Cuộc đổ bộ của Pokemon

Chương 125: Có người dùng tiền nhờ tôi “khoe khoang”

Translator: Nguyetmai

Cuối tuần, tại hội trường cuộc thi đấu cấp thành phố giữa các trường đại học.

Tối nay tại hội trường này sẽ diễn ra trận thi đấu cuối cùng để tìm ra quán quân của mùa giải năm nay.

Khán giả háo hức tiến vào hội trường, khán giả xem trên livestream cũng đã "lót dép" ngồi hóng.

MC đọc lời mở màn, đồng thời trên màn hình lớn cũng chiếu thể lệ trận đấu cùng trình tự ra sân.

Sàn đấu này chính là nơi diễn ra vòng thi đấu cuối cùng của ba đội: Đại học Tân Chử, Đại học Giang Thành và Đại học Tài chính.

Thể lệ của trận đấu là: Battle!

Battle là một quy tắc thi đấu xuất hiện trong các cuộc thi Hip-hop, nó bắt nguồn từ văn hóa đường phố vô cùng thân thuộc và gần gũi, thấm nhuần tư tưởng ganh đua "không phục thì lên".

Đối với các vũ công, điều đó cũng giống như vũ đài thi đấu, họ sẽ chấp nhận tất cả các thử thách của vũ công khác, và nếu bạn không phục thì bạn có thể tiến lên thách đấu bằng một điệu nhảy. Trận đấu chỉ kết thúc khi bạn chiến thắng tất cả lời khiêu chiến và không còn ai tham gia thách đấu nữa, lúc ấy bạn sẽ trở thành ông hoàng bước nhảy đường phố.

Quy tắc trong trận Battle lần này là:

Ba đội lần lượt cử tuyển thủ ra sân theo thứ tự đã bốc thăm trước đó.

Người đầu tiên sẽ đứng bên phòng thủ, người tiếp theo sẽ là bên tấn công.

Phòng thủ thành công, bên phòng thủ được một điểm, và tiếp tục nghênh đón người tấn công tiếp theo.

Tấn công thành công, bên tấn công được một điểm, sau đó hai bên đổi vai trò, đối đầu với người tấn công kế tiếp.

Mỗi đội có sáu cơ hội ra sân, có thể thay người ra sân tùy ý.

Sau khi lượt chơi kết thúc sẽ tổng kết điểm số, đội nào có số điểm cao nhất sẽ giành được ngôi vị quán quân trong giải đấu năm nay!

Ánh đèn sân khấu trong hội trường sáng lên, tập trung chiếu vào tuyển thủ trên khán đài của ba đội.

Tuyển thủ của ba đội đều lộ diện dưới ánh đèn sân khấu.

Tuyển thủ Đại học Tài chính sở hữu những gương mặt xinh đẹp nhất, khi năm đóa hoa rực rỡ này vừa lộ diện đã nhận được những tiếng hò hét cổ vũ của fan độc thân mê sắc đẹp.

Đại học Giang Thành không hề thua kém, fan hâm mộ của Grovyle với tuyệt chiêu duy nhất "Hasaki" nhà Tô Bạch cũng nhiều vô kể, mỗi fan đều như trẻ nhỏ vui vẻ, tự tại như gió.

Còn về phía Đại học Tân Chử, tại sao giờ mới có ba người?

Khán giả và những người đang xem livestream đều rất ngạc nhiên.

"Sao đội Đại học Tân Chử chỉ có ba người?"

"Bạn không biết thôi chứ họ vẫn luôn có ba người mà."

"Ống kính ít khi chiếu đến hàng ghế tuyển thủ, tôi có chú ý đâu..."

"Nhưng thật ra, cho đến hôm nay bên phía Đại học Tân Chử đều chỉ có hai người ra sân ứng chiến thôi."

"Đấu Battle, mỗi đội chơi sáu trận, bọn họ ít người như vậy sẽ chịu thiệt lắm đó, làm sao đấu được đây?"

"Làm gì có chuyện thiệt thòi ở đây, cứ làm như họ đủ người là có thể đấu được vậy! Có hai tuyển thủ mạnh cấp huấn luyện viên Đại học Giang Thành và Đại học Tài chính án ngữ ở kia, bọn họ lấy đâu ra cơ hội phát huy."

"Đúng đấy, quán quân năm nay chắc chắn thuộc về một trong hai đội kia rồi, trừ khi Đại học Tân Chử cũng có thay đổi, đột nhiên đào ra được một Pokemon cấp huấn luyện viên."

"Đừng vội nói sớm, người mới luôn ngồi bên máy lọc nước chưa ra sân lần nào bên đội Đại học Tân Chử kia biết đâu lại là một huấn luyện viên giấu mặt thì sao."

"Hứ, cậu chắc đang trêu tôi đó hả? Người ta nói quá tam ba bận, cậu nghĩ đạt cấp huấn luyện viên dễ như mua rau ngoài chợ, mua một tặng một, lại khuyến mãi thêm một hả? Cậu mà nói đúng tôi sẽ livestream ăn năm cân sh*t!"

"Người anh em, tôi nể cậu thề đủ độc đấy!"

"Lại có kẻ lừa ăn lừa uống trong livestream này!"

"Đã report, mau ngồi xuống, ăn dưa và xem kịch hay đi!"

"Hôm nay có ai lập đội đánh Hoàng Thiếu Minh không (1/100)"

"Đánh Hoàng Thiếu Minh +1"

"Đánh Hoàng Thiếu Minh +2"

...

Sau khi quảng cáo trên màn hình lớn kết thúc và chuyển về chế độ xem trực tiếp, trọng tài thông báo cho các tuyển thủ tiến vào sàn đấu, trận đấu sắp sửa bắt đầu.

