Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 1413: BỊ VẢ MẶT!! (1)



CHƯƠNG 1413: BỊ VẢ MẶT!! (1)

 

“Đại vương tử, tôi không nói sai, với sự hung hăng độc ác của Karoo, với thề lực của Quỷ Vực Chi Thành, người của họ căn bản không phải đối thủ.” Vị đại nhân kia là người bên cạnh quốc vương, ở trước mặt quốc vương hẳn là có chút địa vị, trực tiếp đáp trả đại vương tử một câu.

 

Sắc mặt đại vương tử rõ ràng có chút không dễ nhìn!!

 

“Vậy vị đại nhân này là ý gì?” Khóe môi Đường Lăng khẽ cong, trên mặt như có vài phần ý cười.

 

“Cho nên, các anh cần sự giúp đỡ của chúng tôi, quốc vương chúng tôi lần này cũng có ý muốn giúp các anh, liền xem các anh có thành ý hay không.” Vị đại nhân kia lúc nhìn sang Đường Lăng rõ ràng mang theo vài phần đắc ý.

 

Trong lòng đại vương tử có chút tức giận, nhưng đây là người quốc vương phái tới, anh ta nhất thời cũng không tiện nói gì.

 

Dù sao chuyện lần này, anh ta thực ra là muốn giấu quốc vương lén nói vài điều kiện với Đường Lăng.

 

Đại vương tử quá hiểu quốc vương, quốc vương chính là muốn lợi dụng chuyện này lây được một vài chỗ tốt từ phía Đường Lăng.

 

Nhưng đại vương tử biết Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu đều không phải mặc người bắt nạt, muốn chiếm tiện nghi của họ, không phải dễ dàng như vậy.

 

Càng huống chi quốc vương còn là muốn chiếm tiện nghi xong không chịu trách nhiệm!!

 

“Vậy đại nhân nói xem chúng tôi cần lầy ra thành ý thế nào?” Trong lòng Đường Lăng cảm tháy quá buồn cười, thành ý, quốc vương muốn anh lấy ra thành ý?

 

Trước khi anh đến, Dương Tầm Chiêu đã nói với anh một chút tình huồng liên quan tới quốc vương này, cho nên anh sớm đã hiểu rõ, cũng có thể đoán được một chút thành ý mà vị quốc vương này nói là gì.

 

“Anh Đường, chúng ta ăn cơm trước, chuyện khác chúng ta lúc khác tìm thời gian từ từ nói.” Đại vương tử rõ ràng biết chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, anh ta không muốn đề vị đại nhân kia làm hỏng kế hoạch của mình.

 

“Làm gì phải chọn thời gian khác nói, bây giờ nói không phải vừa khéo sao? Sớm chút bàn xong cũng có thể sớm giải quyết phiền phức của anh Đường, anh Đường bây giờ đã đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, đắc tội Karoo, nói không chừng lúc nào Karoo sẽ tìm tới anh Đường gây phiền phức, anh Đường thư sinh nho nhã như vậy, không chừng vừa ra cửa đã bị người của Karoo giết rồi.” Vị đại nhân kia rõ ràng không quá tôn trọng đại vương tử, lại trực tiếp chồng lại lời của anh ta.

 

Sắc mặt đại vương tử rõ ràng trầm xuống.

 

Con ngươi Lâm Bồi khẽ híp, trên mặt cũng thêm vài phân ý lạnh.

 

Vị đại nhân này tự bản thân sợ Karoo, liền cho rằng mọi người đều giống ông ta sợ Karoo sao, đúng, ở nước R có lẽ thật sự không ai dám trêu chọc Karoo, có lẽ thật sự tất cả mọi người đều sợ anh ta, nhưng đây tuyệt đối không bao gồm Đường Lăng.

 

Nếu Đường Lăng sợ Karoo thì đã không chủ động gặp mặt anh ta, hơn nữa gặp xong còn có thể bình an vô sự như vậy ngồi ở đây, chứng minh anh rất có khả năng đã giải quyết chuyện xong rồi.

 

Mặc dù Lâm Bói cũng không biết tình huống rốt cuộc thế nào, nhưng cô cảm thấy dù Đường Lăng không hoàn toàn giải quyết thì ít nhất đàm phán với Karoo hẳn là thành công.

