Đan vũ càn khôn

Chương 994: Ngày đại hôn


Tiêu Tĩnh nói xong, phất phất tay, ba đầu phi hành Giác Ưng liền lần nữa trùng thiên mà đi. Mà theo ba đầu phi hành Giác Ưng này xông lên Vân Tiêu, mọi người có thể chứng kiến ở chỗ sâu trong Thương Khung kia, gió nổi mây phun càng hơn trước kia rồi.

Nhìn xem thân ảnh Tiêu Tĩnh ly khai, khóe miệng của Tần Phàm dần dần lộ ra một vòng vui vẻ.

Trải qua hôm nay Chân Vũ Thánh Điện Đại Thần Tôn đại biểu Thánh Chủ chúc mừng cùng tặng lễ, sự tình vừa truyền ra, tin tưởng những gia tộc cùng thế lực vốn đang do dự kia tất nhiên sẽ hiểu được tuyển chọn như thế nào rồi.

Hôm nay Tần Phàm cũng đã không phải thiếu niên lỗ mãng lúc trước kia, hắn hiểu được mượn thế đến từ Đại Càn Quốc Thánh Chủ, tụ tập lực lượng càng lớn mạnh, ở từng cái phương diện đánh trả đối với Càn Kinh Tần gia một mực chèn ép Nam Phong Tần gia.

- Tỷ tỷ, chúng ta trở về đi.

Tần Phàm hướng về đám người trước cửa Nam Phong Tần gia nhìn thoáng qua, sau đó liền nắm tay Tần Li đi vào trong gia tộc. Kế tiếp, cho dù Nam Phong Tần gia hắn không làm cái gì, tin tưởng cũng sẽ có rất nhiều gia tộc cùng thế lực dựa sát tới.

Đến lúc đó Càn Kinh Tần gia sẽ ở vào tình thế bị toàn bộ Đại Càn Quốc cô lập.

Hiện tại đại thế đã thành, chỉ cần Tần Phàm ở trong năm năm ước hẹn đánh bại người mạnh nhất Càn Kinh Tần gia là Tần Quan, như vậy toàn bộ Càn Kinh Tần gia sẽ không còn có khả năng xoay người.

Về đến bên trong gia tộc, hai người Tần Phàm cùng Tần Li tránh không được lấy ra hạ lễ mà Thánh Chủ đưa tới hảo hảo nghiên cứu một phen.

- Xem ra vị Thánh Chủ này vẫn là thập phần hi vọng vào ta.

Ngón tay của Tần Phàm nhẹ nhàng mà ma sát ở phía trên nhuyễn giáp, trong miệng khẽ cười nói.

Phẩm chất của kiện nhuyễn giáp này, so với hắn ban đầu ở Yêu Thú Hoang Nguyên lấy được kiện Thiên Trận Giáp kia còn muốn tốt hơn rất nhiều, ở bên trên nhuyễn giáp tựa hồ cũng cất dấu trận pháp tinh vi, chỉ là bố trí càng thêm cao minh, lực phòng ngự cũng càng cường đại hơn.

Huống hồ kiện Thiên Trận Giáp kia của Tần Phàm ở trong lúc đánh nhau, hiện tại cũng hư hao nghiêm trọng, cho nên Thánh Chủ đưa tới kiện nhuyễn giáp này ngược lại là thập phần thích hợp. Nhục thân phòng ngự của hắn cũng đã hết sức kinh người, hơn nữa cộng thêm nhuyễn giáp này có thể nói là như hổ thêm cánh, hắn đoán chừng dù là đứng đó cho sáu bảy cấp Võ Thánh công kích, có lẽ cũng sẽ không có sự tình gì a.

- Tỷ tỷ, khỏa Thất Thải Minh Châu kia của nàng có chỗ đặc thù gì không?

Trông thấy Tần Li cầm một khỏa Thất Thải Minh Châu kia xem tựa hồ có chút nhập thần, Tần Phàm không khỏi hiếu kỳ hỏi.