Ở lượt trận thứ nhất, Đại học Đại học Tài chính ở bên phòng thủ đã cử Kim Ân Tĩnh là người đầu tiên ra sâu.

Quy tắc Battle trong cuộc thi đấu cấp thành phố không thể so sánh với các cách thi đấu khác. Đây là một quy tắc được đề ra nhằm tiêu hao thể lực của Pokemon, qua đó đánh giá được sức mạnh của chúng.

Tôn chỉ cốt lõi của dạng thi đấu này rất thuần túy, muốn liên tục ghi điểm thì phải thắng liên tục.

Chỉ cần bạn có thể đứng vững trên sàn đấu và đánh bại tất cả mưa bom bão đạn của những kẻ thách đấu, bạn sẽ giành chiến thắng.

Tất nhiên, các tuyển thủ thông thường chắc chắn không đỡ được dạng mưa bom bão đạn thay nhau oanh tạc như vậy, cho nên mới có đủ các loại chiến thuật của tổ huấn luyện viên để có thể giành thắng lợi.

Có rất nhiều chiến thuật để lấy điểm, ví dụ tuyển thủ mạnh sẽ chơi trước, tận dụng lúc thể lực tốt để kiếm thêm điểm, sau đó chọn thời điểm phù hợp để thua, lui xuống cho đội ngũ y tế chữa lành và nhanh chóng phục hồi thể lực, sau đó tiếp tục ra sân kiếm những điểm còn lại...

Điều này không chỉ kiểm tra sức mạnh của các tuyển thủ, mà còn kiểm tra sự sắp xếp chiến thuật của các nhân viên huấn luyện, hậu cần y tế, v.v.

Những thứ gọi là chiến thuật này thực sự đã phần nào bóp méo ý nghĩa ban đầu luật chơi Battle, chỉ vì khao khát giành được chiến thắng bằng mọi giá.

Mặc dù Đại học Giang Thành và Đại học Tài chính đều có cho mình một tuyển thủ cấp huấn luyện viên, sẵn sàng ra sân phòng thủ, một mình thách đấu toàn bộ đối thủ.

Nhưng vì mỗi đội chỉ có một quân át chủ bài nên mới đề phòng lẫn nhau và chú trọng hơn vào chiến thuật, hy vọng có thể dùng con át chủ bài của mình để tránh được con át chủ bài của đối thủ, từ đó kiếm thêm nhiều điểm hơn.

Suốt cả đêm qua, tổ huấn luyện của hai đội đã trải qua những lần suy nghĩ vắt óc. Họ không biết đã tốn bao nhiêu nơ-ron thần kinh và tâm sức để sắp xếp cẩn thận, cuối cùng đã đưa ra phương pháp ứng phó và bố cục ra sân chi tiết hết mức có thể.

Đây là trách nhiệm của các nhân viên huấn luyện. Họ được nhà trường tuyển dụng và ăn lương của nhà trường. Cơ hội thể hiện thành tích trong sự nghiệp của họ mỗi năm chỉ có một lần, cho nên hao tâm tổn sức như vậy cũng là điều đương nhiên.

Trong sự sắp xếp chiến thuật của Đại học Tài chính, Kim Ân Tĩnh ra sân đầu tiên với mục đích kiếm được nhiều điểm, và thử xem bên Đại học Giang Thành có đưa Grovyle của Tô Bạch lên đấu hay không.

Kim Ân Tĩnh bước vào vị trí phòng thủ.

Theo thứ tự đã bốc thăm thì đội đầu tiên ra sân thách đấu chính là Đại học Tân Chử.

"Lâm Châu, chúng ta phải làm gì bây giờ, đối thủ là huấn luyện viên đó, chúng ta nên để ai..."

La Vân Kiệt bình tĩnh nói với Lâm Châu đang đứng bên cạnh.

Khác với hai đội Đại học Giang Thành và Đại học Tài chính đã được chuẩn bị kĩ lưỡng và được trang bị rất nhiều chiến thuật, đội của bọn họ chưa hề thảo luận về bất kỳ chiến thuật nào!

Còn lý do, tất nhiên vì khi La Vân Kiệt đi tìm Lâm Châu để bàn về chiến thuật đối phó với cách chơi Battle, Lâm Châu từ chối thẳng thừng và chỉ nói một câu: "Không cần thiết."

"Hai người họ đã đấu rất nhiều trận trước đấy rồi. Trận này để họ nghỉ ngơi đi, một mình tôi ra sân là được, chắc chắn có thể kết thúc nhanh thôi."

Lâm Châu nói vừa nói vừa đứng dậy khỏi chỗ ngồi cạnh máy lọc nước suốt bảy ngày vừa qua.

Lưu Lạc nhìn Lâm Châu nghiêm túc ra sân, cậu ta không nhịn được mỉa mai:

"Sao tớ lại cảm thấy ý câu vừa rồi là lần này để cho cậu khoe khoang tài năng vậy."

Lâm Châu nhún vai. Đó là do Vương Hoa Thần muốn cậu giúp hắn đánh thắng trận này thật đẹp mắt để kinh động đến đoàn khảo sát gì đó mà hắn ta nhắc tới.

Dù sao cậu đã đồng ý rồi, còn nhận hẳn năm trăm nghìn tiền trợ cấp của người ta nữa. Làm người thì nên biết giữ chữ tín, thôi coi như cậu tiện tay giúp hắn vậy.

Lâm Châu lắc đầu đầy bất lực:

"Bó tay thôi, vì có người chi tiền nhờ tớ khoe khoang mà."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 41 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status