Đại chúa tể

Chương 1264: Chiến trường của hai nữ nhân

Khi không gian trên chiến trường vặn vẹo đến cực hạn, mục trần cảm giác được dao động không gian truyền tới, mà đến khi hắn mở mắt ra, cũng là lúc nghe được tiếng hoan hô dời núi lấp biền từ bốn phương tám hướng tới.

Ánh mắt Mục Trần đảo qua, mới nhận ra lúc này hắn đã lại đứng trên quảng trường bạch ngọc, mà bốn phía quảng trường có vô số ánh mắt kính sợ đang tập trung trên người hắn.

Lúc trước khi Mục Trần tiến vào chiến trường, cũng không có bao nhiêu người để ý đến hắn, lúc đó sự chú ý của bọn họ, đều đặt trên những cường giả đã có thanh danh hiển hách trên đại lục 3 thánh tử cùng Liễu Tinh Thần, Tô Mộ, Sở Môn.

Tuy Mục Trần cũng có chút danh tiếng, nhưng trong mắt rất nhiều người, một tên hạ vị Địa Chí Tôn lại dám đến chiến trường thượng vị địa chí tôn giương oai thì chỉ có một kết cục duy nhất,đó là chật vật bị đuổi ra ngoài như chó nhà có tang.

Cho nên, với việc Mục Trần tiến vào chiến trường thượng vị Địa Chí tôn, không biết bao nhiêu kẻ đã âm thầm cười nhạo.

Vậy mà chưa từng có ai ngờ rằng, người trẻ tuổi không ai coi trọng này, trong một khoảng thời gian ngắn đã làm cho họ cảm nhận được thế nào là kì tích.

Thậm chí đến phút chót, nhân vật mạnh mẽ như Linh Chiến tử cũng thua trong ray hắn, khiến hắn trờ thành kẻ chói mắt nhất trên chiến trường thượng vị địa chí tôn.

Giờ phút này đây dù là một vài cường giả đứng đầu đối với người thanh niên dáng người cao gầy, gương mặt tuấn dật kia cũng hơi cảm thấy hơi kinh sợ, họ biết rằng, nhân vật như thế, sau này tiền đồ vô lượng, thậm chí không chừng người trẻ tuổi này còn có thể tiến vào Thiên Chí Tôn cảnh.

Nhân vật yêu nghiệt như thế, tốt nhất vẫn không nên đắc tội.

Mà một vài nhân vật tham dự thượng vị địa chí tôn chiến trường, vốn bị Mục Trần đoạt chiến ấn, lúc này cũng đành thu sự bất mãn cùng địch ý trong lòng lại.

Nhân vật như thế, không thể đối địch.

Mà đối với vô số ánh mắt chăm chú kính sợ kia, Mục Trần vẫn tỏ ra bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn lên bậc thang vạn trượng, chỉ thấy nơi đó, cũng có hai đại nhân vật cũng đang nhìn hắn.

Ánh mắt của Tây Thiên Chiến Hoàng, vẫn mang vẻ bề trên như trước, Mục Trần tuy biểu hiện trên chiến trường rất kinh người, thậm chí còn đạt được danh ngạch duy nhất. Chiến tích như thế, đã có thể gọi là kỳ tích, nhưng đối với những đại nhản vật như Tây Thiên Chiến Hoàng thì vẫn không làm hắn quá để tâm, dù sao trên đại thiên thế giới này, có quá nhiều loại nhân vật yêu nghiệt, nhưng kẻ cỏ thể tiến vào thiên chí tôn, lại chẳng có mấy người.

Chỉ cần không phái thiên chí tôn, thì dù có là địa chí tôn đại viên mãn cũng chẳng là cái gì trong mắt cường giả cấp bậc như Chiến Hoàng.

Bất quá với ánh mắt hờ hững của Tây Thiên Chiến Hoàng, Mục Trần cũng không nhìn thẳng, bời vì hắn rất rõ, không phải cường giả định phong nào cũng có ánh mắt cùng lòng dạ như Viêm đế và Võ tổ.

Hơn nữa, thực lực hiện tại của hắn, cũng không đủ để một vị Thiên Chí Tôn để tâm, đã như vậy cũng không cần quá mức chú ý, Mục Trần tin tưởng, sớm muộn cũng đến một ngày, Mục Trần hắn sẽ vượt qua Chiến Hoàng, chẳng qua là đến ngày đó còn cần chút thời gian.

Không nhìn về phía Tây Thiên Chiến Hoàng, viêm đế lại mỉm cười gật đầu với hắn, nụ cười cho thấy vẻ vui mừng, dù sao cũng là hắn đề cử Mục Trần tới Tây Thiên đại lục tranh đoạt đại lục chi tử, tuy hắn cũng không khẳng định Mục Trần chắc chắn có thể thành công, nhưng kết quả đã cho thấy, ánh mắt của Viêm Đế hắn còn rất tốt.

