Đường trở về tại dị thế giới

Chương 203: Bỉ Ngạn Hoa (2)


Kỷ Yên Nhiên thấy A - Long biết lai lịch bông hoa cũng chính là hình dạng Võ Hồn của vị đại nhân đang ngồi phía sau lưng của nàng, Kỷ Yên Nhiên không tự chủ được mà nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp này, nữ nhân đó ném cho Kỷ Yên Nhiên một ánh mắt, nàng cũng rất tò mò chi sắc, và nàng cũng muốn biết lai lịch thật sự của Bông Hoa màu đỏ này, Kỷ Yên Nhiên cũng vô cùng tò mò liền hỏi A - Long rằng!

“ Hắc Ma công tử có thể cho tiểu nữ biết lai lịch của loài hoa mà công tử nói, là Bỉ Ngạn chăng ”

A - Long ngạc nhiên hỏi!

“ Không phải Kỷ cô nương nói, Thiên Vũ có rất nhiều loại hoa này chăng, không phải cô nương đã biết sao lại còn hỏi một mãng phu như tôi ”

- Kỷ Yên Nhiên vô cùng xấu hổ, không thể tự tát mình mấy cái, cũng vô cùng oán trách cái tên nào đó không hiểu phong tình, hắn không biết rằng được nói chuyện với nàng là điều không ít nam nhân đều muốn, hắn lại hỏi nàng như vây,hắn không biết là không nên tính toán với nữ nhân dù nàng có sai thì, một đại nam nhân như hắn cũng phải giả bộ như không biết sao,nàng ở sau tấm màn vô cùng ai oán cười khan nói!

“ Có thể công tử không biết, tuy loại hoa này đã từng một thời ở Thiên Vũ chúng ta, quanh năm mưa thuận gió hoà nên sản sinh ra nhất nhiều loại hoa, trong đó có một loại hoa giống như trong chiếc khăn tiểu nữ đưa cho công tử, nhưng đó là 50 năm trước rồi, bây giờ Thiên Vũ đã không còn loại hoa này nữa rồi ”

- Kỷ Yên Nhiên diễn vô cùng tốt, nói xong nàng thở dài vô cùng cảm khái,không biết là cảm khái loại hoa này tuyệt chủng hay là cảm khái tên đầu gỗ nào nữa, nghe thấy vậy A - Long cũng không hề nghi ngờ, tại vì loài hoa này chỉ có trong truyền thuyết mà thôi,hắn cũng chưa từng gặp, nếu ở thế giới này có, hắn cũng muốn một lần xem thử loại hoa này như thế nào, hắn cũng thở dài, lau đi vết máu bên miệng cảm khái không thôi!

- Kỷ Yên Nhiên có thể nghe thấy tiếng thở dài cảm khái của A - Long, nàng cũng không cách nào đoán ra suy nghĩ của hắn, nàng dịu dàng hỏi

“ Công tử còn chưa trả lời câu hỏi của tiểu nữ a”

“ Câu Hỏi gì ” A - Long ngây ngô hỏi lại!

Kỷ Yên Nhiên ở trong kiệu muốn rất chi là thổ huyết, nàng mắng thầm, không biết cái tên trời đánh nào đó không nghe thấy câu hỏi của nàng hỏi, hay là không thèm để vào tai lời nàng nói đi chăng nữa, nàng oán hận lòng cầu mong cho có ai đó xông ra đánh tên này thành đầu heo đi, thật là một tên không hiểu phong tình mà, nàng cố gắng nén cục tức này vào lòng cười gượng!

“ Công tử thật là hay quên ”

“ Ừ ta hay quên lắm, hình như não của ta cũng để quên luôn ở nhà rồi a 😄 hoặc có thể rơi đâu mất rồi a, nếu cô nương tìm thấy thì cho ta xin lại a ”

- Nghe câu trả lời này của A - Long, Kỷ Yên Nhiên lẫn Ám Vệ, lẫn người của Thiên Vũ đều muốn ngã từ trên ngựa xuống đất, thổ huyết bỏ mình ngay tại chỗ, còn những nữ nhân xung quanh cố gắng che miệng nhịn cười ngay cả Đại Nhân Vật ở đằng sau lưng Kỷ Yên Nhiên đôi môi cũng nhếch lên, ánh mắt nàng vô cùng hứng thú nhìn A - Long, trong ánh mắt nàng toát ra vài tia dị sắc, lòng thầm nghĩ!

« Nếu ngươi có thể nói ra lai lịch của Võ Hồn của ta,ta liền cho ngươi thuốc giải, tên này làm sao lại có thể giả bộ ngu một cách đáng yêu đến như vậy được nhỉ, saol lại giả ngu vào lúc này, trong lúc giả ngu ánh mắt lại tang thương tới như vậy, điều gì đã tạo nên một tên Hắc Ma như thế này, điều gì khiến một đứa trẻ mới 10 11 tuổi lại phải tay nhuộm đầy máu tanh, giết người không chớp mắt như thế này»

- Kỷ Yên Nhiên lúc này khóc không ra nước mắt, nàng rất sợ đại nhân vật ở phía sau lưng nàng nổi giận, mặc dù nàng rất ít khi nổi giận, huống hồ gì nàng chỉ cần một câu nói cũng có thể định đoạt tính mạng toàn gia tộc nàng, nghĩ tới đây Kỷ Yên Nhiên không khỏi rùng mình, lúc này nàng thu lại sự thăm dò và nghi hoặc, nàng vô cùng ân cần hỏi hắn!

“ Nếu công tử có biết về lai lịch của loại hoa này, xin công tử hãy cho tiểu nữ được biết, tiểu nữ xin hậu tạ,coi như công tử điểm hoá sự mu muội cho tiểu nữ tử ”

A - Long thấy Kỷ Yên Nhiên hỏi thật lòng, hắn cũng không đùa giỡn nữa, hắn thong thả nói với Kỷ Yên Nhiên rằng!

“ Không biết Kỷ Tiểu Thư muốn hỏi về loại hoa nào, mong cô nương miêu ta đúng hình dạng và đặc tính Hắc Ma tôi mới có thể biết được Kỷ Tiểu Thư muốn hỏi gì ”

- Kỷ Yên Nhiên nén tức giận trong lòng nói!

