Cưng chiều vợ nhỏ trời ban

Chương 212



Chương 212: Xấu Hỗ

Hạ Tịch Quán đi trên hành lang, vừa nghĩ tới cách vừa rồi Lục Hàn Đình bảo cô gọi anh là bố và chồng ở bàn bài, khuôn mặt nhỏ nhắn cô đỏ như tôm luộc, hết sức  xấu hỗ.

Lúc này cô dừng lại, vì một bóng dáng cao to điển trai  đang đi tới trước mặt cô, là Lục Hàn Đình đi tới.





Sao anh lại ra đây?  Hạ Tịch Quán quay người bỏ chạy.

Nhưng mới chạy được hai bước, Lục Hàn Đình đã đuổi theo cô từ phía sau, anh vươn cánh tay vạm vỡ ôm lấy vòng eo thon của cô, trực tiếp kéo cô vào lồng  ngực: “Em chạy cái gì?”  Hạ Tịch Quán hừ một tiếng: “Em chỉ không muốn đề ý đến anh, sao rồi, thuốc lá của Hạ Nghiên Nghiên vẫn  chưa mua về hả?”  Lục Hàn Đình nhéch đôi môi mỏng, ánh mắt anh tuần mang theo ý cười vui vẻ: “Em là người bảo anh làm  mỹ nam kế, bây giờ người nhỏ mọn cũng là em, bảo cô ta mua gói thuốc chỉ là đuổi cô ta đi, Lục phu nhân  à, giấm này mà em cũng ăn à?”  Hạ Tịch Quán xoay người, úp gương mặt nhỏ nhắn vào lồng ngực anh, cô ngửi khắp nơi, giống như một  chú cún con.

Nhưng Lục Hàn Đình vẫn không nhúc nhích, dáng người anh cao lớn ôm cô vào lòng: “Không cho em đi,  Lục phu nhân gọi tiếng chồng cho anh nghe chút nào.”  “Không muốn!” Mặt Hạ Tịch Quán đỏ bừng.

“Thật sự không muốn à?” Bàn tay to của Lục Hàn  Đình rơi lên eo cô, anh nhẹ nhàng bóp vài cái.

“Nhột… Lục tiên sinh, buông em ra…”  “Có phải xấu hổ không, không có ai cười nhạo em  đâu, cứ gọi đi, gọi chồng.”  “Em không muốn…”  Hạ Tịch Quán cười giãy ra, hai người ở trong góc  quậy phá.





Lúc này, từ bên ngoài truyền đến tiếng gọi lo lắng của  Hạ Nghiên Nghiên: “Lục tiên sinh! Mấy người có nhìn thấy Lục tổng không?”  Hạ Nghiên Nghiên thật sự tìm tới.

Lần này Hạ Tịch Quán nghiêm túc đẩy người đàn ông  trên người cô ra, nhắc nhở: “Lục tiên sinh!”  Lục Hàn Đình đè nặng cơ thể lên dáng người mảnh mai của cô, hôn lên mái tóc dài thơm ngát cùng đôi môi mỏng, anh khàn giọng thì thào: “Òn ào quá, anh  có thể để cô ta biến mắt không?”  “Không! Để Hạ Nghiên Nghiên biến mát thì quá dễ  dàng cho cô ta!” Hạ Tịch Quán từ chối.

Lục Hàn Đình chậm rãi buông cô ra, đột nhiên lên  tiếng: “Tôi ở đây.”  Hạ Nghiên Nghiên ở bên ngoài nghe thấy tiếng nói  liền bước nhanh vào: “Lục tiên sinh, anh ở đây à?”  Hạ Tịch Quán sợ đến mức co rút đồng tử, đây là một căn phòng đơn, ở giữa có bức bình phong, lúc này cô  và Lục Hàn Đình đang ở phía sau tắm bình phong, Hạ  Nghiên Nghiên bước vào cũng không thể nhìn thấy  bên trong.

Nhưng cô vẫn bị dọa sợ tới nín thở, dù sao ở cùng phòng cũng dễ dàng bị bại lộ: “Lục tiên sinh, anh điên  rồi sao?”  Lục Hàn Đình nhìn cô: “Anh thấy Hạ Nghiên Nghiên này thèm muốn nhan sắc của anh lắm đấy, anh không thể bảo đảm cô ta muốn làm gì với anh, bây giờ để bình dấm chua nhỏ là em ở đây quan sát, tránh lát  nữa em lại ghen.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 790 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status