Đường trở về tại dị thế giới

Chương 242: Thanh Lăng!


- Hai người truy đuổi nhau,tuy A - Long nói như thế thôi nhưng cũng không thực sự muốn ăn nàng a,hắn biết đây là lần đầu của nàng, hắn cũng không muốn gây cho nữ nhân của hắn sau này chính là vợ của hắn có một chút gì đó tâm ma ám ảnh nàng, Thanh Lăng tuy thực lực là Võ Hoàng cấp có thể hư không phi hành, nhưng nàng lại lựa chọn như một cô thôn nữ,một con thỏ nhỏ chạy trốn con sói đói là hắn,nàng chạy trốn A - Long, nhưng vừa cười tươi hanh phúc mà đi, hắn cũng không muốn sử dụng linh lực đuổi theo nàng mà phá hủy đi cảnh tượng hạnh phúc này của hai người!

- Cuối cùng hắn cũng bắt được nàng, nàng dựa vào một cái cây, khuôn mặt đã đỏ lên da mặt nàng nóng bừng bừng, nàng thổ khí như lan, đối diện với ánh mắt vô cùng xâm lấn của A - Long, hắn một tay chống vào thân cây, bên cạnh là khuôn mặt đang đỏ lên vì xấu hổ này, hắn ánh mắt lúc này vô cùng dịu dàng,hắn đã thu lại long khí trên người, mắt của hắn đã trở nên màu đen, khi nhìn vào, cũng khiến người ta cảm thấy vô cùng huyền bí, khiến linh hồn người nhìn vào như quấn lấy mà bị kéo vào!

A - Long nhẹ nhàng nói!

“ Tiểu Lăng Tử! Sau này nàng làm nữ nhân của ta nhé! ”

- Thanh Lăng khuôn mặt đỏ bừng, vô cùng ướt át xấu hổ, nàng suy nghĩ một lát cắn cắn môi, chà chà chân, ánh mắt phức tạp pha lẫn tự ti nói

“ Thiếu Gia! Nếu người muốn thân thể của thiếp thân, thì bất cứ khi nào thiếp thân cũng có thể đáp ứng người, nhưng mà.. Còn.... Danh phận thì...... ”

A - Long cười on hoà nói!

“ Ta không hỏi nàng với tư cách một người chủ của nàng, mà là hỏi với tư cách một người nam nhân, một người nam nhân thích một nữ nhân đó chính là Thanh Lăng nàng, nếu nàng không muốn ta cũng tuyệt đối không dùng thân phận bắt ép nàng chiều ý ta, điều này ta có thể đảm bảo, tuy ta không phải là loại tốt lành gì, nhưng những chuyện ép duyên hay... A - Long ta tuyệt đối sẽ không làm ”

- Thanh Lăng liên tục lắc đầu quậy quậy nói!

“ Thiếp Thân không phải có ý đó ”

“ Thế Ý Nàng là gì? ” A - Long nhíu mày không hiểu, hắn cũng không phải là con sâu trong bụng nữ nhân trước mặt nên cũng chẳng biết nàng trong đầu đang nghĩ gì cả!

- Thanh Lăng có chút tự ti nói!

“ Không phải thiếp thân không muốn trở thành nữ nhân của ngài,chỉ là.. Chỉ là.... ”

“ Chỉ Là Sao??” A - Long cố hỏi, A - Long kiếp trước thất bại trong chuyện tình cảm, cũng không phải là tình thánh, cũng không có kinh nghiệm trong chuyện này cho lắm, hắn bình thường vô cùng xảo quyệt,nhưng khi đối diện với nữ nhân có chút thích mình, liền có chút bối rối, hắn phải mất mấy trăm năm thời gian giao lưu linh hồn, hắn mới mở ra được một khe, bây giờ mà bị từ chối hắn từ nay về sau sẽ sinh ta tâm ma, tuyệt đối không mở lòng với ai hết nữa!

