Con đường dị giới xinh đẹp

Quyển 3 - Chương 271: Kỳ dương nổi giận



"Hai vị này chính là hôn phu của Phỉ Lệ sao? Không biết Tướng quân La Tư có nguyện ý giúp ta giải thích nghi hoặc hay không? Ta Mai Áo. Bác Lãng lấy thân phận thái tử điện hả của đế quốc Phong Hành thỉnh cầu Tướng quân La Tư cho ta được trở thành hôn phu của tiểu thư Phỉ Lệ." Thân hình cao lớn của Mai Áo chậm rãi đi tới trước mắt mọi người, kiêu căng nhìn La Tư đang ngồi phía trên, hai mắt phẫn hận nhìn Phỉ Lệ bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, hắn thế nào cũng không nghĩ tới hai người đã gặp ở Yên Vũ lâu lại chính là hôn phu của Phỉ Lệ.

Đại lục Phi Long quy định hôn phu không thể vượt qua ba người, vậy nên hôn phu cũng không phải chỉ có thể là một đối tượng duy nhất, nhưng hôn phu lại có thể hưởng thụ được rất nhiều quyền lợi, giống như có thể không cần đính hôn mà trực tiếp kết phu thê, đây chính là lý do vì sao Đế Á liên tục nói với Phỉ Lệ nếu như là Cát Nhĩ cùng Tây Mông, mặc kệ trượng phu sau này của Phỉ Lệ là ai trong hai người đó, bọn họ cũng sẽ không nhúng tay vào, nhưng nếu là những người khác thì không thể nào bảo đảm được.

"A! Thì ra là thái tử điện hạ của đế quốc Phong Hành! Thật là thất lễ, hai người bọn họ chính là hôn phu của Phỉ Lệ, hơn nữa có chuyện ta sẽ tuyên bố ở chỗ này, hi vọng mọi người nghe rõ, đó chính là bảo bối Phỉ Lệ của gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta đã có hôn phu rồi, cho nên bữa tiệc hôm nay chỉ là tiệc sinh nhật, xin mọi người cứ tùy ý!" La Tư mỉm cười hướng về phía mọi người nói, sau đó hài lòng nhìn mấy người phía dưới thay đổi sắc mặt, hừ! Mai Áo thật sự cho rằng đế quốc Phong Hành mạnh nhất trong Tam Đại Đế Quốc sao? Lại dám công khai uy hiếp hắn, còn non lắm.

"Tướng quân La Tư có ý gì?" Sắc mặt Mai Áo trở nên hết sức khó coi, La Tư rõ ràng là không nể mặt của hắn, rõ ràng bên người Phỉ Lệ chỉ có hai hôn phu không phải sao? Lấy ở đâu ra ra ba vị hôn phu, hơn nữa hắn không cho rằng hai người kia là đối thủ của hắn, hắn chưa từng nghe tới tên bọn họ ở Đại lục Phi Long, vậy thì bọn họ chẳng phải là con cháu thế gia quý tộc gì, cho nên bọn họ lấy tư cách gì mà tranh giành với hắn, chém giết huyết tinh trong nháy mắt tràn đầy lồng ngực Mai Áo, một cỗ hơi thở giết chóc theo đó lan ra bên ngoài.

Đức Cố Trại khinh bỉ nhìn Mai Áo, đồ ngu không có đầu óc, lại dám uy hiếp gia tộc Đức Cổ Lạp, người nào không biết trong bảy đại gia tộc thì gia tộc Đức Cổ Lạp là cổ xưa nhất, mặc dù gia tộc Khải Kỳ là hoàng tộc của đế quốc Khài Kỳ, nhưng quan hệ của hai gia tộc này vẫn luôn là chủ đề khiến người ta phải suy nghĩ, quả nhiên là người không có đầu óc, không hiểu vì sao trưởng lão của gia tộc lại lập hắn làm thái tử, thật sự là làm mất mặt của gia tộc Bác Lãng.

