Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 1270: CON CỦA CẬU BA DƯƠNG CŨNG LÀ CỦA NGƯỜI KHÁC!!! (1)



CHƯƠNG 1270: CON CỦA CẬU BA DƯƠNG CŨNG LÀ CỦA NGƯỜI KHÁC!!! (1)

Bởi vì bọn họ lớn tuổi nên hai mắt cũng mờ, không đeo kính lão thì không thấy rõ lắm.

Người khác không chờ kịp, lập tức lấy điện thoại của mình ra xem.

“Mẹ nó, tên kia điên rồi sao, muốn tìm đường chết hả?” Từ trước đến nay Đường Lăng lịch sự tao nhã lại chửi thề, câu nói tìm đường chết càng làm cho người ta run sợ.

Đường Lăng vừa nói vừa nhanh chóng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, nhất thời vẻ mặt rất phức tạp, làm cho người hoàn toàn không nhìn ra được anh suy nghĩ gì.

Phạm My và Đường Vân Thành cũng thấy được tin tức trên mạng, hai người cũng trợn mắt há miệng, Phạm My há miệng to, đôi mắt cũng mở to, có vẻ ngu ngốc.

Đường Vân Thành cũng ngây ra, không có bất cứ phản ứng gì về việc Đường Lăng chửi thề, hơn nữa lúc này ông rất muốn mắng một câu.

Đương nhiên hai người xem xong tin tức cũng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu trước, ba người đồng thời nhìn Dương Tầm Chiêu.

Dương Tầm Chiêu cầm điện thoại cúi đầu xem tin tức trong điện thoại, không biết bởi vì quá kinh ngạc hay là nhất thời không chấp nhận được chuyện này, tóm lại Dương Tầm Chiêu vẫn luôn cúi đầu cầm điện thoại, giữ nguyên tư thế đó không nhúc nhích.

Hàn Nhã Thanh cũng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, Hàn Nhã Thanh nhìn dáng vẻ của Dương Tầm Chiêu cũng không biết nói gì.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mấy đứa nói cho bà biết trước đi.” Bà cụ Đường nhìn phản ứng của mọi người thì càng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, bà không thấy ai nói gì thì thúc giục.

Từ trước đến nay ông cụ Đường gặp truyện gì cũng có thể bình tĩnh như núi, nhưng hiện tại cũng nóng nảy: “Đường Lăng, con nói đi.”

Mọi người không nói lời nào, ông cụ Đường gọi thẳng tên Đường Lăng.

Khóe môi Đường Lăng không nhịn được giật giật, vì sao lại muốn anh ta nói, anh ta nói chuyện này thế nào đây? Đây là ông nội ruột sao? Sao lại đào hố anh ta chứ?

Nói thật Đường Lăng nhìn thấy dáng vẻ của Dương Tầm Chiêu thì có chút không dám nói, nhưng ông cụ Đường đã lên tiếng, Đường Lăng không dám từ chối, huống chi tin tức này đã được công bố, anh ta không nói thì mọi người cũng sẽ biết.

“Vừa rồi trên mạng đưa tin Nhã Thanh đã kết hôn.” Đường Lăng thở dài, suy nghĩ một chút rồi nhìn Dương Tầm Chiêu một cái, lúc này mới mở miệng, giọng của Đường Lăng có chút thấp, còn mang theo sự cẩn thận.

Nhất là khi Đường Lăng nhìn về phía Dương Tầm Chiêu thì sự cẩn thận càng rõ ràng.

“Chuyện này cũng không có gì mà, hôm nay Nhã Thanh sẽ đi theo Tầm Chiêu đăng ký kết hôn, hai đứa kết hôn cũng không phải là vấn đề gì lớn, con cần phải làm quá như vậy sao?” Bà cụ Đường nghe Đường Lăng nói thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, bà còn tưởng là chuyện gì, thì ra là chuyện này, chuyện này có là gì chứ, lại có thể dọa bọn họ thành như vậy.

Lúc này bà cụ Đường thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó cầm chén trà trên bàn uống mấy ngụm, vừa rồi bọn họ sắp dọa trái tim của bà nhảy ra ngoài, thật là, có gì ngạc nhiên chứ.

Ông cụ Đường lại không lạc quan như bà cụ Đường, ông cụ Đường cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, nếu không thì bọn họ sẽ không phản ứng như thế.

Ngoại trừ Phạm My thì ai cũng nặng nề, bọn họ là người từng trải qua chuyện lớn cũng có thể bình chân như vại, nhưng vừa rồi phản ứng của bọn họ không bình thường, cho nên ông cụ Đường cảm thấy Đường Lăng còn chưa nói xong, câu tiếp theo mới là trọng tâm.

