Đỉnh cấp lưu manh

Chương 569: Tao không bao giờ nhắc lại lần thứ hai

"Alice, làm ơn nói gì được không? Cậu cứ như vậy, tớ đau lòng chịu không nổi mất." Lucy đi theo bạn mình, một bên hướng Marsh bên cạnh nháy mắt ra dấu, ý bảo nàng cũng tới khuyên nhủ hỗ trợ mình.

"Đúng vậy, Alice, nam nhân kia có cái gì tốt cơ chứ, không hề để tâm đến cậu chút nào, bỏ phứt hắn cho rồi." Marsh tác phong ngắn gọn lại trực tiếp nói.

Alice vẫn như trước đi thẳng chẳng nói chẳng rằng, tựa hồ lời nói của hai đồng bạn nàng đều không có nghe thấy. Vốn khó khăn lắm mới ở Hàn Quốc gặp được hắn, chính là ông trời sắp đặt vận mệnh an bài, nhưng không ngờ loại an bài này lại chỉ có chút thời gian ngắn ngủi như vậy, ngắn đến nỗi nàng chẳng kịp làm được gì.

"Alice, đừng đi nhanh như vậy.cẩn thận xe.!" một chiếc xe thùng màu đen ầm ầm lao đến trước mặt, Lucy sợ tới mức lao về phía trước mạnh mẽ kéo tay Alice lại. (thế này thì đúng hơn là chỉ kéo lấy tay Alice)

May mắn chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, thời điểm chiếc xe thùng phóng nhanh đến cách mấy người còn một hai mét, đã mạnh mẽ dừng lại. Tiếng phanh lại chói tai cơ hồ như muốn chọc thủng màng tai người khác.

Lucy tức giận bất bình đang chuẩn bị bước tới mắng to vào mặt tài xế lái chiếc xe thùng, không đợi nàng đến gần, cánh cửa xe thùng liền đã mở ra, bốn năm thanh niên nhanh chóng nhảy xuống. Trừ bỏ một thanh niên mặc đồ tây đeo caravat có dáng vẻ là người thành đạt trong đó ra, mấy người khác đều là bộ dáng thô bỉ, rõ ràng là tới với ý đồ không tốt.

"Ba vị tiểu thư, mời đi theo chúng tôi một chuyến." thanh niên mặc bộ đồ tây tựa như một thân sĩ vô cùng tiêu chuẩn, chỉ là ý tứ trong lời nói ra lại làm cho người ta không thoải mái chút nào.

"Các anh là ai? Muốn làm cái gì?" thấy tất cả mấy nam nhân đối phương bộ dáng đều không giống người tốt, Lucy cố nén phẫn giận trong lòng lại mà hỏi.

"Đi rồi mấy cô sẽ biết." một thanh niên cằm để một dúm râu đứng ở bên cạnh thanh niên mặc đồ tây không chút kiêng kị đánh giá các bộ vị nổi bật trên thân thể Lucy, trong mắt không che dấu chút nào lộ ra dục vọng trắng trợn.

"Chúng tôi không muốn đi, mời các anh đi cho!" Lucy xoay nghiêng người đi, tránh khỏi cái ánh mắt làm nàng khó chịu từ đối phương.

"Hắc hắc." thanh niên kia không đáp lời, vẫn cứ dùng cái loại trần trụi ánh mắt này nhìn chăm chú vào Lucy.

Lucy nhanh tay lấy ra điện thoại cầm tay, nàng thấy được những người dân chung quanh đều đứng tránh ra xa, hiển nhiên là cũng không có ai dự định tiến lên hỗ trợ.

"Các anh mà còn không đi, tôi sẽ gọi cảnh sát." ngoài miệng tuy rằng cường ngạnh, bất quá trong mắt vẫn như cũ có thể nhìn ra một tia hoảng sợ.

"Lên!" thanh niên mặc đồ tây đã có chút mất kiên nhẫn, hai tay vung lên. (=. = sao lại phải cần 2 tay nhỉ cứ như phim hành động í, chắc thằng này đứng ở giữa!)

