Dược thần

Chương 207: Lĩnh đội sao lại là một tiểu hài tử?


Nhưng nếu là vì tranh giành khí phách mà không xem được Linh Dược sư đại hội lần này, vậy thì thật sự là được không bù mất rồi.

Trên toàn bộ quảng trường, khắp nơi đều là thanh âm nghị luận của mọi người, cãi lộn như mấy người lúc trước cũng là bình thường, còn có mấy người muốn nháo sự đều bị đám thành vệ quân đứng nhìn bên cạnh bắt lấy.

Không cần biết ngươi có thân phận gì, mặc kệ ngươi cầu khẩn thế nào, chỉ cần dám nháo sự, tất cả đều có chung một đãi ngộ duy nhất, trực tiếp bị ném ra khỏi hội trường.

Rất nhanh, đám đệ nhất Linh Dược sư của Tây Bắc chư quốc kia đều nhao nhao an vị trên đài khách quý, toàn bộ trọng tài đài, chỉ có mười cái cái bàn, ngoại trừ đệ nhất Linh Dược sư của Ngũ đại cường quốcra, còn có mấy linh dược tông sư cấp bậc cũng đạt tới ngũ giai cấp thấp của các vương quốc có thực lực hùng hậu cũng ngồi trên bàn trọng tài.

Linh Dược tông sư ngũ giai cấp thấp, ở ngũ đại cường quốc như Áo Lan Đa vương quốc chỉ có thể ở vào tuyến hai, nhưng ở các vương quốc khác, đó lạ là tồn tại đệ nhất nhân.

Sau khi những người này ngồi vào chỗ của mình không bao lâu, đám người bên ngoài đột nhiên truyền đến một hồi thanh âm huyên náo.

Ngay khi không ít người nghi hoặc trong lòng thì đám thành vệ quân giữ gìn trật tự ở xa xa nhao nhao mở ra một con đường, một đội đoàn xe khí thế rộng rãi, vô cùng to lớn từ bên ngoài nhanh chóng chạy đến, mà tiêu chí trên xe ngựa đúng là tiêu chí của vương thất Đông Thăng vương quốc.

Một lão giả chòm râu pha tạp trắng đen đi xuống từ trên xe ngựa, vài tên hộ vệ cung đình ánh mắt hữu thần, khí thế cường đại lúc này liền đi ra nghênh đón, bảo hộ ở cạnh thân lão giả, lại bị lão giả kia đẩy sang một bên.

- Bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Trông thấy lão giả kia, mấy vạn dân chúng ở đây vô luận địa vị cao thấp, nghèo hèn phú quý, là quý tộc hay là bình dân, tất cả đều quỳ xuống cao giọng hô lên.

Mà những người ngồi trên đài khách quý, tỷ như bọn người Lỗ Đạo Phu đại sư, Đế Lâm đều đứng người lên, gật đầu hành lễ.

Lão giả kia đúng là quốc vương hiện giờ của Đông Thăng vương quốc -- Tra Lí bệ hạ!

Tra Lí vẻ mặt tươi cười đi tới đài hồi nghị đằng sau đài tỷ thí, ý bảo mọi người miễn lễ bình thân, sau đó thân thiết nhiệt tình chào hỏi với chư vị Linh Dược đại sư.

- Hiện giờ, ta tuyên bố --

Tra Lí hô lớn, thanh âm sau khi trải qua sự khuếch đại âm thanh của thoại đồng, lập tức truyền khắp mọi ngóc ngách trong quảng trường.

- Tây Bắc chư quốc, Linh Dược sư đại hội lần thứ 29, hiện giờ, chính thức bắt đầu!

Xoạt!!!

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt đinh tai nhức óc trùng thiên vang lên trên quảng trường, thật lâu không dứt.

- Hiện giờ, xin mời đoàn Linh Dược sư đại biểu dự thi lên đài!