 

Có thể đàm phàn thành công với Karoo, ở nước R quả thực không tìm ra được người thứ hai nữa.

 

Hơn nữa Lâm Bồi cũng biết, Đường Lăng trước nay đều sẽ không để mình thua thiệt!!

 

Cho nên đàm phán cuối cùng hẳn là có lợi đối với anhI!

 

Chỉ là không biết anh rốt cuộc là làm sao bàn với Karoo?

 

Lâm Bồi cho rằng trong tình huống thế này, Đường Lăng có khả năng sẽ nói ra chuyện đi gặp Karoo.

 

Nhưng anh lại chỉ là nhàn nhạt cười cười, không nói gì nhiều.

 

“Anh Đường, ông ta chỉ là nói linh tinh, anh đừng để ý.” Đại vương tử nhìn thầy nụ cười trên mặt Đường Lăng, trong lòng lại cảm thầy rất không tốt, mặc dù anh đang cười, nhìn không tức giận, nhưng trong tình huống thé này, ai nghe thấy lời như vậy.

 

mà không tức giận?

 

“Không đề ý.” Đường Lăng nhàn nhạt đáp một câu, anh thật sự không để ý, Karoo muốn giết anh, đó là chuyện tuyệt đối không thể nào, vì anh ta đã bị anh giết rồi.

 

“Anh Đường quả nhiên là người thông minh, tôi vừa rồi chỉ là có gì nói náy, cũng là nhắc nhở anh Đường, để anh Đường nhìn rõ cục diện hiện tại, Quỷ Vực Chi Thành là anh Đường không chọc nỗi, Karoo càng là không thể đắc tội, cho nên anh Đường phải suy nghĩ cho bản thân nhiều hơn một chút.” Vị đại nhân kia nghe thấy lời của anh thì không nhịn được cười, ông ta cảm thấy Đường Lăng thật sự không nên để ý, cảm thầy anh không chỉ không nên để ý, còn nên cảm ơn ông ta thật tốt.

 

Đường Lăng lần này không nói chuyện, chỉ là đôi con ngươi nhàn nhạt liếc nhìn ông ta một cái.

 

“Anh Đường, quốc vương chúng tôi lần này có lòng muốn giúp các anh, chỉ cần anh Đường lấy ra đủ thành ý, quốc vương chúng tôi có thể đứng về phía anh.” Vị đại nhân này cảm thầy dạo đầu cũng đủ rồi, trực tiếp nói ra ý của quốc vương.

 

“Ò? Nghe ý của ông, quốc vương các ông là muốn giúp tôi?” Đường Lăng khẽ nhướn mày, lần này lúc nhìn sang vị đại nhân này, ánh mắt cuối cùng dừng lại giây lát.

 

“Quốc vương chúng tôi là suy nghĩ muốn đứng về phía các anh.” Vị đại nhân kia khẽ sững sốt, quốc vương không nói rõ sẽ giúp đám người Đường Lăng, cho nên ông ta cũng không dám trực tiếp nói.

 

“Ông nói quốc vương các ông sẽ đứng về phía tôi? Vậy quốc vương các ông muốn giúp tôi làm gì? Giúp tôi giết Karoo?” Đường Lăng không phải kiểu người tính tình tốt, càng không phải kiểu người có thể mặc người khác qua mặt, muốn lừa anh? Sợ là còn chưa tỉnh ngủ đi?!

 

“Giết…giết Karoo?” Vị đại nhân kia nghe thấy lời của Đường Lăng thì sắc mặt trực tiếp thay đổi, nhất thời sợ hãi nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp: “Anh Đường, đừng đùa, Karoo là lãnh tụ bên phía nước R, con người hung tàn, hơn nữa cực kỳ gian xảo, thế lực của Quỷ Vực Chi Thành quá mạnh, muốn giết Karoo, là chuyện căn bản không thẻ nào.”

 

Nếu có thể giết Karoo, quốc vương sớm đã giết rồi!!

 

“Vậy quốc vương nói muốn đứng về phía chúng tôi là ý gì? Chỉ là đơn thuần nói thôi?” Đường Lăng cười lạnh, anh nói chuyện làm việc xưa nay trực tiếp, trước nay sẽ không lưu tình giữ lại mặt mũi cho kẻ muốn tính kế mình.

