Đấu la đại lục 3: Long vương truyền thuyết

Chương 246: Một cách bán đấu giá không ngờ


Biên soạn: Đức Uy

----------------------------------------------

"Thiên Niên Thanh Cân Đằng gần nhất sẽ được đấu giá sau 3 ngày, bắt đầu lúc 20h00. Có thể có tổng cộng 3 cây Thiên Niên Thanh Cân Đằng." Nhược Lăng xảo tiếu yên nhiên nói.

Vũ Trường Không nhíu mày, "Nếu như ta hiện tại cần gấp một cây thượng phẩm, cần dùng phương thức gì có thể thu được?" Số lần bình thường hắn tới phòng đấu giá cũng không nhiều, lại càng là đã rất lâu chưa quay lại phòng đấu giá này.

Nhược Lăng sau khi do dự một chút liền nói: "Vốn là dựa theo quy tắc của chúng ta, món đồ đấu giá không thể trực tiếp bán ra. Nhưng thân phận ngài cao quý, nếu như ngài hiện tại muốn mua ngay, phải trả giá cao gấp khoảng tầm 20% đổ lại so với giá dự đoán sau cùng, chúng ta sẽ dùng số tiền này thương lượng với người bán và đưa cho ngài câu trả lời chắc chắn."

Vũ Trường Không quay đầu nhìn về phía Đường Vũ Lân, "Ngươi thấy thế nào?"

Đắt hơn 20%? Đường Vũ Lân nhất thời cảm thấy lòng đau như cắt, đây cũng là một con số không hề nhỏ! Hắn vừa liếc nhìn màn ảnh một cái, rõ ràng nhìn thấy, thượng phẩm Thiên Niên Thanh Cân Đằng, định giá tối đa lên tới 5 triệu đồng liên bang, đắt hơn 20% tức là 6 triệu đồng lận đó!

Những năm này hắn tuy rằng tích góp không ít tiền, nhưng mà mỗi một đồng đều phải đổi bằng không biết bao nhiêu lần gõ búa mới có được, nếu tiết kiệm được thì vẫn nên tiết kiệm!

"Vũ lão sư, chờ hai ba ngày nữa cũng không sao chứ?" Đường Vũ Lân sau khi do dự một chút liền nói.

Vũ Trường Không trong mắt chứa đầy thâm ý liếc nhìn hắn, gật đầu, nói: "Được. Cho chúng ta hai vé tham dự buổi đấu giá, sau ba ngày nữa chúng ta sẽ đến đây đấu giá."

"Được rồi, ngài chờ một lát, ta sẽ đi xử lý ngay." Nhược Lăng mỉm cười đáp ứng một tiếng, đứng dậy đi tới. Thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, nàng đã hiểu ra, người đàn ông này mình không thể chân chính tiếp cận, nhân gia người ta căn bản là không đem mình đặt ở trong mắt.

Cầm vé tham dự buổi đấu giá, Đường Vũ Lân cùng Vũ Trường Không trở về khách sạn. Toàn bộ quá trình, Vũ Trường Không đối với việc hắn muốn thông qua đấu giá để thu được Thiên Niên Thanh Cân Đằng lại không có bất kỳ bình luận nào. Toàn bộ đều để hắn làm chủ.

Đường Vũ Lân trong lòng kỳ thực cũng có chút thấp thỏm, một tuần nữa là tới ngày thi vào Sử Lai Khắc học viện rồi. Ba ngày nữa mới thu được Thiên Niên Thanh Cân Đằng, chỉ còn có 4 ngày để đột phá phong ấn. Tình trạng cơ thể mình so với lúc trước tốt hơn nhiều, thời gian để đột phá chắc cũng nhanh hơn trước.

Có phán đoán như vậy, tâm tình của hắn cũng ôn hòa lại mấy phần.

Sau đó ba ngày, Đường Vũ Lân vẫn lưu lại trong phòng tu luyện, mặc dù mới tới Sử Lai Khắc Thành, hắn lại không đi qua ngoài lấy một lần. Tạ Giải nhìn hắn như vậy, tự nhiên cũng không tự đi ra ngoài. Dù hắn cũng không cho rằng ra trận mới mài gươm sẽ mang lại tác dụng gì.