“ Vậy nãy giờ Yên Nhiên cùng công tử nói về loại hoa gì khác sao, tiểu nữ muốn hỏi, không phải là lai lịch hình dạng đóa hoa trong chiếc khăn công tử đang cầm sao ”

“ Ồ Ý Kỷ Tiểu Thư là loại hoa này sao ”

- Nói xong hắn liền giơ chiếc khăn ra, Kỷ Yên Nhiên tức giận không thèm đáp lại, hắn cũng biết mình đùa hơi quá rồi, hắn nói như nhận lỗi mà rằng!

“ Ta chỉ sợ loại hoa mà ta nói, không phải loại hoa mà Kỷ Tiểu Thư nhìn thấy ở Thiên Vũ mà thôi, ta bình sinh mu muội chỉ biết chút ít hoa cỏ, sợ lắm tổn hại tới hình tượng của Tiểu Thư ”

- Kỷ Yên Nhiên nhẹ nhàng cười nói!

“ Tiểu nữ vốn là người yêu hoa,đặc biệt là những câu chuyện về loại hoa,nếu công tử biết thì xin nói cho Yên Nhiên biết, mong công tử không chê tấm thịnh tình của Tiểu Nữ ”

A - Long cười khổ nói!

“ Không phải ta không muốn nói, mà là loại hoa này theo ta được biết chỉ có ở trong truyền thuyết mà thôi,Nó có tên là Bỉ Ngạn Hoa, thấy cô nương nói Thiên Vũ có ta cũng rất muốn tới đó mà xem thử, nhưng nào ngờ Thiên Vũ đã sớm không còn nữa rồi ”

A - Long tràn ngập tiếc nuối nói!

“ Trong truyền thuyết”

- Tất cả những nữ nhân ở đây đều bị lời nói của. A - Long dẫn dụ tò mò, Kỷ Yên Nhiên kích động không thôi nói!

“ Tiểu Nữ xin rửa tai lắng nghe, mong công tử một lần thành toàn ”

A - Long cố gắng nén nhớ lại một hình ảnh mà hắn không bao giờ quên,một nam một nữ, cùng sử dụng chung một máy tính, và cùng đọc một tiểu thuyết trên mạng, kể về một mối tình của một hoà thượng vì hồi sinh nữ nhân mà hắn yêu, hắn không tiếc tính mạng của các Phật tu khác, mà giết toàn bộ, ngay cả thân mình cũng táng theo để có cơ hội hồi sinh được nữ nhân mà vị hoà thượng đó yêu, dù hắn đã chết nhưng chấp niệm vẫn còn, hắn có nói một câu về Bỉ Ngạn Hoa, Nam nhân ngồi bên cạnh cô gái đó chính là A - Long ở trái đất, còn nữ nhân bên cạnh hắn là Nhược Lan, nunha của mà A - Long đã từng rất yêu, Nhược Lan đọc tới đây liền khóc sướt mướt nói!

“ Nếu mà có nam nhân nào nguyện ý hy sinh tính mạng chết vì ta như thế, ta liền gả cho hắn, cả đời làm nữ nhân của hắn ”

- Lúc đó A - Long cùng nàng ngồi trong phòng máy tính ở trường, hắn đã từ lâu thầm thích nàng, hòng ao ước lấy nàng làm vợ, nhưng mà không có cách nào khiến nàng vui, hôm nay nghe nàng nói thế, hắn liền đọc đi đọc lại truyện đó, và thầm thề sau này sẽ cho nàng tất cả những thứ nàng muốn, tha thứ cho nàng dù nàng có làm sai chuyện gi, kể cả tính mạng của hắn, chỉ xin nàng có một ngày nàng hồi tâm chuyển ý mà yêu hắn mà thôi, hắn không tin rằng mình sẽ có kết cục bi thảm như vị hoà thượng kia,lúc nữ nhân đó sống lại ngay cả tên ông ta là gì nàng cũng không nhớ, nàng không phải quên đi mất ông ta, mà là tự ông ta đa tình đã yêu thi thể của nàng ngay lần gặp đầu tiên, lúc đó A - Long cười trào phúng nói!

“ Tiểu Thuyết và hiện thực khác nhau,mưa có thể làm cát chảy đá mòn,thời gian có thể thay đổi mọi thứ, hắn không tin với tình yêu của hắn, hắn không thể làm nữ nhân đó yêu hắn ”

- Nhưng cô gái tên Nhược Lan đó không hề biết rằng, một câu nói trong lúc vô tình của nàng, đã khiến một nam nhân thầm yêu nàng sẵn sàng làm tất cả vì nàng, dù thất bại bao nhiêu lần đi chăng nữa hắn cũng vẫn đứng giậy, rồi tới một ngày hắn muốn một nụ cười một cái ôm của hồng nhan cứu nàng ra khỏi nơi nguy hiểm của,nhưng nhất đao vô tình của nàng đâm vào ngực hắn, khiến hắn mất đi tất cả bao nhiêu tháng ngày yêu nàng trở nên tan rã,để rồi lúc hắn nhận ra được sự thật rằng dù hắn có làm như thế nào đi chăng nữa thì nàng cũng sẽ mãi mãi không bao giờ yêu hắn cả!

A - Long trong lúc vô tình nhớ lại chuyện cũ, khiến hắn đau lòng, Nhưng độc tính trong tim hắn một lần nữa cắn trả,khoé miệng hắn tràn ra vài tia máu, hắn cũng vô tình đọc ra một câu hắn thích nói về mối tình đầu trên mạng rằng!