Theo thoại âm của Tra Lí rơi xuống, các đội Linh Dược sư đến từ cách quốc gia lập tức chậm rãi đi ra từ trong khu nghỉ ngơi cạnh Linh Dược sư công hội.

Xoạt!

Nhìn đám Linh Dược sư đi đến từ khu tuyển thu, tất cả mọi người ở đây đều đứng lên, nhón châm, duỗi dài cổ, hận không thể chạy đến trước mặt đám tuyển thủ để xem xét cẩn thận.

Tra Lí bệ hạ tuy rằng tràn ngập uy nghiêm, bọn Tây Nhĩ Đốn đại sư tuy rằng nổi danh, nhưng dù sao thì những tuyển thủ trẻ tuổi này mới chính là nhân vật chính của Linh Dược sư đại hội lần này ah.

Đám Linh Dược sư trẻ tuổi này có thể được tuyển ra từ trong quốc gia của minh, hơn nữa còn được tham gia vào Linh Dược sư đại hội bốn năm mới có một lần do Tây Bắc chư quốc tổ chức, đây đều là những nhân vật thiên tài cả, những người này, nói không chừng có người sẽ là Tây Nhĩ Đốn tương lai, Lỗ Đạo Phu tương lai.

Các vương quốc như Uy Tư vương quốc, Đông Thăng vương quốc, Áo Lan Đa vương quốc với tư cách là ngũ đại cường quốc của Tây Bắc chư quốc, tuyển thủ của những quốc gia này tự nhiên phải đi hàng đầu rồi.

- Nhìn kia, đó là bát vương tử điện hạ của Uy Tư vương quốc, chính là người đoạt giải quán quân Linh Dược sư đại hội lần trước.

- Bát vương tử điện hạ bốn năm trước lúc tham gia vào Linh Dược sư đại hội tổ chức ở Uy Tư vương quốc, chính là lấy hai mươi mốt tuổi, thực lực Linh Dược sư tam giai cao cấp để lực áp quần hùng, cuối cùng đoạt giải quán quân, chậc chậc, giờ đã bốn năm qua đi, chắc hẳn Bát vương tử điện hạ đã có thành tựu cao hơn về mặt Linh Dược rồi.

- Đúng vậy a, Linh Dược sư đại hội lần trước, ta cũng may mắn được tham gia, Linh Dược sư của các nước khác tuy rằng cũng mạnh, cũng có mấy người đạt đến cảnh giới Linh Dược sư cao cấp, nhưng là cuối cùng vẫn là kỹ thua một bậc ah.

- Đó là khẳng định, các ngươi cũng không nhìn một chút sư phủ của Bát vương tử điện hạ Uy Tư vương quốc là ai, có Tây Nhĩ Đốn đại sư dạy bảo hắn, chỉ sợ Tư Lí Lan Tạp kia đã là đệ nhất thiên tài Linh Dược sư danh phủ kì thực của Tây Bắc chư quốc rồi.

- Có Tư Lí Lan Tạp điện hạ của Uy Tư vương quốc, những Linh Dược sư khác rất nguy hiểm, xem ra quán quân Linh Dược sư đại hội lần này, rất có thể là Tư Lí Lan Tạp điện hạ rồi.

- Cái gì gọi là rất có thể, đây là khẳng định rồi, quán quân chúng ta cũng không cần đoán, có Tư Lí Lan Tạp điện hạ ở đây, những người khác căn bản không có hi vọng, chúng ta hay là chọn lựa ra người thứ hai và thứ ba đi thôi. . .

Sau khi trông thấy tuyển thủ lĩnh đội Uy Tư vương quốc, trong đám người lập tức truyền ra thanh âm ong ong, thanh âm cực lớn như một quả bom nổ tung trong thùng sắt vậy, đinh tai nhức óc.

