Cưng chiều vợ nhỏ trời ban

Chương 166



Các bạn chỉnh cỡ chữ và màu nền phù hợp để đọc được thoải mái nhé. Nhấn vào dấu cài đặt giữa tiếp chương và lùi chương.

Chương 166: Tham Ăn

Hạ Tịch Quán nghĩ một chút rồi nói: “Tôi cũng không biết tìm sách nào, dùng loại thuốc gì, vẫn đang trong giai đoạn suy nghĩ, cho nên Song Song, cô không cần tới đây đâu, cô sẽ ở đây ngẫm nghĩ mấy ngày, nếu như cần cô hỗ trợ thì tôi sẽ không khách khí đâu, cô

cứ đi chăm sóc hoa cỏ của mình đi.”

Song Song cảm thấy Hạ Tịch Quán có chút thần bí, quả nhiên là học bá không giống người thường, Tàng Thư Viện ở Xu Mật vô cùng rộng lớn, mỗi lần tới đây

cô ấy chỉ muốn ngủ thôi.

Đúng lúc này, hai mắt Song Song liền sáng lên, đột nhiên chỉ vào cổ Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, trên cổ

cô có vết gì vậy, ai cắn cô dã man thế kia?”

Hôm nay Hạ Tịch Quán đã mặc áo cao cổ để che đi

chỉ là mắt Song Song quá tinh, nên đã thấy được.





Hạ Tịch Quán vội vàng dựng cao cổ áo lên, phủ nhận nói: “Song Song, cô đừng có nói lung tung, đây là do

tối hôm qua tôi bị… con muỗi cắn.”

Song Song kéo Hạ Tịch Quán vào một góc tối, nhỏ

giọng nói: “Quán Quán, cô gả cho cái vị quỷ phu ở U Lan Uyễn kia có phải tâm lí anh ta rất biến thái không. Cái gì mà muỗi cắn, đây rõ ràng là vết răng người, cắn

cả vào thịt của cô, đây là định hút máu à.”

Hạ Tịch Quán nhếch môi, đặt quyển sách trong tay lên trên giá: “Hút máu cái gì chứ, cũng không phải ma cà rồng, Song Song cậu đừng có dọa người như vậy chứ.

“Quán Quán, tôi nói nghiêm túc đấy, cô có nghe hay không, những người như này đều không bình thường đâu, trong lòng bọn họ có bệnh, mà còn là bệnh về

mặt tinh thần, căn bản không chữa được.”

“Trước kia tôi có một người anh rễ, rất tốt, cũng rất quan tâm săn sóc chị họ tôi nhưng anh ta có một điểm

khiếm khuyết, chính là thích bạo lực gia đình.”

“Thời điểm người anh rễ phát bệnh, đã trói chị họ tôi Vào giường, chị tôi càng đau đón thì anh ta càng vui c†8::“ham Ăn IÁ: @ EM) vẻ, anh ta còn thích cắn người, khát máu, ngửi thấy mùi máu liền trở nên hưng phấn, điên cuồng khủng khiếp.”

“Chị họ tôi rất yêu anh rẻ, lúc đầu định cắn răng nhịn cho qua, nhưng chị ấy mang thai bị anh rể đánh cho sẩy luôn, mà kể cả có sinh ra đứa bé đó, thì cũng

không thẻ để nó lớn lên trong bóng tối u ám?”

“Quán Quán, tôi nói nhiều như vậy, ý là bây giờ cô vẫn còn trẻ, lại ưu tú tỏa sáng như vậy, giống như vừa mới bắt đầu cuộc đời mới, cho nên cô mau mau nghĩ biện pháp đề ly hôn với tên quỷ phu ở U Lan Uyễn đi, thoát được ra ngoài sẽ gặp được rất nhiều đàn ông xuất

sắc, đối xử tốt với cô.”





Lông mi Hạ Tịch Quán khẽ rũ xuống, mấy giây sau kéo lấy tay Song Song: “Song Song, cảm ơn những lời này của cô, tôi biết bản thân mình muốn cái gì, cho

nên không cần lo lắng cho tôi đâu.”

“Vậy thì tốt rồi, Quán Quán, có gì khó khăn cô cứ nói với tôi, tôi thấy sắc mặt cô kém lắm, để bây giờ tôi tới

phòng bếp bảo bọn họ hằm cho cô nồi canh bồi bổ.”

c†8::“ham Ăn IÄ’ @ M) “Song Song, cô quen với người ở phòng bếp à?”

Song Song ngượng ngùng cười một tiếng, quay người

chạy đi: “Tại tôi tham ăn mà.”

Song Song đi rồi, Hạ Tịch Quán chậm rãi tựa vào thảm xốp bên vách tường, hai mắt nhìn về phía không trung, lát sau lại lấy điện thoại ra nhìn: “Lục tiên sinh

chắc đã tỉnh rồi nhỉ…”

Nhớ   nhé, chúc luôn vui. U Lan Uyễn.

Lục Hàn Đình nằm trên giường chậm rãi mở mắt ra, lúc này ánh mặt trời đã chiếu xuyên qua cửa sổ, lần

đầu tiên anh dậy muộn như vậy.

Cơn buồn ngủ còn nhập nhèm chưa tỉnh, anh xoay

người định ôm cô gái bên cạnh ngủ tiếp.

Nhưng không ngờ tới.

Bên cạnh hoàn toàn trống rỗng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 790 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status