- Trái với sự gượng hỏi của A - Long, còn một người Thanh Lăng còn sốt sắng hơn nữa, vô cùng gấp gáp,nàng cũng không biết nói nhu thế nào, chỉ có thể dùng hành động để chứng minh lời nàng muốn nói,thân thể nàng từ từ biến đổi, làn da trắng mịn của nàng trở nên đỏ hồng vặn vào cuối cùng tràn ngập lân phiến nho nhỏ trên đó tràn ngập ma văn, trên đầu nàng mọc ra hai cái Long Giác nho nhỏ xinh xinh,tóc màu hạt dẻ của nàng biến đổi mà trở nên bồng bềnh, như một ngọn lửa màu vàng làm từ tóc đang không ngưng bốc cháy!sau lưng nàng mọc ra một đôi cánh màu đỏ như máu vô cùng yêu dị!

- Tay chân thon mềm của nàng trở nên tràn ngập cơ bắp, từng ngón tay thon dài của nàng trở nên thay đổi, móng tay của nàng dài ra và trở nên vô cùng sắc bén, hàn mang chợt loé trên từng đầu móng tay,nàng nhìn thấy sự kinh ngạc trong ánh mắt của A - Long,nàng cho rằng thiếu gia rất chán ghét nàng, nàng chỉ có thể nuốt uy khuất vào trong lòng, nhắm nghiền đôi mắt hai bên khoé mắt chảy xuống hai hàng lệ châu!

" nàng thật sự rất yêu nam nhân trước mặt, nhưng hắn lại là một kẻ phi phàm,lại có huyết mạch Thần Tộc trong người, còn nàng chỉ là một nữ ma tộc thấp kém, nàng biết giữa thần và ma có một mối thù không chết không thôi, nếu thân phận ma tộc của nàng bại lộ nàng sẽ bị người truy sát đuổi giết không ngừng, thậm chí sẽ bị thiếu gia giết chết, nhưng tâm nàng không cho nàng sai khiến, không thế nào quên được một hình ảnh một nam nhân là nam nhân trước mặt,nàng khi biết hắn là Thần Tộc lòng nàng đau đớn không thôi, cứ như ngàn lưỡi dao đâm thẳng vào tâm nàng vậy, nhiều lần nàng cố gắng tự an ủi mình là quên hắn đi, nhưng nàng không làm được, nàng càng cố gắng quên thì nàng lại càng nhớ hắn, chỉ cần gặp được hắn là nàng đã rất vui rồi "

" Khi nàng nghe hắn nói, hắn muốn cho nàng một danh phận, tức là không để nàng làm nô của hắn, hắn còn chưa bao giờ đối xử với nàng như nô bộc,mà giờ lại muốn đem nàng ra mắt mẹ hắn, cho nàng một danh phận chân chính làm vợ của hắn, bây giờ hắn lại hỏi nàng tỏ tình với nàng, hỏi nàng có đồng ý làm nữ nhân của hắn hay không, lúc này nàng hạnh phúc vô cùng, nàng thật sự rất muốn khóc, nàng vô cùng hạnh phúc, nhưng cũng áy náy không ngừng, nàng cảm thấy không xứng với hắn, nàng không nên lừa dối hắn, nàng đáng lẽ ra nên nói ra thân phận thực sự của nàng từ lâu rồi, nàng biết hắn không ưa ma tộc, nhưng con khôi lỗi hắn đưa cho nàng, đa số đều được luyện chế từ Kim Ma Nhất Tộc mà thành, nàng nghĩ rằng hắn rất ghét ma tộc nàng sợ hắn biết bí mật này! "

" Nàng lần đầu tiên thấy hắn ở chợ nô lệ,thấy nàng bị trói buộc bị thương hắn đã lại xem xét băng bó vết thương cho nàng, mặc dù hắn không thèm liếc nàng lấy một cái,thậm chí còn không nhớ nàng là ai, nhưng từ lúc đó nàng đã trao tâm của nàng, một cái tâm vô cùng chung tình của một nữ Đại Ác Ma Nhất Tộc này, một khi đã trao tâm cho ai, sẽ mãi mãi không bao giờ thay lòng, hắn sống nàng theo đuổi, hắn đuổi nàng đi nàng sẽ không bao giờ rời bước dù hắn có chán ghét nàng như thế nào đi chăng nữa, nàng có thể nguyện chết và làm tất cả vì hắn,hắn chết nữ Đại Ác Ma Nhất Tộc nàng cũng sẽ chết cùng hắn, chỉ nguyện cùng chết với hắn một chỗ đời đời thủ hộ bên hắn "