“Mối tình đầu thật sự rất khó quên, mối tình đầu rất khó quên. Bởi vì trong đó ngoài sự chua chát còn hàm chứa sự nhiệt tình, có vô ưu nhưng cũng có chân thành, có tình cảm sâu sắc nhưng thuần khiết,mối tình đầu khó quên cũng vì những lời thề non hẹn biển lúc nào cũng vang vọng bên tai. Cũng bới vì giọng nói, dung mạo, tiếng cười dù đã qua nhưng lúc nào như cũng hiện ra trước mắt, cũng bởi vì chuyện mặc dù là quá khứ nhưng lúc nào cũng còn dư vị ở trong tim, đặc biệt là tình yêu với một người bạn ”

A - Long trong lúc thất thần nói ra câu nói, mà một nhân vật trong tiểu thuyết bị người mình yêu phản bội hắn mà yêu người khác, cũng thật giống hắn trước đây khổ đau chờ đợi một người, hắn hít vào một hơi, thu lại ánh mắt tang thương tràn ngập chua xót và mất mát lại, hắn lúc này mới để ý tới ánh mắt mọi người nhìn mình, mỗi người một cảm xúc khác nhau, có chi chỉ là tràn ngập ánh mắt đau buồn, hắn ngơ ngác nhìn mọi người, hắn nào biết trong vài giây thất thần, hắn muốn quên đi một người mà nói ra câu nói đó, tinh thần lực hắn vô thức xuất ra, vô tình lại liên kết với đại não của tất cả mọi người ở đây, ngay lập tức mọi người đều nghe và hiếu được ngôn ngữ hắn vừa mới nói, cũng cảm nhận được sự bị thương trong lời hắn nói!

- Hắn nào biết một câu nói của hắn trong lúc vô thức của hắn, đã vô tình rơi vào tai của một nữ nhân vô cùng băng lạnh và kiêu ngạo, hắn cũng nào biết sự bị thương của hắn vừa rồi đã khai mở một vết nứt vô cùng nhỏ trong trái tim của Đại Nhân Vật đang ngồi sau lưng của Kỷ Yên Nhiên, nàng không ai khác chính là Thiên Vũ Đại Đế: Vũ Mị Nương, và sau này cũng là nữ nhân nhiều duyên nợ với A - Long nhất!

- Kỷ Yên Nhiên thoáng kiềm chế rung động trong lòng nói!

“ Công tử nói rất hay,Kỷ Yên Nhiên xin bái phục,tình cảm của công tử thật khiến tiểu nữ tử vô cùng ngưỡng mộ với nữ nhân đó, xin hỏi công tử ngươi mà công tử ở trong lời nói, nàng nay ở đâu, Yên Nhiên rất muốn được bái phỏng và vô cùng ngưỡng mộ nữ nhân đã đi vào lòng của Hắc Ma công tử ”

A - Long nghe thấy thế cười khổ không thôi, nói tránh sang chuyện khác nói!

“ Hay là thôi đi, hình như Kỷ Tiểu Thư muốn biết lai lịch của Bỉ Ngạn Hoa chăng ”

- Nghe thấy chính sự, Kỷ Yên Nhiên cũng thu lại tâm tư tò mò, tuy nàng rất tò mò nữ nhân nào có thể rơi vào tầm mắt của Hắc Ma này, hẳn là rất xinh đẹp, không biết có bằng, nàng không tự chủ được mà quay lại Vũ Mi Nương ở phía sau nàng, cứ như biết được ý nghĩ của Kỷ Yên Nhiên, Vũ Mị Nương nàng trừng mắt thị uy với Kỷ Yên Nhiên, Kỷ Yên Nhiên thấy tâm tư của mình bị nhìn thấu, nàng rùng mình một cái,không giám nhìn mặt nữ nhân được mệnh danh là xinh đẹp nhất Thiên Vũ này nữa nghiêm túc nói,nhưng lúc nàng vừa quay đi, nàng không hề biết rằng Vũ Mị Nương cũng khuôn mặt đã đỏ bừng lên vô cùng ướt át!

“ Vậy xin công tử cho tiểu nữ biết về lại lịch thật sự của Bỉ Ngạn Hoa ”

A - Long nhìn lên vâng trăng đã từ lâu sáng tỏ ở trên cao,hắn lại copy nguyên lời trong một tiểu thuyết mà hắn từng đọc trước đây, dù sao ở thế giới này cũng đâu ai bắt hắn vì tội đạo bản đâu mà, hắn nói!

“ Có một loại hoa.

Vượt ngoài tam giới, không trong ngũ hành.Sinh ở bờ bên kia bể khổ.rực rỡ sắc đỏ.Đó là hoa bỉ ngạn.Hoa bỉ ngạn, ba ngàn năm mới nở, ba ngàn năm mới tàn Hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau Tình duyên không vì nhân quả.nhân duyên đã định trước sinh tử.Hoa bỉ ngạn! Hoa bỉ ngạn!.Lá sinh hoa chưa nở, hoa nở lá lại rơi Gần nhau trong gang tấc.suốt đời không gặp nhau!!!!!”

- Tất cả mọi người đều trở nên im lặng, và ngẫm nghĩ về câu nói đầy ăn ý của hắn, Lam Linh, Phong Thải Vận,vẫn một mức không nói ánh mắt nhìn bóng lưng của hắn tràn ngập dị sắc không ai có thể biết được các nàng nghĩ gì, còn A - Long lúc này chỉ im lặng nhìn lên ánh trăng trên cao,tuy ở thế giới này hắn chỉ còn một con mắt, còn một con thì bị người sinh sinh móc ra, hắn mất đi một mắt, nhưng hắn lại mở ra được thiên nhãn, hắn lại nhìn lên ánh trăng đêm nay vô cùng đẹp, rất sáng không có một bóng sao, chỉ có một mình bóng trăng và những cơn gió mát lùa qua mái tóc!

- Hắn nhìn lên ánh trăng, hắn nhớ ra khuôn mặt của nữ nhân mà hắn yêu say đắm một đời, khuôn mặt đó như ẩn như hiện trên mặt trăng, hắn tự hỏi lúc này ở trái đất nàng sống thế nào rồi, rồi hình ảnh Nhược Lan lại mờ mờ dần mờ dần rồi trước mặt hắn xuất hiện một hình ảnh, một nữ nhân vô cùng quật cường, cố chấp và vô cùng yêu hắn, hắn nhớ tới chính là đội trưởng nếu hắn có thể quay lại thời gian, hắn sẽ nhất định nam lấy bàn tay mềm mại của nàng kéo nàng vào lòng ôm nàng thật chặt, điều mà trước đây hắn chưa từng làm trước đây, hôn lên đôi môi đỏ mọng vô cùng ướt át của nàng, bảo vệ chiếu cố cho nàng, một lần nữa không bao giờ để nàng rời xa!