Mấy tên thanh niên phía sau nhất thời đồng loạt xông tới, cũng bất chấp hiện tại đang là giữa nơi công cộng, lao thẳng về phía ba cô gái Alice. Nhóm nữ hoàn toàn không ngờ tới đối phương sẽ đột nhiên tập kích, bởi vì khoảng cách quá gần, căn bản không kịp né ra, tiếng kêu cứu còn chưa kịp ở trong cổ họng đi ra thì đã bị bịt kín miệng, liền đó bị túm lôi vào trong thùng xe.

Đám người xem đứng phía xa tựa hồ đều như không có nhìn thấy hết thảy chuyện này, tùy ý để mặc chiếc xe thùng kia phóng nhanh rời đi.

Ước chừng qua nửa giờ, chiếc xe thùng đã ra khỏi nội thành, dừng lại trước một tòa nhà sáu tầng thoạt nhìn trông giống một cái nhà xưởng thi công, ba nàng Alice cũng bị buộc xuống xe.

Bất quá so với trước khi bị bắt lên xe đã có điểm khác nhau, các nàng mỗi người đều bị bịt mắt, ngay cả trong miệng cũng đã bị nhét thêm miếng vải.

Gian nhà xưởng này rõ ràng vẫn còn đang được sử dụng, có thể biết được từ tiếng máy móc động cơ hoạt động bên trong thỉnh thoảng lại truyền ra.

Nhưng mấy tên thanh niên này hoàn toàn không đem điểm này để vào mắt, dắt ba người Alice còn đang giãy dụa đi vào trong xưởng. Công nhân trong xưởng cũng trơ trơ ra, đối tất thảy việc này làm ngơ như không thấy.

Rất nhanh, mấy người đã đem ba cô gái Alice đưa vào trong một gian văn phòng tầng hai, lúc này mới bỏ tấm vải bịt mắt cùng miệng của ba nàng ra.

Ba cô gái được bỏ tấm vải bịt mắt ra, bởi vì thời gian bị bịt mắt đã khá lâu, thị lực nhất thời chưa có khôi phục lại, chỉ có thể miễn cưỡng đánh giá hòan cảnh chung quanh.

"Kim tiên sinh, ba con nhỏ tây này thật sự quá đẹp, tôi nhịn không nổi mất." thanh niên để râu ánh mắt bắn phá qua lại ở trên thân thể nhóm Alice, cuối cùng dừng ở trên người Alice, biểu tình trên mặt dường như là sắp không nhịn nổi rồi, chỉ thiếu nước lập tức cởi quần áo nhảy tới mà thôi.

"Chờ ông chủ hưởng thụ qua đã, sẽ đến phiên của mày." thanh niên mặc đồ tây thản nhiên nói chuyện, trong mắt để lộ ra một tia chán ghét, "Bất quá trước lúc đó, bọn ngươi ai cũng không được đụng vào mấy con nhỏ này, cho dù sờ một chút cũng không được, bằng không với tính cách của ông chủ thì các ngươi biết rõ rồi đấy."

"Dạ dạ." thanh niên để râu trả lời lấy lệ, miệng vẫn còn có chút cợt nhả, "Lần nào cũng đều là ông chủ hưởng thụ trước, bọn mình thì chỉ được xài đồ hắn."

"Câm miệng!" thanh niên mặc đồ tây lỗ tai thực thính, thanh niên để râu còn đang nói chưa dứt lời, hắn liền lớn tiếng cắt ngang, hai mắt cũng bắn ra tia dữ tợn.

Mặc dù đối phương đứng ở trước mặt mình còn chưa cao đến cằm của bản thân, nhưng thanh niên để râu vẫn bị tiếng thét dữ tợn này dọa cứng người.

Qua một lúc, ba cô gái Alice đã khôi phục thị lực, Lucy rón rén bước lên, vô tình cố ý chắn ở trước người Alice cùng mỹ nữ da trắng Marsh: "Các anh rốt cuộc là ai, bắt chúng tôi tới nơi này là có ý gì?"

Bởi vì vừa rồi hai người thanh niên mặc đồ tây dùng tiếng Hàn nói chuyện với nhau, cho nên bọn họ cũng không biết đối phương sẽ định làm gì với mình.