" Nàng tuy không có mạnh bạo như các nữ Đại Ác Ma khác mà nàng đã từng gặp, nàng có e ấp, e thẹn của một nữ nhân, nhân loại, nhưng nàng có một cái tâm si tình của một đại ác ma, nàng yêu hắn, nàng cũng không muốn mất hắn, nàng không sợ hắn giết nàng, nhưng nàng lại sợ hắn chán ghét nàng, không để cho nàng ở bên hắn nữa, một ngày không thấy hắn, không được chăm sóc cho hắn, lại đôi lúc hắn trở nên mơ hồ nàng lại chiếu cố hắn, đó là điều nàng hạnh phúc nhất rồi, một ngày nàng không gặp hắn cứ như ba năm, nhưng tháng ngày hạnh phúc nhất của nàng, là đánh đổi mấy trăm năm tuổi thọ của linh hồn trong một ngày ở trong thức hải của hắn được nghe hắn dạy bảo, mà ở bên cạnh hắn chiến đấu cùng hắn, đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất đối với nàng!, nàng bây giờ không muốn lừa dối hắn nữa, nàng không phải không muốn ở bên cạnh hắn, có chi là nàng không xứng với hắn mà thôi, nếu chết trong tay hắn, nàng cũng tuyệt đối không hối hận, nàng chỉ hận là tại sao mình lại là ma tộc kia chứ "

- Còn A - Long thì ngạc nhiên không thôi, không phải hắn thấy Thanh Lăng là ma tộc, bởi vì hắn từ lâu đã biết thân phận thật sự của nàng rồi, hắn là một Cổ Thần, một ma tộc cấp thấp như nàng làm sao qua mắt được hắn kia chứ, thứ hắn ngạc nhiên không phải thân nhân của nàng, mà là tình trạng biến dị trên người nàng, hắn biết nàng là Đại Ác Ma biến dị Long Chủng, nhưng mà có thể biến hoa nhiều như thế này, hắn tuyệt đối không có cách nào nghĩ tới a,nàng có Long Giác, có Long Lân,toàn thân của nàng toàn bộ bị thú hoá chứ không còn là Đại Ác Ma nữa, lại có Ma Văn cao cấp của Ma Tộc, cái này phải trình độ huyết mạch cao tới như thế nào mới có được kia chứ, hắn nhíu mày thật sau nghĩ tới khí tức của nàng, sao mà giống cái đầu Hắc Long Hồn hắn hồi trước triệu tập tới đó chứ, không phải là Long Khí làm Thanh Lăng biến dị huyết mạch đi!

A - Long cũng nào biết mình đã đoán đúng tới 8 chín phần 10 rồi, nàng vốn là Đại Ác Ma huyết mạch thấp kém nhất, cũng chỉ có 1 tia rất mong vô cùng mỏng giao lòng huyết mạch là do cha ông nàng vô tình hấp thụ được một giọt giao long huyết mà thôi, thân thể nàng biến dị là do linh hồn của nàng ở mấy trăm năm trong thức hải của A - Long, sau đó cũng vô tình được Hỗn Độn Thần Cách Cải tiến,lại được ăn một cái loại đan dược mà A - Long luyện chế cho nàng có tên là Huyết Tu Đan, giúp nàng thanh lọc huyết mạch, để dễ dàng đột phá cảnh giới hơn vài phần, để làm ra huyết tu đan, A - Long cũng phải tốn vài giọt tinh huyết!

