Đan vũ càn khôn

Chương 300: Hung hăng chấn nhiếp


Thanh âm của Tần Phàm chấn động trong toàn bộ phòng đấu giá, đồng thời một cổ khí thế cường đại áp về bốn phía, để cho rất nhiều người vốn tâm hoài quỷ thai lập tức cảm thấy trong nội tâm rùng mình.

- Không nên quên Huyết Đường Lang bang chúng ta ở bên ngoài còn có hơn ba trăm huynh đệ, ta ra lệnh một tiếng, toàn bộ Nam Phong thành các ngươi đều sẽ gà chó không yên.

Hứa Du cảm giác được cổ khí thế cường này, cũng minh bạch thiếu niên trước mắt này không phải đèn đã cạn dầu, lập tức lạnh lùng uy hiếp nói.

- Ha ha, 300 huynh đệ sao? Ta vừa vào không phải đã nói rồi sao? Ngươi thật xác định Tử Đường Lang bang ngươi còn có hơn ba trăm huynh đệ?

Tần Phàm cười lạnh nói.

- Mở cửa.

Lập tức hắn hét lớn.

Bịch một tiếng, đại môn của đấu giá hội lập tức bị mở ra, cùng lúc đó, một mùi máu tươi cực kỳ đầm đặc từ bên ngoài vọt vào, sau đó mọi người liền trông thấy vô số thi thể như là núi nhỏ chồng chất ở ngoài cửa, núi thây này thậm chí che lại Dương Quang.

- Đây không phải 300 tử thi của Tử Đường Lang sao?

Nửa câu sau của Tần Phàm truyền đến.

Khi hơn ba trăm cổ thi thể xuất hiện ở ngoài cửa phòng đấu giá, thị giác trùng kích mãnh liệt này để cho tất cả mọi người không khỏi hít một hơi khí lạnh, hơn nữa huyết tinh chi vị đầm đặc kia, để ột ít người không trải qua giết chóc thậm chí nhịn không được hai chân run rẩy lên.

- Hơn ba trăm thi thể kia chính là đạo tặc của Huyết Đường Lang bang? Vậy mà tất cả đều bị Nam Phong Tần gia giải quyết.

- Thực lực của Nam Phong Tần gia này che dấu thật sâu.

- Trời ạ, chẳng lẽ vừa rồi Nam Phong Tần gia Đại trưởng lão kia cố ý nói nhiều như vậy cùng bang chủ Huyết Đường Lang bang Hứa Du, còn tạm thời chịu thua, là muốn kéo dài thời gian, để cho Tần Phàm dẫn người đi giải quyết hơn ba trăm người kia sao?

- Tần Phàm này thật đáng sợ, trách không được vừa rồi hắn xuất hiện, ta cảm giác được sát khí nhàn nhạt, nguyên lai hắn vừa mới giết người trở về, lại vẫn có thể bảo trì loại trạng thái cực kỳ bình tĩnh này, tựa hồ chuyện gì cũng không có phát sinh qua.

- Huyết Đường Lang bang này muốn hỏng bét, như vậy vừa so sánh, chủ lực cơ bản của bọn hắn đều bị Nam Phong Tần gia tiêu diệt, đoán chừng cũng khó nhấc lên sóng cồn gì rồi, Nam Phong Tần gia này coi như là vì Vân Châu cùng Trung Châu trừ một đại hại.

- Khó nói, bây giờ còn có Hứa Du cùng sư phụ của hắn, hai người này đều là Linh Vũ sư, nghe nói Nam Phong Tần gia không có Linh Vũ sư, có thể đối phó bọn hắn được hay không còn không biết.

- Ngươi quá ngây thơ rồi, nếu như Nam Phong Tần gia thật không có Linh Vũ sư, ngươi cho rằng có khả năng nhanh như vậy liền thu thập 300 Tiên Thiên Võ sư sao?

