Công tước

Chương 1467: Chuyện không hay (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Con biết ba nghĩ thế nào, nhưng con đã sớm là người trưởng thành rồi, con cũng có suy nghĩ của con

Nhưng anh vẫn thấy chúng ta không thích hợp với nhau

Anh đứng lên: “Ba, suy nghĩ của con chính là như vậy, cho dù ba có đồng ý hay không, con vẫ4n giữ nguyên suy nghĩ.”

con..

con thật sự đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Ba khô0ng quản được con nữa rồi hả? Ba là vì ai? Ba...”

“Con biết ba là vì con, nhưng mà con muốn cô gái thể nào, con biết rõ nhất

Ba chỉ dựa theo kinh nghiệm của ba để yêu cầu con nhưng chưa từng nghĩ đến yêu cầu của con

Ba, coi như con xin ba đi, để con tự chọn cô gái con thích được không?”

Tiểu Văn vừa khóc vừa đứng lên, “Bác Cung, nếu Ngôn Đình đã nói như vậy rồi, cháu cũng không có mặt mũi nào mà ở lại nữa, cháu đi trước đây...” Nói rồi cô ta nhìn Cung Ngôn Đình một cái rồi chạy ra ngoài, có cảm giác tự rước lấy nhục

Anh đã có người mình thích rồi, cô ta còn sống chết bám lấy làm gì? Cung Truyền Thể vội vàng gọi: “Tiểu Văn..”

Cung Ngôn Đình: “Ba

Ba thật sự không cần quan tâm chuyện chung thân đại sự của con, con tự có tính toán.” Cung Truyền Thể lạnh mặt, đột nhiên nói: “Con vừa nói con có cô gái mình thích rồi? Nói như vậy bây giờ con đang sống chung với đối phương à? Nếu đã có đối tượng, cũng được, con đưa cô gái kia về nhà cho ba gặp.” Cung Ngôn Đình do dự một chút, gật đầu: “Vậy đợi con và cô ấy có thời gian, con sẽ dẫn về” Anh tự có tính toán trong lòng, biết Cung Truyền Thể sẽ không dễ dàng gật đầu, sớm muộn cũng phải gặp cái ải này

Nếu ông ta đã muốn gặp, vậy anh sẽ dẫn về cho ông ta gặp, có đồng ý hay không, người khác nói đều không tính, anh nói mới được tính.

Anh đồng ý đưa Lam Anh về cũng chỉ là tôn trọng Cung Truyền Thể mà thôi

“Một cô gái bận đến thế nào chứ? Chẳng lẽ còn bận hơn cán bộ quốc gia à? Ngày mai con dẫn về cho ba!” Cung Truyền Thể thở hổn hển nói.

Cung Ngôn Đình gật đầu: “Được rồi, con sẽ về hỏi cô ấy ngày mai có thời gian không, nếu như không được, con sẽ nói với ba một tiếng.”

“Không được cũng phải được!” Cung Truyền Thể dùng sức gõ gậy trong tay xuống đất.

Cung Ngôn Đình chỉ có thể ậm ừ đáp lời

Tối đó, anh lại lái xe về

Vừa vào nhà, anh đã thấy Lam Anh ngồi ở phòng khách đọc sách

Thấy anh về, cô đứng lên đón, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm anh không nói gì, mặc dù không lên tiếng, những ý tứ trong đôi mắt kia rất rõ ràng, cô đang đợi anh mở miệng đây.

Cung Ngôn Đình không nhịn được cười: “Vẻ mặt gì thế này?” Lam Anh vẫn không nói gì, chỉ nhìn anh chằm chằm

Cuối cùng Cung Ngôn Đình đầu hàng, ôm cô vào trong lòng, “Nhìn vẻ mặt con thỏ con đang dán mắt vào anh đi, cứ như anh có lỗi với em thật vậy.”

Anh đưa cô ngồi lên sofa, “Không sao, ba anh cảm thấy anh và bạn gái cũ chia tay không thông báo cho ông ấy, ông ấy tức giận, ép anh xin lỗi cầu xin quay lại với người ta ấy mà.”.

Lam Anh liếc anh, Cung Ngôn Đình lại cười, “Không chịu nổi cái ánh mắt này của em nữa, anh có thể đồng ý sao? Anh đồng ý còn dám về gặp em à? Anh sợ em tức giận sẽ ném anh ra khỏi cửa sổ, anh không muốn thảm như vậy

đâu.”

Cuối cùng vẻ mặt Lam Anh cũng hòa hoãn lại, cô lại cầm sách lên đọc

Cung Ngôn Đình rút sách ra khỏi tay cô, “Anh nói với ba anh, anh có cô gái mình thích rồi, ông ấy muốn gặp em.” Lam Anh nghe thấy thế, lập tức có chút căng thẳng, “Ông ấy muốn gặp em sao?”

