Cưng chiều vợ nhỏ trời ban

Chương 569: Lục Tiên Sinh, Em Thật Sự Rất Nhớ Anh



Chương 569: Lục Tiên Sinh, Em Thật Sự Rất Nhớ Anh

Lục Hàn Đình tựa lưng vào ghé làm việc, Hạ Tịch Quán dạng chân ngồi trên người anh, thân thể mềm mại ngược lại vây khốn anh, cảnh này nếu để người khác thấy được, nhất định sẽ khiếp sợ không thôi, cô gái Hạ Tịch Quán này thật to gan!

Bây giờ Hạ Tịch Quán lá gan quả thật rất lớn, cô khiêu khích nhìn anh, cho dù đối mặt vị hậu duệ quý tộc thương giới Đề Đô này, khí thế cô cũng không chút thua kém nào.

Lục Hàn Đình nghiền hàm, trong tròng mắt đỏ thắm của anh như ẳn chứa mưa rền gió gào: “Hạ Tịch Quán, tôi khuyên cô nên dùng não rồi hãng nói, chọc giận tôi, cô chưa chắc có thể gánh được hậu quả?”

Cô chính là không dùng não, bằng không cô làm sao dám nói ra lời nói ban nãy kia?

Hiện tại bên tai Lục Hàn Đình còn quanh quần câu “đàn ông muốn bao nuôi tôi rất nhiều, lại dựa vào cái gì phải chọn anh” trơ tráo không biết ngượng kia của cô.

Hạ Tịch Quán nhướng chân mày lá liễu, trong tròng mắt hiện ra ánh sáng sắc lạnh: “Làm sao, Lục tổng muốn động thủ với tôi, buộc tôi khuất phục? Tôi thật không ngờ Lục tổng thiếu đàn bà như thế đấy, hay là nói… Lục tổng đối với tôi tình cảm thắm thiết, dù sao vừa rồi tôi dò xét mấy yêu cầu của thỏa thuận, anh cứ lui rồi lại lui.”

Khuôn mặt tuấn tú Lục Hàn Đình âm u như sắp đổ giông, anh thực sự là lần nữa trải nghiệm được miệng lưỡi sắc bén của cô, môi mỏng mím thành đường cung đáng sợ, anh âm trầm hung ác nhìn cô: “Tôi hỏi lại cô một câu, tờ thỏa thuận này cô có ký muốn hay không?”

“Cho dù Lục tổng hỏi tôi một ngàn lần một vạn lần, đáp án của tôi cũng chỉ có một, tôi sẽ không ký, với điều kiện của Lục tổng, có vô vàn cô tình nhân đứng đợi, nhưng tuyệt đối không có tôi, tôi, tiền không thiếu, đàn ông cũng không thiếu, nếu như Lục tổng muốn cùng tôi chơi trò bao nuôi, vậy tôi cảm thấy chơi trò cô tình nhân Lục tổng không có được càng thêm kích thích đấy.”

Đây chính là câu trả lời của cô, cô không muốn, cô từ chối!

Cô không muốn trở thành người phụ nữ của anhl Trong lòng Lục Hàn Đình lập tức dâng lên cơn sóng thần, nếu cô không muốn cùng anh ở cùng, vậy cô trêu chọc anh làm gì?

Trêu được anh rồi, cô liền phủi mông đi, thật đúng là một người phụ nữ xấu xal Anh lại bị một người phụ nữ đùa bốn!

Lục Hàn Đình hung hăng nhìn chằm chằm cô, một giây như thế hận không thể vươn tay bóp cổ của cô, xả đi nỗi phẫn nộ trong lòng.

Nhưng anh cố nén cũng không làm gì, chỉ là âm u phun ra một chữ : “Cút!”

Cút ra khỏi tầm mắt của anh, bằng không anh có N cách để cô hối hận!

Hạ Tịch Quán cũng không do dự, động tác lanh lẹ từ bò xuống trên người anh, nhanh chóng rời khỏi thư phòng.

Hạ Tịch Quán về tới trong phòng mình, đóng cửa phòng, cơ thể nhỏ nhắn của cô từ từ theo ván cửa trượt xuống.

Cô ngồi xỗm trên tắm thảm mềm mại, dùng hai cánh tay ôm lấy đầu gối của mình, sau đó chôn khuôn mặt nhỏ nhắn vào.

Cô lần đầu tiên nhận thức được sâu sắc, người đàn ông lúc này đứng trước mặt cô chỉ là Lục Hàn Đình, đã không phải là Lục tiên sinh của cô nữa rồi.

Thì ra, trở thành người bị mắc kẹt lại giữa ký ức xưa, cảm giác thực sự rất khó chịu.

Anh đã đi rồi, chỉ có cô mang theo đoạn hồi ức ấm áp mà lưu luyến nơi Hải Thành kia, đứng sững ở đó, trên lưng cô trĩu nặng hai phần ký ức, không nguyện ý đi, cũng không cách nào vứt bỏ.

Thế nhưng ngày hôm nay, anh phá vỡ hết thảy ảo tưởng và hy vọng xa vời của cô.

Hạ Tịch Quán nhắm mắt lại, trong mắt có thứ gì nóng cháy lăn xuống, cô ôm thật chặt chính mình, Lục tiên sinh, em thật sự rất nhớ anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 790 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status