- Chậc chậc, có thể xuất hiện một siêu cấp thiên tài như Tần Phàm, Nam Phong Tần gia quả nhiên là không thể coi thường. Che dấu quá sâu.

Sau một lát rung động, trong hội trường nhấc lên các loại nghị luận, sau đó cũng có các loại ánh mắt nhìn về phía Tần Phàm cùng Huyết Đường Lang bang.

- May mắn là Huyết Đường Lang bang này xuất đầu trước, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Cũng có chút người tâm hoài quỷ thai không khỏi âm thầm may mắn mình không có xuất thủ trước, sau đó cũng đều thu chút tâm tư này của mình vào.

Ở địa phương của huynh muội Thái Hiên cùng Lý Hóa, lúc này Lý Hóa cũng không khỏi kinh ngạc há miệng, hồi lâu mới hít sâu một hơi nói ra:

- Thủ đoạn của Tần huynh quả nhiên là rất inh ah!

- Nha đầu, không nên nhìn.

Mà Thái Hiên chứng kiến muội muội của mình biến thành biểu lộ tái sắc khó chịu, vội vàng ngăn trở ánh mắt của nàng nói.

Hắn biết rõ trong nội tâm muội muội của mình đã từng có bóng ma, sợ hãi nhìn thấy thi thể, hôm nay hơn ba trăm cổ thi thể này bày ở trước mắt, lực trùng kích cho nàng có thể nghĩ.

Đồng thời trong nội tâm Thái Hiên đối với chiêu thức ấy của Tần Phàm cũng hết sức bội phục. Chỉ cần Tần Phàm giải quyết luôn Hứa Du cùng sư phụ của hắn, như vậy đối với những người khác sẽ đưa đến tác dụng hung hăng chấn nhiếp.

Bởi như vậy, những người khác ai muốn đối phó Nam Phong Tần gia, chỉ sợ cũng phải hảo hảo suy nghĩ thoáng một phát mới dám động thủ.

Hơn ba trăm tên đạo tặc Huyết Đường Lang bang này, thực lực từng cái đều là Võ sư trở lên, thậm chí còn có gần trăm Tiên Thiên Võ sư, vậy mà trong thời gian ngắn bị thu thập mất, Nam Phong Tần gia này không có Linh Vũ sư, nói ra ai tin tưởng.

- Đường ca, Nam Phong Tần gia này quả nhiên che giấu thực lực, lần này ta xem Thập Tam trưởng lão chết, cùng bọn họ thoát không được quan hệ rồi.

Bên Tần Hạo Dương và Tần Nguyệt Minh kia, đồng dạng đối với một màn này cũng khiếp sợ không thôi, Tần Nguyệt Minh không khỏi mở miệng nói.

- Tần Phàm này hảo thủ đoạn, hảo tâm tính, sau khi lấy được Băng Linh Đan, chúng ta lập tức rời khỏi Nam Phong thành, dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Càn Kinh, đem việc này báo cáo nhanh cho gia tộc, Tần Phàm này tuyệt đối giữ lại không được.

Tần Hạo Dương cũng cắn răng, âm hàn nói. Trong lòng của hắn ghét hận đối với Tần Phàm đã đến tình trạngphải giết rồi.

Mà sau khi đống thi thể xuất hiện ở ngoài cửa, sắc mặt Hứa Du cùng lão giả áo bào hồng kia đều thoáng cái trở nên tái nhợt, một ít bang chúng bên người bọn hắn cũng vội vàng chạy tới nghiệm xem.

- A Phong…

- A Hán…

Rất nhanh từ đại môn truyền đến trận trận bi thiết, cái này lại để cho Hứa Du cùng lão giả áo bào hồng kia cũng không khỏi nắm chặt nắm đấm, tức giận đến lạnh run, hai mắt nộ trừng nhìnTần Phàm, hận không thể ngay lập tức xé hắn thành mảnh nhỏ.

