Cuộc đổ bộ của Pokemon

Chương 134: Chờ…

Translator: Nguyetmai

Milotic là hình thái tiến hóa của Feebas.

Một con đẹp, một con xấu.

Feebas tiến hóa thành Milotic, giống như vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng trong câu chuyện cổ tích, hay từ nghèo đói xấu xí đến xinh đẹp giàu có, thuộc những trường hợp kinh điển về lội ngược dòng thành công từ xấu nghèo.

Pokedex của Lâm Châu không hề ghi lại tình huống Feebas có thể tiến hóa thành Milotic.

Cũng không biết vì độ khó tiến hóa của Feebas cao, không phát hiện ra trong nghiên cứu, hay đã được phát hiện nhưng bị ém tin tức liên quan.

Tư liệu trong Pokedex bắt nguồn từ Liên Minh Pokemon, đều do con người tổng kết điều chỉnh mà ra.

Liên Minh Pokemon nắm chắc những thông tin về Pokemon quý hiếm trong tay, không công khai cho các huấn luyện viên bình thường cũng là điều có thể.

Dù sao Lâm Châu cũng không thể tìm được quá nhiều thông tin liên quan đến Feebas và Milotic trong Pokedex.

Vậy vấn đề đặt ra, Feebas trong game phải nâng cao độ xinh đẹp mới có thể tiến hóa.

Nhưng hiện thực lại không có trị số này thì phải làm sao?

Nếu mình muốn để nó tiến hóa, có phải cần trang điểm chải chuốt rồi mặc váy cho nó mỗi ngày không?

Hay cho đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ?

Cảm giác không đáng tin cho lắm…

Lâm Châu lấy Pokeball từ trong balo ra, nhìn con Feebas đang giãy đành đạch trên đất.

Có nên bắt không?

Với tình hình không có bất cứ tư liệu liên quan trong Pokedex, hơn nữa bản thân loại Pokemon như Feebas cũng khá đặc biệt.

Lâm Châu hoàn toàn không biết, ở hiện thực nên nuôi nó thế nào, làm thế nào mới khiến nó tiến hóa được.

Lâm Châu đoán thôi cũng có thể đoán ra, sau khi bắt con Feebas này, nếu muốn nuôi nó đến tiến hóa chắc chắn cần phải chi ra không ít tài nguyên.

Trong nhà đã có hai đứa nhóc ham ăn "đốt tiền" rồi, giờ lại thêm một tên nữa chắc "nhà địa chủ sẽ không còn lương thực dư."

Hơn nữa, cậu còn chưa chắc có thể đào tạo Feebas tiến hóa thành Milotic.

Phải biết rằng, tuy tiến hóa của Pokemon có liên quan đến thực lực nhưng lại không hoàn toàn phụ thuộc vào một mình yếu tố ấy. Nó còn chịu tác động từ phương pháp phương thức đào tạo, ví dụ Eevee có rất nhiều hình thái tiến hóa khác nhau.

Nếu đầu tư một lượng lớn tài nguyên vào một con Feebas, đến lúc đó rất có khả năng sẽ không thể tiến hóa, vậy chẳng khác nào mất cả chì lẫn chài.

Lâm Châu do dự một hồi, cuối cùng vẫn ấn nút bắt bên trên Pokeball và quăng bóng về phía Feebas.

Dù sao mạnh yếu thế nào cũng là chuyện của quả thần kỳ. Một quả không đủ thì dùng hai, hai quả không đủ ta dùng cả xe. Chính ra mình cũng có hạt giống có thể gieo trồng, nhưng nhan sắc lại là chuyện cả đời.

Lâm Châu cảm thấy nếu không có cơ hội thì thôi.

Nhưng hiện giờ một con Pokemon tiềm năng đang treo trước mắt, cậu thực sự không có lý do gì để từ bỏ.

Pokeball thu Feebas vào trong.

Thân bóng lung lay theo sự vùng vẫy của Feebas một lúc.

"Rắc" một tiếng, bắt thành công.

Lâm Châu cầm Pokeball lên, nếu đã quyết định bắt con Feebas này về đào tạo, vậy cậu nhất định phải đào tạo nó tiến hóa thành Milotic.

Vốn dĩ cậu muốn gửi một tin nhắn hỏi An Khả liệu có biết gì về Feebas hay không, nhưng ở đập chứa nước trên núi lại không có tín hiệu, cho nên cậu chỉ có thể gạt sang bên, đợi lúc về rồi nói.

Lâm Châu cất Pokeball đi, sau đó quay đầu nhìn đống Magikarp đang chất thành đống bên cạnh, trong lòng suy nghĩ.

Nếu giờ nhóm lửa, nhúng thêm lòng trứng, tẩm lớp bột chiên, cho vào nổi chiên đến vàng rụm… chắc chắn đứa nhỏ hàng xóm đã thèm đến phát khóc rồi!

Thế nhưng Lâm Châu không làm như vậy, cậu sai Braixen dùng Confusion ném cả đống Magikarp này xuống hồ.

Ý niệm của Ngư Ông không nằm ở cá, mà ở niềm vui khi câu cá, câu Pokemon cũng vậy.

Trước đó Lâm Châu câu được Magikarp đều chất đống trên bờ, tất cả chỉ vì không muốn chúng ở dưới hồ làm giảm tỷ lệ "trúng thưởng" thôi.

Kết quả không ngờ, cậu lại trúng một giải lớn là một con Feebas thật.