- Ta tựa hồ cảm giác được khỏa Thất Thải Minh Châu này cùng ta có một loại cảm giác tâm huyết tương liên. Thật giống như nó chính là một bộ phận thân thể của ta vậy, loại cảm giác này để cho ta cảm giác thập phần kỳ dị...

Tần Li vẫn nhìn khỏa Thất Thải Minh Châu kia, nghe được Tần Phàm hỏi, nàng mới lấy lại bình tĩnh trả lời nói ra.

- Nhìn ra được Đại Càn Thánh Chủ tiễn đưa một phần lễ vật này, hoàn toàn chính xác không phải là phàm phẩm, nếu như tạm thời không biết có làm được cái gì, tỷ tỷ ngươi trước tiên thu nó là được.

Tần Phàm cũng thử sờ khỏa Thất Thải Minh Châu kia một chút, hắn cũng mơ hồ cảm giác được bên trong khỏa Minh Châu này ẩn chứa lực lượng thập phần mênh mông, nhưng hắn cũng không có theo như lời Tần Li nói, có cái loại cảm giác muốn dung làm một thể kia.

Chỉ là Tần Phàm còn mơ hồ cảm giác được, Đại Càn Thánh Chủ này tiễn đưa khỏa Minh Châu này cho Tần Li tựa hồ là có dụng ý khác. Trên thực tế, hắn cảm thấy lúc này đây Thánh Chủ tặng lễ có lẽ cũng không có biểu hiện ra đơn giản như vậy.

- Không biết lúc này đây Càn Kinh Tần gia sẽ có phản ứng gì?

Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm thầm nghĩ.

Ba ngày thời gian rất nhanh đi qua.

Ngày hôm nay, toàn bộ Nam Phong Thành vui vẻ hoan ca!

Cơ hồ chỉ là sáng sớm, các loại thanh âm chúc mừng đã nương theo mặt trời mọc mà tới.

Bọn họ như là chim sơn ca sung sướng, mới sáng sớm đã rời giường, hát lấy đồng dao, trong miệng chi chi tra tra nghị luận các sự tích mà bọn hắn nghe được về Tần Phàm.

Bọn hắn vỗ tay, lộ ra vô ưu vô lo, ngây thơ rực rỡ.

Ở ngày hôm nay, tất cả quán rượu, thực điếm trong Nam Phong Thành toàn bộ cung cấp miễn phí! Đương nhiên, một ít cường giả có thân phận tự nhiên sẽ không đi tranh giành bữa ăn uống miễn phí này, nhưng vẫn là có không ít người cảm thán Nam Phong Tần gia đại thủ bút, cùng dân chúng Nam Phong Thành nhiệt tình.

Tóm lại, ở ngày hôm nay, toàn bộ Nam Phong Thành đã biến thành hải dương sung sướng.

Bởi vì vào ngày này, đúng là ngày đại hôn của Kỳ Tích Chi Tử mà bọn hắn sùng bái nhất, tự hào nhất!

Về phần ở trong lãnh địa của Nam Phong Tần gia, càng là pháo hoa bạo trúc, khắp nơi giăng đèn kết hoa, trên các con đường lớn đều trải lên hồng thảm cùng cánh hoa, hết sức đại khí cùng hoa lệ.

Từng tộc nhân đều coi hôn lễ hôm nay như là ngày thịnh đại nhất của Nam Phong Tần gia mà chúc mừng, các sản nghiệp của Nam Phong Tần gia ở vài ngày trước đã toàn bộ tạm thời chấm dứt buôn bán, từng tộc nhân đều trở về trong gia tộc, tất cả mọi người đang chuẩn bị lấy, dùng tư thái tốt nhất đi nghênh đón tân khách khắp nơi. Từng tộc nhân giờ phút này đều tự hào cùng hưng phấn phát ra từ nội tâm, trên mỗi khuôn mặt đều tràn đầy khoái hoạt và nụ cười hạnh phúc.