- Bang chủ, tất cả đều là huynh đệ của chúng ta, hơn ba trăm huynh đệ toàn bộ đều chết hết.

Sau đó bên kia lần nữa truyền đến bi thiết.

- Xú tiểu tử, lão tử muốn xé xác ngươi.

Biết rõ thế lực mình kinh doanh nửa đời cứ như vậy chôn vùi ở trên tay Tần Phàm, Hứa Du rốt cục nhịn không được trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, khí lực cực kỳ Cuồng Bạo đạp mạnh trên mặt đất, mặt đất trong phòng đấu giá như mạng nhện lan tràn từng khúc.

- Các vị ai không phải đồng bạn với những người này, trước tránh đi 30m, chờ Nam Phong Tần gia ta giải quyết hết mấy cái Tử Đường Lang này, đấu giá hội sẽ tiếp tục.

Nhìn Hứa Du vội xông mà đến, Tần Phàm bình tĩnh nói, nháy mắt sau đó trên người của hắn cũng bộc phát ra khí thế cường đại.

- Ồ? Thoạt nhìn Tần Phàm này là muốn đích thân đối phó thầy trò Hứa Du?

- Bọn hắn là Linh Vũ sư ah, cho dù Tần Phàm này lợi hại cũng chỉ mới mười mấy tuổi, chẳng lẽ còn muốn tự mình đối kháng Linh Vũ sư sao?

- Có phải quá ngông cuồng hay không?

Trông thấy Tần Phàm vào lúc này còn bình tĩnh mà đứng ở giữa sân, mà vừa rồi không có những cường giả khác của Nam Phong Tần gia đuổi tới, mọi người cũng không khỏi nhao nhao hiếu kỳ.

- Nam Phong Tần gia hộ vệ đội đề phòng, nếu như có người thừa cơ làm loạn, giết không tha.

Mà ngay sau đó, Tần Phàm ra lệnh một tiếng, sau đó một cổ đao ý bá đạo từ trên người hắn phát ra, phô thiên cái địa áp về phía đối phương. Hiện tại tuy trên tay của hắn không có đao, nhưng đao khí này lại tràn ngập toàn bộ không gian.

- Cổ khí thế này vậy mà mạnh như vậy!

- Quả nhiên Tần Phàm này là tự mình xuất thủ.

- Là khẩu xuất cuồng ngôn, hay là thực tài lập tức sẽ biết.

Một ít người đứng gần cũng không khỏi bị cổ khí tức vô cùng bá đạo này ép rút lui hơn mười thước, nguyên một đám trong nội tâm kiêng kị không thôi.

Mà nhìn Hứa Du kia muốn vọt tới trước mắt, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, sau đó khí thế toàn thân thu lại, lập tức nguyên võ chi khí trên nắm tay phải tuôn ra khí lưu nóng rực, nhiệt độ trong phòng đấu giá tựa hồ cũng tăng lên vài phần.

Oanh…

Tiếp theo trong nháy mắt, trên nắm tay của Tần Phàm đột nhiên dâng lên Liệt Diễm hừng hực, một quyền cùng nắm đấm của Hứa Du kia hung hăng đụng vào nhau, phát ra một thanh âm nổ vang, đồng thời để cho trong lòng mọi người một hồi rung chuyển.

- Kình khí hóa thực.

- Linh Vũ sư.

Lúc này hào khí toàn trường nhấc lên thủy triều lần nữa, rất nhiều người không thể tưởng tượng nổi mà nhìn thiếu niên áo xanh kia, không khỏi trừng mắt, trong nội tâm thật lâu không thể bình phục.

- Tần Phàm này đã thành Linh Vũ sư rồi!

- Trời ạ, nghe nói hắn còn chưa đến hai mươi tuổi, một Linh Vũ sư không đủ hai mươi tuổi!

- Thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt chuyển sinh rồi!

Ngay sau đó là trận trận kinh hô cùng không thể tưởng tượng nổi.

