Công lược nam phụ

Chương 166: Công lược nam thần quốc dân (13)


Edit: Aya Shinta

Mà Dung thị chỉ có một đứa con gái là Dung Tư Kỳ, coi như sau này gả con gái thì tập đoàn Dung thị, cũng sẽ trở thành đồ cưới của Dung Tư Kỳ mà cùng gả tới nhà chồng.

Thế nên cưới được Dung Tư Kỳ thì chẳng khác nào cưới được toàn bộ Dung thị.

Đối với những người khác mà nói thì chuyện này quả là người và của đều thu tất đấy!

Mẹ của Dung Tư Kỳ và Lăng mẫu là bạn thân, thế nên hai nhà liền ước định một mối hôn sự từ bé.

Chỉ là mẹ Dung Tư Kỳ vẫn không mang thai, mãi đến tận khi Lăng Văn Hạ đã mười ba tuổi thì Dung Tư Kỳ mới ra đời.

Hai người cách biệt quá nhiều, Dung mẫu và lăng mẫu cùng nghĩ tới.

Không phải còn có Lăng Văn Dục hay sao!

Lăng Văn Dục lớn hơn Dung Tư Kỳ sáu tuổi, hai bà đều thấy như vậy không thể thích hợp hơn được nữa.

Rồi hai nhà liền định được mối hôn ước này.

Tuy sau này Lăng phụ cùng lăng mẫu tạ thế, thế nhưng Lăng Văn Hạ thân là trưởng tử Lăng gia vẫn luôn nhớ tới ước định này.

Trước kia Lăng Văn Dục vẫn lấy lý do là còn trẻ nên không muốn kết hôn, cũng không có lấy một nghi thức đính hôn với Dung Tư Kỳ.

Dung Tư Kỳ cũng là người cuồng công việc, nên Lăng Văn Dục không kết hôn thì vừa hay cô ấy cũng có thể dùng nhiều thời gian để làm việc.

Có điều, đây không có nghĩa là Dung Tư Kỳ không thích Lăng Văn Dục.

Trái lại, từ khi Dung Tư Kỳ bắt đầu biết chuyện đã biết rằng sau này khi cô ấy lớn lên thì phải gả cho Lăng Văn Dục.

Nên trong thời gian mới biết yêu, trong lòng Dung Tư Kỳ đã có hình bóng của chàng thiếu niên Lăng Văn Dục.

Dung Tư Kỳ vốn cho rằng Lăng Văn Dục chỉ tạm thời không muốn kết hôn, mà cô ấy cũng còn trẻ nên nguyện ý chờ đợi.

Mãi đến tận khi cô muốn kết hôn, mà Lăng Văn Hạ đã đàm luận việc hôn lễ với Dung gia.

Nhưng Lăng Văn Dục lại tìm tới Dung Tư Kỳ, nói cho cô rằng anh không muốn kết hôn với cô!

Dung Tư Kỳ yêu Lăng Văn Dục nhiều năm như vậy, sao có khả năng chấp nhận được câu nói "không muốn kết hôn" vào lúc này của Lăng Văn Dục được!

Về cái lý do, dĩ nhiên là anh vẫn luôn coi cô là em gái, chưa từng thích cô.

Hơn nữa, anh còn yêu người khác!?

Hai mươi lăm năm, cô dùng thanh xuân tươi đẹp nhất của chính mình để chờ đợi một thứ mà cô cho là ái tình.

Nhưng lại đợi được lời muốn giải trừ hôn ước của Lăng Văn Dục!

Một khắc đó, Dung Tư Kỳ hắc hóa.

Sau đó thì cô bắt đầu trở thành nữ phụ ác độc, tìm mọi cách để đối phó An Bối Hi.

Đương nhiên, kết cục cuối cùng của Dung Tư Kỳ sẽ không quá dễ chịu...

Được rồi...

Đa số nam chủ, ngoại trừ thâm tình đối với nữ chủ.

Nhưng đối với những người khác, điển hình như nữ phụ thì anh thực sự vô cùng cặn bã!

Nghe thấy Lăng Vu Đề nhắc đến vị hôn thê của anh thì chân mày Lăng Văn Dục hơi nhíu lại.

Lúc trước khi ở bên Trình Cẩm Nhiên, Lăng Văn Dục cho rằng anh không yêu Dung Tư Kỳ là bởi vì anh thích nam giới.

Nhưng hiện tại, anh lại yêu một người phụ nữ.

Nên thật ra thì anh chỉ không yêu Dung Tư Kỳ đi!

Xem ra, anh phải tìm một cơ hội để nói rõ ràng với Dung Tư Kỳ, sau đó giải trừ hôn ước của hai người.

Thấy Lăng Văn Dục đang ngẩn người, Lăng Vu Đề nhún nhún vai, ôm ly sữa bò vào phòng bếp rồi ăn sáng.

Ăn xong, Lăng Vu Đề trở về phòng xem phim thần tượng mà Trình Cẩm Nhiên thủ vai nam chính.

Mà Lăng Văn Dục vì có một buổi họp sắp mở nên tới công ty.

Lăng Vu Đề ở nhà ăn cơm trưa xong thì nhờ tài xế chở cô đến sân bay.

Ngày hôm nay Lăng Văn Hạ trở về, đương nhiên cô muốn đi đón!

Cô không có cố ý che đi diện mạo của mình, hoàn toàn đã quên mất hiện tại chính mình là một nhân vật của công chúng.

