Công lược nam phụ

Chương 403: Công lược đại thần nóng tính (21)


Edit: Nhật

Beta: Aya Shinta

Trời dần tối, Lăng Vu Đề mở tivi ở trong phòng. Lúc này vừa đúng tin tức thời sự thành phố, trong tin tức thời sự đang nói thư kí giữ chức hai nhiệm kì liên tiếp của thị trưởng bí mật nhận hối lộ hơn ba mươi triệu, lén lút cấu kết phản động, hiện tại đã bị cách chức điều tra rồi.

Nhìn người đàn ông trung niên phong độ mặc tây trang đen nở nụ cười giả lả, trong mắt Lăng Vu Đề hiện lên ý cười.

Anh họ lớn Lăng Dật Hàng là do chú họ trẻ người non dạ trong lúc xúc động ăn trái cấm mà được sinh ra, lúc đó, chú họ mới mười sáu tuổi.

Cho nên anh họ lớn của cô cùng cha của anh kém nhau chưa đến mười tám năm đứng chung một chỗ, quả thật so với anh em của mình đứng chung một chỗ còn giống anh em hơn!

Chú có hai người con trai, xét về phong cách hành sự thì anh họ lớn rất giống với chú.

Giống với chú, anh ấy cũng có danh xưng tiếu diện hổ!

Nhưng mà anh ấy làm quan liêm chính, rất được lòng dân.

Còn chưa đến một tuần lễ, vị thư kí thị trưởng đó đã bị tra ra hoạt động lén lút, còn bị cách chức điều tra.

Hiệu suất làm việc của Lăng Dật Hàng rất tốt!

Âm thanh nhắc nhở có tin nhắn di động vang lên, đúng lúc là của anh lớn Lăng Dật Hàng kia của cô gửi đến.

Trong tin nhắn nói: Cảm ơn tiểu Vu giúp anh họ một việc lớn! Đến cuối tuần về nhà tổ, anh họ tặng em một phần quà xem như là quà cảm ơn ha!

Cô nhẹ nhàng cười rồi lắc đầu, xem ra tin tức cuối tuần cô trở về nhà tổ này loan truyền hơi nhanh--

Hết gọi điện về nhà tổ lại gọi sang nhà anh họ xong, cha mẹ Lăng ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm.

"Ông xã, anh có cảm thấy sau khi tiểu Vu tới buổi họp mặt người chơi thì có chút thay đổi không?"

"Thay đổi?" Cha Lăng hơi nhăn mày nghĩ ngợi, ông gật đầu thừa nhận: "Xác thực có thay đổi một chút!"

"Đúng đó, em cảm thấy tiểu Vu thật sự là đồng ý bắt đầu trở nên vui tươi, muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài!"

Nói xong, mắt mẹ Lăng ửng đỏ, chín năm rồi! Cuối cùng con gái cũng chấp nhận buông xuống chuyện cũ rồi sao?

Cha Lăng nhẹ nhàng ôm lấy bả vai mẹ Lăng, trấn an nói: "Rốt cuộc thì con gái đã lớn như vậy rồi, nó có cách nghĩ của riêng mình, luôn có thể thông suốt! Con bé là con gái của chúng ta đấy!"

"Ừm..."

Lăng Vu Đề vẫn không biết cha Lăng và mẹ Lăng đã nhận ra được sự "thay đổi" của cô rồi.

Nhưng coi như có biết cũng không sao, đó vốn là điều cô muốn!

Cô không thể bắt chước bộ dạng lạnh lùng hời hợt của nguyên thân mãi được, coi như không có khôi phục lại tính cách vốn có của cô thì ít nhất cũng phải tươi vui một chút, câu từ hơi dài một chút!

Lúc chuẩn bị đi ngủ, Lăng Vu Đề nhận được tin nhắn của Thẩm Thanh Ngọc.

Trong tin nhắn nói anh vẫn không thể từ bỏ Hướng Phỉ Phỉ, dù biết có lẽ Hướng Phỉ Phỉ sẽ không thích anh, anh cũng không muốn cứ thế mà từ bỏ!

Nên Thẩm Thanh Ngọc nói, hi vọng Lăng Vu Đề có thể chúc anh may mắn!

Nhìn thấy tin nhắn như vậy là điều nằm trong suy đoán của Lăng Vu Đề.

Thẩm Thanh Ngọc là một người khá cố chấp, nếu anh có thể dễ dàng từ bỏ Hướng Phỉ Phỉ như vậy thì gặp ma rồi!

Trong cốt truyện, anh theo đuổi Hướng Phỉ Phỉ đến tốt nghiệp đại học, rồi đến lúc ba người có sự nghiệp riêng cho mình.

Cho đến kết thúc truyện, Hướng Phỉ Phỉ và Cố Mặc kết hôn rồi, Thẩm Thanh Ngọc mới thật sự từ bỏ!

Cho nên Lăng Vu Đề không có tự tin rằng mình chỉ nói một phen là có thể thức tỉnh được Thẩm Thanh Ngọc.

Một tên nam phụ cố chấp đến mức cơ bản không nghe lọt lời khuyên bảo từ người khác, đây chính là nguyên nhân vì sao Lăng Vu Đề muốn đau đầu!

Thở một hơi thật dài, Lăng Vu Đề trả lời: Đi đi, đi theo đuổi đi! Không sợ đầu rơi máu chảy, cuối cùng có tôi băng bó cho anh là được rồi.

