Mị Lam Chi Tâm cho Phong Hành Diễm, anh ta có giao cho Thương Trăn hay không, chuyện này không chắc…”

“Chết tiệt!” Hỏa Hồ nghe thấy tin tức này, trong nháy mắt trở nên nóng nảy! Dù sao kẻ có tiền đều có một đống lớn tiểu tam, tiểu tứ, tuy Phong Hành Diễm kia nổi danh cấm dục, nhưng Hỏa Hồ nhìn qua ảnh của anh, dáng dấp đẹp trai như thế, làm sao bên ngoài lại thiếu phụ nữ được? Chỉ có thể nói, anh giỏi giấu diếm mà thôi! Hiện tại Mị Lam Chi Tâm đã đến trong tay anh, cơ hội anh đưa cho Thương Trăn, quả thật quá xa vời…

Nghĩ như thế, Hỏa Hồ nhìn chính mình trong gương, bỗng nhiên nheo mắt lại.

Gương mặt của cô ta khá xinh đẹp, có lẽ, cô ta không nên cải trang thành Thương Trăn, mà nên… Sắc dụ!

Vì thế, cô ta đột nhiên dừng trang điểm lại! Sau khi suy nghĩ một lúc, cô ta đeo một chiếc mặt nạ bươm bướm chỉ che khuất mắt, nhảy từ cửa sổ ra khỏi phòng.

Sau khi cô ta đi, cánh cửa tủ quần áo đột nhiên mở ra, thể chất của Thương Trăn đặc thù, thuốc kia sau khi đi vào trong cơ thể của cô sẽ có phản ứng chậm hơn. Chờ sau khi cô đi ra, từ chiếc túi để trên giường của mình, cô lấy ra món đồ chơi nhỏ mà trước đó Phong Hành Diễm đưa cho cô, đó là chiếc chìa khóa vạn năng, cô mở còng tay, sau đó lại lấy thuốc giải độc do chính mình điều chế, uống vào.

Buổi tối hôm nay thật đúng là thú vị, có lẽ người phụ nữ kia đã đi tìm Phong Hành Diễm, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng dáng dấp của người phụ nữ kia khá xinh đẹp, bây giờ bị người ta cho uống thuốc kích dục, lại đi tìm Phong Hành Diễm? Nói như thế nào nhỉ… Hình như diễm phúc của Phong Hành Diễm luôn không ít…

Lần đầu tiên Phong Hành Diễm nhìn thấy Mị Lam Chi Tâm đã cảm thấy Thương Trăn nhất định sẽ thích.

Viên ngọc màu xanh kia rất tinh khiết, xung quanh được hồng ngọc tô điểm, rất lộng lẫy, hơn nữa màu sắc trái ngược được đặt cạnh nhau, rất thích hợp với khí chất của Trăn Trăn, cô đeo nó lên, nhất định là rất đẹp!

Chương Chiêu Khánh thấy Phong Hành Diễm cuối cùng cũng lộ ra nụ cười khác hẳn với vẻ khách sáo trước đó, ông ta biết mình đã tặng đúng quà. Từ lần trước, sau khi Phong Hành Diễm nghe thấy tin vợ mình bị đuối nước, không nói hai lời liền vội vàng xoay người rời đi… Ông ta liền biết tin đồn là thật.

Phong Hành Diễm đối với vợ mình rất không đơn giản, cho nên phần quà này, ông ta không bỏ công sức lên người Phong Hành Diễm, mà chính là bỏ một số tiền lớn đi tìm thứ mà chỉ cần là phụ nữ đều thích. Tuy rất đắt, nhưng nhìn thấy thái độ của Phong Hành Diễm cuối cùng cũng thay đổi, thứ này đáng giá!

Ông ta cười nói: “Bà Phong không có ở đây, chỉ sợ cậu Phong ngồi ở đây đều mất hồn? Mị Lam Chi Tâm này chính là món quà mà tôi tặng cho hai người, hy vọng hai người thích nó, bây giờ cũng muộn rồi, cậu Phong nghỉ ngơi sớm đi!”

Phong Hành Diễm nghe thấy thế, mỉm cười với Chương Chiêu Khánh: “Tôi quả thật không dám giấu diếm, tôi vẫn luôn tìm thứ này để cho vợ tôi vui vẻ, chẳng qua thứ này quý giá như vậy, không thể để ông tốn kém, tấm lòng của ông, tôi nhận, còn về tiền, đợi lát nữa tôi sẽ cho người đưa cho ông.”

Chương Chiêu Khánh vội vàng xua tay: “Cậu Phong nói như thế là quá khách sáo rồi, lần hợp tác này, tất cả đều nhờ vào cậu Phong, nếu như ngay cả món quà nho nhỏ này mà cậu Phong cũng không nhận, trong lòng tôi không yên.”

Phong Hành Diễm nhíu mày muốn nói gì, Chương Chiêu Khánh mỉm cười cắt ngang: “Cậu Phong, đêm xuân một khắc đáng giá ngàn vàng, cậu vẫn không nên lãng phí thời gian với một ông già như tôi… Giá trị của đồ vật chỉ là vật ngoài thân, giao tình giữa hai nhà chúng ta mới là thứ đáng quý trọng…”

Phong Hành Diễm không có cách nào, chỉ lắc đầu, khẽ cười.

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1816 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status