- Lại mấy lúc A - Long trở nên ngây ngốc, lại tối ngày được nàng chăm sóc, quấn lấy nàng, tối cũng ôm nàng cùng chư nữ mà ngủ cùng dường, nên niết bàn khí huyết, và tinh huyết cổ thần trong người hắn cũng từ từ, làm mạnh huyết mạch của nàng lên,lại cách đây mấy hôm hắn lại thu một đầu long hồn vào trong người mà hắn cũng không nay biết, lúc ngủ cùng nàng, đầu long hồn đó cảm nhận khí tức long tộc trên người nàng, liền thoát rã người hắn mà chuyển qua ngươi nàng, dùng nhập vào huyết mạch cốt cách của nàng, giúp nàng cải tạo trở thành một đầu mẫu long hoan hảo, đã cũng ảnh hưởng này mà thanh lăng từ một đại ác ma nhất tộc trở thành ma tộc đầu tiên có được huyết mạch truyền thừa cao cấp nhất của Ma Long Nhất Tộc, nên khi nàng biến hình mới có dung mạo làm A - Long kinh ngạc tới như thế!

- Hắn lúc này hiểu ra ý của Thanh Lăng rồi, nàng không phải kiếm lý do để từ chối hắn muốn hắn theo đuổi nàng, mà là nàng giống Long Nhu,đúng là hảo tỷ muội của Long Nhu,nên tính tự ti luôn giống nhau,nàng tự ti thân phận ma tộc của mình sẽ gây rắc rối cho hắn, sợ hắn chán ghét nàng, nàng chỉ giám làm nữ nhân của hắn, mà không giám đòi hỏi một danh phận, bởi vì nàng là ma tộc, kết hôn khác tộc chính là cùng đại lục này là địch, hắn lúc này không hiểu được tâm ý của nàng nữa thì cũng nên ra chợ kiếm miếng đậu hũ đâm đầu vào đó chết quách đi,hắn một tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của nàng nay đã tràn ngập lân phiến, tuy trong cứng cáp nhưng khi chạm vào lại mềm mại lạ thường, cứ muốn sờ mãi không thôi!

“ Dù nàng có là ma tộc ta cũng sẽ tiếp nhận nàng, ta cũng không bao giờ thay đổi quyết định của mình, ta chỉ có thể nói rằng, ta thích nàng, ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ta, cùng ta đi hết quãng đời còn lại ”

- Hắn nói ra những lời này, tuy không hề hoa lệ như những tiểu thuyết tình yêu hắn đọc trước đây, nhưng hắn nói những lời này đều là thực tâm,hắn không vì Long Nhu thúc đẩy hay bất kỳ lý do nào khác, có chi chỉ là hắn muốn Thanh Lăng ở bên cạnh hắn, mãi mãi ở bên cạnh hắn, hắn là một tên nam nhân có ý chiếm hữu rất mạnh, hắn bình thường có thể không để y mỹ nữ khuynh thành như Vũ Mị Nương vào mắt, hắn chỉ thưởng thức cái đẹp mà thôi, nhưng vì nhiệm vụ hắn cũng không phiền một quyền đánh sập sơn tư yến, trong đó chứa một đại mỹ nhân khuynh thành trong đó, mặc kệ nàng sống chết!

- Còn Thanh Lăng hắn từ lâu đã nhận định nàng là nữ nhân của hắn, từ khi truyền cho nàng Đại Khôi Lỗi thuật, thì đã chính thức công nhận thân phận của nàng là không thể nào chối bỏ được rồi, người nhận được truyền thừa Đại Khôi Lỗi thuật, đồng nghĩa phải khác giới tính của chủ tộc, và đó cũng là cấm thuật, tuyệt đối không được phép truyền ra ngoài, chỉ có một cách bảo vệ bí mật, là phải kết hôn với người đó, hoặc là giết nàng đi, bằng không cả hai người sẽ cùng chết, hắn chết nàng vong, nàng chết hắn liền mất đi một cận vệ, bởi vì Đại Khôi Lỗi thuật vốn là công Pháp của cận vệ bảo vệ cho chủ tộc!