- Lòng hắn cua xot, ánh mắt hắn đỏ dần, lúc này thân thể hắn đã có hiện tượng quá tải do chiến đấu và 2 lần thổ huyết, đặc biệt là phạn phệ chiêu thức mượn xác hoàn hồn lấy linh hồn của Sư phụ của Lã Nhất mà chiến đấu với 3 người 1 thú kia, hắn lúc này không có nhiều thời gian nữa rồi, có một nữ nhân đang chờ hắn, nàng đã tình báo cho hắn biết mọi chuyện, nàng trong thư có ghi để báo đáp nàng, khi giết xong đám người này hãy nhanh tới tìm nàng,hắn kiếp trước đã thiếu nợ nữ nhân nhiều rồi kiếp này hắn tuyệt đối không để một nữ nhân nào phải đợi chờ hắn nữa, hắn cố gắng gượng ép bản thân mình nói một cách bình ổn nhất mặc dù thương thế trong người càng lúc càng nặng!

“ Kỷ Tiểu Thư, bây giờ có lẽ cũng là lúc chia tay của chúng ta rồi, tại hạ Hắc Ma, đã làm phiền cô nương nhiều rồi ”

- Nói xong A - Long liền tính gọi Tiểu Bạch ra cưỡi lên lưng Tiểu Bạch liền rời đi,nhưng lúc này Kỷ Yên Nhiên mới tỉnh lại, lại nhận được một thứ, ngay lập tức gọi lại A - Long!

“ Hắc Ma công tử, xin hãy dừng chân ”

“ Kỷ Tiểu Thư, có chuyện gì sao” / A - Long kinh ngạc hỏi!

“ Hắc Ma công tử đã bị thương rồi, nếu công tử không chê, xin hãy nhận lấy chút ít đan dược trị thương này của tiểu nữ mà phục dụng mau chóng hồi phục vết thương, mong công tử bảo trọng sức khỏe ”

- Nói xong, tỳ nữ liền đưa tới một bình ngọc đưa vào tay A - Long,hắn liền cầm lấy bình ngọc mở ra ngửi, hắn với kinh nghiệm tạo nghệ rất cao trong đan dược hắn cũng biết đây là thuốc giải độc trên chiếc khăn đó, và trong bình ngọc lại có 2 viên đan dược, tầm tam phẩm đan dược, một viên giải độc đan,một viên là Hồi Nguyên Đan, giúp Võ Giả nhanh chóng khôi phục nguyên khí do chiến đấu bị thương,hắn thấy vậy liền vui vẻ nhận lấy, không nói khách sáo gì thêm, chỉ quay qua hai người Long Phàm, Long Thiên mà rằng!

“ Hai người quay trở về,trong thời gian nhanh nhất tháo hết mọi bẫy sập,mở đường cho Kỷ Tiểu Thư đi an toàn ”

“ Rõ ”

- Long Phàm, Long Thiên đều không thắc mắc lệnh của A - Long, trái với sự vậng mệnh của hai người, thì Kỷ Yên Nhiên và Đại Nhân của nàng đồng tử đều co rút lại, hai nàng đều nghe ra ý nói trong lời của A - Long, trong đầu hai nàng đều nghĩ tới một điều!

«Hắn biết trong khăn có độc, nếu không đưa thuốc giải hắn liền không bài trừ bẫy sập, sống chết mặc ngươi,kẻ nào tỉnh kế hắn liền bị hắn tính lại»

- Vũ Mị Nương ở sau lưng lngược lại là người đứng ngoài xem như là sáng suốt,lúc này nàng nhìn thấu tâm tư của A - Long, nàng biết nói chuyện với người này không được dùng tâm cơ, mà phải thành tâm đối đãi,bằng không A - Long lại lấy thủ đoạn kinh khủng nhất diệt chết như hắn đã ra lệnh cho thuộc hạ cùng hắn một đường sát phạt tiêu diệt toàn bộ người của Thiên Công Sơn Trang, Âm Khôi Tông và Lưu Vân Tông, chính là kết quả là cái chết vô cùng bi thảm cuối cùng của bọn họ cũng chính là một lời cảnh tỉnh!

A - Long giết toàn bộ người ở đây, bắt sống 3 nữ nhân của Lưu Vân Tông, lại bắt sống Thiên Công Sơn Trang, trang chủ thu làm thuộc hạ, nàng cũng mới hay tin hắn cũng vừa giết toàn bộ người của Quỷ U Cốc, tuy bề ngoài nhìn hắn như rất lỗ mãng, lại tiến lại đây thị uy với nàng, ý rất rõ ràng, chúng ta không sợ các ngươi, nhưng lúc bị nàng đầu độc hắn biết mà không loạn, giả bộ như không thấy độc này chỉ có tác dụng sau vài tháng mà thôi, hẳn là doan ra được mục đích của nàng, nàng muốn thu phục hắn, bằng bán nhân tình cho thuốc giải tron khi chính nàng là người bỏ độc, hắn âm thầm ra lệnh cho thuộc hạ không gỡ bẫy sập!

- Bẫy đó không giết được hết các nàng,hẳn là hắn đã đoán ra được thân phận của Kỷ Yên Nhiên, thậm chí còn đoán ra người ngồi đằng sau là nàng đang âm thầm sai khiến, nhưng hắn lại giả ngu không biết chuyện gì, khi nàng dính phải bẫy thì hắn sẽ quay lại cứu Sư đoàn thế là Thiên Vũ lại thiếu hắn một cái nhân tình,thế nào chuyện này cũng tới tai Nhân Vật cấp cao, hắn sau này mà chết thì nàng cũng mang tiếng xấu, là kẻ vong ân phụ nghĩa, không giao thuốc giải không được, tuy hành tung của nàng rất bí mật,nhưng làm sao che giấu được tai mắt của các nước khác được kia chứ!

- Tới lúc đó lòng ta suy ra bụng người, phương thuốc chế tạo Penicillin dù có hay không đã rơi vào tay nàng,cũng liền bị thiên hạ trỉ trích, lấy cái cớ này đem quân đi khai chiến với nước của nàng, dù có công nhận hay không, thì đêm nay cuộc gặp giữa nàng và Hắc Ma cũng đều sẽ tới tai chư hầu các nước khác, hắn mà xảy ra chuyện gì liền đổ hết lên đầu nàng, đòi phương thuốc là giả nhưng xâm lấn là thật!

