Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

Chương 895

CHƯƠNG 895: CHÚNG TA ĐI ĐĂNG KÝ KẾT HÔN ĐI

Ánh mắt của Dương Tầm Chiêu lập tức sáng lên, chuyện muốn đi nhận giấy đăng ký kết hôn với cô là chuyện mà anh muốn làm, cũng là chuyện cần thiết nhất, hiện tại cô chủ động nói ra những lời này thì sao anh có thể không vui được chứ.

Chỉ là cậu ba Dương đột nhiên nhớ đến một chuyện...

Anh nghĩ đến con gái của bọn họ, tâm trạng có chút phức tạp, đôi môi của anh hơi giật giật, cuối cùng vẫn không hỏi cô chuyện liên quan đến con gái vào thời điểm này.

“Anh có người quen biết ở Hải Thành không vậy?” Hàn Nhã Thanh nghĩ đến chuyện của Đường Vân Thành, lúc trước cô vốn dĩ muốn gọi điện thoại cho Dương Tầm Chiêu, muốn để anh giúp đỡ.

“Ở bên phía Hải Thành đó à? Không có.” Dương Tầm Chiêu suy nghĩ rồi sau đó chậm rãi lắc đầu: “Em cũng biết phân nửa thế lực của anh đều ở nước ngoài, xảy ra chuyện gì hả?”

“Cậu em đến Hải Thành, em không yên tâm cho lắm.” Hàn Nhã Thanh không nói cặn kẽ, đã Dương Tầm Chiêu đã không quen biết với ai ở bên kia, có nhiều lời cũng vô dụng thôi.

Mặc dù là Hàn Nhã Thanh không nói rõ ràng nhưng mà Dương Tầm Chiêu cũng đã đoán được sự việc không đơn giản như vậy, nhưng mà hiện tại cô đã chạy đến nước M, đương nhiên là trước tiên cô phải giải quyết chuyện bên này mới được.

Mạnh Thành lái xe rất nhanh, cũng không lâu lắm liền đến nơi Hàn Nhã Thanh nói, đến một nơi phồn hoa nhất trong trung tâm thành phố.

Ánh mắt của Mạnh Thành chớp chớp, có chút bất ngờ, cũng không quá nhàn nhã, một nơi phồn hoa như vậy bọn họ đều không tìm được Nhạc Hồng Linh, anh ta cảm thấy hình như là nuôi phải một nhóm người rảnh rỗi rồi.

Hàn Nhã Thanh xuống xe quan sát tình huống xung quanh, cũng không phát hiện cái gì khác thường, sau đó mới nhanh chóng đi ra phía trước.

Đương nhiên là Dương Tầm Chiêu và Mạnh Thành cũng đi cùng với cô.

Hàn Nhã Thanh đi đến một ngôi nhà trông giống như là một nhà để xe rồi dừng lại.

“Ở, ở đây hả?” Mạnh Thành không muốn tin tưởng cho lắm, ở đây không có gì để có thể ẩn nấp được, thậm chí còn nói là rất dễ dàng nhìn thấy.

Đám người dưới tay của anh ta quả thật là ăn không ngồi rồi rồi, anh ta nhớ kỹ sau khi trở về phải xử lý đám người kia thật đàng hoàng.

“Đúng vậy.” Hàn Nhã Thanh nhẹ gật đầu, sau đó đi lên phía trước gõ cửa một cái.

Ở bên trong truyền đến động tĩnh rất nhanh, nhưng mà âm thanh truyền đến có chút xa, một lúc lâu sau cửa mới được mở ra.

Người mở cửa thật sự là Nhạc Hồng Linh.

“Nhã Thanh, em đã đến rồi.” Nhạc Hồng Linh nhìn thấy Hàn Nhã Thanh thì có chút kích động, Dương Tầm Chiêu xuất hiện cùng một lúc làm cho cô ta cảm thấy bất ngờ, nhưng mà cũng không phải là bất ngờ dữ lắm.