Tin nhắn gửi đi chưa lâu, độ hảo cảm của Thẩm Thanh Ngọc đối với cô đột nhiên tăng lên đến tám mươi điểm.

Sau đó tin nhắn của Thẩm Thanh Ngọc được gửi đến: Cảm ơn cô tiểu Vu! Cô là bạn tốt suốt đời của tôi!

Được lắm! Thật sự là bị nam phụ coi là bạn tốt rồi!

Khẽ cắn môi, Lăng Vu Đề quyết định giữ mấy tin nhắn này, đợi sau này khi cô công lược Thẩm Thanh Ngọc thành công rồi, sau đó lại đưa cho anh xem!

Tiện tay vứt di động lên đầu gối nằm, quấn chăn, bình yên đi vào giấc ngủ--

Chuyện náo loạn hôn lễ lần đó dường như chưa từng xảy ra, Thẩm Thanh Ngọc giống như không để ý đến Hướng Phỉ Phỉ và Cố Mặc đã kết hôn trong game, và ở trong hiện thực đã là đôi tình nhân!

Anh vẫn vây quanh Hướng Phỉ Phỉ, mặc kệ là trong game hay là trong cuộc sống thực...

Có điều vẫn nên phải kiêng kỵ Hướng Phỉ Phỉ đã có thân phận là bạn gái của Cố Mặc, Thẩm Thanh Ngọc không có làm chuyện gì quá đáng, tránh cho người khác cảm thấy Hướng Phỉ Phỉ là một cô gái không có tự trọng.

Lăng Vu Đề rất trầm lặng, dù Thẩm Thanh Ngọc có vây quanh Hướng Phỉ Phỉ thế nào, cô giống như không nhìn thấy vậy.

Các thành viên trong bang hội vốn hay trêu cô là hội trưởng phu nhân tương lai, bây giờ không dám trêu như vậy nữa.

Dẫu sao thì, bây giờ hội trưởng đối với Hướng Phỉ Phỉ, quá...

Thực ra cũng không phải là Lăng Vu Đề không muốn quan tâm Thẩm Thanh Ngọc, mà là mấy ngày này chính cô cũng là rất bối rối!

Cô không biết phải đi công lược một nam phụ đã yêu nữ chính như thế nào!

Còn nhớ cô thế giới quỷ hút máu mình đã từng đi qua, không phải là nam phụ chết vì cô đã yêu nữ chính được ba trăm năm trước khi cô tới thế giới đó hay sao!

Nếu như lúc đó cô không có "Nước vong tình", có lẽ đến cuối cùng cứ cho là cô chết trước mặt nam phụ, độ hảo cảm cũng sẽ không đạt đến một trăm.

Chẳng lẽ bây giờ cô phải liên hệ với Hiệp hội Vị diện lấy điểm số liệu đổi "Nước vong tình" sao?

Điểm số liệu vất vả lắm mới được thêm nhiều như vậy, cô thật sự không nỡ dùng.

Vì vậy tạm thời Lăng Vu Đề không biết phải làm sao.

Cô cũng chỉ có thể để cho mình bình tĩnh trước.

Bằng không... Bằng không cô chờ đợi vậy!

Dù sao có thời gian là cả đời, cô chờ được!

Nhưng mà... Lỡ như cả đời này Thẩm Thanh Ngọc đều yêu Hướng Phỉ Phỉ thì sao?

/ (T o T)/~~~

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, cuối tuần mà cha mẹ Lăng mong đợi đã lâu cuối cùng cũng đến.

Vào một buổi sáng, do buổi tối trước đó mẹ Lăng có nhắc Lăng Vu Đề về chuyện đi nhà tổ.

Nên Lăng Vu Đề không có online, mà ngoan ngoãn thay vào một bộ đầm hồng mà mẹ Lăng tự mình chọn cho cô, bên ngoài mặc áo khoác lông nhân tạo màu trắng.

Trời hôm nay tuyết rơi, từ tối hôm qua đã bắt đầu rơi rồi. Bên ngoài đều bị hoa tuyết trắng xóa bao phủ, đẹp mà lạnh.

May mà bên trong cô có mặc một lớp áo lót cao cổ giữ ấm, quần legging cũng rất dày, chân mang bốt.

Lo Lăng Vu Đề bị lạnh nên mẹ Lăng còn cho Lăng Vu Đề thêm cái nón có cục lông trên đỉnh, màu hồng phấn nhạt.

Hôm nay Lăng Vu Đề "võ trang hạng nặng" chuẩn bị tự mình bước đi!

Đúng vậy, không ngồi xe lăn, chính là tự mình đi.

Thực ra Lăng Vu Đề hoàn toàn có thể tự bước đi, cô đi thử ở trong nhà rồi, chất liệu chân giả của cô đã là loại tốt nhất.

Chẳng qua là vì dù sao cũng không phải chân của mình, lúc đi đường thì hơi tập tễnh.

Mấy ngày nay lúc không online, Lăng Vu Đề sẽ tập đi bộ.

Cô không tin rằng mình sẽ mãi đi tập tễnh! Chỉ cần cô kiên trì luyện tập, một ngày nào đó cô có thể thích ứng với cái chân giả không thuộc về mình, một ngày nào đó có thể luyện tập được giống như là chân thật!

Aya: Ok lắm anh trai, bạn tốt suốt đời? Chờ anh bị vả mặt!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status