Đấu la đại lục 3: Long vương truyền thuyết

Chương 133: Trước kỳ thi cuối kỳ


Biên soạn: Đức Uy

----------------------------------------------

"Trong tình huống lúc đó, nếu như ngươi có thể không tổn hại đánh giết Tinh Thể Hùng, như vậy, với khả năng của các ngươi, dù phải đối mặt với một đám Thanh Lang, cũng có thể phá vòng vây mà ra. Cổ Nguyệt cùng Tạ Giải cũng không phải hi sinh bản thân mình. Bọn họ hi sinh, tất cả đều bởi vì ngươi."

Vũ Trường Không âm thanh rơi vào tai Đường Vũ Lân có vẻ đặc biệt lạnh lẽo, hắn vạn vạn không nghĩ tới, nguyên bản trận chiến mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, trên thực tế dĩ nhiên là như vậy?

Đúng đấy! Nếu như đây là chiến trường thực sự, liền bởi vì sai lầm của mình, dẫn đến toàn bộ đoàn đội tan vỡ, bè bạn tất cả đều vì mình mà chết. Cái này vẫn được tính là thắng lợi sao?

Vũ Trường Không thản nhiên nói: "Vì lẽ đó, thời gian tới ngươi cần học tập thêm kiến thức về Hồn Thú. Đừng tưởng rằng hiện tại Hồn Thú thưa thớt thì loại học tập này liền vô dụng. Ngược lại, hiểu rõ đặc tính Hồn Thú đối với tương lai các ngươi tu luyện sẽ có nhiều chỗ tốt. Căn cứ nghiên cứu sơ bộ, hồn kỹ của Hồn Sư nhân loại 90% đều xuất phát từ kỹ năng Hồn Thú nắm giữ. Hiểu thêm năng lực Hồn Thú, tương đương với hiểu thêm về địch thủ trong tương lai. Đồng thời, cũng có thể giúp cho các ngươi trong Thăng Linh Đài – nơi chuyên tạo ra những cường giả cao cấp nhất, có thể sinh tồn càng lâu."

"Các ngươi hẳn là đã lĩnh hội qua, trong Thăng Linh Đài kiên trì thời gian càng dài, chỗ tốt đạt được càng lớn. Vì lẽ đó, chặng đường các ngươi phải trải qua còn rất dài.”

Niềm vui Hồn Linh lên cấp mang lại cho Đường Vũ Lân đã không còn sót lại chút gì. Đúng đấy! Bởi vì kiến thức của mình thiếu thốn, mà liên lụy đồng bọn.

Nghĩ đến đây, hắn trong lòng có loại thống khổ khó có thể hình dung. Cổ Nguyệt, Tạ Giải vì mình mà chết!

"Nội dung trưa nay sẽ giảng các ngươi những Hồn Thú đã gặp ngày hôm qua, những điểm khác nhau về tu vi, cấp độ và đặc tính đặc thù” Vũ Trường Không thản nhiên nói.

Đường Vũ Lân đột nhiên cảm thấy trên người lạnh lẽo, theo bản năng hướng về bên cạnh nhìn lại, thấy Cổ Nguyệt nhìn mình gật gật đầu.

Trên cổ một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống, nhất thời cơ linh hắn rùng mình một cái, cả người cũng hoàn toàn tỉnh lại.

"Cảm ơn." Đường Vũ Lân nhẹ giọng hướng về Cổ Nguyệt nói.

"Cảm ơn ta làm gì?” Tạ Giải mặt tí tởn đột nhiên thò đầu sang trêu.

Trải qua hành trình Thăng Linh Đài, sự chăm chú của năm người về mặt học lý thuyết liền tăng lên, đặt ngang với việc tu luyện hồn kỹ. Căn bản cũng chẳng cần Vũ Trường Không thúc giục hay nhắc nhở gì, Trương Dương Tử cũng buông bỏ oán niệm đối với Đường Vũ Lân ba người. Năm người bắt đầu nỗ lực học tập, nỗ lực tu luyện.