Trong lòng của cô ta ngược lại là cảm thấy vui mừng cho Hàn Nhã Thanh, xem ra là hiện tại mối quan hệ của Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu đã tốt rồi.

“Vào đi rồi nói.” Hàn Nhã Thanh nhanh chóng cất bước đi vào trong.

Cửa mở ra, Dương Tầm Chiêu và Mạnh Thành mới phát hiện ở đây là một tầng hầm, mấy người bọn họ thuận theo cầu thang bước xuống, không gian ở phía dưới không phải là rất lớn, đồ vật cũng không nhiều, trông rất đơn giản.

Chỉ là mấy người bọn họ đều ngửi thấy mùi máu tươi.

“Chị Hồng Linh, chị bị thương rồi hả?” Hàn Nhã Thanh nhanh chóng nhìn về phía Nhạc Hồng Linh, ở đây không có người nào khác mà chỉ có Nhạc Hồng Linh, cô nhớ đến lúc nãy Nhạc Hồng Linh gọi điện thoại cho cô thì giọng nói suy yếu, trong lòng hơi trầm xuống.

“Không có chuyện gì đâu, bị thương ngoài da thôi.” Nhạc Hồng Linh xem thường trả lời một câu, mặc dù là vết thương của cô ta có hơi nặng, nhưng mà cũng không nguy hiểm đến tính mạng, hiện tại không có thời gian để quan tâm đến vết thương của cô ta.

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?” Hàn Nhã Thanh nhìn thấy khí sắc của cô ta vẫn còn ổn, biết là cô ta đã tự mình xử lý vết thương rồi.

“Em còn có nhớ đến vụ án mà chị xử lý vào năm trước không? Là tổ chức Hắc Gian đó.” Trong nháy mắt sắc mặt của Nhạc Hồng Linh trầm xuống, cô ta cũng không bởi vì lúc này có Dương Tầm Chiêu ở đây mà giấu diếm cái gì.

Nhã Thanh đã dẫn Dương Tầm Chiêu đến đây, nói rõ Nhã Thanh tin tưởng Dương Tầm Chiêu, người mà Nhã Thanh tin tưởng đương nhiên là cô ta cũng không hoài nghi.

“Em nhớ.” Hàn Nhã Thanh gật đầu, biểu cảm khẽ thay đổi, dường như là cô đã đoán ra được có chuyện gì xảy ra.

“Lúc ấy chị đã làm bị thương người tình nhỏ của lão đại bọn họ, hiện tại bọn họ tìm chị để báo thù.” Khóe môi của Nhạc Hồng Linh nhẹ nhàng giật giật, có chút châm chọc.

Ban đầu là tổ chức Hắc Gian mời cô ta, lúc ấy nhiệm vụ của cô ta đã hoàn thành, bảo vệ được mạng sống của lão đại bọn họ, chỉ có điều là bởi vì chút sai lầm nhỏ mà đã làm người tình nhỏ của lão đại bị thương, vết thương vừa vặn ở trên mặt của tình nhân nhỏ, xem như là hủy hoại đi gương mặt của người ta.

Lúc ấy chuyện này vốn dĩ là quá khứ không nói đến, bây giờ đối phương đột nhiên tìm cô ta báo thù.

Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh hơi nheo lại: “Cái này không giống như là tác phong của lão đại bọn họ.”

“Đúng vậy, chị cũng nghi ngờ là lão đại bọn họ đổi người rồi, chuyện này chắc là do cái cô tình nhân đó làm đó.” Đương nhiên là Nhạc Hồng Linh cũng đã nghĩ đến nguyên nhân trong đó, năm đó cô ta đã cứu được mạng của lão đại bọn họ, dù lão đại của bọn họ không nói chuyện đạo lý thì cũng không có khả năng chuyện đã trôi qua hai năm trời rồi mà lại tìm cô ta báo thù.