"Ý tứ chính là đã chọn xong hôn phu của ái nữ Phỉ Lệ rồi, hôm nay chỉ đơn thuần là bữa tiệc. Ta không biết hóa ra là thái tử điện hạ đế quốc Phong Hành lại bị lãng tai đấy."

La Tư mỉa mai nhìn Mai Áo, uổng phí khuôn mặt này, lại là kẻ vô tích sự, đế quốc Phong Hành không còn ai nữa à? Nếu không sao có thể để người của gia tộc Ni Cổ Lạp tư lẻn vào đế quốc Khải Kỳ, không phải là cho rằng bọn hắn không phát hiện ra đấy chứ?

Lại dám vọng tưởng nắm giữ toàn bộ binh lực của thành Ai Nhĩ, từ bộ dạng phách lối này của Mai Áo không khó để nhìn ra, Cát Nhĩ đã làm rất tốt, bọn họ có lẽ đã không đợi được muốn diệt trừ gia tộc Đức Cổ Lạp rồi! La Tư yên lặng cảm nhận mấy cường giả Thần cấp đang ẩn nấp chung quanh, không biết tự lượng sức mình, chỉ với cường giả cấp bậc này mà đã vọng tưởng diệt trừ cả gia tộc Đức Cổ Lạp thật là ngu ngốc. Chẳng lẽ bọn họ không nhìn ra dù là Phỉ Lệ cũng đã vượt qua Thần cấp rồi sao?

Mai Áo giận không kìm được nhìn La Tư, chưa từng có kẻ nào dám dùng ánh mắt châm chọc nhìn hắn như thế, đến ngay cả Cát Nhĩ ngồi ở một bên cũng với ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc mà nhìn hắn, hắn ghen tị với Cát Nhĩ, bởi vì Cát Nhĩ không cần làm bất cứ cái gì, cũng có được đế quốc Khải Kỳ, còn hắn phải trải qua vô số gian khổ mới lấy được thân phận thái tử này. Hắn bất mãn tại sao Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương cái gì cũng không làm lại có thể ở bên cạnh Phỉ Lệ bên người, hưởng thụ sự ôn nhu của Phỉ Lệ, mà hắn chẳng hề chiếm được bất cứ thứ gì, nhưng chỉ cần qua vài ngày nữa, hắn sẽ lấy được tất cả, bất kể là ngôi vị hoàng đế, hay là Phỉ Lệ cũng sẽ chỉ là của một mình hắn.

"Tướng quân La Tư cứ hay nói giỡn, nếu ta không nhìn lầm, bên cạnh Phỉ Lệ cũng chỉ có hai hôn phu không phải sao? Hơn nữa chúng ta lại không biết hai vị này, không biết Tướng quân La Tư có đồng ý giới thiệu cho chúng tamột chút được không?" Mai Áo ác độc nhìn Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, cuồng vọng phát ra sát khí kinh người, mấy người chung quanh kinh hãi lui về phía sau mấy bước, ngay cả đám người Y Lạp Hạ Nhĩ cũng phòng bị nhìn Mai Áo, thực lực của Mai Áo hiển nhiên đã vượt ra xa dự liệu của bọn họ, ngay cả Đức Cố Trại đang khinh thường cũng tò mò nhìn Mai Áo, xem ra Mai Áo không yếu kém như hắn tưởng tượng!

"Ngươi còn chưa xứng biết thân phận của chúng ta, ngươi cho rằng ngươi có tư cách làm hôn phu của Phỉ Lệ?" Lạp Mạc Nhĩ khinh bỉ nhìn Mai Áo, giống như nhìn phải thứ gì đó rất giơ bẩn, cực kỳ khinh thường. Ngay cả nhìn lâu một cái cũng ngại phiền toái. Còn Kỳ Dương thì càng phách lối hơn, từ đầu đến cuối chẳng thèm để ý tới Mai Áo làm loạn, nhưng Mộc Luân và Tước Nhiên đều tiến lên một bước, chắn Phỉ Lệ ở phía sau.