Sau ba ngày, Đường Vũ Lân cùng Vũ Trường Không lần thứ hai đi tới sàn đấu giá.

Bọn họ trực tiếp được mời đến phòng khách quý, trường đấu giá chỉ có hai loại người có được địa vị này, một loại tự nhiên là có tài lực, một loại khác chính là có thực lực. Không thể nghi ngờ, Vũ Trường Không thuộc về loại sau.

Quy mô của buổi đấu giá rõ ràng so với Đông Hải Thành lớn hơn nhiều, mỗi một món đồ đấu giá được đưa lên đều là vật quý hiếm, bầu không khí của buổi đấu giá rất nhanh liền sôi động lên.

"Món đồ đấu giá thứ 11, thượng phẩm Thiên Niên Thanh Cân Đằng. Giá khởi điểm, 3 triệu liên bang kim hồn tệ. Mỗi lần tăng giá không ít hơn 10 vạn đồng liên bang. Đấu giá bắt đầu."

Rốt cục đến rồi.

Đường Vũ Lân theo bản năng nắm chặt nắm đấm, đối với hắn mà nói, món linh vật này cực kì trọng yếu.

Vũ Trường Không trực tiếp đem thẻ số đưa vào trong tay hắn, chính mình ngồi ở bên cạnh, ra vẻ việc này không liên quan gì đến mình.

Thời điểm chỉ điểm tu luyện, hắn đối với Đường Vũ Lân luôn luôn là tận hết sức lực, nhưng ở phương diện kinh tế, xưa nay hắn đều tính toán cùng Vũ Lân vô cùng sòng phẳng. Đối với điểm này, Đường Vũ Lân trái lại càng thêm ưa thích, hắn không muốn dựa dẫm người khác quá nhiều.

"3 triệu đồng liên bang." Đường Vũ Lân giơ thẻ số trong tay lên, không chút do dự ra giá.

"310 vạn đồng liên bang." Rốt cục cũng có người cạnh tranh.

Thiên Niên Thanh Cân Đằng sở dĩ bán đắt đến như thế cũng là bởi vì bản thân nó không có bất kỳ tác dụng phụ nào, có thể tăng cường thể chất, cường độ gân cốt. Đối với các gia tộc lớn mà nói, nó đều là nhu yếu phẩm dùng để bồi dưỡng con cháu trẻ tuổi không thể tốt hơn. Vì lẽ đó, Thiên Niên Thanh Cân Đằng xưa nay cũng không thiếu thị trường tiêu thụ.

"350 vạn đồng liên bang."

"380 vạn đồng liên bang."

Giá tiền không ngừng tăng lên. Đường Vũ Lân vừa nâng thẻ, trong lòng bàn tay đã bắt đầu chảy mồ hôi. Bởi vì hắn phát hiện, dựa theo tốc độ nâng giá hiện tại, tựa hồ là sẽ vượt quá định giá 5 triệu!

Hắn đã bắt đầu hối hận rồi, nếu sớm biết như vậy, ngày đó chi bằng dùng 6 triệu trực tiếp mua luôn.

Hắn rất ít khi tham gia đấu giá, vì lẽ đó cũng không biết, sàn đấu giá đưa ra định giá bình thường đều là giá cả ước chừng có thể thu lại được lợi nhuận mong muốn.

Nếu như không phải món đồ đấu giá đứng đầu, bình thường cũng đều có thể chốt giá ở mức định lượng. Mà món đồ đấu giá hàng đầu, đại đa số đều vượt quá định giá này, có lúc, thậm chí còn vượt quá định giá rất nhiều.

Vì lẽ đó, ngày đó Nhược Lăng đưa ra đề nghị tăng 20% giá bán Thanh Cân Đằng cho bọn họ, đã là nể mặt thân phận của Vũ Trường Không. Nói như vậy, Thiên Niên Thanh Cân Đằng, loại linh vật này đều là cung không đủ cầu.

