Cưng chiều cô vợ đanh đá

Chương 111: Vợ cả hay người thứ ba?

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Con gái cưng của cha, sao con lại tới đây? Đang chờ cha sao?” Trình Viễn Sơn nhìn thấy nét mặt không vui của con gái, đại khái có thể đoán ra một ít, sao ông ta lại không hiểu tâm tư của con mình chứ, chẳng qua là ông ta có dự tính riêng thổi.

Jenny Trình mím môi ấm ức, thoáng nhìn Lạc Thần Hi và Hạ Vân Cẩm ở trước mắt, nở nụ cười mà bản thân cho rằng đẹp nhất

Hừ, cô ta phải hơn người phụ nữ này

“Đúng vậy, người ta đang đợi cha.” Cô ta khoác tay của Trình Viễn Sơn, trao cho Lạc Thần Hi một ánh mắt, kiêu căng nhìn Hạ Vân Cẩm, trong mắt đầy vẻ khiêu khích.

Hạ Vân Cẩm cũng không kém cạnh, cô ta nở nụ cười của người bề trên, bày ra2điệu bộ vợ cả

Cô ta đã sớm nghe nói quan hệ của Jenny Trình kia và Lạc Thần Hi không đơn giản nên đã từng cãi vã với anh vì chuyện này

Lạc Thần Hi đã cảnh cáo Hạ Vân Cẩm không được làm bừa, nhưng cô ta tin Lạc Thần Hi chỉ vì e ngại Jenny Trình là con gái của Trình Viễn Sơn, cho nên mới không đối phó người phụ nữ không biết xấu hổ này, bây giờ đến lúc cô ta tuyên bố chủ quyền rõ ràng rồi.

“Nếu Chủ tịch Trình có ý kiến gì về kế hoạch của chúng tôi, có thể nêu ra tại đây để cùng nhau nghiên cứu thảo luận.” Lạc Thần Hi và Hạ Vân Cẩm ngồi ở sofa bên này, Trình Viễn Sơn và Jenny Trình ngồi ở sofa bên kia

Trình Viễn Sơn9rút một điếu xì gà, nhìn Hạ Vân Cẩm, rồi lại nhìn gương mặt của Lạc Thần Hi, ánh mắt có chút sâu xa khó dò: “Chủ tịch Lạc đừng vội, dự án lần này không phải một công trình nhỏ, phía Tổng Công ty đã căn dặn nhất định phải chọn đối tác là doanh nghiệp tốt nhất trong nước, khiến tôi cảm thấy vô cùng áp lực.”

Trước sự úp mở của Trình Viễn Sơn, nét mặt Lạc Thần Hi không hề thay đổi, anh vẫn giữ nụ cười mỉm chuyên nghiệp mang theo đôi phần lạnh lùng khó mà nhận ra: “Suy xét của Chủ tịch Trình rất chu toàn, bàn về thực lực, tôi tin không còn doanh nghiệp nào trong nước có thể sánh với Tập đoàn Lạc Thần, bàn về tiềm năng phát triển sau này...” Lạc6Thần Hi cười, nói tiếp: “Tập đoàn Lạc Thần càng không thua bất kỳ doanh nghiệp nào.” Hay cho một lão cáo già, giao thiệp với ông ta lâu như vậy, lại còn dám úp mở trước mặt anh.

“Chủ tịch Lạc cảm thấy Tập đoàn Kha Thị thế nào?” Trình Viễn Sơn bỗng đổi chủ đề, hỏi

Đôi mắt lạnh lùng của Lạc Thần Hi lộ ra ý cười sâu xa: “Tập đoàn Kha Thị ư? Là một doanh nghiệp không tồi.” Một phẩm chất tốt như ngợi khen đối thủ thì Lạc Thần Hi vẫn có, nhưng vĩnh viễn đừng mong anh sẽ nương tay với họ

“Nghe bảo kế hoạch khu Vân Thành của các anh được thực hiện rất suôn sẻ, hơn nữa còn được chính phủ hết sức ủng hộ, trở thành hai doanh nghiệp hàng đầu ngang tài ngang0sức của thành phố A, người trẻ quả là hợp tác khẳng khít, không như mấy lão già chúng tôi, cũng sắp không theo kịp các anh rồi.” Lạc Thần Hi nhấp một ngụm cà phê, đôi mày anh tuấn khẽ nhíu lại, mùi vị này, trước sau đều không vừa ý anh

“Chủ tịch Trình quá khen rồi, chính vì người ta bảo gừng càng già càng cay, nên tôi càng kỳ vọng hợp tác với Chủ tịch Trình.” Jenny Trình làm ra dáng vẻ mất kiên nhẫn: “Cha à, hai người còn định nói bao lâu nữa, người ta đói bụng rồi.”