"Yên tâm, chờ ông chủ bọn tôi đến đây, các cô liền sẽ rõ ràng tất cả. Nói cho cùng, chỉ tại các cô xui xẻo, quen biết với kẻ có thù oán với ông chủ bọn tôi mà thôi." thanh niên mặc đồ tây đẩy thanh niên để râu qua một bên, ánh mắt nhìn chăm chú vào ba người Alice, tuy rằng trong mắt cũng lộ ra thần sắc ham muốn, nhưng cũng không trắng trợn giống như thanh niên để râu.

"Người chúng ta quen biết sao?" Lucy có chút do dự hỏi.

"Đúng vậy, vừa rồi các cô không phải mới chia tay với hắn sao?" thanh niên mặc đồ tây nhắc nhở nói.

"Vừa rồi.anh đang nói là Jack?" Lucy giật mình.

"Tôi không biết hắn tên là gì, bất quá đã đắc tội với ông chủ của bọn tôi, hắn khẳng định là chết chắc rồi." nói đến đây, trong mắt thanh niên mặc đồ tây lóe lên một tia sắc lạnh.

"Không, cầu xin các anh, đừng làm thương tổn Jack." Alice nghe được có người định làm hại bạn trai của mình, lập tức lên tiếng cầu xin.

"Nga, nhìn dáng vẻ của cô tựa hồ rất thân thiết với nó a" thanh niên mặc đồ tây ánh mắt chợt lóe, yên lặng nhìn Alice.

"Tôi là bạn gái của anh ấy." Lucy bên cạnh vừa muốn mở miệng ngăn cản, nhưng Alice đã vội nói ra. Cái cô nàng này, thật thà ngốc ngếch muốn chết mà, Lucy ở trong lòng chỉ hận không thể kéo Alice ra mắng như tát nước vào mặt.

"Bạn gái? Ha ha." thanh niên mặc đồ tây cười to ha hả, lần này thật là trúng lớn rồi, ban đầu chỉ nghĩ là bạn bè kẻ thù của ông chủ, nhiều nhất cũng chỉ là quan hệ thân mật hơn một chút mà thôi, không thể tưởng tượng được dĩ nhiên lại là bạn gái, cái này thật sự là kinh hỉ ngoài dự kiến mà.

"Anh cười cái gì, nhanh thả chúng tôi ra, bằng không một hồi cảnh sát đến đây, các anh muốn chạy cũng trốn không được." Lucy vẫn ra vẻ trấn định, đáng tiếc nàng đã quên nơi đây là đang ở Hàn Quốc chứ không phải là ở quốc gia của mình.

"Thả các em?" rốt cục cũng đợi được đến cơ hội nói chuyện, thanh niên để râu xấu xa cười hắc hắc, "Sẽ thả mà, chờ ông chủ bọn anh hưởng qua tư vị của các em xong, bọn anh đương nhiên sẽ thả cho các em rời đi rồi, bất quá trước đó, để trả công bọn anh thả các em đi, các em phải làm cho tất cả bọn anh vừa lòng mới được đó." nói xong lời cuối cùng, lại là một trận tiếng cười dâm đãng, kéo theo vài thanh niên thô bỉ bên cạnh phụ họa theo.

"Khụ." một tiếng ho nhẹ, từ bên ngoài cửa truyền vào, sau đó là ba tiếng cốc cốc cốc gõ cửa.

"Ông chủ đến đấy à?" thanh niên mặc đồ tây sửng sốt, chạy nhanh ra mở cửa, nghĩ rằng lần này ông chủ tới thật nhanh a.

Bất quá mở cửa ra xong, thanh niên mặc đồ tây sắc mặt nhất thời biến đổi, lùi lại phía sau mấy bước, mặt lúc này đã trầm lại, bởi vì người ngoài cửa hắn cũng không quen: "Mày là ai?"

"May quá tới kịp." Thanh niên cao lớn tóc nhuộm màu lam đi vào, nhìn thấy ba người Alice vẫn yên ổn không có việc gì ở trong căn phòng, cũng không để ý đến câu hỏi của thanh niên mặc đồ tây, vẫn tùy ý lắc lắc cái đầu tóc dài đến tận bả vai, bộ dáng trôn rất nhàn nhã.