Mà tân lang Tần Phàm của chúng ta, cũng là sáng sớm đã đi lên, lúc này hắn mặc áo bào hồng đẹp đẽ quý giá, đang ngồi ở trước một tấm gương cực lớn.

Tần Phàm nhìn xem khuôn mặt dần dần thành thục trong gương, hắn xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng sờ lên gương mặt của mình, hắn tựa hồ cảm thấy có chút hoảng hốt, trong mơ hồ hắn chứng kiến mình tựa hồ càng lúc càng giống bộ dạng kiếp trước rồi.

Đi tới Vũ Thiên đại lục này chưa tới mười năm, hiện tại hắn ở chỗ này sắp sửa lấy vợ sinh con, lập gia đình rồi.

Ở thời điểm này, hắn nhớ tới một số việc cùng một ít người ở kiếp trước. Ở kiếp trước hắn từ nhỏ không có cha mẹ, là dựa vào sư phụ của Ẩn Thế Đan Môn sống qua ngày, còn có một chút bằng hữu cùng trường, đã từng cùng một chỗ vượt qua thời gian bình dị.

Trong mơ hồ, hắn còn nhớ kiếp trước đã từng thích qua một nữ tử, chỉ là hình ảnh kia thực là quá mơ hồ, so với bất luận hình ảnh gì khác đều lộ ra mơ hồ hơn, tựa hồ là sắp biến mất.

- Hôm nay ta sắp lập gia đình rồi, cũng là người ta yêu nhất.

Lúc này Tần Phàm hít sâu một hơi, trong nội tâm đối với mình nói, đủ loại kiếp trước, sớm đã nương theo lò đan bạo tạc nổ tung kia mà biến mất toàn bộ.

- Lão quỷ, đáng tiếc ngươi nhìn không thấy.

Hắn cũng có chút ảm đạm.

Sư phụ kiếp trước hắn thường gọi là lão quỷ, nếu như không phải hắn được sư phụ của Ẩn Thế Đan Môn cưu mang, đem kỹ thuật luyện đan dạy cho hắn, như vậy sẽ không có Kỳ Tích Chi Tử hắn ở kiếp này.

- Lão đầu, ngươi cũng nhìn không thấy.

Sau đó, hắn còn nhớ tới sư phụ Cổ Mặc ở kiếp này, Hắc Hỏa Võ Thánh kia thực đã biến mất, nếu như không phải hắn, hắn đồng dạng không thể thành tựu danh tiếng kỳ tích hôm nay.

Trong lòng của hắn đột nhiên cảm thấy có chút thất lạc.

Đông đông đông…

Cũng ở lúc này có tiếng gõ cửa vang lên, đem Tần Phàm từ trong suy nghĩ dẫn trở lại.

- Tiểu Phàm.

Bên ngoài là thanh âm của phụ thân hắn Tần Hồng truyền đến.

- Ngài chờ một chút, phụ thân.

Tần Phàm sửa sang lại suy nghĩ thoáng một phát, sau đó mở miệng nói. Từ lúc hắn thành Thánh khôi phục trí nhớ thời nối khố, hắn và phụ thân này cũng cảm giác thân cận hơn rất nhiều, dù sao đây là cha ruột của hắn, máu mủ tình thâm. Hắn là người của hai thế giới, gần kề cũng chỉ có một cái phụ thân này mà thôi.

- Con ta, hôm nay con sắp lập gia đình rồi, cảm giác như thế nào?

Tần Hồng chậm rãi đi đến, đứng tại sau lưng Tần Phàm, tay đặt ở bả vai Tần Phàm, nhìn xem khuôn mặt phụ tử trong gương, hắn hiền lành mỉm cười hỏi.

- Nhi tử cảm giác rất hạnh phúc, cũng có một ít khẩn trương.

Tần Phàm lộ ra mỉm cười nói.

- Ha ha, vi phụ biết rõ ngươi từ nhỏ cũng rất ưa thích Li nhi, Li nhi cũng rất thích ngươi.