- Nàng có thể đoán ra, A - Long tạo ra một chuỗi tâm cơ này cơ hồ thành hình, từ khi hắn cùng Lã Nhất ra tay, tự hỏi, Vũ Mị Nương cũng tự hỏi, nếu là nàng muốn lấy thủ đoạn như vậy để hại người tính toán kẻ khác, đào sẵn hố chỉ chờ người rơi vào như hắn từng đào hố để chờ nàng thì phải tốn bao nhiêu thời gian đây, hắn đã phải trải qua bao nhiêu sinh tử lịch duyệt, mới có tâm trí này,tên này mới 10 11 tuổi, nếu không phải nàng có cốt linh thuật, thật sự nàng không thể nào tin vào sự thật trước mắt a!

- Nàng tự hỏi, hắn rốt cục là ai,hắn tuyệt đối không phải Phượng Ân.,Phượng Ân là công tử thế gia ăn chơi dù có thông minh nhưng cao lắm là thông minh vặt, còn cái tên tự xưng là Hắc Ma trước mặt không thể gọi là thông minh, mà là tâm cơ,rất biết cách làm người, cầm được liền buông được, hắn đào hố bẫy người không thành liền mở một mép lưới phóng sinh ngay,không phải một kẻ nhiều tham vọng vì mục đích của mình mà không từ thủ đoạn, nàng rất thích điều này từ hắn, nàng đánh giá rất cao nam nhân này, nếu hắn không phải người Hắc Kim thì tốt biết mấy, nàng thở dài cảm khái trong lòng!

Không tới 20 tuổi thực ra là chưa tới 12 tuổi, thực lực mạnh như vậy, tâm trí lại giảo hoạt như cáo... khó có thể đối phó, có thể đối đáp khiến một tài nữ vô cùng thông minh và kiêu ngạo như Kỷ Yên Nhiên quay vòng vòng, mà không nói được hay tìm hiểu ra một thứ gì cả,500 người chiến với mấy ngàn người đủ biết hắn điên tới như thế nào rồi.thứ người như vậy, một khi là địch, sợ rằng một tiếng đều thấy ác mộng. ngươi thanh tâm đối đãi hắn liền thành tâm, ngươi tâm cơ hắn liền tâm cơ ngươi bất chấp thủ đoạn, hắn liền tiếp ngươi tới cùng, nàng thầm run trong lòng kẻ này thật là đáng sợ.Đặc biệt tên này lại hiểu rất rõ thuật đế vương, hắn hiểu đế vương sợ nhất là thứ gì, trận giao phong này hắn đã thắng nàng, Thật may lúc nãy ta vì mến tài muốn thành tâm đối đãi tên này, hắn liền để ra một mép lưới cho nàng thoát thân, nàng là người thông minh nàng biết rất rõ kết quả sẽ ra sao nếu nàng không đưa thuốc giải, hắn là sẽ bồi táng cùng hắn rồi!

- Nếu không sớm đưa ra quyết định thì... ta chính là rơi vào kết quả như.... Vũ Mị Nương cảm thán thật sâu, cũng vui mừng.vui mừng trong cuộc đời mình, quyết định làm sáng suốt nhất là giao hảo, ít nhất không kết thù với một tên điên như Hắc Ma này, nếu không đất nước do nàng cai trị sẽ bị hắn quậy cho ra thành cái đạng gì đi nữa!

- Trên đời người đáng sợ nhất, không phải tu vi mạnh bao nhiêu, đó chỉ là kẻ chỉ biết sử dụng nắm đấm,nhưng đáng sợ nhất là kẻ không lộ vui buồn ra mặt,, chỉ là một mãng phu mà thôi loại người này dễ đối phó, còn loài người như Hắc Ma là đáng sợ cỡ nào,hắn không phải tiểu nhân, cũng chẳng phải quân tử, ngươi khôn đụng tới hắn, hắn không chạm tới ngươi, ngươi thủ đoạn với hắn hắn thanh lý cả nhà ngươi, vừa khéo là hắn, là loại người tính cách này đáng sợ nhất, khó đeo bám.Người này lòng dạ ác độc, gan lớn bằng trời, làm việc quả quyết, lãnh khốc vô tình. Rất mực lại can đảm hơn người, tâm tư kín đáo, ý chí kiên định, giảo hoạt như cáo,đặc biệt hắn không hề sợ chết xem nhẹ sinh tử!

Thứ người như vậy cả cuộc đời không thể đắc tội...trừ khi giết chết được hắn,thì may ra,cho dù có giết chết được hắn chưa chắc đã là may mắn, loại người không muốn sống này như Hắc Ma, bị dính thuốc độc mà không hề lo lắng hay bất an gì hẳn là đã tính sãn hậu sự cho mình tính toán nhìn rất xa xôi,tên này rất chi là trung lập giết được hắn, hắn chết rồi thì cũng kéo kẻ khác chết cùng, mà nhổ được hắn thì kẻ kế nhiệm hắn còn đáng sợ hơn hắn sẽ ra đời thế chỗ hắn và tránh được vết xe đổ của hắn mà tính toán với nàng, Thiên Vũ chọc người này kẻ chết đầu tiên sẽ là hắn, mà vật bồi táng theo chính là tất cả mọi người dân của Thiên Vũ!

- Vũ Mị Nương truyền âm cho Kỷ Yên Nhiên điều gì đó, nàng thoáng biến sắc, rồi hỏi hắn!

“ Hắc Ma công tử, ngươi có hứng thú với Thiên Vũ chúng ta không, nếu ngươi gia nhập Thiên Vũ Đại Đế sẽ rất chi là trọng dụng với tài năng của công tử đó ”

A - Long không trả lời câu hỏi nàng liền mỉm cười nói một câu chẳng đâu vào với đâu rằng!

“ Hồng Phấn tặng giai nhân, bảo kiếm tặng anh hùng, mong cô nương nhận lấy ”

- Nói xong hắn lấy ra một bình nước hoa hắn tự chế, trên thân toát ra mùi hương từ hoa hồng, khiến chúng nữ bên cạnh A - Long hai mắt sáng lên, hắn đưa cho Lam Linh nàng chăm chú cầm không muốn rời tay,nhưng bị hắn trừng mắt một cái sợ hãi đưa tới trước kiệu Kỷ Yên Nhiên, nàng cũng nghi hoặc hỏi!

