Cuộc đổ bộ của Pokemon

Chương 112: Không trồng nổi

Translator: Nguyetmai

"Đây là quả thần kỳ."

An Khả cầm quả thần kỳ trong tay lật đi lật lại để quan sát.

Là một đào tạo viên chuyên nghiên cứu về hoa quả học, dĩ nhiên cô nhận ra loại quả này.

Lâm Châu gật đầu, lên tiếng hỏi:

"Không phải cô từng nói quả thần kỳ không có hạt giống, thậm chí không thể nuôi trồng nhân tạo được sao?"

An Khả không trả lời Lâm Châu ngay, mà cầm quả thần kỳ sai Smeargle sử dụng Air Slash, cắt quả thần kỳ thành hai phần.

Mặt cắt phần thịt quả trong suốt óng ánh với hạt giống to bằng hạt đào đang nằm bên trong.

Có hạt giống!

Tuy hạt giống này nhìn có chút xỉn màu, giống như không đủ dinh dưỡng, khác xa với hạt giống cũ trước đó được trồng xuống, tràn trề sức sống.

Thế nhưng bên trong lại thực sự kết hạt.

Trồng hạt giống xuống, kết thành quả, trong quả có hạt giống, vậy có thể tiếp tục nuôi trồng…

Việc này cho thấy, quả thần kỳ có thể nuôi dưỡng nhân tạo.

An Khả móc hạt giống to bằng hạt đào từ trong thịt quả ra nhìn rồi nói:

"Loại quả như quả thần kỳ tuy rằng rất hiếm, nhưng tôi đã từng nhìn thấy trên diễn đàn giao lưu học thuật, bên trong quả thần kỳ thông thường đều không có hạt. Nhưng quả thần kỳ này được trồng ra bên trong lại có hạt, cậu có được nó từ đâu vậy?"

"Là một streamer trong lúc livestream thám hiểm mê cung đã phát hiện ra một di tích. Hạt giống được tìm thấy từ trong di tích nên mang ra đấu giá, tôi đã mua lại nó."

Lâm Châu giải thích với An Khả một cách đơn giản về nguồn gốc của hạt giống này.

"Di tích bên trong mê cung…"

An Khả nhắc đi nhắc lại.

"Di tích bên trong mê cung đa phần đều được xây dựng nhân tạo từ lâu. Phát hiện bên trong di tích, là chủng loại biến dị? Hay thành quả nghiên cứu của người cổ đại?"

"Nghĩa là sao?"

"Cây ăn quả cũng sẽ bị ảnh hưởng từ môi trường để sinh ra biến dị. Nó giống như lai giống lúa nước, cây ăn quả cũng được nuôi trồng để thích nghi với môi trường và nâng cao sản lượng, đồng thời nghiên cứu những loại giống mới. Bên trong quả thần kỳ bình thường không có hạt, còn của cậu thì lại có, rất có khả năng đây là chủng loại biến dị …"

"Chủng loại biến dị?"

Lâm Châu sững sờ.

"Vậy quả thần kỳ này có còn công hiệu như ban đầu nữa không?"

Đây chính là quả thần kỳ có thể chế tạo thành "viên thần kỳ" cho Pokemon dùng và "thuốc thăng cấp" tăng cường năng lượng cho Pokemon đến mức cực đại.

Lâm Châu lấy thứ kia từ trong tay Bảo Đệ chẳng phải chỉ vì công hiệu này hay sao.

Biến dị thế nào mà làm mất đi công hiệu này của cậu, vậy nó chẳng có tác dụng gì nữa.

"Nhìn từ đặc điểm của quả cho thấy công hiệu vốn có chắc chắn vẫn còn, loại biến dị này chỉ khiến nó xuất hiện hạt, biến thành loại quả có thể nuôi trồng mà thôi. Chỉ có điều, tính mục đích của phương hướng biến dị này hơi mạnh một chút, rõ ràng vì nuôi trồng nhân tạo quả thần kỳ mới nghiên cứu ra chủng loại này. Nuôi trồng nhân tạo quả thần kỳ là một vấn đề khó khăn hàng đầu, hiện tại chưa có hướng giải quyết trong giới học thuật cây ăn quả học, vậy mà ở thời cổ đại đã có người làm được sao? Tại sao dữ liệu nghiên cứu lại không được lưu truyền đến nay? Di tích mà cậu nói rốt cuộc ở đâu?"

Trong lòng An Khả quả thực có rất nhiều nghi vẫn.

Đây có thể là quả thần kỳ được nuôi trồng nhân tạo, từ đó khiến phương pháp sản xuất loại quả quý hiếm này có sẵn giá trị không cần nói cũng hiểu.

Chỉ ba hạt giống cỏn con này đã có thể khiến cả Liên Minh Pokemon không tiếc bất cứ thứ gì để có được nó.

Thành quả nghiên cứu quan trọng như vậy tại sao lại bị chôn vùi trong lịch sử?

Việc này thật sự rất giống với kế hoạch lên mặt trăng của Apollo. Trong khi người hiện đại chưa có cách nào đạt được thì người ở thời đại trước đã có thể hoàn thành, tuy nhiên tài liệu nghiên cứu quan trọng như vậy lại không được lưu truyền về sau.

Thực ra Lâm Châu cũng không biết loại hạt này là như thế nào, cậu chỉ vô tình có được mà thôi.

Nếu không phải khi đó cậu để Cáo Lửa dùng Future Sight xem trước, chưa biết chừng mấy đến giờ hạt giống quý giá này vẫn còn đang nằm phát mốc ở trong khu di tích ấy.

