Đoạt hôn 101 lần

Chương 460


Edit: Ngọc Hân

Tiếng thắng xe phát ra nghe chói tai.

Inh ỏi khiến lỗ tai Cố Lan San hơi đau.

Người giúp việc trong nhà nghe thấy tiếng phanh xe như vậy vội vàng chạy ra, thấy Thịnh Thế và Cố Lan San cùng nhau về mọi người nhìn đồng hồ mới chỉ hơn sáu giờ rưỡi thì hơi kinh ngạc. Cũng may bọn họ đều là người tinh ý, bà quản gia cười mở cửa phòng nói: “Cậu Thịnh, cô San, hôm nay về sớm quá.”

Cố Lan San đi theo sau lưng Thịnh Thế, hai người không nói gì bước vào phòng.

Người giúp việc mơ hồ cảm thấy không khí giữa Thịnh Thế và Cố Lan San có gì đó không bình thường, tất cả mọi người nhanh chóng tránh ra chia việc để làm, trong phòng khách lập tức không còn ai nữa.

Thịnh Thế đi tới trước máy lọc nước rót hai ly nước ấm cầm trong tay, quay lại trước mặt Cố Lan San đưa một ly trong tay cho Cố Lan San, giọng điệu rất mềm mỏng thậm chí còn thoáng hiện nụ cười nhàn nhạt: “Uống nước.”

Cố Lan San luống cuống tay chân đứng trước mặt Thịnh Thế tay nắm chật quần, không lên tiếng cũng không di chuyển.

Thịnh Thế nâng tay trước mặt cô tầm 3 phút mới lên tiếng hỏi: “Không uống?”

Cố Lan San vẫn không lên tiếng, cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn vào mắt anh.

Ngược lại Thịnh Thế rất tự nhiên tay phải giơ ly nước lên uống một hơi cạn sạch, sau đó đặt hai chiếc ly lên trên bàn.

Lúc chiếc ly chạm vào bàn đá cẩm thạch phát ra tiếng vang khiến đáy lòng Cố Lan San run lên một cái.

Thịnh Thế ôm hai tay trước ngực đứng trước mặt Cố Lan San, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, nhìn một lúc lâu điện thoại của anh liền vang lên, anh móc điện thoại từ trong túi ra liếc mắt nhìn màn hình hiển thị tên người gọi tới, dừng lại một lát anh mới nghe máy.

Bên trong phòng rất yên tĩnh, giọng trong điện thoại không lớn nhưng Cố Lan San đứng đối diện Thịnh Thế vẫn nghe thấy rõ ràng.

Là điện thoại của ông nội Thịnh Thế gọi tới.

“Nhị Thập, bây giờ con dẫn Cố Lan San tới nhà cũ một chuyến!”

Chỉ một câu nói đơn giản điện thoại liền “Tút tút” bị cúp máy.

Thịnh Thế hạ mí mắt nhìn điện thoại di động trong chốc lát, sau đó để điện thoại vào lại trong túi, lúc này mới ngước mắt lên nhìn Cố Lan San, ánh mắt nhấp nháy liên tục, mở miệng nói: “Sở Sở, chờ lúc tôi trở về tôi hi vọng cô có thể giải thích một cách hợp lý cho tôi.”

Thịnh Thế nói xong câu đó liền cầm chìa khóa trên bàn, không quay đầu lại rời khỏi phòng.

Cố Lan San đứng tại chỗ cả người cứng ngắc không nhúc nhích, một lát sau cô nghe tiếng xe lái ra khỏi sân, nghĩ: Ông nội Thịnh Thế nói bảo anh dẫn cô cùng nhau trở về nhà cũ, anh lại bỏ mình cô ở nhà, đi một mình à?

Thịnh Thế nhìn biệt thự càng lúc càng xa trong kính chiếu hậu, cười lạnh nghĩ: Ông nội bảo anh dẫn Sở Sở cùng nhau trở về nhà cũ, đùa gì thế, để bọn họ tấn công tập thể mình cô sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status