“ Hắc Ma công tử đây là thứ gì ”

“ Đây là nước hoa, chiết xuất từ hoa hồng trong tự nhiên, chỉ cần xức nó lên bất kì nơi nào trên người ngay lập tức liền sẽ thơm ngát, ta nghĩ lễ vật của ta khiến cô nương hài lòng chứ ”

- Nàng rất muốn nói rất hài lòng, nhưng nàng làm sao có thể nói được kia chứ, trong khi Đại nhân của nàng đang ngồi phía sau nàng, nàng cố gắng che giấu sự kích động trong lòng hỏi hắn rằng!

“ Công tử chưa trả lời câu hỏi của ta, công tử sẽ tới Thiên Vũ chứ ”

A - Long mỉm cười nói!

“ Tại hạ chỉ là một tên lang thang này đây mai đó mà thôi, không biết nơi nào là nhà cả,hùng ưng bay tới đâu nơi đó chính là nhà của ta,ta không thích bị câu ép, với lại tại hạ có một sở thích là mua bán trao đổi, nếu có dịp xuất xứ loại nước hoa này tới Thiên Vũ, mong Kỷ Tiểu Thư chiếu cố nhiều hơn, mong là Thiên Vũ Đại Đế sẽ để ý tới tài buôn bán của ta hơn, mọi sự trong cậy Kỷ Tiểu Thư chiếu cố nhiều a ”

- Mọi người ở đều là loại không có tâm cơ thâm trầm, liền không hiểu A - Long muốn nói gì, nhưng mà đối với một số người ngay lập tức hiểu ý nói của A - Long, Lam Linh ở đằng sau hắn là một ví dụ điển hình nhất, trong mắt nàng tràn ngập dị sắc!

- Nàng nghe ra trong lời nói của Kỷ Yên Nhiên là muốn ném một cành ôliu về phía Hắc Ma, muốn thu lưu hắn làm thuộc hạ,hòng có được cách luyện binh và phương thuốc đó từ trong tay Hắc Ma, nàng có thể đoán ra vì sao sứ đoàn Thiên Vũ lại đi cùng nhau, bởi vì bọn họ có chung một mục đích, nhưng mà Hắc Ma lại khôn khéo từ chối, cũng không muốn đắc tội liền nói là hắn không có nơi nào là nhà, liền ám chỉ rằng hắn có thể ở Hắc Kim, cũng có thể ở nước khác!

- Hùng Ưng bay tới đâu thì đó liền là nhà, nói rất rõ ý chí của hắn không ở nơi này, mà là ở một phương trời khác, hắn nói hắn thích mua bán trao đổi, tức là hắn nói Thiên Vũ mà muốn cướp của hắn thì đám người vừa mới bị quân đội của hắn giết chết chính là câu trả lời của hắn, 500 tên địch với mấy ngàn tên,trông rất ngông cuồng ý mà hắn nói rất rõ rằng, ta đây thà làm ngọc nát chứ không làm viên ngói lành, hắn lại có nói một câu rằng, ta là một thằng điên, nhưng cũng chưa điên bằng những thằng muốn chọc một thằng điên như ta, ý rất rõ, nếu Thiên Vũ hoặc các nước khác muốn có phương thuốc thì phải giao dịch hoặc trao đổi với hắn, bằng không hắn chính là một thằng điên không chết không thôi với kẻ nào giám chọc hắn!

- Hắn lại tặng một bình nước hoa cho Kỷ Yên Nhiên chính là một món đồ có sức hấp dẫn vô cùng chết người đối với nữ nhân lại nói sẽ có dịp qua Thiên Vũ giao dịch, nhờ Kỷ Tiểu Thư chiếu cố, bề ngoài thì là Hắc Ma xu nịnh nữ nhân, nhưng trong mắt hắn không hề có một tia nào gọi là ham muốn và dục vọng, cũng có thể nói đây là một sự mở đầu giao dịch lớn sau này giữa hắn và Thiên Vũ, ý hắn nói là hắn không có ác cảm với Thiên Vũ, nếu hắn có thể giao dịch thứ nước hoa thơm ngát này tới Thiên Vũ, và nhận được sự chiếu cố từ Thiên Vũ, thì hắn và Thiên Vũ cũng có thể thương lượng cũng có thể mua được những thứ khác từ tay hắn, ví dụ như thứ thuốc gọi là Penicillin thứ có thể thay đổi cả một cuộc chiến dài,với giá thành rẻ người dân thường cũng có thể sử dụng, hoặc có thể sử dụng cho quân đội của đất nước, khi hai nước giao tranh thì có Penicillin thì sẽ có được bao nhiêu là ưu thế kia chứ!

- Lam Linh nhìn bóng lưng gầy yếu của A - Long lòng nàng thở dài cảm thán không thôi!

“ Tên này quả là lòng dạ rất sâu a ”

- Kỷ Yên Nhiên cũng nghe ra ý trong một câu nói tưởng như vô tình của A - Long nàng hít sâu vào một hơi lấy bình tĩnh nàng làm sao không biết hành động của A - Long chính là thị uy với nàng, nói chính xác hơn là thị uy với người sau lưng nàng, hắn biết có người đang âm thầm theo dõi hắn, hắn liền biểu diễn một màn cho kẻ đó xem, ý rất rõ ràng rằng, hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi ra tay động thủ với hắn, đừng nghĩ hắn là quả hồng mềm mà muốn bóp sao thì bóp, hắn không nói ra lời, chỉ chứng minh bằng hành động, hắn nói rất chi là ẩn dụ, kẻ nào không não mà động tới hắn, hắn liền bất kể thủ đoạn giết chết giống như sư đồ Lã Nhất, cho dù sư phụ của Lã Nhất có đoạt xá hắn thì hắn cũng có thủ đoạn để giết chết, hắn thả ngươi một ngựa, ngươi muốn đông sơn tái khởi hắn liền giết ngươi!

- Vũ Mị Nương ở phía sau truyền âm cho Kỷ Yên Nhiên,sau đo nàng liền mở miệng ra nói!

“ Ngươi không phải hùng ưng, ngươi là nhân loại không phải loại điểu có cánh ”

A - Long mỉm cười!