Buộc tóc thành một cục tròn tròn, mặc vào một cái quần jean bình thường màu chì nhạt, một cái áo T-shirt, khăn len màu đen cùng một cái áo khoác màu vàng nhạt.

Cô liền ăn mặc như vậy mà chờ Lăng Văn Hạ ở sân bay.

Thường thì khi Lăng Vu Đề ra ngoài cũng sẽ không bị người khác nhận ra.

Thế nhưng ngày hôm nay lại không như thế, cô vừa mới xuống xe cũng cảm thấy được ánh mắt của những người kia thỉnh thoảng sẽ hướng về phía cô, sau đó những người kia lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

Lăng Vu Đề khẽ cau mày lấy kính râm trong ví rồi đeo lên.

Vào lúc này, một cô gái chừng mười tám mười chín tuổi tức giận đi tới bên người Lăng Vu Đề.

"Này! Tôi hỏi cô, cô là Lăng cặn bã sao?!"

Ngữ khí của cô bé không tốt lắm, ánh mắt khi nhìn Lăng Vu Đề như là cô đang vụng trộm với bạn trai của cô bé vậy.

Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn cô bé kia: "Thứ nhất, tên của chị không phải Lăng cặn bã, thứ hai, làm ơn đừng dùng ngữ khí ác liệt như vậy, em gái à!"

Giọng nói của cô rất nhạt, thậm chí có thể nói là có chút lạnh lùng.

Không cần đoán rằng người sẽ gọi cô là Lăng cặn bã còn thêm thái độ ác liệt như vậy, chắc chắn cô bé này chính là fan não tàn của Trình Cẩm Nhiên rồi!

Thấy Lăng Vu Đề không có phủ nhận, hình như cô bé đã xác định được, đột nhiên giơ tay muốn cho Lăng Vu Đề một cái tát.

Lăng Vu Đề lui người về phía sau hai bước, rất chuẩn xác mà thoát được bàn tay của cô bé kia.

Bởi vì dùng lực quá lớn nên cô gái lảo đảo một cái, suýt chút nữa đã ngã chổng vó.

Đứng vững được rồi, cô gái tàn nhẫn trừng Lăng Vu Đề: "Lăng cặn bã đồ ký sinh trùng! Cô dựa vào cái gì mà muốn quấn quít lấy nam thần!"

Cô gái lớn giọng, bởi vì người yêu thích Trình Cẩm Nhiên thực sự là quá nhiều.

Dòng người trong sân bay cũng lớn, rất nhanh thì có đầy người đã bu bên cạnh Lăng Vu Đề.

Có người phẫn nộ, có người ôm tâm thái xem cuộc vui.

Cơ bản những người đang phẫn nộ đều là những em gái mười bảy, mười tám tuổi.

"Hóa ra cô chính là Lăng cặn bã, Lăng cặn bã, đừng tưởng rằng cô có hai người anh trai ghê gớm liền xứng với nam thần của chúng tôi! Nếu như cô không có hai người anh trai thì cô chẳng là cái đếch gì hết!"

"Đúng vậy đúng vậy -- "

"Lăng cặn bã, cô cách xa nam thần của chúng tôi ngay lập tức đi, bằng không fans chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!"

Những người kia cũng chỉ dùng ngôn ngữ công kích Lăng Vu Đề, lúc này thì Lăng Vu Đề lạnh mặt, nhìn những người này thì cô cũng không có cảm giác bao nhiêu.

Có điều đám người kia cũng chỉ yêu thích bề ngoài của Trình Cẩm Nhiên mà thôi.

Nhưng hành vi điên cuồng của bọn họ khiến Lăng Vu Đề rất xem thường!

Sau đó, không biết là ai động thủ đẩy Lăng Vu Đề một cái.

Thế rồi càng ngày càng nhiều người muốn động tay động chân với Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề chau mày, cô chuẩn bị ngăn cản một người đang đẩy bả vai cô lại...

"Đoàng -- "

Một tiếng súng vang lên trực tiếp dọa những người kia sợ đến mức lập tức ôm đầu ngồi xổm trên đất, run lẩy bẩy.

Lăng Vu Đề chỉ bị kinh ngạc một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía tiếng súng vang lên.

Một người đàn ông ăn mặc tây trang màu đen đang cầm một cây súng lục tinh xảo trong tay, anh đứng ở nơi đó, cả người toả ra một loại cảm giác khiến người ta thấy rất yên tâm.

Chỉ là súng trong tay của anh lại làm cho người khác có chút kiêng kỵ.

Đúng, quốc gia này cho phép cá nhân sở hữu súng.

Thế nhưng "cá nhân" này, cũng không phải mỗi người đều có thể sở hữu súng.

Người có thể sử dụng súng hợp pháp thì nhất định có thân phận bất phàm.

Lăng Vu Đề đang sầm mặt lập tức liền nhếch môi nở nụ cười, cô gỡ kính râm xuống, hô một tiếng với người đàn ông nọ: "Anh cả!"

Lăng Vu Đề xuyên qua đám người, chạy chậm tới chỗ Lăng Văn Hạ, sau đó trực tiếp nhào vào trong ngực của anh.

Aya: Sao Lăng Văn hạ và Lăng Vu Đề lại là anh em, nếu không thì mình ủng hộ Lăng Văn Hạ đảo chính rồi đó. Thích anh này quá đi >///<

Nói thật là mình chẳng hạp với cái thế giới này chút nào, cứ lôi ra edit là thấy chán... Có lẽ tại vì nội dung của nó khá nặng nề sao...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status