Mà Lý Hóa cùng Thái Hiên nghe trong tràng kinh hô, cũng không khỏi liếc mắt nhìn nhau, âm thầm lắc đầu cười khổ. Bọn hắn ở gia tộc đều được gọi là thiên tài trong thiên tài, nhưng so với quái thai Tần Phàm này, lại là lộ ra thua kém không ít.

- Lúc này trong nội tâm Tần Hạo Dương cũng là thập phần không dễ chịu a?

Thái Hiên nhớ tới đối thủ cũ của mình, trước kia hai người bọn họ một mực được cho rằng là tiên tài trẻ tuổi một đời của cả Đại Càn quốc, thậm chí một mực để ọi người lấy ra so sánh. Hai người đều muốn trở thành tuổi trẻ đệ nhất nhân...

Thời điểm ghi vào tiềm lực bảng của Triều thánh, Thái Hiên đã từng một lần xếp hạng đệ nhất vị. Hắn cũng cho là mình chính thức được thừa nhận, nhưng vào lúc này, quái thai Tần Phàm ngang trời xuất thế, hơn nữa một lần hành động đoạt được đệ nhất Triêu Thánh. Tuy trong lòng của hắn rất khoáng đạt, nhưng có chút không dễ chịu là bình thường.

Cho tới hôm nay, Tần Phàm so với hắn cùng Tần Hạo Dương đều sớm hơn rất nhiều trở thành Linh Vũ sư, xa xa đi ở phía trước.

- Ngươi cùng ta đoán chừng cũng đừng nghĩ đuổi theo hắn đi a.

Trong nội tâm Thái Hiên không khỏi có chút cảm giác tâm chết, sau đó hắn nhịn không được nhìn lại phương hướng của Tần Hạo Dương.

- Đường ca, Tần Phàm này vậy mà đột phá đến Linh Vũ sư rồi.

Lúc này Tần Nguyệt Minh cũng chỉ vào trong tràng, miệng không thể tin được nói:

- Điều đó không có khả năng, không có khả năng, coi như là đường ca ngươi cùng Thái Hiên kia, hiện tại cũng mới là thất cấp Tiên Thiên Võ sư mà thôi, làm sao Tần Phàm này có thể đột phá đến Linh Vũ sư rồi.

- Ta một mực không dám xem thường Tần Phàm này, không thể tưởng được hắn vẫn là lần nữa vượt quá dự liệu của ta.

Vào lúc này sắc mặt Tần Hạo Dương vô cùng âm trầm, nhưng trong lòng thì dâng lên cách nghĩ đồng dạng như Thái Hiên, cũng vào lúc này, hắn ngẩng nhìn về phía Thái Hiên.

Ánh mắt của hai người trên không trung chạm nhau, đều có thể chứng kiến được thần sắc đắng chát trong mắt đối phương.

Mà trong tràng, Tần Phàm một quyền trực tiếp đánh lui Hứa Du kia vài chục bước, trên mặt cũng lộ ra thần sắc ngạc nhiên.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Tần Phàm tuổi còn trẻ vậy mà đã trở thành Linh Vũ sư, hơn nữa vừa rồi đối bính, hắn lại rơi vào hạ phong.

Hứa Du thân là bang chủ Huyết Đường Lang bang, vào lúc này trong nội tâm thậm chí có một cảm giác muốn nổi điên. Trên mặt vô cùng dữ tợn, oán hận, đố kỵ, không cam lòng, đủ loại thần sắc chồng chất để cho tâm bình tĩnh của hắn tan nát.

- Du nhi, để cho vi sư đến đi.

Lúc này sắc mặt lão giả áo bào hồng kia âm trầm đi ra, chắn ở trước mặt Hứa Du.

- Sư phụ.

Hứa Du phát ra âm thanh gào thét.

- Tỉnh táo một chút.

