Đạo chu

Chương 464: Lễ thành thân


Ngoài thành Tân Trịnh, một dãy nhà xinh đẹp khổng lồ với vườn hoa, cây cảnh tràn ngập khắp nơi. Ở trong căn nhà rộng lớn này có một dãy các hàng ghế xinh đẹp được đặt ở nơi này. Ở phía trước đó là một chiếc bục giảng tại nơi đó. Trên cao treo lên hình ảnh một bàn tay vươn ra đỡ lẫy một quả cầu hình tròn. Những tẫm kính thuỷ tinh trong suốt, ánh sáng xuyên suốt tiến vào trong nơi này làm cho lễ đường càng trở nên xinh đẹp.

Những bông hoa hồng được trang trí ở khắp mọi nơi. Tất cả quan lại đều ngồi ở hai bên hàng ghễ lẳng lặng nghe âm thanh ru rương từ tiếng đàn. Ngày hôm nay, Lộng Ngộc sử dụng đàn cầm gẩy lên những âm thanh ru rương và Tuyết Nữ thổi ra tiếng tiêu nhè nhẹ và êm đềm cùng với một vài người học viện Ca Kịch tinh thông chuông đồng phát ra âm thanh thâm thuý. Tiếng ca được phóng to bởi âm thanh từ miệng Diễm Linh Cơ vô cùng dễ nghe và ngọt ngào.

Cả một bài tình ca đang được đoàn người phối hợp rất là ăn ý. Đứng dưới chiếc bục là Long Thiên Đế mặc một thân quần áo với áo khoác da màu đỏ cùng với chiếc áo sơ mi màu đen cùng quần tối mầu ở nơi này. Đứng ở trên bục giảng cao cao là Thiên Địa giáo sứ. Hắn cẩm trong tay một quyển sách đang run rẩy vì lo lắng, vì sợ hãi cùng là vì phần khích.

Ở thành Tân Trịnh, hắn không biết đã tổ chức bao nhiêu lễ thành thân cho các đôi ở thành Tân Trịnh này rồi. Có những phú thương, có bình dân, có cả quan lại quý nhân nhưng tổ chức cho một vị vương thì chưa bao giờ. Đặc biệt lại cho Long Thiên Đế, Đại Việt đế quốc vương thì hắn chưa từng bao giờ nghĩ tới.

Thiên Địa giáo không có quá gò bó và ép buộc. Để phù hợp với các quốc gia, Thiên Địa giáo chưa từng bắt ép mọi người nhất định phải chế độ nhất phu nhất thê. Một người nam nhân vẫn có thể thành thân với nhiều nữ nhân khác. Mà ở sáu nước còn lại, Thiên Địa giáo chính là như vậy. Hơn nữa do cách ăn mặc mỗi nước cùng với mỗi môn pháp có khác biệt, Thiên Địa giáo cũng không có quy định quần áo cách ăn mặc.

Chính vì vậy mà mọi người có thể mặc tuỳ thích. Bất quá những người tham gia hôn lễ thường đều ăn mặc và trang điểm sao cho trông đẹp nhất. Đồng thời các nữ nhân đều mặc một thân váy dài với tà aops dài có rèm hoặc tua rua. Hiển nhiên vì lễ nghi trong Thiên Địa giáo khi tổ chức rồi. Bởi vì không như vậy sẽ có chút xấu hổ.

Ngày hôm nay, Hồng Liên ăn mặc một thân quần áo dài với tà áo dài màu hồng cực kỳ cao quý và xinh đẹp. Đi bên cạnh nàng là ca ca nàng, Hàn Phi. Bàn tay hắn cầm lấy tay Hồng Liên đi về phía trước. Đằng sau Hồng Liên là hai hài tử một nam một nữ. Họ là Ngu Cơ và Ngu Tử Kỳ đang xách chiếc váy dài cho Hồng Liên hướng về phía trước mà đi.

Một bên khác, Tiểu Y ăn mặc một thân quần áo màu tím làm chủ. Quần nàng với chiếc váy ngắn tới đùi. Một thân phục sức của Âm Dương gia Thiếu Tư Mệnh trông khá nổi bật. Thiên Trạch không nghĩ tới nàng lại dùng y phục Âm Dương gia này để tham gia hôn lễ. Đôi chân dài với tất chân và dày cao gót bước nhẹ trên thảm từ đường màu đỏ. Ở bên cạnh nàng, Tiểu Y nắm lấy bàn tay nàng dẫn đi. Sau lưng nàng, hai chiếc vải dài màu đen được một nàm hài và một nữ hài nắm đi đến. Một người trong đó là Cao Nguyệt.