“ Ta không phải người cũng không phải điểu”

“ Vậy ngươi là cái gì ”

A - Long chỉ mỉm cười, cầm chiếc khăn đã nhuộm đầy máu của hắn trên tay,khai mở Thiên Nhãn ra, ngưng kết máu huyết trên đó, sử dụng Cổ Thần Ngữ sắp xếp mấy đạo huyết tuyến đó thành chữ, sau một hồi xong hắn mỉm cười đưa cho tỳ nữ của Kỷ Yên Nhiên nhờ đưa lại cho nàng, hắn liền nói!

“ Kỷ Tiểu Thư, vật này tiểu thư đưa cho ta mượn dùng, bây giờ giữa chúng ta đã không còn cần dùng thứ này nữa rồi, mong tiểu thư nhận lại, lễ vật này Hắc Ma ta ăn không tiêu ”

- Kỷ Yên Nhiên cả kinh, Vũ Mị Nương ở sau lưng nàng cũng nhíu mày thật chặt, một hồi rồi mới dãn ra, nàng thở dài một hơi, lúc này nàng cũng phải mở miệng ra nói, với một thanh âm vô cùng dễ nghe,Thanh âm giống như có thể làm mềm nhũn mọi khớp xương của nam nhân vậy!

“ Hắc Ma công tử, ngươi thật không hứng thú với Thiên Vũ của ta ư ”

A - Long không biết cô gái này là ai,hắn chỉ đoán ra thân phận của cô gái này không thấp, mà thôi hắn sử dụng tinh thần lực từ lâu đã biết sau lưng Kỷ Yên Nhiên có một người, đang âm thầm sai khiến nàng, nhưng hắn cũng chẳng để ở trong lòng, nữ nhân này là ai hắn không quan tâm. Miễn sak nữ nhân này đừng chọc hắn nổi điên lên là được rồi hắn mỉm cười nói!

“ Đất lành chim đậu, có gì đâu mà hứng thú ”

- Mị Nương cũng hiểu ra ẩn ý trong lời A - Long nói, nếu Thiên Vũ và nàng không làm khó hắn,an toàn thì Thiên Vũ sẽ là nơi đậu của hắn, không có thì cũng đừng cố cưỡng cầu, nàng tuy rất tiếc nuối, nàng biết không có cách nào thuyết phục được A - Long, đành hỏi A - Long chuyện khác!

“ Hoa màu đỏ là Bỉ Ngạn Hoa vậy có màu khác không, xin đừng trốn tránh, ta rất muốn biết câu trả lời của công tử, về lai lịch của nó ”

A - Long gọi Tiểu Bạch ra, Ám Vệ cùng các thuộc hạ cũng không giấu diếm nữa mà gọi là ma thú được phong ấn trong cơ thể, một chốc con đường này tràn ngập ma thú, điều này khiến đồng tử của Mi Nương cùng đám người Thiên Vũ co rút lại, hơn 10 Võ Hoàng,lẫn Vương Cấp âm thầm đi theo hộ vệ cho nàng đồng tử co rút lại, toàn thân căng như dây dàn,nhưng lại bị Mị Nương ngăn lại, không cản trở hắn đi qua,hắn không một chút địch ý đi ngang qua chiếc kiệu của nàng rồi, thong thả nói!

“ Tất cả những đều cô muốn biết đều được ghi trong chiếc khăn tay ta đưa lại cho cô nương,cô nương muốn hỏi ta là cái gì, ta không tiện trả lời câu hỏi của cô, nhưng đáp án ta, liệu cô nương có thể đọc được chữ trong đó, cô sẽ biết ta là ai”

- Nói xong hắn liền rời đi lao tới Quỷ U Cốc, Vũ Mị Nương lúc này bước ra khỏi kiệu, nhìn theo bóng lưng đã rời xa của A - Long, nàng cầm trên tay chiếc khăn thêu một đóa bỉ ngạn hoa, đằng sau có ghi lại vô số văn tự cổ xưa, nàng nhướng mi đẹp nói thầm!

“ Tên này thật sự là ai, nhưng chữ này nàng cảm thấy thật quen cũng rất chi là xa lạ,nàng có cảm giác những chữ này nàng đã thấy ở đâu đó rồi ”

- Nàng nhìn qua Kỷ Yên Nhiên hỏi!

“ Yên Nhiên ngươi biết đọc loại chữ này không ”

- Kỷ Yên Nhiên nhướng mày rồi nói

“ Thưa đại nhân nhìn trông rất quen., hình như là Phủ Đại Học Sĩ đang nghiên cứu loại ngôn ngữ này, hình như lão có thể đọc được ”

“ Vậy à,vậy khi nào trở về, ngươi đến phủ đại học sĩ xem,ta muốn biết trong đây ghi cái gì!”

“ Vâng ạ” / Kỷ Yên Nhiên tuân mệnh phục tùng!

Vũ Mị Nương một hồi suy tư thở ra một hơi trọng khí sau khi A - Long rời khỏi, nàng rốt cuộc thở phào một cái thật dài.mệt mỏi, quá mệt mỏi! Chỉ ở trước mặt thanh niên này một chút,nói chuyện với hắn vài câu, đã phải chịu áp lực kinh khủng tới như vây, đó mới chỉ là nói chuyện không một chút địch ý thôi đó, nếu là kẻ thù đối địch trên chiến trường thì phải chịu sức ép kinh khủng tới như thế nào, nếu làm kẻ địch với tên theo chủ nghĩa trung lập này, thì có bao nhiêu kinh khủng nàng cũng không giám nghĩ nữa, nàng liền cảm giác mạng của mình chỉ còn lại phân nửa vậy nàng cảm thán!

- Kẻ này nếu hắn không làm khó Thiên Vũ của nàng thì nàng sẽ tuyệt đối không bao giờ chọc tên sát tinh này, chọc vào hắn chỉ có hại chứ không hề có chút lợi nào, ngay cả ý chí quân vương trên người nàng sau nhiều năm nắm quyền cũng không thể nào phát ra khí thế ép hắn 1 2 được, kiến thức dùng người, ép người khác tên này nắm rất rõ, nàng vốn tự phụ mình thông minh và manh mẽ không thua gì nam nhân nào, nhưng trước mắt hắn, nàng như một con kiến còn hắn như một toà núi lớn, nan hoàn toàn bị nghiền nát bởi ngọn núi đó,nàng càng lúc càng thấy hứng thú với tên nhóc này rồi, nàng cũng không hề biết vì sự hứng thú của nàng đã từ từ làm nàng thay đổi ma nàng không hề hay biết!

