Cục cưng vô địch: Cha, người bị fire rồi!

Chương 174-2: Không phải cầm giấy chứng nhận đỏ đi cục công chứng biến nó thành giấy màu xanh sao? (2)


Cho nên không cho phép nhất trong mắt cô chính là lừa gạt, quyết định cho Úy Nam Thừa một bài học, để cho anh biết mình không phải không thể không có anh, dám trèo tường đi quá giới hạn! Hừ! Vậy trực tiếp Fire rồi!

Lại không ngờ tới câu nói sau cùng để cho anh tức giận như vậy, cô không phải cố ý chọc giận anh sao? Tại sao ư? Lại nói con trai cũng sinh rồi, rất rõ ràng là công lao của anh! Có gì phải tức giận! Không giải thích được!

“Em thế nào đây? Con trai cũng đã sinh, em muốn để cho hai đứa chui về cũng không thể nào!” Thiên Ca Tuệ vểnh môi đỏ mọng lên buồn bực nói.

“Em còn muốn để cho hai đứa chui về? Người phụ nữ đáng chết!” Úy Nam Thừa sắp bị cô chọc giận đến nổ tung.

“Anh mới là người đàn ông đáng chết...!” Thiên Ca Tuệ không theo cãi lại.

Úy Nam Thừa dứt khoát che cái miệng nhỏ nhắn lảm nhảm của cô lại, trằn trọc mút vào, gặm cắn, hấp thu nước miếng ngọt ngào trong miệng cô, có chứa trừng phạt bằng cách tự tung tự tác xâm chiếm mỗi một chỗ hương vị ngọt ngào trong cổ họng cô, hình như muốn đền bù nhớ nhung và tương tư trong hai tháng này.

“Ưmh... Bỏ... Em... Ra!” Thiên Ca Tuệ nắm chặt quyền dùng sức đấm lồng ngực của anh, hu hu... Nơi này là con đường lớn, lại chơi trò thân ái với cô, cô còn chưa cởi mở đến trình độ đó!

Nơi này dù sao cũng là Trung Quốc, ở trên đường lớn nhiệt liệt hôn môi ít nhiều gì vẫn sẽ đưa đến mọi người chỉ chỏ và trách móc, nhất là hôn hít cách thức tiêu chuẩn như vậy, khiến nhiều người lớn tuổi gọi thẳng bại hoại nếp sống xã hội! Thật sự không biết vô liêm sỉ! Chuyện như vậy về nhà làm là được rồi, chạy đến đó làm gì?

Hôn cho đến khi người trong ngực thở hồng hộc, Úy Nam Thừa mới thả cô ra, khẽ hôn lên trán cô, “Bà xã ngốc, em không biết dùng lỗ mũi hô hấp hả, lỡ như anh vẫn không buông em ra, em định học nhịn như người lặn xuống nước sao?”

“Không cho phép mắng em ngốc!” Thiên Ca Tuệ thở phì phò chu mỏ, hoàn toàn không biết dáng vẻ lúc này của mình hấp dẫn mê người đến cỡ nào! Đôi môi tươi ướt át đến cỡ nào! Đỏ thắm đầy đặn, non mềm, giống như thạch trái cây, hiện lên sáng bóng óng ánh, làm cho người ta nhìn thấy lại không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Mà, hiển nhiên không thích hợp một lần nữa, cho nên anh nửa ôm Tuệ Tuệ đi về phía chiếc Land Rover của mình.

“Tự em đi, anh chậm một chút, em sắp té!” Thiên Ca Tuệ rất căm tức, làm gì mà cần đi nhanh như tập hợp vậy! Chiều cao 1m65 của cô sao có thể so với chiều cao 1m85 của anh, chân ngắn một đoạn, rất cố sức có được không!

“Được, chậm một chút.” Anh thừa nhận so sánh chiều cao của bà xã với mình, quả thật nhỏ nhắn rất nhiều, nhưng mà anh rất thích cảm giác này, có thể vững vàng ôm cô ở trong lòng mình.

Sau khi lên xe, Thiên Ca Tuệ tỏ rõ thái độ, “Mặc dù em đồng ý về nhà với anh, nhưng cũng không nói lên chuyện lúc trước chưa xảy ra, chuyện Tiêu Y Y và Hứa Nhiêu rốt cuộc xử lý như thế nào? Hai tháng này anh có liên lạc cùng hai người đó không? Có gặp mặt bọn họ không?”