Bát vương tử điện hạ Tư Lí Lan Tạp của Uy Tư vương quốc có thể nói là một kỳ tích của Linh Dược giới Tây Bắc chư quốc, hắn từ lúc bốn năm trước, khi mới hai mươi mốt tuổi thì đã Linh Dược sư tam giai cao cấp, trong Linh Dược sư đại hội ở Uy Tư vương quốc lần trước một đường quá quan trảm tướng, trảm rất nhiều Linh Dược sư lớn tuổi hơn hắn xuống dưới ngựa, cuối cùng một câu đoạt được quán quân Linh Dược sư đại hội lần trước, càng phá đi kỉ lục về tuổi người đoạt được quán quân trong Linh Dược sư đại hội, có thể nói là một kỳ tích.

Hôm nay bốn năm qua đi rồi, tạo nghệ của Tư Lí Lan Tạp này về mặt Linh Dược học nhất định đã đến mức đăng phong tạo cực rồi, cơ hồ trong nội tâm tất cả dân chúng đã xem Tư Lí Lan Tạp trở thành quán quân của Linh Dược sư đại hội lần này rồi.

Sau khi nhìn chăm chú trên người Tư Lí Lan Tạp cả nửa ngày, tán thưởng cả buổi thì những người này lại dời ánh mắt sang những người khác.

- Mau nhìn, là Lạc Khố Ân, đệ nhất thiên tài của Đông Thăng vương quốc chúng ta!

- Ha ha, Linh Dược sư đại hội lần trước, Lạc Khố Ân của chúng ta cũng có tham gia, chỉ là tiếc bại bởi Tư Lí Lan Tạp điện hạ a, có Lạc Khố Ân ở đây, vị trí thứ hai đã được định rồi.

- Cát Mễ, đệ nhất thiên tài của Tát Đức vương quốc chúng ta thực lực cũng không thể khinh thường a.

- Chậc chậc, những người này đều là thiên tài của các quốc gia, bảo bối trong bảo bối a.

Mọi người đàm tiếu, nghị luận, ánh mắt quan sát trên mặt thành viên đại biểu các quốc gia.

- Ồ!

Đúng lúc này, trong đám người đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi:

- Mọi người mau nhìn, nhân viên dự thi của Áo Lan Đa vương quốc là sao thế?

Sau khi tiếng hô kia qua đi, đám người được nhắc nhở lập tức nhao nhao truyền đến tiếng kinh hô liên tiếp, trong giọng nói đều mang theo một tia khiếp sợ và nghi hoặc.

- Đại biểu cho Áo Lan Đa vương quốc là sao vậy?

Một người nghe được tiếng hô chung quanh, cũng hiếu kỳ quay đầu nhìn lại, sau khi trông thấy lĩnh đội của Áo Lan Đa vương quốc, mặt của hắn cũng thoáng cái ngây dại, hóa đá tại chỗ, giống như nhìn thấy cái gì cực kỳ không thể tưởng tượng nổi vậy.

Trong l nhất thời, gần mười vạn người xem trên toàn bộ quảng trường đều quăng ánh mắt vào trên người lĩnh đội của Áo Lan Đa vương quốc

Lĩnh đội kia, đúng là Kiệt Sâm!

- Cát, chuyện gì xảy ra? Lĩnh đội của Áo Lan Đa vương quốc sao lại là một tiểu hài tử thế?

- Nói đùa gì vậy, cao tầng của Áo Lan Đa vương quốc đầu óc bị vô nước rốiao, chẳng lẽ tiểu hài này lại là thiên tai cao nhất của Áo Lan Đa vương quốc sao?

- Ha ha, chết cười ta rồi, ta xem tiểu hài này còn chưa đầy hai mươi a, tiểu thí hài, cai sữa chưa? Cọng lông đủ dài chưa? Ha ha!