 

Rất rõ ràng, quốc vương chính là có chủ ý này, cho nên anh nói cũng rất trực tiếp.

 

“Anh…” Vị đại nhân kia sững sờ, sắc mặt rõ ràng biến đổi: “Nơi này là nước R, anh Đường nói chuyện tốt nhát chú ý một chút, bây giờ anh đã đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, không phải muốn đắc tội cả hoàng thất đi?”

 

“Đại nhân hiểu lằm rồi, tôi không có ý muốn đắc tội hoàng thát.” Đường Lăng ngước mắt nhìn ông ta, nghiêm túc trả lời.

 

“Hừ, thách anh cũng không dám.” Vị đại nhân kia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt thêm vài phần đắc ý. Đã đắc tội Karoo rồi, còn đắc tội hoàng thát, trừ phi Đường Lăng không muốn sống nữa. “Ừ, tôi chỉ là có gì nói nấy.” Thân thể Đường Lăng khẽ dựa vào ghé, một tay chậm rãi nhẹ gõ lên mặt bàn.

 

“Có gì nói nây cái gì?” Vị đại nhân kia khẽ sững sốt, nhát thời không kịp xoay chuyển, không hiểu rõ ý của Đường Lăng.

 

“Con người tôi trước nay nghĩ gì nói náy, cũng thích có gì nói náy, hoàng thát các ông muốn lầy được chỗ tốt từ chỗ tôi, sau đó chỉ để lại vài câu gọi là giúp đỡ miệng, tôi hiểu.” Đường Lăng trước nay đều không phải người sợ chuyện, anh vừa tới nước R liền dám đi gặp Karoo, hơn nữa còn trực tiếp giết anh ta, đương nhiên không thể nào sợ vị đại nhân này, cũng không thể nào sợ hoàng thát.”

 

Hoàng thất so với Karoo, đó thật sự là nhỏ bé.

 

Nếu không phải vì đại vương tử nhiều lần mời, nếu không phải vì muốn gặp Lâm Bối, anh thật sự không muốn tham gia tiệc rượu này.

 

“Anh…” Vị đại nhân kia cuối cùng hiểu rõ lời của Đường Lăng, nhất thời sắc mặt biến đổi vài bận: “Anh Đường, anh bây giờ đang ở nước R, anh đã đắc tội với Karoo, với tính cách của anh ta thì lúc nào cũng có khả năng muốn mạng của anh, lựa chọn duy nhất của anh bây giờ chính là hợp tác với hoàng thất, cho nên, tôi khuyên anh tốt nhất vẫn là nhận rõ tình thé.

 

Vị đại nhân kia có lẽ là vì tức giận, cũng là lẽ là muốn lấy ra khí thế đè ép Đường Lăng, cho nên giọng nói rõ ràng nâng cao vài tông.

 

“Ông có thể ngậm mồm rồi, đừng cho rằng ông là người bên cạnh quốc vương thì tôi không dám làm gì ông, ông còn không câm miệng, ông có tin tôi cho người đuổi ông ra ngoài không.” Đại vương tử không biết Đường Lăng có tức giận không, nhưng anh ta là thật sự tức giận, vốn anh ta đã lên kế hoạch thật tốt, nhưng bây giờ đều bị người này hủy rồi.

 

Hợp tác là bàn như vậy sao? Muốn hợp tác với người khác thì nhát định phải lầy ra thành ý, họ cho rằng Đường Lăng dễ bắt nạt như những thương nhân khác sao?

 

Lại nữa, ở nước R, mặc dù họ là hoàng thát, lại không đủ lớn mạnh, quốc vương của họ thậm chí từng chịu uy hiếp của Karoo, họ cứ không lấy ra đủ thành ý như vậy, thì dựa vào cái gì muốn Đường Lăng đồng ý với họ?

 

“Đại vương tử, lời tôi nói đều là ý của quốc vương.” Người kia không sợ đại vương tử, cũng hoàn toàn không có ý câm miệng, hơn nữa còn trực tiếp lầy quốc vương ra!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 82 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status