Mà Mục Trần đối với Viêm Đế cũng cực kỳ kính trọng, lúc này ôm quyền hành lễ với Viêm Đế, nói: “Vãn bối may mắn trụ được đến cuối cùng, không làm mất thể diện của Viêm Đế tiền bối.”

Viêm Đế nghe vậy, cũng cười một tiếng, nói: ”Vậy ngươi cũng nên cảm tạ sự hào phóng của Chiến Hoàng đi, dù sao danh ngạch đại lục chi tử này, cũng là từ Tây Thiên đại lục.”

Mục Trần mỉm cười gật đầu, sau đó cũng hướng về phía Chiến Hoàng ôm quyền cười nói: “Đa tạ Chiến Hoàng rộng rãi”.

Khoé miệng Tây Thiên Chiến Hoàng không nhịn được co giật mấy cái, vừa nghĩ tới 3 danh ngạch đại lục chi tử, lại phải phân cho tên Mục Trần này một cái, hắn lại cảm thấy lòng đau như cắt.

Đây chính là đại lục chi tử đó, trên thế giới cũng được coi như giấy thông hành đến tầng thứ thiên chí tôn.

Mặc dù không phải cứ ai đạt được đại lục chi tử đều cỏ thể thành thiên chí tôn, nhưng ít ra tỉ lệ so với những người khác đều cao hơn không ít.

Mà tẩy lễ của đại lục chi tử, chính là thiên địa linh lực của Tây Thiên đại lục, mấy trăm năm mới có thể hình thành một chút, vốn là hắn định dùng để bồi dưỡng cường giả dưới trướng, nếu may mắn sau này có thêm thiên chí tôn xuất thế, vậy thực lực của Tây Thiên chiến điện cũng sẽ tăng vọt.

Nhưng hôm nay tên Mục Trần này đột nhiên từ đâu thò ra, đòi chia một chén canh, vậy làm sao Tây Thiên Chiến Hoàng thoải mái nổi.

Bất quá dù không thoải mái đến đâu, trước mặt của viêm đế, hắn cũng phải đem cục tức này nuốt xuống, nếu sớm biết thế này thì cũng không cần viên long phượng thiên tôn đan kia.

Viên thuốc này dù quý giá, nhưng rõ ràng không thể sánh với danh ngạch đại lục chi tử được.

Cho nên, đối với lời của Mục Trần, Chiến Hoàng cũng mặt lạnh như tiền gật đầu nói: ”Nếu ngươi dùng thực lực bản thân đạt được, bổn Hoàng cũng sẽ không nói thêm điều gì, trước tiên ngươi cứ đợi đã, lúc nào toàn bộ đại chiến kết thúc toàn bộ, ta sẽ dẫn các ngươi đi nhận tẩy lễ...”

Mục Trân cũng biêt trong lòng Chiên Hoàng không thoái mái với mình, nên cũng không để tâm hắn lắm, hắn cười khẽ một tiếng rồi ra khỏi quảng trường bạch ngọc, đi tới cạnh Lạc Thiên Thần.

Lạc Thiên Thần có chút tự hào nhìn về phía hắn, vỗ vỗ vai nói: “Giỏi lắm, ánh mắt của tiểu ny tử Lạc Ly này đúng là rất tốt.”

Mục Trần cười cười, ánh mắt có chút thâm ý khác nhìn về Lạc Thiên Thần, như muốn nói, lúc ở bắc thương linh viện, ngài đâu có nói như thế.

Nhìn ánh mắt Mục Trần, lạc thiên thần cũng có chút lúng túng, ho khan một tiếng, nghiêm nghị nói: “Ngươi trừ bỏ được Huyết Linh Tử, đối với toàn bộ Lạc Thần Tộc là một đại hỉ, Lạc ly có lẽ cũng rất biết ơn ngươi.

Cuối cùng, sắc mặt của hắn cùng có chút nặng nề, năm đó phụ thân của lạc ly, chính là vì bị huyết linh tử đánh trọng thương mà chết.

Mục Trần nhẹ giọng nói: “Người một nhà cần gì nói những lời này, sau này Lạc Thần Tộc sẽ ngày càng tốt đẹp”

Bỏ xuống tâm tình trong lòng, Lạc Thiên Thần cũng nặng nề gật đầu một cái, Lạc Thần tộc hiện giờ, Lạc Ly đã hoàn toàn nắm quyền, hơn nữa nàng lại có được Lạc Thần truyền thừa, đến ngày nào đó, không biết chừng Lạc Thần Tộc bọn họ sẽ lại xuất hiện một vị Lạc Thần thứ 2, đến lúc ấy Lạc Thần tộc lại có thể một lần nữa lấy lại vinh quang.