Đến buổi tối, Đường Vũ Lân bắt đầu thử nghiệm cùng Vương Kim Tỳ đồng tu, lấy Lam Ngân Thảo làm trung gian gắn kết hai người. Quả nhiên, hiệu quả so với đơn độc tu luyện tốt hơn không ít. Vương Kim Tỳ được chỗ tốt, Đường Vũ Lân cũng có thu hoạch. Hơn nữa nhờ Hồn Linh tiến hóa, tốc độ tu luyện hồn lực của Đường Vũ Lân rõ ràng bay vọt so với trước đó. Tuy vẫn không đuổi kịp mấy vị thiếu niên thiên tài này, nhưng cũng xê xích không nhiều. Bất quá, bởi vì nguyên bản đẳng cấp hồn lực quá thấp, trong một sớm một chiều muốn đuổi kịp cũng không mấy khả thi.

Bận rộn sẽ khiến người ta cảm thấy phong phú, chí ít điều này đúng đối với Đường Vũ Lân.

Học tập, tu luyện. Mỗi cuối tuần được nghỉ, hắn liền đi tới Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, theo Mộ Thần học tập rèn đúc.

Bình thường nhìn qua Mộ Thần vô cùng hiền lành, nhưng khi trở thành lão sư, liền thể hiện ra sự uy nghiêm, thậm chí so với Mang Thiên còn nghiêm khắc hơn. Thường thường sau một ngày học tập Đoán Tạo Thuật, Đường Vũ Lân uể oải còn hơn cả học ở trường. Nhưng hắn cũng có thể cảm nhận rõ ràng, được Mộ Thần dạy dỗ, tay nghề rèn đúc của mình dần dần tăng lên.

Phương pháp hướng dẫn Đoán Tạo Thuật của Mộ Thần cũng không có nhiều khác biệt, cũng chưa bắt đầu hướng dẫn Vũ Lân tiếp cận tri thức của Linh Đoán Tạo, tập trung chủ yếu chỉ điểm nghiêm ngặt những phương diện cơ sở của Đoán Tạo Thuật. Dù chỉ sai khác một chút cũng bắt hắn phải nhiều lần lặp đi lặp lại cho tới khi mười phân vẹn mười.

Hoàn thiện cơ sở! Nhìn qua đối với Đoán Tạo Sư cấp ba Đường Vũ Lân mà nói hẳn là tác dụng không lớn, ban đầu Đường Vũ Lân cũng cảm giác như vậy. Thế nhưng, một tháng qua, sau khi theo Mộ Thần học được bốn hôm, Đường Vũ Lân khiếp sợ phát hiện, tốc độ để hoàn thành Thiên Đoán nhiệm vụ của cấp 3 đã tăng lên một thành.

Không ngừng rèn luyện, hắn bắt đầu dần dần hiểu rõ tầm quan trọng của việc hoàn thiện cơ sở, điểm trọng yếu nhất chính là làm hết sức tránh động tác thừa, tránh lãng phí công sức.

Nói đơn giản, một chuy hạ xuống nếu như rơi vào vừa đúng vị trí, phát huy ra hiệu quả là mười phần, chỉ cần lệch khỏi một chút, hiệu quả của chuy tiếp theo suy yếu mảy may, thoạt nhìn không ảnh hưởng toàn thể quá trình tinh luyện. Nhưng mà một lần Thiên Đoán hạ xuống bao nhiêu chuy đây? Nếu mỗi một chuy đều cực kỳ chuẩn xác, dĩ nhiên là sẽ tăng lên Thiên Đoán hiệu quả, do đó tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Lúc Đường Vũ Lân đem cảm thụ này của mình nói cho Mộ Thần, lần đầu tiên kể từ lúc thu nhận đệ tử, Mộ Thần mới toát ra nụ cười. Đồng thời nói cho hắn biết, điểm khác biệt của Thiên Đoán Tạo chính là với cùng một kim loại, càng chính xác, số lần nện càng ít, phẩm chất càng cao, chứng tỏ năng lực của Thiên Đoán Đoán Tạo Sư càng mạnh.

Hiểu được điều này, Đường Vũ Lân học tập càng thêm chú tâm.

Mỗi tuần tiến vào Thăng Linh Đài một lần cũng đã trở thành mục bắt buộc đối với Linh Ban năm nhất. Đường Vũ Lân năm người ở những lần tiến vào tiếp theo cũng trở nên đặc biệt thận trọng. Khi gặp phải hồn thú càng cẩn thận giao thủ.

Thế nhưng, trong Thăng Linh Đài, không phải cứ cẩn thận là có thể nhất định thu được kết quả tốt đẹp, bởi vì còn cần vận may nữa! Một khi gặp phải đối thủ vượt quá tầm rất dễ dàng gặp phải kết quả thất bại.