Đường Vũ Lân làm sao biết được tình huống như thế, nhất thời tạo thành tình hình trước mắt.

Vũ Trường Không đương nhiên là biết có thể sẽ phát sinh tình huống như thế, nhưng hắn cũng không hề nhắc nhở Đường Vũ Lân. Dưới cái nhìn của hắn, bất luận chuyện gì, phải chính mình tự mình trải nghiệm, mới có thể sâu sắc lĩnh ngộ, ký ức cũng sẽ khắc sâu hơn.

"540 vạn đồng liên bang." Thời điểm giơ bảng số lên, Đường Vũ Lân đã có chút khóc không ra nước mắt.

"570 vạn đồng liên bang." Rất nhanh sẽ có người ra giá tiền cao hơn.

Đường Vũ Lân hiện tại ngay cả cơ hội hối hận đều không có, hắn tuy rằng keo kiệt, nhưng đối với việc đột phá phong ấn của mình vẫn rất là coi trọng. Không thể nghi ngờ, Thiên Niên Thanh Cân Đằng thượng phẩm tỷ lệ thành công là cao nhất, thời điểm hắn nhìn danh sách đấu giá ngày đó đã phát hiện, thượng phẩm chỉ có một cây mà thôi. Nói cách khác, hắn hiện tại coi như là đã hối hận rồi, nhưng cả cơ hội để mua đắt hơn 20% cũng không thể xuất hiện lần hai.

Bởi vậy, hắn cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục đấu giá.

"620 vạn đồng liên bang." Giá cả đột phá 600 vạn, sắc mặt Đường Vũ Lân đã trở nên hết sức khó coi. Chính mình đúng là quá ngu xuẩn! Tại sao ngày đó không đồng ý? Không chỉ có thể thử đột phá sớm ba ngày, còn có thể đỡ bớt được nhiều tiền!

"630 vạn đồng liên bang." Hắn không thể không đuổi theo giá này.

"650 vạn đồng liên bang..."

"680 vạn đồng liên bang..."

"730 vạn đồng liên bang!" Đường Vũ Lân hầu như là nghiến răng nghiến lợi lại một lần nữa giơ thẻ số.

Rốt cục, lần này, toàn trường yên tĩnh lại, không có ai tiếp tục ra giá.

"730 vạn lần thứ nhất, 730 vạn lần thứ hai, 730 vạn lần thứ ba, đùng! Thành giao."

Nương theo tiếng chuy vang lên, Đường Vũ Lân cả người hầu như là xụi lơ ở trên ghế, 130 vạn, chính mình đã ném đi 130 vạn rồi! Lòng ta sao nhói đau người ơi!

Vũ Trường Không nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngày ấy, thứ ta đưa cho bọn họ xem chính là chứng minh Đấu Khải Sư thân phận. Nói như vậy, món đồ đấu giá đứng đầu nhất định sẽ vượt quá định giá. Giá ngày hôm nay ngươi đấu giá được là chuyện bình thường. Hiểu chưa?"

Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Đã hiểu ạ, nhưng mà đánh đổi thật là thê thảm!"

"Đi thôi." Vũ Trường Không cả một chút ý tứ an ủi đều không có. Tự mình lựa chọn, vậy tự mình phải gánh chịu hậu quả, vĩnh viễn không được oán trời trách đất. Câu nói này hắn không nói qua với Đường Vũ Lân, nhưng vẫn luôn dùng hành động để giáo dục hắn.

Thời điểm trả tiền, Đường Vũ Lân đau lòng có chút không dám nhìn. Ba năm qua, hắn tổng cộng cũng tích góp được hơn 14 triệu đồng liên bang. Đây cũng chính là toàn bộ thu nhập của Đoán Tạo Sư cấp 4 như hắn.

Nếu như không phải hắn đối với trùng kích Linh Đoán Tạo khá tự tin rằng sẽ không lãng phí quá nhiều kim loại hiếm, chỉ sợ hắn còn thống khổ hơn. Chút tiền còn lại này của hắn, căn bản là không mua được bao nhiêu kim loại hiếm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status