"Ta là thái tử điện hạ của đế quốc Phong Hành, các ngươi là ai? Dựa vào cái gì mà đòi làm hôn phu của Phỉ Lệ?" Mai Áo phách lối rống to, những người chung quanh không dám tin nhìn Mai Áo, hiển nhiên là không nghĩ tới Mai Áo lại không có đầu óc như thế, dù là kẻ ngốc cũng có thể thấy được Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương không phải người bình thường! Hắn lại dám lớn tiếng phát ngôn bừa bãi, quả nhiên là kẻ ngu mà!

"Ồ! Vậy à? Thái tử điện hạ của đế quốc Phong Hành sao? Ta thật sự rất sợ à nha, Phú Lực Lai ngươi nói một chút thân phận của ta đi." Lạp Mạc Nhĩ cười như không cười nhìn Mai Áo, quay đầu lướt thoáng qua những người khác một cái, cuối cùng dừng lại ở trên người của Phú Lực Lai, ấn tượng của Lạp Mạc Nhĩ đối với Phú Lực Lai cũng không tệ lắm, cho nên hắn đương nhiên gật đầu thân thiện với Phú Lực Lai một cái. Sau đó hài lòng nhìn vẻ kinh ngạc của những người khác, hắn vẫn luôn xuất hiện với khuôn mặt này, cho nên mọi người ở Học Viện Ma Pháp Phi Long nhận ra hắn cũng chẳng phải là chuyện gì khó. Hơn nữa hắn cũng không muốn che giấu gì cả.

"Vâng, viện trưởng. Điện hạ Mai Áo, để tại hạ giới thiệu một chút với ngài, người đang đứng trước mắt ngài chính là viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ của Học Viện Ma Pháp Phi Long, cũng là tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Cổ Đức Lạp." Phú Lực Lai ưu nhã đi tới trước mặt Mai Áo rồi nói, hắn biết Lạp Mạc Nhĩ cảm nhận được thân phận của hai người này không đơn giản, bởi vì chỉ với thân thân của hai người này còn chưa đủ để khiến Lạp Mạc Nhĩ chú ý, dù sao hắn hết sức hiểu rõ sự cường hãn của gia tộc Đức Cổ Lạp, thân phận hai người này còn chưa đủ.

"Cái gì?" Kinh hoàng trong mắt Mai Áo chợt lóe rồi biến mất, nếu thật sự là như thế, thì e là phiền toái lớn rồi, Học Viện Ma Pháp Phi Long là Học viện đứng đầu của Đại lục Phi Long, mà mặc dù gia tộc Đức Cổ Lạp không phải là một trong bảy đại gia tộc, nhưng gia tộc Đức Cổ Lạp cực kỳ thần bí, cho đến nay cũng không thể nào điều tra rõ được rôtc cuộc gia tộc Đức Cổ Lạp có bao nhiêu thành viên. Duy nhất chỉ biết đó chính là gia tộc Đức Cổ Lạp cực kỳ cường hãn, thế lực rất khổng lồ.

Lúc Đức Cố Trại nghe thấy, hai mắt nhanh chóng thoáng qua tia địch ý, hừ! Thân phận của Lạp Mạc Nhĩ chắc chắn không chỉ có thế này, người mà ngay cả đại nhân Vân Ảnh cũng phải cố kỵ, làm sao chỉ có chút bản lãnh này? Ngay cả Yên Vũ lâu cũng không thể tra được thân phận của hắn, duy nhất chỉ biết rằng Giác Đấu Trường ở Hỗn Loạn Chi Thành tuyệt đối không thoát được quan hệ với hắn, ngay cả thành đô bán đấu giá dưới lòng đất trải rộng khắp Đại lục cũng có quan hệ với hắn. Một nam nhân như thế làm sao có thể có thân phận đơn giản được chứ, về phần thân phận của nam tử đứng ở bên cạnh hắn lại càng thêm bí ẩn, tất cả đều là con số không, giống như là từ trên trời rơi xuống, Đức Cố Trại nắm hai tay của mình thật chặt, không được, không nên quá hưng phấn. Thời gian còn chưa tới, cho nên phải nhẫn nại. Đức Cố Trại cụp mắt xuống, thị vệ sau lưng nhanh chóng chắn hắn ở sau lưng, mà đám người chung quanh đều nhìn mấy người khác, cho nên ai cũng không chú ý tới Đức Cố Trại khác thường.