Hạ Vân Cảm thấy thế, cũng không chịu thua, kéo lấy cánh tay của Lạc Thần Hi làm nũng theo: “Em cũng vậy...” Hai người phụ nữ nhìn thẳng nhau, sóng dữ cuộn trào trong mắt, mùi thuốc súng nồng7nặc.

Họ đến Khách sạn Lạc Thần để dùng bữa

Cả buổi Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình ngầm đầu đá qua lại với nhau, thi thoảng Trình Viễn Sơn ho khan vài tiếng nhắc nhở con gái đừng quá thất lễ, trái lại nhân vật chính là Lạc Thần Hi luôn lạnh lùng nhìn hai người phụ nữ mỉa mai châm chọc nhau, dáng vẻ cực kỳ bình thản

Thiên Nhã ngồi ở một góc của Khách sạn Lạc Thần, cô thật sự không hiểu nổi, vì sao Hàn Triết Vũ mời ăn cơm lại phải chọn nơi này, cứ chọn bừa một quán nhỏ nào đó là được rồi

Vài phút sau, Hàn Triết Vũ đến trong vội vã: “Thiên Nhã, xin lỗi em, bọn anh đến muộn, Hoa Kỳ có chút chuyện vẫn đang trên đường tới đây, đang kẹt xe nên cô ấy hạ lệnh cho anh báo cáo với em trước.” Hàn Triết Vũ là một anh chàng tỏa nắng, tuy anh lớn hơn Hoa Kỳ vài tuổi, song tính cách trẻ con, gia cảnh cực tốt, nhưng lại ra ngoài gây dựng sự nghiệp bằng đôi tay của mình, tự lực cánh sinh, chưa từng dùng đến sự hỗ trợ hay một đồng nào từ gia đình

Đồ Hoa Kỳ có thể tìm được một đối tượng tốt như thế, Thiên Nhã cảm thấy vui mừng thay cố tự đáy lòng.

“Không sao, thật ra chọn bừa một quán nào đó là được rồi, không cần tốn kém như vậy đâu.” Hiện tại công ty của Hàn Triết Vũ đang bước vào thời kỳ cạnh tranh, mà chuyện gì anh cũng muốn tự mình gánh lấy, nên ngày thường bận đến mức đầu óc rối mù bỏ ăn bỏ ngủ

Thiên Nhã trở về lâu như thế, nhưng số lần gặp mặt anh chỉ đếm trên mười đầu ngón tay, thỉnh thoảng Hoa Kỳ cũng than vãn chồng chưa cưới nhà mình chỉ lo làm việc, hoàn toàn đã quên mất cô Vợ chưa cưới này rồi, Thiên Nhã luôn an ủi cô: này cô gái, cậu cứ mừng thầm đi là vừa, thời đại bây giờ có thể tìm được một người đàn ông tốt như Hàn Triết Vũ đã coi như nhặt được vàng rồi

Thật ra ngoài việc quá bận rộn ra thì anh vô cùng chiều chuộng và chăm sóc chu toàn cho Hoa Kỳ.

Hàn Triết Vũ nở nụ cười tỏa nắng, nói với giọng đầy áy náy: “Đâu có tốn kém, em về lâu vậy mà anh chưa mời em đi ăn một bữa nào ra trò, em là chị em thân thiết của Hoa Kỳ nên cũng là em gái thân thiết của anh, bữa cơm này đừng khách sáo với anh, em cứ ăn uống thoải mái.”

Thiên Nhã cười tươi: “Xem anh nói kìa, ngày thường Hoa Kỳ cũng không ít lần mời em ăn cơm, huống hồ hai người luôn chăm sóc La Tiểu Bảo nhà em, nên là em mời anh mới phải.”