“Tình huống hiện tại như thế nào?” Ban đầu Hàn Nhã Thanh nghĩ chuyện này quá phức tạp, bây giờ nghe thấy Nhạc Hồng Linh nói như vậy thì cũng thở một hơi nhẹ nhõm.

“Bọn họ đã bắt em gái của chị rồi.” Trong nháy mắt đôi mắt của Nhạc Hồng Linh trở nên âm trầm hơn, rõ ràng là có mấy phần sát ý: “Ban đầu chị nghĩ rằng mục tiêu của bọn họ là vì dẫn chị ra ngoài giết chị để báo thù, nhưng mà sau này chị mới phát hiện là mình đã sai lầm rồi.”

“Hả?” Hàn Nhã Thanh nhìn về phía cô ta, trong đôi mắt cũng có nhiều hơn mấy phần nghi hoặc.

“Bọn họ gửi cho chị mấy cái video, trong đó có một cái là nơi em gái của chị bị giam giữ, nhưng mà trong video đó ngoại trừ Hồng Trân bị trói chặt thì cũng không còn nhìn ra cái gì khác. Sau đó bọn họ đã gửi đến mấy cái video nữa, càng làm cho chị không có manh mối hơn.” Nhạc Hồng Linh hơi dừng lại một chút, giọng nói rõ ràng nhỏ hơn.

“Nhưng mà từ một video trong số đó chị đã nhận ra được vị trí của bọn họ, chị cho là em gái của chị ở đó, hoặc đó là cái bẫy mà bọn họ đã sắp xếp cho chị, lúc chị đến nơi thì chỗ đó hoàn toàn có người đang mai phục, nhưng mà cũng không có nhiều người, em gái của chị cũng không có ở đó, những người kia cũng không có ý muốn giết chị, thậm chí là bọn họ cũng không bắt chị.”

“Cho nên bọn họ muốn dùng chuyện này để tra tấn chị.” Hàn Nhã Thanh lập tức đoán được nguyên nhân.

“Đúng vậy, bọn họ muốn tra tấn chị để cho chị phải sốt ruột, để cho chị đau khổ, thứ mà bọn họ muốn làm là để cho chị trơ mắt nhìn thấy em gái của chị phải chịu khổ trong tay của bọn họ mà chị thì lại bất lực.” Lúc Nhạc Hồng Linh nói ra lời này, răng cắn chặt lại với nhau: “Từ lúc vừa mới bắt đầu bọn họ đã cảnh cáo chị không thể cho người khác giúp đỡ, cho nên chị không dám nói cho bọn Sở Bách Hà biết, sợ là bọn họ sẽ quan sát bọn người Sở Bách Hà, cho nên chị cũng chỉ có thể xin em giúp một tay.”

“Hơn nữa hiện tại cũng chỉ có một mình em có thể tìm em gái giúp cho chị thôi.” Nhạc Hồng Linh nhìn Hàn Nhã Thanh, trong đôi mắt bùng cháy lên hy vọng. Cô ta không nhìn ra được cái gì từ trong những cái video đó, nhưng mà không có nghĩa là Hàn Nhã Thanh nhìn không ra.

Đây chính là chuyện mà Hàn Nhã Thanh am hiểu nhất.

“Em biết rồi, vậy video đâu?” Hàn Nhã Thanh đã đến rồi vậy thì chắc muốn giúp, hơn nữa hiện tại em gái của Nhạc Hồng Linh đang ở trong tay đám người đó, thời gian càng dài thì càng nguy hiểm.

Nhạc Hồng Linh nhanh chóng mở mấy cái video ra bật lên cho Hàn Nhã Thanh xem.

“Đây cũng chỉ là một vài video bình thường thôi mà, có thể xem ra được cái gì đâu chứ?” Sau khi Mạnh Thành xem video xong thì lông mày nhíu chặt lại với nhau: “Ngoại trừ trong video thứ hai có thể nhìn thấy được vị trí thì những video khác thật sự là không nhìn ra cái gì hết.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 82 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status