- Cũng không vì lý do đó mà hắn muốn cưới nữ nhân này làm vợ, mà là khi ở trong thức hải của hắn nàng đã nhiều lần liều tính mạng cứu hắn trong đó, tuy hắn nói những hình ảnh trong đó đều là giả chết trong đây liền chết thật, nhưng hắn có một điều không nói cho các nàng biết rằng, đó không phải là giả, mà là linh hồn gia nhập thức hải của hắn, sống bao nhiêu năm thì tuổi thọ linh hồn sẽ giảm đi bấy nhiêu năm, mà thứ mà các nàng thấy và chiến đấu cũng không phải là giả, mà là hàng thật giá thật 100%, mượn lực lượng của Hỗn Độn Thần Cách, môi giới linh hồn chuyển linh hồn sang một dạng khác một dạng linh hồn thể, tới một nơi nào đó ở thần giới tập huấn bản thân, tuy thân xác ở nơi này, nhưng linh hồn lại được tái tạo ở chỗ khác, chết ở đó liền thân xác nơi này liền chết luôn, một cái xác không thể nào không có linh hồn cả!

- Hắn có lòng dạ sắt đá tới đâu, cũng không thế nào không mềm lòng với một nữ nhân si tình với hắn, nhiều lần liều mạng lao vào bến bờ sinh tử cứu hắn, nguyện chết vì hắn được, hắn cũng không phải kẻ vô tình, hắn bây giờ không yêu nàng, chỉ thích nàng cảm kích nàng mà thôi, nhưng thời gian sẽ xoá nhoà tất cả, hắn đã thề với lòng, hắn không bao giờ lấy người hắn yêu, mà hắn chỉ lấy người yêu hắn mà thôi, chỉ có người yêu hắn thì mới có thể cùng hắn chia sẽ hoạn nạn, rồi tình cảm bồi đắp dần dần sẽ trở thành tinh yêu, hắn nói ra những lời này tuy hơi thô thiển,hắn cũng có thể nói những lời hay ho hơn, ngọt ngào hơn như những câu tỏ tình cầu hôn viết đầy trên mạng.....!

- Hắn là một quân nhân, hắn được giáo dục rằng, làm nhiều hơn nói,một lời nói ra liền sử dụng cả một đời thủ hộ, nghe nhiều sẽ chán vật cực tất phản,hắn có thể không dẫn nàng đi ăn ở những nhà hàng đắt tiền nhất, nhưng hắn sẽ đem nàng đi ăn ở những quán ăn ngon nhất, hắn có thể không mua cho nàng những bộ quần áo đắt tiền hoa lệ nhất, nhưng hắn sẽ mua cho nàng, thậm chí từ tay làm cho nàng những bộ quần áo nàng cảm thấy thoải mái nhất, và có thể không ở nhà cao,nhưng trong nhà của hắn sẽ có tất cả những thứ nàng muốn, khiến cuộc sống của nàng thoải mái, nàng làm việc nhà sẽ không cực khổ như những nữ nhân khác, hắn có thể không hay nói những lời ngon ngọt khiến nàng hàng ngày vui tai, nhưng khi nào nàng buồn, hắn có thể vì nàng mà trèo lên nơi cao nhất, ở chốn đông người hét to rằng Lão Bà Ta Yêu Nàng, chỉ thế thôi, đó là một người quân nhân nên có, đó là thứ cha hắn dạy hắn, phải nâng niu nữ nhân của mình,không thể bao bọc nữ nhân của mình, thì đừng nên cưới vợ, không chăm sóc tốt cho nữ nhân của mình, thì không xứng đáng làm một thằng đàn ông không xứng đáng là một quân nhân chân chính, quân nhân tạo ra để giết người, cũng là để thủ hộ người thân một đời bình an!

“ Thanh Lăng, ta yêu nàng!! ”

- Thanh Lăng nghe thấy A - Long nói ra những lời này,hai mắt đang chảy xuống hai hàng lệ của nàng lập tức mở ra, Trong mắt nàng không thế nào che giấu sự không thể nào tin được, nhưng lời mà tai nàng vừa nghe, lúc này tâm nàng nhảy loạn lên,khuôn mặt bị bao phủ bởi lân phiến không thể nào nhìn thấy cảm xúc của nàng dưới khuôn mặt đó, nhưng trong ánh mắt nàng không có cách nào che giấu được xấu hổ,và vô cùng hạnh phúc, Đột nhiên, cái miệng anh đào nho nhỏ của của minh liền mở ra, sau đó không tự kiềm hãm được Ưmmột tiếng, rồi cả người nàng giật giật vì lúc này, bộ ngực của nàng bị một bàn tay vô cùng xấu xa chiếm cứ!