- Các ngươi xem, đằng sau hài tử kia không phải là Ngả Lệ Ti công chúa của Áo Lan Đa vương quốc sao? Ngả Lệ Ti công cũng tham gia vào Linh Dược sư đại hội lần trước a, khi đó nàng đã là Linh Dược sư tam giai trung cấp rồi, thực lực tương đối mạnh mẽ, bốn năm qua đi, đoán chừng thực lực càng thêm biến thái rồi, bất quá rõ ràng lại bị xếp sau thiếu niên kia, nói đùa gì vậy.

- Áo Lan Đa vương quốc điên rồi, không phải là cảm thấy không có hi vọng đoạt đệ nhân nên làm loạn đấy chứ, ha ha. . .

- Lại nói tiếp, Áo Lan Đa vương quốc này tuy rằng là một trong ngũ đại cường quốc, nhưng đã rất nhiều lần Linh Dược sư đại hội không đoạt được đệ nhất a? Hắc hắc.

Kinh ngạc đến ngây người qua đi, trong đám người tuôn ra trận trận tiếng cười to.

Trên thực tế, Kiệt Sâm đã được 18 tuổi, tuy rằng trong một đống người hơn 20, gần 30 tuổi lộ ra tương đối trẻ tuổi, nhưng cũng chịu nổi như mọi người nói như vậy, hơn nữa ngoại trừ Kiệt Sâm ra, quốc gia khác cũng có người không đầy 20 tồn tại, như Ngả Lệ Ti lúc tham gia Linh Dược sư đại hội lần trước cũng chỉ có mười bảy tuổi.

Nhưng mọi người sỡ dĩ giật mình như vậy, là do Kiệt Sâm rõ ràng là lĩnh đội của Áo Lan Đa vương quốc.

Lĩnh đội là khái niệm gì? Đó chính là tồn tại có hi vọng nhất trong tất cả tuyển thủ của vương quốc, thực lực cũng mạnh nhất.

Vương quốc tuy rằng cũng có Linh Dược sư trẻ tuổi tồn tại, nhưng những Linh Dược sư trẻ tuổi này sở dĩ bị chọn trúng đến dự thi, đều là do họ có được thân phận nhất định ở quốc gia mỗi người, hơn nữa còn có được tiềm lực nhất định, cho nên bị chọn trúng đến đến đây cảm thụ một chút hào khí của Linh Dược sư đại hội, việc này đối với những người này trên con đường Linh Dược học sẽ có được trợ giúp nhất định.

Những tuyển thủ như thế đều được xếp sau cùng trong đoàn thụ, mặc hắn ở vương quốc có thân phận gì, đều giống nhau cả, bọn hắn chỉ là đến cảm thụ một chút thôi.

Khi Ngả Lệ Ti tham gia Linh Dược sư đại hội lần trước cũng chỉ mới có 17 tuổi, tuy rằng nàng thân là trung cấp Linh Dược sư thực lực cũng không yếu, nhưng lúc lên sân khấu, vẫn phải đứng ở vị trí cuối cùng của đội ngũ.

Chẳng những đám dân chúng bình dân này giật mình cười to không thôi, mà ngay tuyển thủ dự thi của các vương quốc khác cũng trừng mắt nhìn Kiệt Sâm, đóng chặt miệng lại, sợ thoáng cái không nín được lại cười lớn ra tiếng.

- Lỗ Đạo Phu ah, Áo Lan Đa vương quốc các ngươi lúc này trong hồ lô bán thuốc gì thế? Thiếu niên này. . . Thật sự là, nói đùa gì vậy?

- Ha ha, Lỗ Đạo Phu ah, Áo Lan Đa vương quốc các ngươi đừng nói là không có người nhé? Nếu không đến vương quốc chúng ta tìm một thiên tài đi? Ha ha, thật sự là quá sung sướng rồi.

Trên đài hội nghị, bọn người Tây Nhĩ Đốn cũng buồn bực nhìn về phía Lỗ Đạo Phu, không ít người thì cười lớn ra tiếng không chút nào bận tâm đến mặt mũi bọn Lỗ Đạo Phu và Đế Lâm.