Vừa nhắc đến Tiểu Bảo, Hàn Triết Vũ liền hào hứng, anh là một người rất yêu trẻ con: “Sao em không dắt Tiểu Bảo theo? Nhóc ấy ăn ý với anh lắm đấy.” Thiên Nhã ái ngại đáp: “Hôm nay nó ra ngoài ăn cơm với bạn rồi, nghe nói là tiệc sinh nhật của bạn cùng lớp.” Hàn Triết Vũ tiếc nuối gật đầu: “Lịch trình của cậu nhóc cũng nhiều ghế, nó ấy, nhỏ tuổi nhưng tinh ranh, rất biết lấy lòng người khác, Thiên Nhã, nếu cũng có một cậu con trai như vậy thì anh đã mãn nguyện rồi.” “Anh có thể lên kế hoạch sinh một bé với Hoa Kỳ mà, em cũng đang nóng lòng bế con nuôi đây.” Thiên Nhã nháy mắt, cười đáp

Hàn Triết Vũ khẽ thở dài một hơi: “Nói thì dễ, anh muốn nhanh đó, nhưng Hoa Kỳ không chịu.”

“Vậy anh phải có thêm rồi, mau dỗ dành chị em tốt của em, anh xem hai người đã đặt một chân vào cung điện của hôn nhân rồi, còn không nắm bắt thời gian đặt luôn chân còn lại.” Hai người cứ nói cười cùng nhau, chờ Đồ Hoa Kỳ đến

Khi Thiên Nhã ngước lên chạm thẳng vào ánh mắt như cười như không kia, nụ cười của cô cứng đờ, thầm giật mình, ngay lập tức cúi đầu, cố giả vờ như lần chạm mắt lúc nãy không khiến tâm trạng của cô có bất cứ dao động nào

Nhà hàng Tây của Khách sạn Lạc Thần được trang hoàng rất lộng lẫy tráng lệ, người nấu buffet ở đây vô cùng nổi tiếng, là đầu bếp cao cấp đã từng du học được Lạc Thần Hi mời về với giá cao, từng được mệnh danh là “vua đầu bếp”, vậy nên ngày nào cũng cực kỳ đông khách đến đây ăn buffet, nếu không đặt trước có khi còn hết chỗ.

Lạc Thần Hi đang trên đường dẫn Hạ Vân Cẩm, Trình Viễn Sơn, Jenny Trình đến phòng VIP của nhà hàng, trùng hợp đối diện với gian Thiên Nhã đang ngồi

Thiên Nhã bắt đầu hơi lúng túng bất an, đúng lúc Hàn Triết Vũ nhận được cuộc gọi của Đổ Hoa Kỳ nên không nhìn thấy nhóm Lạc Thần Hi, cũng không nhận ra sự thay đổi trên mặt Thiên Nhã

Dù cô đã ra sức kiểm chế bản thân, nhưng vẫn không nhịn được mà hướng mắt qua bên đó, phòng không hề đóng cửa, mà anh lại ngồi đối diện cửa phòng cô

Cô tình cờ thoáng thấy Hạ Vân Cẩm ngồi cạnh anh

Dường như anh vừa cố ý vừa vô tình liếc mắt về phía cô từ xa

Thiên Nhã giật mình thu ánh mắt về ngay, nhưng vẫn kịp nhìn thấy sự lạnh lùng lãnh khốc nơi mắt anh.

Lưng cô như bị kim đâm, trong lòng cũng đau âm ỉ, được một lúc, cô đứng dậy nói với Hàn Triết Vũ rằng mình phải vào nhà vệ sinh.

“Thật không nhìn ra, bà Lạc cũng thật là biết nhịn đấy.” Trong nhà vệ sinh, Jenny Trình khoanh tay bước vào với vẻ mặt đắc ý, Hạ Vân Cẩm đang nhìn gương tô lại son

Cô ta liếc nhìn Jenny Trình qua gương, nhếch môi cười khinh thường: “Những thứ cô không nhìn ra, còn nhiều lắm.” Người phụ nữ ngu xuẩn này, tưởng rằng Lạc Thần Hi thật lòng thích cô ta sao? Chẳng qua chỉ là anh ấy thấy cô ta có chút giá trị lợi dụng mà thôi

Vị trí bà chủ tịch của tôi vẫn sẽ vững vàng như Thái Sơn.