“Hai chiến trường kia còn chưa phân thắng bại sao?” Mục Trần đổi đề tài, hói

“Chiến trường đại viên mãn địa chí tôn kia đã sớm phân thắng bại, kẻ thắng sau cùng cũng không phải ai xa lạ, chính là vị Đông Lão của Tây Thiên chiến điện kia”. Lạc Thiên Thần nói.

“Là hắn?” Mục Trần ngẩn ra, chậc chậc một câu, nếu như lần này không có hắn và Lạc Ly xuất hiện, chẳng phải cả 3 danh ngạch có thể đều rơi vào tay Tây Thiên chiến điện sao?

“Còn chiến trường hạ vị địa chí tôn?”

“Nơi đó tạm thời chưa phản thắng bại, dù sao cũng là nơi đông đúc nhất, bất quá chiến trường hạ vị địa chí tôn, cũng đặc sắc không kém các ngươi” Nói đến chiến trường hạ vị địa chí tôn, trong mắt Lạc Thiên Thần tràn đầy vui vẻ.

“Là thế nào?” Mục Trần cũng hơi tò mò hỏi.

“Khác với các ngươi hỗn chiến, bây giờ trong chiến trường hạ vị địa chí tôn chia làm 2 trận doanh khổng lồ, mỗi phe có hơn trăm người...” Lạc Thiên thần cười híp mắt nói.

“Hai phe trận doanh?” Mục Trần sửng sốt, danh ngạch của chiến trường hạ vị Địa Chí Tôn cũng chĩ có một cái, làm sao mà chia?

“Hai phe trận doanh kia, một phe do Linh Phi Tử của Tây Thiên chiến điện cầm đầu, sau khi tiến vào chiến trường không lảu đã lấy danh nghĩa Tây Thiên chiến điện, chiêu mộ không ít cường giả, sau đó bắt đầu càn quét, tước đoạt chiến ấn của những người không gia nhập.

Sau đó, Lạc ly cũng lôi kéo không ít cường giả, dần dần thành đông, lại thu nạp thêm những cường giả không vừa mắt Linh Phi Tử, dần dần trở thành một thế lực không kém trận doanh Linh Phi Tử.”

Mục Trần ánh mắt loé lên, cười một tiếng nói: ”Linh Phi Tử kia làm thế, có lẽ cũng để đối phó với Lạc Ly, Lạc Ly cũng phát hiện ra đôi chút, nên mới chọn thủ đoạn tương tự để phản kích”.

Linh Phi Tử có ác cảm không nhỏ với Lạc Ly, cho nên tuyệt đối sẽ không để Lạc Ly toả sáng trong chiến trường, cho nên mới dùng tất cả các phương thức để vùi dập.

Nàng ta không chắc chắc tuyệt đối có thể đánh bại được Lạc Ly, cho nên mới dùng cách này để lôi kéo cường giả cùng đối phó Lạc ly.

Chỉ tiếc là Lạc ly cũng rất khôn ngoan, sau khi nhận thấy ý đồ của Linh Phi Tử, liền dùng cách tương tự để phản công.

Linh Phi Tử tuy mượn oai Tây Thiên chiến điện đề lôi kéo không ít cường giả, nhưng nàng cũng có chút hơi coi thường thủ đoạn của Lạc Ly, đợi đến khi nàng ta quét ngang tứ phía, gây thù chuốc oán khắp nơi, mới bắt đầu lôi kéo, nhất thời đạt hiệu quả cao.

“Mọi người đều nói, hạ vị địa chí tôn chiến trường hiện tại, cơ bản chỉ là cuộc đối đầu giữa 2 cô gái này” Lạc thiên thần dở khóc dở cười, vốn là một cuộc loạn đấu, lại bị Lạc Ly cùng Linh Phi Tử biến thành đại chiến 2 trận doanh, thật có chút tức cười.

“Bất quá nhìn cục diện trước mắt, chiến trường hạ vị địa chí tôn có lẽ cũng sắp tiến hành quyết chiến cuối cùng, dù sao lúc này ngoài 2 phe trận doanh này ra, cũng không còn kẻ trung lập.”

Mục Trần khẽ gật đầu, vừa muốn nói tiếp, chợt nhận ra điều gì, ngẩng đầu lên, ờ trên quảng trường bạch ngọc, lại có một tấm màn sáng hiện ra.

Trong màn sáng chính là khung cảnh chiến trường hạ vị địa chí tôn.

Mà lúc này, trong chiến trường, hai phe nhân mã hoá thành từng đoàn từng đoàn người, từ bốn phía la tới, cuối cùng tập trung ở trên một dãy núi.

Mục Trần đảo mắt qua, chĩ thấy ở trước một phe trận doanh, hắn nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp quen thuộc, hắn cũng không nhịn được cười một tiếng, chiến trường này đúng là trận chiến giữa 2 nữ nhân đây mà...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status