- Ngay lúc mới vừa rồi, nàng cảm giác được hai tay của A - Long tựa hồ như đã chạm vào cặp tuyết phong mềm mại cao vút của nàng,nàng cũng cảm thấy dưới thân dưới của mình có một vật gì đó vô cùng nóng hổi chọc vào,nàng biết rõ đó là vật gì, nàng đã từng thấy sự uy mãnh của nó vào một lần tình cờ thấy được A - Long va Long Nhu ân ái với nhau, lúc này khuôn mặt nàng lúc này đã trở lại là Thanh Lăng bình thường, khuôn mặt nàng không có cách nào che giấu xấu hổ nàng chỉ hận không có cái lỗ mà chui xuống " Thiếu gia người thật là xấu quá rồi"

- Ngay lúc cái vật vô cùng xấu xa, cứng ngắc như một khúc hoả côn chọc vào bộ vị vô cùng nhạy cảm giữa hai chân nàng, dù cách vài lớp vải nàng cũng không có cách nào toàn thân run lên. Khe suối giữa hai chân của nàng đã ẩm ướt từ khi nào. Thân nàng trở nên mềm nhũn, không tự chủ được bám lấy cọng rơm cứu mạng là hắn a, ở một khắc nàng ôm lấy cổ hắn đó, Thanh Lăng cảm thấy giật mình, nàng rõ ràng cảm giác được cặp tuyết phong cao vút mà đầy đặn của mình bị hai tay hắn luồn qua từng nét áo trên người, mà dùng da thịt nhẹ nhàng chạm vào ngực nàng!

- Tuy chỉ là một cái chạm nhẹ vào, cũng khiến nàng run lên, nàng không thể nào kìm được rên khẽ lấy một tiếng, hai mắt nàng mị nhãn như tơ, ánh mắt vô cùng say đắm nhìn vào khuôn mặt nam nhân nàng ngày nhớ đêm mong đang ôm nàng vào lòng, và nàng ép lưng nàng mà dựa vào cây này, nàng không hề phản kháng, hay chống cự gì cả, bởi vì lúc này nàng đã ý loạn tình mê rồi, nàng không còn biết trời trăng gì nữa, mà A - Long hắn cũng như vậy, lúc này hơi thở hắn trở nên nặng nhọc, hắn nuốt nước bọt ừng ực,thử hỏi có nam nhân nào đang ôm một vưu vật trong tay mà không bị mất khống chế không, hắn lúc này buộc phải ném cái ý định đem nàng tới một nơi hoàn hảo để ăn nàng, mà bây giờ hắn thực sự muốn đánh dã chiến rồi a, cứ nghĩ tới việc lăng nhăng sau lưng thuộc hạ,một nam một nữ nơi hoang dã, hắn cảm thấy kích thích không thôi a!

A - Long lại nhìn khuôn mặt xinh đẹp động nhân của Thanh Lăng nàng cùng với ánh mắt tràn ngập mị hoặc đầy câu dẫn người khác như một con hồ ly tinh a, trong tâm hắn nhịn không được trở nên xao động. Hơn nữa bộ ngực cao vút phía trước của Thanh Lăng tuy không bằng Phong Thải Vận, nhưng một bàn tay của hắn cũng không có cách nào nắm được hết, cứ thế mà phập phồng lên xuống một cách dồn dập, khiến hắn trong lòng nổi lên một cổ dục hoả vô cùng mãnh liệt, hắn lúc này chỉ muốn xung động muốn đè Thanh Lăng xuống đất, lột sạch nàng ra, bắn cho nàng vài pháo tới khi nào nàng khóc lóc xin tha thứ vì cái tội câu dẫn hắn a!

