Cực phẩm ở rể

Chương 387



Chương 387:

“Cần Kỳ, Cần Kỳ.” Lâm Vũ vội vàng kéo Hà Cần Kỳ, cười hỏi cậu, “Đừng lo lắng, rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Chuyện là như này. Hai người họ đánh cược, so sánh tửu lượng, ai thua sẽ nhường con ngựa. của mình cho người đó cưỡi.” Hà Cần Kỳ chưa kịp nói thì Vạn Hiều Phong đã cợt nhả cướp lời, “Kết quả là Cần Kỳ mới, uông được một nửa liền không uống nội nữa, mượn cớ bỏ chạy, Sau đó vẫn luôn trồn tránh chúng tôi.”

“Cái rắm, lão tử mà phải trốn tránh đám phế vật chúng mày à? Tôi có chuyện phải làm! Tôi nhắc lại, đó là Ba gái chính thức của lão tử!” Hà Cần Kỳ đỏ mắt chửi rủa.

“Ò, hóa ra là như vậy.” Lâm Vũ cười gật đầu, sau đó quay sang Hà Cần Kỳ nói: “Cần Kỳ, chuyện này là cậu không đúng rồi. Cho dù cậu coi thoi bạn gái Trương Dịch Đường, thì cũng không nên trốn tránh bọn họ.”

Ba người Vạn Hiểu Phong nghe được lời nói của Lâm Vũ thì hơi giật mình, sau khi hiểu ý của anh, Trương Dịch Đường lập tức tức giận, lạnh lùng nói: “Con mẹ nó ăn nói cho cần thận, cậu ta không muốn động vào cô gái của lão tử là có ý gì? Rõ ràng là cậu ta: không uống lại lão tử, là lão tử muốn cưỡi bạn gái cậu ta! Đừng c có mà chỉ biết khoác lác, có giỏi thì đề cậu ta uống với lão tử”

“Không thành vấn đề, với tửu lượng của em ba tôi, huống chỉ là chỉ uỗng với một mình cậu, uông cùng ba – người cùng một lúc cũng không vân đề gì!” Lâm Vũ cười nói vỗ vai Hà Cần Kỳ.

Nghe thấy lời này mặt mày Hà Cần Kỳ tái mét, cơ thê như bị đánh đập dữ dội, mông trượt xuống, gần như là ngã xuống đất.

Hà Cần Kỳ quăng cho Lâm Vũ một năm mồ hôi lạnh trên mặt, rõ ràng đạng ám hiệu nâm với Lâm Vũ rằng tiệu lượng bản thân không được tôt.

Lần trước anh có thê chạy thoát, chính là vì anh ta phát hiện uống không địch được Trương Dịch Đường nên mới chạy.

Kết quả là Lâm Vũ dường như không cảm nhận được, tiệp tục xông lên Trương Dịch Đường ba người khiêu khích nói: “Em ba của tôi muôn cùng lúc thách đấu với ba người các anh, không có vân đề gì chứ? Có dám nhận thánh thức không?”

Hà Cần Kỳ trong chớp mắt chết lặng người, anh hai này sao lại vậy, có chút điên khùng quá rôi thì phải? Bản thân một người còn uống không qua, làm sao mà kéo được ba người chứ, đây không phải là chôn sống em trai mài “Được! Uống thì uống!”

Vạn Hiểu Phong với Lí Thiên Thiên Hạo nhìn nhau một cái, gật đầu đồng ý, dù sao bọn họ chỉ làm nền thôi, chủ yếu là Hà Cần Kỳ với Trương Dịch Đường hai người uông mà thôi.

“Nhị gia, Tam gia, vậy chúng tôi đi trước nhé.” Hai người chủ nhà vừa nhìn thầy thần tiên đánh nhau, lập tức | thấy Ti như cháy đến đít rồi muốn chạy cấp bách.

“Hai ông chủ đi từ từ nhé, tôi không tiễn nữa.” Lâm Vũ cười gật đầu với bọn họ.

“Nói đi, muốn uống gì? Trương Dịch Đường quãng một cái ghê, chán lối đi của Hà Cần Kỳ, ngồi xuống lật ngược chai rượu trên bàn.

“Tùy anh, uống cái gì cũng được.”

Lâm Vũ trên mặt hơi cười nói.

“Dám chắc không?” Trương Dịch Đường cười nhạt một tiêng.

“Tùy ý, muốn mạnh thế nào thì như thế.” Lâm Vũ cười híp mắt nói.

Hà Cần Kỳ chỉ cảm thấy mặt mũi tối sầm lại, tình cảm không phải tự mình nói, anh hai thật đúng dám khoác lác, thật là đây anh ta vào hồ lửa rồi. anh ta vội vàng quăng một năm vào Lâm Vũ, nhân lúc ba người bọn họ không đề ý, nhỏ giọng nói với Lâm Vũ: “Anh hai, tửu lượng của em không được tốt”

“Không sao, không phải vẫn còn có tôi sao?” Lâm Vũ cười nói.

h Tacnn Kỳ trong phút chốc không có gì để nói, có anh ở đây nhưng lại không phải anh uống!

Nghĩ tới người. bạn gái ghê gớm và non nớt, Hà Cần ,Kỳ liên muôn khóc mà không có nước mắt, nức nở nói: “Anh, anh lần này hại chết em rồi, bạn gái em nêu mà bị ngủ với người ta, em cũng không còn mặt mũi nào ở lại Kinh Thành nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status