Tần Hồng nhìn xem Tần Phàm trong gương, có chút cảm xúc nói:

- Trước kia mặc dù ta nói qua muốn đem Li nhi gả cho người khác, nhưng kỳ thật chỉ là muốn khích lệ ngươi mà thôi. Đáng tiếc, trước kia ta cũng không có hảo hảo hiểu rõ ngươi, bất quá ta muốn ngươi biết, phụ thân vĩnh viễn đều là người yêu các ngươi nhất...

- Ta biết rõ, phụ thân đã làm hết trách nhiệm của một người cha rồi, nếu như không có người, ta sẽ không trưởng thành.

Lúc này Tần Phàm xòe bàn tay ra, vỗ vỗ bàn tay ở trên bả vai của mình, trấn an Tần Hồng nói. Công ơn nuôi dưỡng, sự tình kia phải dùng một đời đi báo đáp.

Đối với phụ thân này, có lẽ phương pháp giáo dục khi còn bé có chút không rất thích hợp với mình, nhưng cũng là vì tốt cho mình. Bởi vì trong thời gian tàn khốc này, nhất định phải để cho mình nhanh chóng có được lực lượng, cho nên hắn mới có thể một mực buộc mình đi tu luyện.

Hơn nữa, đồng dạng là Tần Li ở dưới Tần Hồng dạy bảo phát triển, lúc đó chẳng phải làm rất khá sao?

- Tiểu Phàm, hiện tại phụ thân cũng rất giống như con.

Tần Hồng nói xong, nơi khóe mắt dần dần có chút ướt át:

- Mẹ của ngươi mất sớm, nếu như nàng chứng kiến thành tựu củangươi hôm nay... chứng kiến hôm nay ngươi sắp thành gia lập thất... nàng nhất định sẽ thật cao hứng đấy.

- Phụ thân, tuy ta không gặp qua mẫu thân, nhưng ta và người đồng dạng tưởng niệm tới người, ta tin tưởng nếu như người ở trên trời có linh thiên, nhất định cũng sẽ chúc phúc chúng ta.

Tần Phàm tiếp tục trấn an lấy Tần Hồng nói ra. Trên thực tế, hắn đối với mẫu thân chưa từng thấy qua này, trong nội tâm cũng có vài phần hiếu kỳ.

- Mẹ của ngươi, nàng tên là Niệm Từ, nàng lớn lên rất đẹp...

Nhắc tới mẫu thân của Tần Phàm, lúc này trên mặt Tần Hồng cũng dần dần lộ ra một tia nhu hòa vui vẻ, sau đó hai tay đặt ở trên bờ vai Tần Phàm, lần thứ nhất cùng Tần Phàm nói về sự tình của mẫu thân hắn.

Tần Phàm lẳng lặng lắng nghe đoạn tình cảm tuyệt đẹp kia của phụ mẫu. Từ khi cha mẹ quen biết đến cha mẹ yêu nhau, đến như mình hôm nay thành gia lập thất, lại đến cuối cùng sinh ra mình.

Tần Hồng như nói nhân sinh của hắn, nhưng mà nói cho Tần Phàm, cái này là nhân sinh. Tình yêu cùng hôn nhân, chỉ có cha mẹ là người lý giải nhất.

Những trí nhớ này, cũng chầm chậm đem cả đời này của Tần Phàm trở nên rõ ràng.

Đã đến lúc này, Tần Phàm cảm giác đồ vật kiếp trước rốt cục thời gian dần qua đi xa, hắn cảm giác mình bắt đầu hoàn toàn dung nhập đến bên trong Vũ Thiên đại lục này, hắn sinh ở đây, thân nhân ở đây, thậm chí hắn cũng có chút lý giải, vì sao Kim Dương Võ Thánh đối với một mảnh thổ địa này chấp nhất thủ hộ như vậy.

Đương đương đương đương đương đương…

Thời gian chậm rãi đi qua, thẳng đến lúc này ở bên ngoài truyền đến tiếng chuông sắp bắt đầu đón khách. Căn cứ tập tục, Tần Phàm phải tới trước đại môn của Nam Phong Tần gia, nghênh đón tân khách khắp nơi hôm nay đến.