"Không biết bây giờ điện hại Mai Áo cho rằng thân phận của ta đủ chưa? Nếu vẫn chưa đủ, ta không ngại nói cho ngươi biết thân phận khác của ta đâu! Dù sao thật đúng là không có nhiều người biết t thân phận chân chính của ta." Sau khi nói xong, Lạp Mạc Nhĩ vẫn không quên nhẹ nhàng vuốt ve tóc của mình một chút, bộ dáng cực kỳ tự luyến, khiến Phỉ Lệ cùng Kỳ Dương không nhịn được mà lạnh run một cái, Lạp Mạc Nhĩ như vậy thật đúng là khiến người ta không chịu nổi mà! Thật sự là rất cường hãn.

"Ngươi có ý gì?" Mai Áo cảnh giác nhìn Lạp Mạc Nhĩ, không biết tại sao, Mai Áo đột nhiên phát hiện ra nam tử nhìn như vô hại này lại tản ra một cỗ sát khí cường đại, tựa hồ trừ hắn ra, những người khác đều không phát hiện thấy. Chuyện gì đang xảy ra?

"Có ý gì cũng không liên quan đến ngươi! Không nên tùy tiện đánh chủ ý lên Phỉ Lệ, nếu không hậu quả ngươi không thể gánh vác được đâu!" Bóng dáng Kỳ Dương đột nhiên xuất hiện sau lưng Mai Áo, một cái tay bóp chặt cổ hắn, mắt bạc trong trẻo phóng ra sát khí kinh người.

Tất cả động tác chỉ xảy ra trong một giây, chờ lúc mọi người phản ứng thì Kỳ Dương đã trở lại bên cạnh Phỉ Lệ, nhẹ nhàng kéo bàn tay nhỏ của Phỉ Lệ đi tới bên người La Tư.

Nhưng sát khí trong nháy mắt đó khiến mọi người đều kinh sợ, toàn bộ đều cứng ngắc cả người, giống như gặp quỷ nhìn bóng lưng của Kỳ Dương, mồ hôi thấm ướt ra sau lưng, không dám tin nhìn lãnh khốc nam tử kia, sát khí cường đại vừa rồi thật sự là do hắn phóng ra ư? Gương mặt của mọi người đều tái nhợt không còn chút máu, trừ Phỉ Lệ cùng mấy người của gia tộc Đức Cổ Lạp, thì tất cả đều thấp thỏm lo âu nhìn Kỳ Dương cười hết sức ưu nhã.

"Huynh dọa bọn họ?" Phỉ Lệ tức giận liếc Kỳ Dương một cái, hơi thở Chủ Thần dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng không phải là hơi thở mà những người chung quanh có thể chịu nổi. Mặc dù Phỉ Lệ nói như vậy, nhưng cũng chẳng có ý định ngăn cản, uy hiếp có lúc vẫn rất cần thiết không phải sao? Nàng rất ghét Mai Áo còn có ánh mắt tham lam của những người đó, cho nên ngầm đồng ý hành động của Kỳ Dương. Mà La Tư đều trao đổi mắt với những người xung quanh, đều thấy được sự khiếp sợ trong mắt của đối phương, ngay cả Mạt Đức cũng như thế. Người có thể sánh ngang với Lạp Mạc Nhĩ quả nhiên không có một ai là nhân vật dễ chọc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status