Nhìn bộ dạng mấy nữ hài tử thì xem ra là chơi rất vui vẻ. Thiên Trạch cũng chỉ khẽ cười một cái hắn nhìn về phía hai người thiếu nữ, trong lòng có cảm giác phức tạp. Đến cuối cùng cũng đem hai người cưới về làm thê tử. Chỉ khác biệt có thêm một chút chính là Hồng Liên lại trở thành người thê tử tiếp theo của hắn.

Thực sự mối quan hệ này có chút phức tạp đặc biệt Hàn Vương lại gả cho Đại Việt vương. Nghe đồn lại cùng gả với một người thiếu nữ không có bất cứ danh tiếng gì, nó làm cho quần thần cả triều Hàn quốc không ít bàn tán và phản đối. Dựa vào cái gì Hàn Vương cao quý bọn họ lại cùng với một người thiếu nữ không có thân phận cao quý cùng thành thân? Song đó không phải việc Thiên Trạch đau đầu, nó thuộc về Hàn Phi và Trương Lương.

“Long huynh...” Hàn Phi mở miệng đầu tiên, hắn cướp trước một bước cho thấy Hồng Liên sẽ là người chủ nắm giữ chủ động trong hôn lễ lần này. Bàn tay hắn đưa tay Hồng Liên hướng về phía Thiên Trạch. Thấy được Thiên Trạch bắt lấy tay Hồng Liên, hai má Hồng Liên cũng theo đó đỏ ửng, Hàn Phi cười nhẹ đáp lời: “Hiện giờ ta giao muội muội cho Long huynh. Mặc dù Hồng Liên là Hàn Vương nhưng nàng vẫn còn không có lớn. Tính tính hoạt bát, tự do tuỳ tính... sau này Long huynh nhiều hơn chăm có!”

“Ca ca...” Hồng Liên đỏ bừng mặt nhắc nhở nói. Bất quá ánh mắt có vài phần ngượng ngùng nhìn về phía Thiên Trạch. Đặc biệt là Thiên Trạch nắm chặt tay nàng.

“Được nhiên!” Thiên Trạch mở miệng khẽ cười đối với Hàn Phi: “Hàn huynh, sau này chúng ta đã là người một nhà. Hồng Liên, ta nhất định sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận. Ta sẽ không để cô ấy chịu đau khổ phiền muộn mà biến cô ấy trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời này!” Nghe xong những lời này Hàn Phi mới mỉm cười gật đầu lui lại.

“Long Thiên Đế đại nhân...” Lúc này, Tiểu Linh cầm tay Tiểu Y cũng đứng ở nơi đó. Ánh mắt hắn hơi mang theo bồn chồn và lo lắng: “Ta không biết phải nói điều gì. Muội muội từ nhỏ đã xa cách ta. Ta mới nhiều năm như vậy mới tìm lại được muội muội mình. Nàng là người thân duy nhất của ta. Ta không hy vọng cuộc sống của nàng trải qua không tốt. Ngài có thể hứa với ta, thay ta chăm sóc cho muội muội ta thật tốt không?”

“Đương nhiên!” Thiên Trạch không ngần ngại gật đầu nói: “Tiểu Y, ta thực sự yêu nàng ấy. Ta sẽ không để cho bất cứ ai tổn thương nàng ấy. Ta nguyện ý yêu thương, chăm sóc bảo vệ nàng đời đời kiếp kiếp.” Nói xong hắn thâm tình nhìn về phía Tiểu Y: “Tiểu Y, ngày hôm nay ta cũng thực hạnh phúc vì có thể thành thân với nàng. Hãy cho ta cơ hội để biến nàng thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên thế gian này!”

Hai má Tiểu Y đỏ hồng, đầu nàng hơi gật nhẹ xuống. Mu bàn tay đưa lên, một bông hoa nở rổ được gắn trên mu bàn tay nàng. Một cảm giác ấm áp và tê dại khi mà Thiên Trạch nắm lấy lòng bàn tay nàng và kéo lại. Nhìn cảnh này, Tiểu Linh chỉ có thể thả ra mọi thứ và hơi thở dài lui về phía sau.

Thiên Địa giáo sứ đưa hai tay mở rộng đối với mọi người nói: “Hiện giờ, tân lang, tân nương đã đến đông đủ. Chúng ta đã có thể bắt đầu nghi lễ thành thân của tân lang và tân nương. Mọi người ở nơi đây có thắc mắc gì hay không?” Dường như theo thói quen mở miệng, Thiên Địa giáo sứ chưa để bất cứ ai hỏi mình gì đã nói: “Nếu không có gì thắc mắc, tôi xin tuyên bố lễ thành thân giữa tân lang và tân nương chính thức bắt đầu.”

“Ngày này ngay tại lễ đường Thiên Địa giáo, ta thay mặt Thiên Địa chứng kiến lễ thành thân giữa ba người con của Thiên Địa Long Ngạo Thiên, Hồng Liên và Tiểu Y trước sự chứng kiến của gia đình, thân nhân, bằng hữu tham gia hôn lễ này.”