Jenny Trình cười lạnh: “Tôi trái lại rất hứng thú muốn biết, những thứ nhiều lắm ấy rốt cuộc là gì.” Đối với cô ta, Hạ Vân Cẩm chỉ là một người phụ nữ ngực to não rỗng, luôn cho rằng địa vị của bản thân rất kiên cố, hừ, dựa vào cô ta ư? Hiện tại Hạ Thị đã khó lòng gượng dậy rồi, con át chủ bài duy nhất mà cô ta đang nắm chẳng phải chỉ là đứa con trai với Lạc Thần Hi sao? Jenny Trình đã sớm nghe ngóng Lạc Lăng nhỏ tuổi ấy không thích người làm mẹ này rối, bình thường hay chống đối cô ta, đây, ngay cả làm mẹ mà cũng thất bại như vậy, sao có thể làm vợ của Lạc Thần Hi chứ?

“Chắc không có lý do gì một người phụ nữ thông minh như cô lại không biết, nên tôi cũng không nhắc nhở cô làm gì, trái lại là cô, nên cẩn thận chút, đừng bỏ sức lực vào chuyện không nên là được.”

“Bà Lạc vẫn là lo cho chính mình đi thì hơn, thanh xuân của phụ nữ có hạn, thứ không phải của mình, tốt nhân nên sớm buông tay, làm vậy có khi lại tích thêm đức cho con cháu đấy.” Cô ta quét mắt nhìn Hạ Vân Cẩm từ trên xuống dưới, nói thật lòng, bàn về thân hình, tuy Hạ Vân Cẩm rất nóng bỏng, nhưng thua cô ta một bậc, bàn về gương mặt, cổ ta trẻ hơn Hạ Vân Cẩm mẩy tuổi, nhìn thế nào đi nữa cô ta cũng quyến rũ hơn người phụ nữ này.

Hạ Vân Cẩm bị lời của cô ta chọc tức đến mặt tái nhợt, lấy hơi, định tiếp tục mỉa mai lại cô ta, không ngờ lại thấy La Thiên Nhã đẩy cửa đi vào.

Thiên Nhã vừa vào liên ngây ngốc, hai người phụ nữ sát khí bừng bừng này..

Trời ạ, sao cô xúi quẩy như thế, đã trốn vào nhà vệ sinh rồi, vậy mà vẫn gặp phải tình huống bất ngờ

Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình nhìn thấy Thiên Nhã, trên mặt thoáng ngạc nhiên, sau đó ánh mắt đều trở nên ác độc và đố kị như nhau, hai người vừa đối địch với nhau đột nhiên chuyển sang cùng chung mối hận

Mang theo cảm giác da đầu ngứa ran, Thiên Nhã bước vào dưới ánh mắt căm thù của hai người phụ nữ

Cô có thể thoát sao? Mặc dù thật sự rất muốn thoát, nhưng..

làm như vậy cũng quá lộ liễu rồi

Ai sợ ai chứ, cô lại không làm gì sai cả..

“Ồ, hôm nay thật náo nhiệt, đều tụ tập với nhau rồi, cũng tốt, tránh để tôi lãng phí lời lẽ.” Hạ Vân Cẩm khoanh tay liếc nhìn Thiên Nhã, giọng điệu vô cùng sắc bén

“Còn không phải sao, tôi cũng bớt công bàn cãi, cứ để những kẻ không biết lượng sức mình cút sang một bên vậy.” Thái độ Jenny Trình càn quấy hơn

“Cổ!” Hạ Vân Cẩm giơ tay định đánh cô ta

“Tôi thế nào? Cô còn muốn đóng tay đấy à? Có gan thì làm đi!” Jenny Trình vênh váo khiêu khích

Thiên Nhã thẳng thừng làm lơ hai người họ, lách người định đi vội vào gian rửa tay, không ngờ hai người họ lại bắt đầu đánh nhau.

“Hừ, hôm nay tôi không đánh cô thì ba từ Hạ Vân Cẩm sẽ viết ngược!” “Ha ha, tôi sợ quá, sợ quá.” Jenny Trình làm điệu bộ giả tạo để phản kích

Thiên Nhã vốn định nhân trận đại chiến giữa các vì sao ấy để rời khỏi nơi chốn kinh khủng này, không ngờ đã muộn rồi, nắm đấm của họ vốn định vung vào đối phương, nào ngờ lại cùng bay về cô, Thiên Nhã không tránh kịp, trước khi phản ứng lại thì đã nhận đòn roi

Cô xem như đã hiểu ra, hai người này chính là cùng âm mưu đóng kịch với nhau!

Cô không biết nên làm sao, ngay cả năng lực phản đòn cũng không có, Hạ Vân Cẩm và Jenny Trình lúc này chẳng khác nào hai người đàn bà đanh đá, hung hăng nhắm vào người cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 112 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status