Có một lần nọ, Đường Vũ Lân vừa vào Thăng Linh Đài đã gặp phải một con Thiên Niên Hồn Thú tốc độ vô cùng nhanh, dù hết sức phản ứng nhưng cũng bị trọng thương nhanh chóng, không thể không truyền tống đi ra.

Trong nháy mắt vậy mà đã đến cuối học kỳ của năm nhất.

"Vũ lão sư, chúng con cũng phải tiến hành thi cuối kỳ sao?" Đường Vũ Lân kinh ngạc hỏi.

Trong lớp bốn người còn lại cũng đều toát ra vẻ kinh ngạc.

Không nghi ngờ chút nào, đối với bọn họ mà nói, cuộc thi cuối kỳ năm nhất căn bản không có ý nghĩa gì. Cái này cũng không phải tự đại, tuy Linh Ban chỉ mới thành lập 3 tháng, nhưng bọn họ năm người tự mình cũng có thể cảm giác được, so với trước đó tựa như thoát thai hoán cốt.

Cổ Nguyệt hiện tại đã đến cấp 19 đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa, liền có thể bước vào hàng ngũ cấp 20.

Đường Vũ Lân cũng là đến cấp 15 đỉnh phong, khoảng cách đạt cấp 16 không xa lắm. Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, hồn lực từ cấp 11 nhảy lên gần tới cấp 16. Tốc độ này trước khi gia nhập Đông Hải học viện, Đường Vũ Lân căn bản không dám nghĩ đến.

Quan trọng hơn chính là năng lực thực chiến của bọn họ tăng lên. Thăng Linh Đài rèn luyện cũng không uổng phí. Dưới áp lực của Thăng Linh Đài, bọn họ đặc biệt nỗ lực tu luyện. Tất cả mọi người trước sau mới chỉ 10 tuổi! Những đứa bé 10 tuổi như bọn họ có thể đạt năng lực thực chiến như vậy, vốn từ “hiếm gặp” đã không còn đủ để hình dung.

Úc Trẫm viện trưởng đối với Linh Ban đầu tư rất lớn, tất cả thiết bị dạy học đều dùng những thứ tiên tiến nhất, hơn nữa nhờ khoản đầu tư khổng lồ vào Thăng Linh Đài, mới có thể tạo nên những quái vật như vậy xuất hiện.

"Cần tiến hành." Vũ Trường Không lạnh nhạt nói: "Kỳ thi cuối kỳ của các ngươi cần hoàn thành 2 mục. Mục thứ nhất chính là Thăng Linh Đài”

Thăng Linh Đài?

3 tháng, mọi người đã trước sau tiến vào Thăng Linh Đài mười một lần, từ ban đầu mờ mịt đến hiện tại quen thuộc, bọn họ hiện giờ mỗi lần tiến vào, chỉ cần không phải vận may đặc biệt kém, chí ít đều có thể ở bên trong sinh tồn vượt quá một giờ. Thời điểm lâu nhất, còn có thể duy trì hơn ba giờ, kỷ lục này được Tạ Giải nắm giữ.

Theo thời gian trôi đi, bọn họ càng cảm nhận rõ hơn chỗ tốt của Thăng Linh Đài, bất kể là ứng dụng Hồn kỹ hay kỹ xảo thực chiến đều có bước nhảy vọt.

Vì lẽ đó, mỗi tuần tiến vào Thăng Linh Đài, bọn họ đều đặc biệt chờ mong.

"Các ngươi cần ở trong Thăng Linh Đài kiên trì một canh giờ *, coi như qua ải này. Bất quá, ta cần nhắc nhở các ngươi, lần này các ngươi sẽ tiến vào Bạo Động Thăng Linh đài."

* Một canh giờ tương đương khoảng 2 tiếng

Tạ Giải kinh ngạc hỏi: "Lão sư, Bạo Động Thăng Linh Đài, là có ý gì?" Thuyết pháp này hắn cũng xưa nay chưa từng nghe nói, nhưng nghe tựa hồ là một trạng thái đặc thù của Thăng Linh Đài.

Đường Vũ Lân cùng ba người kia cũng đều mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Vũ Trường Không, Thăng Linh Đài bình thường đã đem lại giá trị rất lớn cho thực chiến, vậy thì Bạo Động Thăng Linh Đài...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status