- Tốt rồi, ngươi đi nghênh đón khách nhân, nghênh đón cuộc sống mới của ngươi a.

Lúc này Tần Hồng ở trên bờ vai của Tần Phàm vỗ nhẹ nhẹ, ý bảo nói ra.

- Vâng, phụ thân.

Lúc này Tần Phàm có chút sửa sang lại suy nghĩ cùng áo bào trên người thoáng một phát, sau đó đứng dậy. Hắn nhìn xem mình trong gương, hít sâu một hơi, đã chuẩn bị kỹ càng.

Hắn cũng chờ mong ngày hôm nay đã lâu rồi.

Căn cứ tập tục của Nam Phong Tần gia, hôm nay ngày lập gia đình, trước khi tân nương chính thức bái đường là sẽ không lộ diện. Cho nên ở trước đại môn Nam Phong Tần gia nghênh đón tân khách, chỉ có chú rể Tần Phàm mà thôi.

Lúc này Tần Phàm, trên người mặc không phải quần áo màu xanh theo thói quen bình thường, mà là một thân áo bào hồng đẹp đẽ quý giá. Cái tập tục này ngược lại là giống như trên địa cầu, lập gia đình là sự tình đại hỉ, chú ý vui mừng, ngụ ý thời gian trôi qua hồng náo nhiệt hỏa.

Vừa lúc mới bắt đầu Tần Phàm còn cảm thấy có chút không được tự nhiên, dù sao chưa từng có thử qua ăn mặc long trọng cùng kỳ lạ như thế, bất quá dù sao hắn cũng là Kỳ Tích Chi Tử, coi như là toàn thân có châm đâm, cũng sẽ không đơn giản biểu hiện ra ngoài, ăn mặc cũng thành thói quen.

Hắn đứng ở trước đại môn, trên mặt mang vui vẻ, hoan nghênh mỗi một vị tân khách đến.

Ở trước mặt Tần Phàm, là một đầu hồng thảm vung đầy cánh hoa màu sắc rực rỡ, khách nhân sẽ từ một đầu hồng thảm khác đi tới nơi này, hắn thì ở một đoạn này chờ, ngụ ý vận may vào đầu đến.

Kỳ Tích Chi Tử đại hôn, thiên hạ chú mục.

Thịnh hội như vậy, những dân chúng Nam Phong Thành kia cùng những người cố ý đi vào Nam Phong Thành xem lễ tự nhiên sẽ không bỏ qua, mặc dù bọn hắn không có thu được thiệp mời, nhưng mà đã sớm đi tới hiện trường, vây xem ở ngoài ngàn mét.

Trên thực tế, đối với rất nhiều người mà nói, đây là một cơ hội có thể chứng kiến Kỳ Tích Chi Tử thập phần khó được, còn có phần đông danh nhân cùng cường giả đến đây chúc mừng. Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn cũng phái rất nhiều người tới hiện trường duy trì trật tự, phòng ngừa có người loạn xông chạy tới.

Mà có thể có được thiệp mời, đều là đại gia tộc và thế lực lớn ở Đại Càn Quốc cùng trên Vũ Thiên đại lục, ngoại trừ một vài gia tộc quen biết, cơ bản đều là Tam phẩm Chân Vũ thế gia trở lên. Đưa tới các loại lễ vật tự nhiên cũng là giá trị xa xỉ, sớm chất đầy mặt đất.

Bất quá vẫn còn không có Nhất phẩm Chân Vũ thế gia đến.

Hô… hô…

- Rốt cục cũng có Võ Thánh cường giả đến.

Lúc này, Tần Phàm vốn là nghe được tiếng xé gió truyền đến, sau đó chứng kiến ở ngoài Nam Phong Thành có hai đạo thân ảnh ngự không mà đến, hai đạo thân ảnh này đều không cưỡi phi hành yêu thú, chỉ bằng bản thân phi hành, cho nên có thể biết là Võ Thánh cường giả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status