Lâm Châu nhìn sắc trời đã tối dần, cũng không tiếp tục câu cá nữa.

Cậu thu cần câu lại, lấy đèn ngủ, bếp cồn, nồi và mì ăn liền… từ trong bọc hành lý ra.

Bộ dụng cụ cắm trại dã ngoại của Lâm Châu rất đầy đủ, lần này vinh dự câu Pokemon, không câu được cá nên cậu chỉ đành dùng nồi để nấu mì ăn liền.

Có điều cắm trại dã ngoại vào ban đêm, nấu một nồi mì ăn liền nóng hổi, vừa ngồi tựa lưng trên ghế vừa quấn chăn giữ nhiệt, đối diện với non nước chim muông, ngắm sao trên bầu trời.

Xì sụp xì sụp ăn mì, uống một ngụm nước mì nóng hổi, hương vị thơm ngon còn đọng lại trong khoang miệng, cảm giác an nhàn quả thực quá thoải mái.

Sau khi ăn uống no say, Lâm Châu đi dạo một lát cho tiêu mì, cảm thấy thời tiết đã hơi trở lạnh bèn bọc thêm túi ngủ thật dày rồi nằm trong lều, thế này gọi là dễ chịu.

Mimikyu và Braixen cũng chui vào bên trong, cứ nhất định đòi chen vào trong túi ngủ ấm áp cùng Lâm Châu.

Cũng may thân hình hai đứa nhóc này không lớn, túi ngủ đủ rộng để có thể miễn cưỡng nhét vào, chỉ có điều hơi chật mà thôi.

Lâm Châu nằm co mình trong túi ngủ ấm áp, lại được hai con Pokemon ôm chắc như đang làm nũng, chẳng mấy chốc một người hai Pokemon đều mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Ngủ một giấc thoải mái dễ chịu đến tận sáng hôm sau.

Sau khi thức dậy. Lâm Châu nhìn thấy một loạt dấu răng in trên cánh tay, vẻ mặt chán chẳng buồn nói.

Cậu không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn đây là chuyện tốt do đứa ham ăn nào tối qua nằm mơ gây ra.

Mặt hồ buổi sớm có hơi nước bốc lên, bên trong khe núi được bao phủ bởi một lớp sương mờ.

Lâm Châu dẫn theo hai cậu nhóc, nhặt số rác thải mình thải ra vào ngày hôm qua, bỏ vào túi rác rồi mang đi xử lý sạch sẽ.

Cuối cùng Lâm Châu quay đầu lại nhìn mặt hồ bình lặng.

Sao nơi này lại xuất hiện Pokemon với số lượng lớn như vậy nhỉ? Cậu vẫn ôm sự nghi hoặc đó giờ.

Thế nhưng ngày mai cậu phải bay đến Liên Minh Pokemon rồi, mà phạm vi của đập chứa nước Yên Vân cũng không nhỏ.

Tuy rất tò mò, nhưng bây giờ Lâm Châu không còn thời gian để làm rõ việc này nữa, chỉ có thể để sau này quay lại rồi tính tiếp.

Lâm Châu dẫn theo hai con Pokemon rời khỏi đập chứa nước, lái xe về nhà nghỉ ngơi một ngày.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Lâm Châu mang theo hành lý ra sân bay Yên Vân.

Bên trong phòng chờ.

Sau khi Lâm Châu làm xong thủ tục nhận vé, ký gửi hành lý ổn thỏa, cậu dựa vào thông tin hiển thị trên bảng hướng dẫn để tìm đến sảnh chờ của chuyến bay.

Lâm Châu nhìn thời gian, vẫn còn hơn một tiếng đồng hồ nữa máy bay mới cất cánh, nên cậu tìm một chỗ ngồi, mở diễn đàn livestream của Khoa Nguyên lên xem giết thời gian.

Trong sảnh chờ bay có không ít người, đa số trên thắt lưng đều treo mấy quả Pokemon, cho thấy rõ thân phận huấn luyện viên.

Chuyến bay này bay đến Liên Minh Pokemon, phần lớn những người qua lại Liên Minh Pokemon đều là huấn luyện viên, dân thường ai lại rảnh rỗi mà đi chứ, giá cả còn đắt hơn so với thành phố du lịch hạng nhất.

Bên trong tiệm Starbucks của sảnh chờ, một chàng trai trẻ mặc áo hoodie đang ngồi trên ghế, chọc chọc ống hút lớn, vừa uống Frappuccino, vừa buồn thiu nhìn ngó xung quanh.

Bên cạnh cậu ta là một con Torracat đang ngồi trên ghế, ngoe nguẩy đuôi, híp mắt lại liếm láp móng chân, bắt đầu "rửa mặt như mèo".

Chàng trai mặc áo hoodie nằm sấp trên mặt bàn, tầm nhìn tùy ý lướt qua sảnh chờ.

Thế nhưng…

Khi tầm nhìn vừa hay lướt qua Lâm Châu đang ngồi trên ghế, cậu ta ngay lập tức khựng lại, cảm thấy có chút quen mắt.

Sau đó cậu lấy điện thoại ra, mở một bức ảnh để so sánh, giống hệt nhau…

Chàng trai mặc áo hoodie đột nhiên kích động, gửi một dòng tin nhắn từ điện thoại vào group chat.

"Tôi gặp được cậu Lâm Châu đó rồi…" 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 41 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status