“Không liên lạc, không gặp mặt. Hai người bọn họ ngược lại đánh nhau một trận, đánh cho gần như hủy khuôn mặt, nghe nói còn đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ, nên khôi phục gần như hoàn toàn. Anh em vận dụng chút quan hệ, cũng không biết tìm ra từ đâu được vài tấm hình lúc trước của cô ta, uy hiếp cũng mời cô ra ra khỏi thành phố W; về phần Hứa Nhiêu, cô ta về Canada một chuyến, nghe nói bạn trai cô ta nhận được một bức thư ẩn danh trước khi cô ta về đến, tất cả bên trong đều là sự tích vinh quang trước kia của cô ta, người đàn ông kia bị giật mình, rất lý trí nói chia tay.”

“Chuyện này khiến Hứa Nhiêu bị đả kích, hoàn toàn hỏng mất, cả ngày điên điên khùng khùng. Bác trai Hứa và bác gái Hứa buồn đến tóc bạc một phần, nhưng không có biện pháp điều trị nào, chỉ dành phải thương lượng dời đến một thành thị khác tỉnh lại thích hợp dưỡng bệnh.”Úy Nam Thừa chậm rãi nói ra.

Thiên Ca Tuệ kinh ngạc trợn mắt há mồm, không ngờ hai tháng này xảy ra nhiều chuyện như vậy, Hứa Nhiêu lại có thể điên thật rồi?

Đột nhiên, cô hơi đáng thương chị ta, cả đời này chỉ sợ chị ta không có bao nhiêu ngày vui sướng, luôn sống trong căm hận và tính kế, tính toán cái này tính toán cái kia. Khó khăn lắm mới có một người yêu chị ta, lại bị Tiêu Y Y phá rối!

Có lẽ đây chính là báo ứng đi, chị ta đã từng phá hủy Tiêu Y Y; mười năm sau, Tiêu Y Y trở lại báo thù – phá hủy chị ta. Hai người này, đều hơi quá điên cuồng.

“Vậy anh Hứa thì sao? Anh ấy như thế nào? Quyết định thăng chức của anh ấy ra sao?” Thiên Ca Tuệ cảm thấy anh Hứa là một người tốt, anh không nên bị những chuyện này làm ảnh hưởng đến con đường làm quan.

“Bác em âm thầm đả thông chút quan hệ, hơn nữa bản thân Hứa Du làm quan cũng công minh liêm khiết, cho nên cũng không nhiều chuyện lắm, chỉ có điều chuyện thăng chức, đoán chừng phải kéo dài tới sang năm.” Úy Nam Thừa thở dài.

“Vậy anh Hứa nhất định rất đau lòng, năm nay rõ ràng anh ấy có thể thăng chức, lại bi những chuyện không có chứng cứ này kéo dài rồi.”

“Tham gia chính trị bản thân cũng cần dũng khí rất lớn, phải chịu đựng được uất ức và đả kích, một chút náo loạn nhỏ này vốn không coi là gì, lần này cũng là náo hơi lớn, tạo thành tác dụng phụ không tốt cho Du, may mà bác trai Hứa gánh chịu hết những chuyện này, tương đối mà nói còn tốt hơn nhiều.”

Thiên Ca Tuệ không nói thêm gì nữa, cô vốn xuất thân quan nhị đại *, sao không hiểu đạo lý trong đó, cũng may cha làm việc luôn luôn nghiêm chỉnh cẩn thận, không để cho người ta bắt được bím tóc, hơn nữa quan hệ của ông nội, người chọn cha mà đâm ngược lại ít rất nhiều, đoạn đường này cũng được tính là vô kinh vô hiểm **.

(*) quan nhị đại: con nhà làm quan chức

(**) vô kinh vô hiểm: không kinh sợ không nguy hiểm.

“Đừng lo lắng, anh Hứa của em không dễ dàng ngã xuống như vậy, nếu cậu ta dễ nổi giận như vậy cậu ta cũng không gọi là Hứa Du rồi.” Úy Nam Thừa nắm tay bà xã an ủi, anh biết Tuệ Tuệ coi Hứa Du là anh trai, cũng sẽ không vô duyên vô cớ ghen tuông cái gì.

“Vậy Tiêu Y Y và Tiêu Nhụy Nhụy cũng rời đi sao? Cũng sẽ không trở lại nữa rồi hả?” Thiên Ca Tuệ cảm thấy cả đời này tốt nhất cũng không cần nghe tới tên tuổi của hai người bọn họ nữa! Một hại anh Hứa thảm như vậy; một đùa bỡn tình cảm của anh Lăng, để cho anh ấy sa sút một thời gian, may mà anh ấy kịp thời tỉnh ngộ lại.