“Trước đó, ta xin thay mặt gia đình cũng như thân nhân của tân lang và tân nương cảm ơn tất cả các vị đã đến nơi này chúc phúc cho lễ thành thân của ba người Long Ngạo Thiên, Hồng Liên và Tiểu Y. Cảm ơn các vị đã bớt thời gian chứng kiến hạnh phúc của họ.” Bàn tay Thiên Địa giáo sứ hơi đưa lên và mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Ta cũng thay mặt Thiên Địa cảm ơn các con Long Ngạo Thiên, Hồng Liên và Tiểu Y. Vì các con đã thành thân với nhau vì Thiên Địa đóng góp và duy trì Thiên Địa vận hành. Nữ nhân và nam nhân kết hợp với nhau chính là Thiên Địa mong ước.”

“Hôm nay, ta cũng rất vui mừng vì trở thành người chủ trì cho buổi hôn lễ này!” Thiên Địa giáo sứ mỉm cười có vài phần lấy lòng Thiên Trạch. Đặc biệt trước mặt Thiên Trạch, hắn hoàn toàn có thể lấy thân phận gọi mình là ta và gọi Thiên Trạch là con. Hắn đưa tay về phía Thiên Trạch rồi hỏi: “Long Ngạo Thiên, ta hỏi con.” Bàn tay hắn chìa về phía Hồng Liên và Tiểu Y: “Con có nguyện ý thành thân với Tiểu Y và Hồng Liên, để hai nàng trở thành thê tử của con. Con sẽ cả đời yêu thương chăm sóc, bảo vệ và mang cho họ hạnh phúc, không bao giờ thay đổi cho dù họ có trở nên già nua xấu xí hay đau ốm bệnh tật hoặc trải qua nghèo hèn cũng như giàu có chứ?”

Thiên Trạch nắm chặt tay hai người, hắn tự tin mà mỉm cười gật đầu nói: “Con đồng ý!”

Thiên Địa giáo sứ cũng mìm cười, hắn quay ra nhìn về phía Hồng Liên lại hỏi y như câu hỏi như vậy nhưng cũng có hơi khác một chút: “Hồng Liên, ta hỏi con. Con có nguyện ý thành thân với Long Ngạo Thiên, để người nam nhân này trở thành trượng phu của con. Con sẽ cả đời yêu thương chăm sóc, bảo vệ và mang cho họ hạnh phúc, không bao giờ thay đổi cho dù họ có trở nên già nua xấu xí hay đau ốm bệnh tật hoặc trải qua nghèo hèn cũng như giàu có. Cho dù hắn có cưới thêm thê tử, con cũng sẽ không ganh tị!? Vẫn vì thế mà yêu thương chăm sóc không thay đổi lòng dạ đối với người nam nhân này cả đời?”

“Con đồng ý!” Hông Liên không suy nghĩ nhiều một chút gật đầu đáp. Sau đó Thiên Địa giáo sứ cũng hỏi y câu này đối với Tiểu Y và nhận được một cái gật đầu của Tiểu Y.

“Vậy là các con đã đồng ý...” Thiên Địa giáo sứ nhẹ nhàng cười mở rộng đôi tay: “Nếu như không có ai phản đối mối hôn nhân này, ta thay mặt Thiên Địa cùng toàn bộ sự chứng kiến của mọi người ở nơi này tuyên bố các con chính là phu thê.” Đôi mắt hắn chớp chớp nhìn về phía Thiên Trạch nói: “Long Ngạo Thiên, con có thể hôn thê tử của mình trước mặt mọi người!”

Nụ hôn trước mặt mọi người đối với những người bảo thủ như Nho gia thì nó có phần vô liêm sỉ. Song Thiên Địa giáo lại cho rằng nó thể hiện tình cảm của tân lang đối với tân nương. Đồng thời nó cũng có một ý nghĩa khác, tuyên bố quyền sở hữu của nam nhân hoặc nữ nhân thuộc về đối tượng mà mình hông.

Song lúc này trường hợp có vài phần xấu hổ, Thiên Trạch nhìn về phía Tiểu Y lại nhìn về phía Hồng Liên. Hắn không biết mình lên như thế nào hôn hai người này đây. Trực tiếp hôn ai đây? Thực sự là biện pháp khó giải quyết. Nếu hôn Hồng Liên trước, Tiểu Y hẳn sẽ cảm giác hơi mất mác và ngược lại thì là Hồng Liên. Nhất thời Thiên Trạch rơi vào trường hợp lưỡng nan, lựa chọn tưởng chửng như đơn giản nhưng xem ra khó khăn vô cùng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status