Đôi môi anh đào vô cùng mềm mại và lôi cuốn của Thanh lăng lại mở ra chút,thổ khí như lan khiến tâm hắn, và máu huyết nam nhân trong người hắn sôi lên sùng sục,trong miệng phát ra những tiếng thở gấp rất nhỏ. Phần bụng dưới không ngừng nổi lên từng đợt lửa nóng hừng hực thiêu đốt cả trái tim lẫn thân thể nàng của nàng,hai người nổi lên một cỗ dục hoả vô cùng mãnh liệt, Hắn cũng không ngờ lại cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, lúc đầu hai môi chạm nhau, Thanh Lăng cũng không thành thạo trong việc hôn môi,nàng cũng vô cùng lúng túng đáp lại han,rồi sau đó đôi môi của hắn chợt hút, hắn nuốt lấy nước trong miệng nàng, một cỗ dục hương của nữ nhân, như một can xăng rót vào đống than nóng là hắn, cái loại cảm giác tiếp xúc mềm mại trên miệng này thật sự là kích động nhân tâm!

"Ư..." một tiếng!

Thân thể mềm mại của Thanh Lăng rở nên run rẩy, miệng nàng không tự kìm hãm được phát ra một tiếng rên rĩ yêu kiều. Nàng không cách nào mở mắt ra vì nàng đang ý loạn tình mê,tâm hồn thiếu nữ của còn đang còn bay bổng trên chín tầng mây, A - Long nhân lúc cháy nhà liền hôi của,đôi môi của Thanh Lăng mềm mại một cách dị thường, không những thế còn rất ngọt nữa, nó mang theo hương vị ngọt ngào hết sức khó tả, tiến vào cảm thấy êm đềm như bông, mềm mại ôn nhu, nút lấy thật đúng là khiến cho người ta cảm thấy mất hồn, lưu luyến không thôi,hắn cảm nhận đôi môi nàng giống như một cây kẹo ngọt, chỉ muốn mút mãi không thôi!

Chính là vì Thanh Lăng còn chưa kịp phản ứng lại sự mãnh liệt trong nụ hôn của hai người, Hơn nữa, đôi môi anh đào của nàng lại có chút mở ra bởi vì nàng không có kinh nghiệm trong chuyện này, nên từ đầu tới giờ nàng luôn nín thở,nên bây giờ nàng cố gắng thở ra một hơi lấy sức. Bởi thế cho nên đương nhiên là tiện nghi cho một tên sắc lang hàng ngày chuyên lăn lộn với Long Nhu rồi kinh nghiệm của hắn đầy mình rồi, đầu lưỡi của hắn không chút mảy may gặp phải trở ngại liền dễ dàng dò xét tiến vào trong miệng,của nàng mà thám hiểm khoang miệng nàng!

Cho đến khi đầu lưỡi của A - Long đã quấn quanh và nút lấy cái lưỡi thơm tho mềm mại có phần nhút nhát không biết làm như thế nào của nàng, thì nàng lúc này mới bất ngờ phản ứng lại. Thì lưỡi của nàng đã bị lưỡi của A - Long như một con linh xà vô cùng quỷ quyệt quấn lấy,nàng không có cách nào thoát thân,mà chỉ có thể buông xuôi phó mặc cho số mệnh, Nàng lúc này mới có thể cảm ứng được nụ hôn nhiệt liệt của A - Long,nàng nhiều lần nhìn trộm chuyện khuê phòng của A - Long và Long Nhu,nàng mỗi lần như thế,liền mặt đỏ tai hồng, nàng chưa từng hôn bao giờ, mới chỉ cách đây vài hôm từng cùng thiếu gia và lam linh một lần, nhưng lần đó lại bị phá đám, bây giờ nàng thực sự mới được tận hưởng cảm giác, được một nam nhân hôn là như thế nào, lại là người trọng tâm của nàng, nàng cảm thấy nụ hôn này thật ngọt, ngọt chính là tâm nàng ngọt như mật vậy!

- Rồi từng đợt cảm giác kích thích khác thường trong người nàng, từ rất lâu ẩn nấp trong người nàng, vào lúc này như một trận thủy triều chảy khắp toàn thân nàng. Nàng cảm giác được thân thể của mình tựa hồ như hoàn toàn không còn nghe theo chỉ huy của đại não nàng nữa, nhưng gì nàng làm là theo bản năng của thân thể, lòng của nàng trở nên nóng như lửa đốt, sâu trong nội tâm tựa hồ như còn đang kỳ vọng A - Long người trong sẽ hành động tiếp bước tiếp theo,và A - Long cũng không hề làm nàng thất vọng!