Đường Lăng nghe thấy bà cụ Đường nói thì con ngươi hơi lóe lên, anh ta nhìn bà cụ Đường cần chén uống trà thì không nói tiếp, anh ta tin chắc nếu mình nói vào lúc này thì chắc chắn sẽ sặc nước.

Đường Lăng thấy bà cụ Đường đặt chén trà xuống mới chậm rãi bổ sung nói: “Không phải là với Tầm Chiêu, mà là với người đàn ông khác.”

“Khụ khụ…” Bà cụ Đường vừa uống trà vào miệng, còn chưa nuốt xuống, bà nghe Đường Lăng nói thì sặc trà, ho khan liên tục không dừng được, cả khuôn mặt đỏ lên.

“Con không thấy bà nội đang uống trà sao? Con không chờ bà ấy uống xong rồi nói được sao.” Ông cụ Đường vỗ lưng cho vợ yêu, còn không quên trừng mắt nhìn Đường Lăng một cái.

Đường Lăng cũng tủi thân, anh ta thấy bà nội uống trà xong rồi mới nói.

“Đúng là… Khụ khụ… Đúng là nói bậy nói bạ, nói bậy nói bạ.” Bà cụ Đường đỏ mặt lên, dùng hết sức quát lên mấy lời này: “Là, là ai? Ai bôi nhọ Nhã Thanh nhà mình, không có bằng chứng, sao bọn họ dám, kiện bọn họ, phải kiện!!”

“Bà nội, người ta có bằng chứng, trên mạng còn có hình giấy chứng nhận kết hôn.” Đường Lăng thấy bà cụ Đường gấp gáp đứng lên, rõ ràng muốn đi kiện người ta, Đường Lăng lại yếu ớt nói thêm một câu.

“Cái gì? Giấy chứng nhận kết hôn gì? Con có ý gì?” Bà cụ Đường đứng lên, không nhịn được ho khan, nhưng lời Đường Lăng nói làm cho bà quá kinh ngạc, bà nhất thời hoàn toàn ngây người, còn có giấy chứng nhận kết hôn?

Giấy chứng nhận kết hôn của Nhã Thanh và người khác sao?

“Ở nước Mỹ, giấy chứng nhận kết hôn của Nhã Thanh và người khác vào năm năm trước.” Đường Lăng biết bà nội nhà mình nóng vội nên nhanh chóng giải thích rõ ràng.

Đường Lăng không nhịn được lại nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, anh ta thấy cuối cùng Dương Tầm Chiêu cũng ngẩng đầu lên, con ngươi của Dương Tầm Chiêu vốn nhìn chằm chằm điện thoại từ từ nhìn về phía Hàn Nhã Thanh.

Con ngươi Dương Tầm Chiêu chuyển động rất chậm, không biết vẫn chưa lấy lại tinh thần hay là nghĩ đến điều gì.

Đường Lăng thầm hít vào một hơi, anh ta cảm thấy tình huống này có chút không tốt lắm, không, vô cùng không ổn.

Nếu giấy chứng nhận kết hôn trên mạng là thật, nếu Nhã Thanh thật sự kết hôn với người đàn ông khác vào năm năm trước thì Dương Tầm Chiêu sẽ bùng nổ đúng không?

Nếu giấy chứng nhận kết hôn này của Nhã Thanh và người khác, Đường Lăng chắc chắn sẽ cười cho qua, tuyệt đối không phải là thật, nhưng hiện tại giấy chứng nhận kết hôn của Nhã Thanh với người này…

“Con nói, con nói tiếp, tiếp đi, nói, khụ khụ, là ai?” Bà cụ Đường lại bắt đầu ho, nhưng bà vẫn nhìn về phía Đường Lăng muốn Đường Lăng tiếp tục nói, bà cụ Đường ho khan lại tức giận không nhẹ nên nói đứt quãng, nghe không rõ ràng lắm.

Nhưng Đường Lăng hiểu được bà nội muốn hỏi người đàn ông là ai.

“Đường Bách Khiêm.” Đường Lăng nhìn Hàn Nhã Thanh một cái, lại nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, sau đó nói ra cái tên này, nói thật trong khoảng thời gian này Đường Bách Khiêm vẫn không có hành động gì, vô cùng yên tĩnh, bọn họ sắp quên mất Đường Bách Khiêm.

Không nghĩ tới Đường Bách Khiêm đột nhiên ra tay như vậy, quan trọng là giấy kết hôn chứng nhận kia là thế nào? Rốt cuộc nó ở đâu ra?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 82 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status