Cung Ngôn Đình gật đầu: “Ừ, ông ấy muốn gặp em

Anh cảm thấy gặp sớm gặp muộn cũng đều là gặp, không phải chuyện ghê gớm gì cả

Vả lại, anh đoán nhất định ông ấy sẽ hỏi em một đống vấn đề

Không sao, đến lúc đó em cứ nói thật đi, dù sao kết quả cuối cùng nhất định là ông ấy không đồng ý, cho nên em cũng không cần phải giấu giếm.” Lam Anh trợn to mắt, “Không đồng ý còn phải gặp?” “Gặp chứ.” Cung Ngôn Đình nói: “Ba anh chắc chắn không đồng ý, chắc chắn muốn nói gì gây trở ngại, không xứng này, môn đăng hộ đổi này

Em cứ nói thật hết đi, có điều có một điểm không thể nói.”

Lam Anh trừng mắt nhìn anh, “Cái gì?”

“Ba anh rất coi trọng vai về, cho dù trả lời cái gì cũng không được nhắc đến quan hệ của em và Cung Cửu Dương, em biết chưa?” Cung Ngôn Đình nâng mặt cô lên, lắc lắc trong tay, suýt nữa làm mặt cô biến dạng

Khó khăn lắm Lam Anh mới rút được mặt mình ra, bĩu môi nói: “Vậy à, nhưng thế nào ông ấy cũng phải biết chứ.”

Cung Ngôn Đình nhướng mày lên với cô, “Em ngốc à? Đợi kết hôn, có con biết đi mua xì dầu rồi, ông ấy mới biết, em nói ông ấy còn làm gì được nữa? Giấy đăng ký kết hôn nhất định là ở trong tay chúng ta, cho dù ông ấy muốn xé cũng không có cách nào đúng không?” Anh cười nói: “Chỉ có chuyện này là không thể nói, những chuyện khác đều không sao

Dù sao ông ấy cũng muốn gặp, anh sẽ để cho ông ấy gặp, còn những chuyện khác sẽ do anh quyết.” Lam Anh khó xử: “Nhưng đó là ba anh.” Cung Ngôn Đình gật đầu: “Cũng là ba của cả Tiểu Ngũ nữa

Em là người Tiểu Ngũ giới thiệu, lại không phải là anh lừa được trên đường

Ba cũng không thể tước đoạt quyền tự do hôn nhân của con cái được

Có đúng không?” “Ngốc rồi à?” Cung Ngôn Đình nhìn cô ngẩn người thì bật cười: “Anh còn không sợ thì em sợ cái gì? Đó là ba anh, người nên căng thẳng là anh

Nếu như em không muốn, lúc đó cau mặt bỏ đi cũng không có vấn đề gì, anh thì không thể, em nói xem ai nên căng thẳng?”

“Được rồi, anh nói cũng có lý.”

“Đương nhiên, không có lý anh có thể nói sao?” Anh nghiêng đầu hôn lên má cô một cái, “Đúng rồi, có phải căn nhà kia sắp đến kỳ hạn rồi không? Chúng ta phải thu dọn đồ đạc, chuyển trước hai ngày.” Lam Anh gật đầu: “Vâng.” Cô nhìn anh: “Em có thể ở nhà em mua không?”

Cung Ngôn Đình cười nói: “Có thể, vậy chúng ta ở nhà đó đi, căn nhà này cho thuê cũng được.”

Lam Anh kinh ngạc, vô cùng bái phục sự dứt khoát nhanh nhẹn đồng ý và tùy cơ ứng biến của anh

Anh thật sự có thể hóa giải tất cả các vấn đề khó khăn trên đời thành vô cùng đơn giản

“Anh nói thật à?” Thật ra Lam Anh chỉ muốn trải nghiệm xem ở căn nhà mình bỏ một phần tiền đi mua là cảm giác thế nào

Ở nơi này thật ra cũng rất tốt, cách trường học còn gần, nhưng nơi này là nhà Cung Ngôn Đình mua

“Vậy thì cứ thể nhé, chúng ta ở bên đó

Em trả lại căn nhà bây giờ đang thuê đi, cái nhà này của anh cũng cho thuê, dùng để trả khoản vay mua nhà của chúng ta, em cảm thấy như vậy có được không? Anh thấy như vậy tốt hơn

Bởi vì căn nhà này của anh ở khu vực nội thành, lại là vị trí giao thông phát triển, nếu cho thuê thì tiền thuê nhà có thể rất cao, như vậy sẽ tốt hơn cho việc trả khoản vay của chúng ta.”

Lam Anh ngơ ngác nhìn anh, sau đó cô áp mặt vào ngực anh, nói: “Ngôn Đình

Sao anh lại tốt như vậy chứ?” Cung Ngôn Đình cười: “Anh tốt gì chứ, anh đang thương lượng với em mà

Bình thường đi làm và đi học, chúng ta còn có thể cùng đi, vừa vặn anh thuận đường đưa em đến trường học sau đó anh đến công ty đi làm, tan học sẽ đón em, sau đó về nhà, thật sự là càng nghĩ càng cảm thấy cái cách này hay.”

Lam Anh nhìn anh, sau đó lắc đầu, nói: “Nhưng em cảm thấy nơi này đi làm rất gần, em đi học cũng rất gần, thuận tiện hơn.”

Cung Ngôn Đình lại gật đầu: “Đương nhiên, khu vực nội thành có chỗ tốt của khu vực nội thành, bớt được thời gian, mà bớt được thời gian rồi thì chẳng khác nào tăng cao hiệu suất, dùng thu nhập bù vào khoản vay mua nhà

Song song với nó còn có thể thực hiện giá trị của mình.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status