Đối với khu di tích kia, thứ duy nhất mà Lâm Châu xem hiểu một chút chính là bức tượng của Xerneas, một Pokemon trong truyền thuyết.

Xerneas là Pokemon nắm giữ sức mạnh sinh mệnh, có khi nó liên quan đến "biến dị" của quả thần kỳ cũng nên.

Nhưng dù sao, những thứ này cũng không quan trọng với cậu. Cậu đâu phải là nhà nghiên cứu, cậu chỉ cần có quả thần kỳ để dùng là được.

"Giờ có hạt giống rồi, liệu cô có thể tùy ý nuôi trồng quả thần kỳ không?"

Trong lòng Lâm Châu xuất hiện suy nghĩ này, còn có chút kích động nữa.

Giá của quả thần kỳ vượt xa tưởng tượng của cậu!

Mặc dù phải chịu sự kiểm soát của Liên Minh Pokemon, nên cậu không thể tùy tiện rao bán như bán rau ngoài chợ. Bằng không, chẳng mấy chốc sẽ có người tìm đến sờ gáy.

Thế nhưng, lén lút tìm một vài mối bán, có lẽ cũng khả thi. Nghe nói trong thế giới của huấn luyện viên, tình trạng "buôn lậu" xảy ra tương đối phổ biến.

Tất nhiên, cho dù không bán được thì đắp vào thân cũng đâu có thiệt, dù sao đây cũng là tài nguyên đào tạo rất cao cấp.

Năng lượng Pokemon tích lũy thông thường đều theo tuần tự từng bước trưởng thành, giống như một đứa trẻ lớn lên, mỗi ngày sẽ cao thêm một chút.

Còn về những Pokemon được ăn ngon và hấp thụ nhiều dưỡng chất, mỗi ngày chúng có thể cao thêm một chút, nhưng cũng có giới hạn nhất định. Phần thừa ra chỉ tổ lãng phí mà thôi.

Không thể vì ăn ngon, đủ dinh dưỡng mà mỗi ngày có thể cao thêm một mét được. Như vậy không thực tế!

Thế nhưng, viên thần kỳ lại có thể làm được!

Nó có thể làm cho Pokemon đột phá giới hạn tăng trưởng để tích lũy năng lượng!

Ăn bao nhiêu hấp thụ bấy nhiêu, sẽ không gây ra lãng phí!

Điều này đồng nghĩa với việc, chỉ cần cung cấp đủ dinh dưỡng thì một đêm cao thêm một mét cũng là chuyện bình thường.

Tất nhiên, tiền đề là cơ thể Pokemon phải chịu được, nếu không sẽ rất dễ bùng nổ năng lượng, giống như quả bóng hơi được bơm quá căng ắt sẽ rước họa vào thân.

Có điều, ngay cả khi kiểm soát trong phạm vi Pokemon có thể chịu đựng thì hiệu suất đào tạo của nó cũng cao hơn rất nhiều so với chút năng lượng tự thân tích lũy.

Một lần không cao thêm nổi một mét cũng có thể cao lên nửa mét trước mà, sau khi thích ứng lại tiếp tục phát triển. Dẫu sao việc này tốt hơn nhiều so với việc mỗi ngày chỉ nhỉnh thêm một chút.

Lâm Châu nghĩ nếu bản thân có thể nuôi trồng quả thần kỳ với sản lượng lớn, vậy việc đào tạo Pokemon sau này sẽ thần tốc như tên lửa rồi!

Tuy nhiên cậu chỉ dám mơ tưởng viển vông trong đầu thôi, chứ hiện thực chắc chắn không thể xảy ra chuyện tốt như thế.

An Khả chỉ vào cái hố lớn ở sân sau của Cửu Nguyệt Ốc rồi nói với Lâm Châu:

"Cậu không thể tùy ý nuôi trồng được, dinh dưỡng bên trong khu đất cải tạo chi phí hai mươi triệu tệ đều bị nó hấp thụ sạch sẽ, cuối cùng mới miễn cưỡng kết thành một quả. Vậy có khác gì muốn trồng ra một quả thần kỳ ít nhất phải bỏ ra hai mươi triệu tệ, tôi thấy bây giờ cậu chưa có đủ tiền để trồng nó."

Lâm Châu nhếch môi cười lớn, ha ha, đừng nói trồng ra một quả chi phí là hai mươi triệu tệ, cho dù có hai trăm triệu tệ thì đã sao?!

Dù sao cậu cũng không trồng nổi!

Lâm Châu vừa nghe đến chi phí bỏ ra đã hiểu rõ đó chính là thứ phá gia bại sản. Có lẽ trước khi trở thành huấn luyện viên, cậu không cần thiết phải suy nghĩ đến thứ này.

"Ngoài ra…"

An Khả cầm hạt giống mới có được lên, vừa bày ra cho Lâm Châu nhìn vừa tiếp tục nói:

"Quả thần kỳ này trong thời gian ngắn gần như không thể liên tục nuôi trồng, bởi vì tình trạng của hạt giống mới này có vẻ không ổn lắm, như thể toàn bộ sức sống đã cạn kiệt, có thể chết bất cứ lúc nào."

Lâm Châu nhìn hạt giống trong tay An Khả qua video, thoạt trông bên ngoài xám xịt khô cằn, thi thoảng còn rơi cặn xuống, giống như hạt giống chết…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 41 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status