Công lược: Nhật ký thượng vị của nữ phụ

Chương 235: Ảnh đế đại nhân là ta (5)


Nhưng mà, lúc này, có người ngủ không được.

Lý Tử Lâm nhận được điện thoại của muội muội mình, nói là muốn trả tiền đi hát, muốn nàng gửi ít tiền qua.

Nếu là trước đây, Lý Tử Lâm vô luận như thế nào cũng đều giao ra tiền cho cô ta.

Hiện tại, Lý Tử Lâm cười lạnh một tiếng, liền ngắt điện thoại.Lý Hàn Thúy lúc này đang ở ktv, vốn nói là mời khách, nhưng hiện tại, tỷ tỷ lại không đưa tiền cho nàng?

* Dàn karaoke.... Trong Đài Loan, Trung Quốc, Campuchia, Singapore, và Hoa Kỳ, dàn karaoke được thường được gọi là KTV (viết tắt của Truyền hình karaoke ở Trung Quốc), videoke ở Philippines, noraebang (노래방) tại Hàn Quốc (theo nghĩa đen có nghĩa là phòng hát), và phòng karaoke ở Việt Nam.

"Nhan Hi, này, này làm sao bây giờ?" Nhan Hi, cũng là còn đi học, cùng ban dương cầm với Lý Hàn Thúy.

Cũng bởi vì Nhan Hi cùng Lý Tử Lâm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, ngược lại Lý Hàn Thúy đã sớm có ý với Nhan Hi.

Lý Hàn Thúy lớn lên có vẻ ngoài ngây thơ nhưng rất biết câu dẫn đàn ông, đương nhiên, Nhan Hi rất nhanh liền cắn câu. Hai người kia đâm sau lưng Lý Tử Lâm, đã sớm ở bên nhau. Không chỉ có cầm tiền của Lý Tử Lâm, còn đối với Lý Tử Lâm làm ra loại chuyện này......

"Không sợ, tỷ tỷ em có lẽ bây giờ không đủ tiền, em gọi lại cho cô ấy, nói là, nếu khó khăn quá thì sẽ bỏ học lớp dương cầm, miễn lãng phí tiền, nói như vậy, cô ấy khẳng định sẽ cho tiền."

Nhan Hi suy tư trong chốc lát rồi nói với Lý Hàn Thúy.

Lý Hàn Thúy lại lần nữa gọi điện cho Lý Tử Lâm, chỉ là lúc này Lý Tử Lâm đã là tắt máy.

Lý Hàn Thúy nhíu mày, đối với Lý Tử Lâm tức giận cực kỳ, sao tự nhiên liền tắt máy vậy? Cô ta cũng không nghĩ là ai, đã từng chịu khổ chịu khó diễn kịch, diễn vai quần chúng, còn làm thêm đủ việc, nhưng mà vì cho cô ta tiền, để cô ta học hành đàng hoàng.

Lý Tử Lâm không để ý đến điện thoại, đi đắp cái mặt nạ, tiến vào mộng đẹp.

Nhưng mà hai người Lý Hàn Thúy cùng Nhan Hi, xấu hổ mà không biết như thế nào cho phải. Trên người bọn họ không có mang theo bao nhiêu tiền.

Cuối cùng, kết quả nhưng mà quan hệ chẳng những không tốt lên, ngược là càng kém đi. Rõ ràng nói tốt là mời khách, nhưng hiện tại......

Tia nắng ban mai từ từ xuyên qua màn che, mang theo tươi mát buông xuống nhân gian. Lúc Vân Y tỉnh lại thì đã muộn làm, vội vàng chạy đến phim trường.

Đờ mờ, ngủ đến trương cả xác.

Lý Tử Lâm lúc này cũng đã đến phim trường từ sớm, tuy rằng không phải tất cả mọi người đến đông đủ, nhưng mà, lại có người cảm thấy Vân Y khoan thai tới muộn là chơi chiêu trò.

"Vân Y, cô làm cái gì vậy, tất cả mọi người còn đang đợi cô đấy." Đạo diễn lớn tiếng la mắng, với Vân Y vẫn có chút bực bội.

Vân Y vẻ mặt áy náy nhìn về phía mọi người xin lỗi, "Ngượng ngùng quá, hôm nay tôi đến muộn, xin lỗi, xin lỗi." Làm mọi người chờ đợi một mình cô, Vân Y thật đúng là cảm thấy rất áy náy.

"Mau đi thay quần áo, một lát nữa đến lượt cô."

Vân Y vội vàng thay đổi trang phục, hóa trang, đến phiên nàng, vừa vặn là Lý Tử Lâm lần đầu tiên diễn cùng với Vân Y.

Vân Y híp mắt, tầm mắt có chút lơ đãng mà dời đến trên người ảnh đế Cố Nam Sanh, chỉ thấy Cố Nam Sanh hơi hơi nằm ở ghế trên, căn bản là không có ở chú ý các nàng.

Nghe hiệu lệnh của đạo diễn, Vân Y lúc này trở thành Thiệu Nhã Nghiên cao ngạo mà liếc mắt nhìn Lý Tử Lâm quỳ trên mặt đất,nói "Ngươi, nhưng mà Mộc Tình Vũ?"

Lý Tử Lâm không nói gì, chỉ là, khí thế bắt đầu thay đổi, Vân Y đây gọi là đoạt diễn, cô ta cố ý lấy khí thế sống hai đời mà lấn át thiếu nữ trẻ người non dạ như cô.

Mộc Tình Vũ thẳng lưng đáp "Đúng vậy, phu nhân."

Thiệu Nhã Nghiên thản nhiên mân mê những ngón tay như ngọc, ngữ khí trở nên có chút chậm rãi, "Lớn lên nhìn qua cũng tốt đấy, nhưng cũng chỉ có vậy."

Một động tác nhìn như thờ ơ nhưng lại đem ánh mắt của khán giả tập trung vào nàng, vào dán vẻ uy nghi mà thản nhiên.

Lý Tử Lâm sắc mặt cứng đờ, không nghĩ tới, người mới này kĩ thuật diễn thế nhưng so với cô ta còn muốn lợi hại hơn.

"Phu nhân......" Lý Tử Lâm vừa mới mở miệng định nói thì đã bị Vân Y lớn tiếng quát.

"Câm miệng, bổn cung là Thái Tử phi đương triều, ngươi còn có gan không tôn xưng một tiếng, còn dám kêu phu nhân? Người tới, vả miệng." Khí thế toàn bộ khai hỏa, sắc bén nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status