Và đây cũng là ấn tượng đầu tiên của nàng với A - Long cũng vô tình khiến cho hai người qua đường không hề biết nhau này trở nên một lần nữa gắn kết, và cũng nhờ cuộc gặp mặt trong lúc vô tình của A - Long hôm nay, sau này khiến cho hắn được tha một mạng sau này!

- Còn tại một nơi Quanh Năm âm u tràn ngập sương mù,nơi này chính là Quỷ U Cốc trời đã gần sáng, lúc này một nam tử trung niên đang ngồi trong phòng nhâm nhi ly rượu, lòng hắn lúc này rối loạn như tơ vò, hắn càng lúc càng cảm thấy bất an, hắn không hiểu sao cứ có cảm giác một con dã thú từ xa ngắm tới mình vậy, hắn càng lúc càng bất an, hắn cố gắng nốc ly rượu cuối cùng xong rồi đi ra tìm thuộc hạ hỏi thăm tình hình của con trai lão là Quỷ U, thằng nhóc này cái gì cũng được thiên phú cũng tốt, nhưng mà với cái tính được nuông chiều từ bé nên không xem ai ra gì, hắn cảm thấy vô cùng lo lắng cho Quỷ U, bỗng một mùi máu tanh tràn ngập!

- Lão nhướng mày tính hỏi, thì lại nghe bên ngoài phòng có tiếng bước chân, sau đó hai thủ vệ bên ngoài canh cửa cho hắn, một tên nói!

“ Kẻ trước mặt là ai, mau dừng lại đây là phòng của Cốc chủ không có lệnh của Cốc Chủ thì không ai được tiến vào ”

- Nhưng tiếng bước chân thong thả vẫn tiếp tục đi tới, một tiếng xé gió vang lên, thứ nghe thấy tiếp theo là hai tiếng vật nặng rơi xuống đất “ Bịch …! Bịch …! ” Mùi máu tươi tanh nồng ùa tới, Nam tử đang ngồi uống rượu trong phòng có thể nhìn thấy hình ảnh dưới ánh sáng mờ nhạt của Ma Pháp Đăng nhìn thấy hai thủ vệ đầu rớt xuống đất, thi thể không tự chủ được mà ngã xuống, máu bắt đầu từ khe hở của cánh cửa bắt đầu chảy vào trong phòng!

- Nam tử đang ngồi trong phòng này chính là cha của Quỷ U, tên là Quỷ Lâm, toàn thân lão run lên,nhưng vẫn cố gắng giả bộ tran tĩnh giọng không kiêng nể tiếp tục uy hiếp nói!

“ Ngươi … Ngươi … Ngươi, ngươi là ai, người có biết giết ngươi của Quỷ U Cốc sẽ bị gì không,nếu không muốn chết liền rời đi ta sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra,bằng không chỉ cần ta kêu một tiếng ngươi liền chết ”

- Nhưng đáp lại lời của hắn, là một bàn tay tràn ngập lân phiến móng vuốt vô cùng sắc bén, hàn quang thoáng hiện, khiến lòng người lạnh lẽo buốt giá tới tận tim mọi thứ như đông lại, bàn tay đó hắn đẩy chiếc của ra, một mùi máu tanh lẫn sát khí ùa vào cần phòng, khiến Quỷ Lâm không khỏi che mũi lại, mùi máu quá nồng,dù lão đã giết ngươi vô số, nhưng cũng khiến nào muốn buồn nôn, trên người bước vô mặc một bộ áo giáp hình rồng hình dạng đã kỳ lạ nay còn phủ lên một lớp máu loang lỗ,khiến tràng cảnh càng thêm yêu dị và tà ác, đó chính là Thiên Long Khải, toàn thân loang lổ máu tươi, ngươi mặc Thiên Long Khải chính là A - Long,một tay A - Long cầm Vụ Nguyệt Kiếm từ Thiên Long Mâu hoá thành, một tay cầm vô số đầu người kết thanh bó như bó hành, dưới bô áo giáp che phủ mặt

“ Khặc …! Khặc…!! ”/ A - Long cười lạnh nói!

“ Quỷ Lâm, ngươi uống rượu một mình buồn quá nhỉ, hay là để ta tới uống cùng ngươi cho vui nhé, rượu ngon uống một mình quả là cô độc a”

- Quy Lâm toàn thân run rẩy, đám đầu ngươi A - Long xách trên tay, tất cả toàn bộ đều là Trưởng Lão Quỷ U Cốc, tu vi từ Võ Vương trở xuống đều ở đây không thiếu một ai, còn Võ Hoàng Quỷ U Cốc làm gì có, lão không thể nào che giấu được sợ hãi nữa nói!

“ Ngươi, ngươi là ai, ngươi muốn làm gì ”

A - Long cười lạnh!

“ Ta tên là Hắc Ma, còn ta tới đây là để giết ngươi, con của ngươi đang ở dưới địa ngục chờ ngươi a, sớm lên đường thôi ”

“ Ngươi đã làm gì Quỷ U rồi ”

“ Không phải một lúc nữa ngươi sẽ biết sao ”

“ Cái gì!!!! ”

- Một luồng kiếm quang chợt loé,đầu Quỷ Lâm bị chém bay khỏi thân, Hồn Anh của lão là Vương Cấp nhị Phẩm từ đầu thoát ra khỏi cơ thể, A - Long vung kiếm một luồng kiếm quang loé lên, Hồn Anh của Quỷ Lâm bị chém nát không còn một mảnh vụn, thế là một đời tông Chủ Quỷ U Cốc, 1000 năm truyền thừa nay đã chấm đứt trong tay Quỷ Lâm và con trai lão Quỷ U, về sau khi hay tin Quỷ U Cốc bị diệt chỉ có một ít người biết ai là thủ phạm nhưng không ai giám nói gì, trừ hai cha con Quỷ U thì chỉ có một người biết rất rõ sự tình chính là một tay A - Long gây ra!

Kết Chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status