Lão giả áo bào hồng kia như có thâm ý nhìn Hứa Du nói ra. Sau đó hắn chuyển hướng nhìn Tần Phàm, trong miệng lạnh lùng nói:

- Ngươi gọi là Tần Phàm, thiên phú của ngươi đích thật là cao nhất mà Nguyên Sung ta bình sinh chứng kiến, niên kỷ như vậy liền trở thành Linh Vũ sư. Thành tựu như vậy, nhìn toàn bộ Đại Càn quốc, thậm chí Vũ Thiên đại lục đều hiếm thấy, Huyết Đường Lang bang chúng ta thua ở trên tay của ngươi, cũng coi như không oán.

- Quá khen, kỳ thật quý bang vô sỉ cũng là tại hạ bình sinh chứng kiến. Ta nghĩ, các ngươi dám bước vào Nam Phong thành, nên nghĩ tới sẽ có khả năng đi ra không được.

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói.

Nghe thấy ngôn ngữ của Tần Phàm mang theo trêu tức, sư phụ Hứa Du Nguyên Sung này cũng không khỏi bị khơi dậy xấu hổ, tâm bình tĩnh cũng có dấu hiệu buông lỏng.

Nhưng dù sao tu vi của hắn cao hơn Hứa Du rất nhiều, rất nhanh liền ổn định lại. Sau đó hắn lạnh lùng nói:

- Nhưng lão phu tu luyện vài thập niên, còn áp không được tiểu tử như ngươi sao, hôm nay cho dù đi ra không được, lão phu cũng muốn kéo ngươi tới đệm lưng.

Vừa dứt lời, trong tay Nguyên Sung này đột nhiên xuất hiện một cây đoản côn, sau đó thân hình cực nhanh phóng về phía Tần Phàm.

Uống…

Đoản côn kia đánh tới trên đầu Tần Phàm, khí thế của nó lăng lệ ác liệt, so với Hứa Du vừa rồi cao hơn không ít. Hơn nữa Tần Phàm còn có thể cảm giác được bốn phía có một cổ khí kình quỷ dị chấn động, tựa hồ muốn trói buộc chặt hắn.

Khanh…

Vào lúc này trong tay Tần Phàm cũng xuất hiện Hỏa Vân đao, khí lưu nóng rực tuôn ra, sau đó cùng đoản côn của Nguyên Sung đụng lại với nhau, lập tức phát ra tiếng vang nặng nề.

Mà nháy mắt sau đó, đoản côn của Nguyên Sung lại đột nhiên quỷ dị mà dài ra rất nhiều nhánh dây màu tím, quấn Hỏa Vân đao của Tần Phàm lại với nhau, thậm chí nhánh dây màu tím kia có xu thế lan tràn về thân thể Tần Phàm.

- Du nhi, nhanh đi đi, lưu được núi xanh, không lo không có củi đốt. Ngày khác nhất định phải san bằng Nam Phong Tần gia này.

Đồng thời Nguyên Sung vào lúc này hướng về Hứa Du hét lớn một tiếng nói.

- Sư phụ.

Hứa Du bi thiết một tiếng, vào lúc này có một ít do dự.

- Đi, nhanh đi, ngày khác nhất định phải trở lại báo thù.

Nguyên Sung lần nữa hét lớn một tiếng, sau đó khí thế toàn thân đều áp bách về phía Tần Phàm, vô số nhánh dây màu tím bay múa, muốn trói buộc cả người Tần Phàm.

- Hừ, còn muốn báo thù?

Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, nguyên võ chi khí trong cơ thể bạo phát ra, lại điều động năng lượng Chu Tước trong cơ thể, lập tức toàn thân hắn đều thiêu đốt lên, những nhánh dây màu tím kia ngay lập bị hỏa diễm đốt thành bột phấn, thân thể của hắn cũng vào lúc này giãy giụa đi ra, trường đao vẽ một cái, lập tức bỏ qua Nguyên Sung, chém tới Hứa Du.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status