Lỗ Đạo Phu liếc nhẹ mọi người đang cười to, chỉ nâng chung trà lên, chậm rãi uống một ngụm, không nói gì, trên mặt lại lộ ra một tia cười nhạt, tràn đầy nụ cười tự tin.

- Cười đi, các ngươi giờ cứ cười đi, đám người vô tri a, đến lúc đó có các ngươi sẽ phải giật mình thôi!

Lỗ Đạo Phu nhìn qua Kiệt Sâm ở trước đội ngũ, trong hai tròng mắt đã hiện lên một tia hào quang tự tin, lại lại ẩn ẩn có một tia kính nể và cung kính.

Trong nội tâm Lỗ Đạo Phu, những thiên tài Linh Dược sư của các nước khác nếu so với Kiệt Sâm, căn bản chỉ là một đống *** ah!

Thiên tài chính thức, tựa như hoàng kim vậy, vô luận bị bao phủ thế nào cuối cùng sẽ sáng lên, mà Linh Dược sư đại hội này, sẽ là sân khẩu đầu tiên Kiệt Sâm tản mát ra hào quang chói mắt của mình

Lỗ Đạo Phu tin tưởng, hôm nay qua đi, toàn bộ Tây Bắc chư quốc, đều sẽ biết đến cái tên Kiệt Sâm này.

Cho dù bên dưới không người nào không nhao nhao nghị luận, nhưng Kiệt Sâm với tư cách là người trong cuộc lại hồn nhiên không để ý tới, vẫn đi trước đám người, dẫn theo đội ngũ đi tới tỷ thí đi lên đài cao

Những tuyển thủ dự thi khác của Áo Lan Đa vương quốc đi theo sau lưng Kiệt Sâm nghe thấy bên dưới cười nhạo vương quốc mình đều đỏ mặt cúi đầu, cảm thấy vạn phần xấu hổ, trong nội tâm oán trách Vương quốc rõ ràng lại an bài tên Kiệt Sâm kia làm lĩnh đội, thật sự là mắt bị mù rồi. Chỉ có Ngả Lệ Ti là vẫn dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía trước.

Ngả Lệ Ti với tư cách là công chúa của Áo Lan Đa vương quốc, không chỉ một lần được nghe qua Lai Sâm Đặc phụ vương, Địch Áo Tư đại ca, cùng với Lỗ Đạo Phu đại sư tán thưởng Kiệt Sâm, hơn nữa nàng cũng biết, lúc trước khi Kiệt Sâm thay Địch Áo Tư đại ca chữa bệnh đã dùng một loại thủ pháp mà ngay cả Lỗ Đạo Phu đại sư cũng không biết tại chỗ chế biến ra một lọ Linh Dược tề ngũ giai thượng phẩm thần thánh dược tề.

Bởi vậy, Ngả Lệ Ti vốn hiểu rõ Kiệt Sâm nên đối với việc Kiệt Sâm được xếp trước mình cũng không có chút oán trách nào cả.

- Kiệt Sâm thiếu gia, ta nhìn thấy Kiệt Sâm thiếu gia rồi!

Ngay khi Kiệt Sâm đứng ở trên đài, Khắc Lôi Nhã đứng bên dưới cũng trông thấy được Kiệt Sâm, lúc này đang tràn đầy hưng phấn quát to lên, trên mặt tràn đầy thần sắc kích động.

- Kiệt Sâm thiếu gia cố gắng lên, Kiệt Sâm thiếu gia ngươi là giỏi nhất!

Ở trong nội tâm Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm vĩnh viễn đều là giỏi nhất.

Kiệt Sâm vẫn một mực không thèm để ý chút nào đến động tĩnh chung quanh, sau khi nghe được tiếng gọi ầm ĩ của Khắc Lôi Nhã thì trên mặt lại khó có được lộ ra một tia mỉm cười, gật đầu với Khắc Lôi Nhã và Vi Ân ở dưới đài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status