"Mày làm sao vào được đây!" thanh niên để râu vốn là đang ở phía sau đẩy thủ hạ bên người ra, tiến lên nhìn thanh niên tóc lam, mắt lộ ra hung quang.

"Đi vào." Ulster* vẻ mặt biểu tình tất nhiên nói, trên thực tế, hắn cũng không có tới chậm đến nửa giây, hắn vẫn đều luôn đi theo phía sau xe thùng, chỉ là muốn đợi một chút xem đối phương chuẩn bị đem ba cô gái Alice đưa tới cái địa phương gì, một lưới bắt gọn hết mà thôi.

(*Ulster = A Nhĩ Tư Đặc mấy chương trước chưa biết tên tiếng anh của nó, h mới biết qua)

"Tao đương nhiên biết là mày đi vào, tao nói là nói bên ngoài." thanh niên để râu có chút hổn hển. (tức giận nói không nên lời ý mà)

"Mày định nói mấy thằng bên ngoài hả? Bọn nó cũng không có nhìn thấy tao đi vào." Ulster nghiêm trang nói, trước mặt cái tên để một nhúm râu quái dị này tuy rằng bộ dáng cao lớn không hơn kém hắn bao nhiêu, nhưng dù sao cũng vẫn là người bình thường, hắn dùng một cây ngón tay là cũng đủ đối phó rồi.

"Không có khả năng, tao rõ ràng." thanh niên để râu tựa hồ định đi ra ngoài xem cho rõ, nhưng bước chân vừa mới động, Ulster liền đã chắn trước cửa, thân hình cao lớn cơ hồ chiếm hai phần ba cái cửa luôn: "Tao không thích nói nhảm, thả bọn họ, tao có thể tha chúng mày một mạng."

"Tao thấy mày là đang chán sống rồi mà." thanh niên để râu giận dữ, vẻ mặt dữ tợn, cái thằng củ chym này không ngờ dám dùng ngữ khí kiêu ngạo như vậy cùng hắn nói chuyện a, dùng tay rút ra súng lục nhét ở thắt lưng, đem họng súng nhắm ngay Ulster.

Cử động này lập tức làm ba người Alice vừa bởi vì có cứu tinh xuất hiện đã có chút an tâm giờ lại sợ hãi, Lucy bình tĩnh nhất, kéo hai người Alice cùng Marsh lập tức ngồi xuống một bên.

"Tao không bao giờ nhắc lại lần thứ hai." (chỉ nhắc lại lần thứ 5 thôi) Ulster thản nhiên nhìn thoáng qua khẩu súng trong tay đối phương, ánh mắt đã trở nên lạnh lẽo. Hắn đã chấp hành vô số nhiệm vụ, các lọai nhiệm vụ đếm không xuể, người có súng hắn không phải chưa từng đụng độ qua, thậm chí có thể nói là đại đa số nhiệm vụ đều có liên quan tới những người dùng súng, có đôi khi còn phải đối mặt với mấy thằng cầm hỏa tiễn vác vai. Súng lục với hắn mà nói, đã có thể xem như mưa bụi, cùng lắm thì cũng chỉ để gãi ngứa mà thôi.

"Lời của tao nói cũng không bao giờ nhắc lại." thanh niên để râu thực sự đã hoàn toàn phát hỏa, ở trên địa bàn của mình, cư nhiên còn có thằng dám nói như vậy với hắn, điều này làm hắn vô cùng khó chịu. Hơn nữa bên cạnh còn có Kim tiên sinh do ông chủ phía sau màn phái đến, nếu ngay cả cái việc nhỏ này cũng giải quyết không được, thì bản thân về sau nói không chừng đừng mơ có thể từ ông chủ phía sau màn xin được tiền để phát triển bang phái nữa.

"Mày đi chết đi!" thanh niên để râu hung tợn nâng lên khẩu súng lục đã gắn ống hãm thanh, bóp cò súng.bủm!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 16 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status