“Không biết. Em còn có gì không yên lòng với cách làm việc của anh em, anh ấy cũng cực kỳ ghét hai chị em bọn họ giống như em, nếu không mời hai cô ấy rời đi, anh ấy còn sợ sẽ hại đến trên đầu chính anh ấy, dù sao Tiêu Y Y vẫn luôn núp trong bóng tối, khó lòng đề phòng!”

“Em khẳng định tin tưởng anh em!” Thiên Ca Tuệ hừ một tiếng.

“Bà xã, vậy em chịu tha thứ cho anh.”

Thiên Ca Tuệ nhướn đuôi mày, trừng mắt liếc anh, hừ nói: “Dĩ nhiên không có, em đồng ý về nhà chỉ vì không muốn khiến ông nội và cha mẹ lo lắng mà thôi, khảo nghiệm đối với anh giờ mới bắt đầu.”

Giờ mới bắt đầu, Úy Nam Thừa có một cảm giác “Quản bao nước thẳm non xa” *.

(*) Lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề (Trích trong bài thơ Ly tao của Khuất Nguyên).

--- ------Puck---- -----

Tiêu Y Y không ngờ Thiên Chỉ Dương sẽ phái người đi điều tra cô, lại túm được nhược điểm tới uy hiếp cô, buộc cô rời khỏi thành phố W, cách xa mấy người bọn họ.

Ngay cả trong lòng đều không cam lòng, nhưng cô cũng không thể thỏa hiệp, bởi vì kim chủ một mực đứng sau lưng cô im hơi lặng tiếng, từ lần trước phái người dẫn cô ra khỏi cục cảnh sát, cũng thu xếp đưa cô đến Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ xong, cô đã không liên lạc được với ông ấy, điện thoại vĩnh viễn ở trạng thái tắt máy.

Khi phẫu thuật thẩm mỹ cô cố tình để bác sỹ thay đổi một khuôn mặt mới cho cô, cô không muốn mỗi ngày khi soi gương phải nhìn thấy dáng vẻ ban đầu của mình, đổi lại da mặt có phải cuộc sống sẽ không như vậy nữa?

Nếu như có thể, cô ước gì đổi toàn bộ da thịt và xương khớp từ đầu đến chân, tới thay đổi da thịt chân chính.

Nhưng mà, không có kỹ thuật kia.

Một ngày trước khi đi, cô dùng hết tất cả quan hệ thăm dò được địa chỉ hộp thư của bạn trai Hứa Nhiêu ở Canada, di ien n#dang# yuklle e#q quiq on ẩn danh gửi một bức thư cho anh ta, chỉ nói cho anh ta biết chuyện xưa và một vài tấm hình mà thôi.

Cô chính là muốn đánh cuộc, đánh cuộc tình yêu của người đàn ông kia với Hứa Nhiêu rốt cuộc sâu bao nhiêu? Có yêu đến có thể tiếp nhận tất cả của cô ta, bao gồm tất cả những việc cô ta làm trước ki?

Nếu như cô thua, cô sẽ nhận tội; nếu như cô thắng, vậy Hứa Nhiêu nhất định sẽ điên mất, cho nên lần đánh cuộc này cho dù thắng hay thua cũng không ảnh hưởng gì đến cô, trăm lợi mà không có một hại.

Đối với Hứa Nhiêu lại có ảnh hưởng cực lớn, hoặc vô sự, hoặc sẽ phá hủy cả đời cô ta!

Cô chính là muốn phá hủy cả đời cô ta! Mười năm trước cô đã thề, nhất định phải trả gấp mười lần đau đớn khổ sở mình phải chịu cho Hứa Nhiêu! Cô rốt cuộc làm được! Cô nên vui mừng mới đúng!

Nhưng sau khi cười cô chỉ cảm thấy thê lương vô hạn, bản thân mình mười năm nay khổ sở chống đỡ chính là vì trả thù Hứa Nhiêu, bây giờ nguyện vọng rốt cuộc đạt thành, nhưng cô chỉ cảm thấy vui mừng một lúc, còn dư lại tất cả đều là bàng hoàng và luống cuống với tương lai.

Cùng với xót xa lạnh thấu xương đó, hình như giống Úy Nam Thừa nói, cho dù báo thù thì có thể như thế nào? Vốn sẽ không vui vẻ như trong tưởng tượng, ngược lại có cảm giác xương sống bị người rút ra.

Sau này, cô nên đi đâu?

Một cảm giác cô đơn trước nay chưa từng có tập kích cô, nói cho cùng, Tiêu Y Y cô chính là một người hết sức thất bại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status