- Hắn hai tay nhanh chóng thoát hết sim y tren ngực nàng, khiến ngực nàng trở nên trống không, khuôn ngực cao vút, trắng như tuyết, hai đỉnh ngọc phong có hai núm hồng vô cùng xinh đẹp, không biết từ bao giờ đã cứng ngắc mà như một đại hung khí chống vào lồng ngực của A - Long, hắn cúi xuống, mở miệng ngậm lên đỉnh ngọn núi đó, hắn như một đứa trẻ khát sữa, mà liên tục bú mút nó, hắn dùng đầu lưới quấn quanh hạt đậu trên ngực nàng, lâu lâu lại sử dụng lưỡi đánh lên đỉnh của ngọn núi của nàng, khiến nàng từng tiếng rên lên yêu kiều, tay hắn cũng chẳng thật thà,hắn để hai tay nàng ôm lấy cổ của hắn, hắn cho một tay xuống nơi thần bí giữa hai chân nàng, từ bên ngoài lớp quần mỏng của nàng tìm ra hai cái mép, ở giữa là khe sâu vô cùng ướt át, đang không ngừng chảy ra mật dịch, một tay liền mở ra đai lưng của nàng!

“ Xoạt...!!! ”một tiếng hắn liền nắm hai bên mép quần của nàng, lẫn nội khố của nàng kéo xuống, để lộ ra một cặp chân trắng muốt, giữa hai chân là một cánh đồng màu hạt dẻ vô cùng rậm rạp và bát ngát, ở giữa khe sâu có một dòng nước từ từ chảy ra liên tục, hắn cũng không chờ được lâu, hắn liền mở tiểu huynh đệ của mình ra, hắn lúc này chỉ muốn cho tiểu huynh đệ đói khát của mình được uống nước, muốn được ngâm mình trong suối mát, hưởng thụ một phen, hắn khi đưa đầu tiểu huynh đệ của mình tới cửa hang động của Thanh Lăng, tách hai mép cánh cửa huyệt động ra, toàn thân thanh lăng run lên không ngừng,cuối cùng nàng trong lúc ý loạn tình mê ghé sát tai hắn nói!

“ Thiếu Gia, tình yêu của thiếp, muốn thiếp đi, hôm nay thiếp là của người, hảo hảo yêu thiếp ”

“ Oong!!!!” Trong đầu A - Long như nghe thấy thiên âm, cuối cùng hắn mất hết lý trí, kéo tiểu huynh đệ của mình đã từ lâu bị mật dịch nơi khe suối của Thanh Lăng làm cho ướt đẫm, hắn tránh cho xa, rồi lấy đà chạy lại, hắn nâng cao một chân của Thanh Lăng sang ngang,nhắm rõ mục tiêu, bắt đầu khai hoả,tiêu huynh đệ hắn như một cái khúc gỗ dùng để phá cửa thành vậy, trăm trận trăm thắng, một cái liền tách hai mép cánh cửa ra ở khe suối của nàng ra, hai mép này cũng chẳng là gì so với hùng phong uy chấn của hắn cả, sự hiếu chiến của nam nhân trong người hắn trỗi dậy, hắn thấy thắng liền không buông, một đâm thật mạnh lao thẳng vào trong thành!

- Nghiền nát tất cả mọi thứ trên đường nó đi qua,đúng lúc này Thanh Lăng đang ôm cổ hắn ý loạn tình mê, liền thân run lên, không kìm được mà “ Á..!!!” thét lên một tiếng, hai mắt đang nhắm nghiền của nàng mở ra,không kìm được chảy xuống hai dòng nước mắt đau đớn, nàng không có cách nào đứng vững được nữa, vừa khóc vừa nói, bám lấy cổ A - Long như cọng rơm cứu mạng vừa khóc thút thít vừa nói!

“ Đau.. Thiếp đau quá!!! Nhẹ thôi thiếp chịu không được.... Thiếp đau ” Nàng vừa run rẩy vừa nói vừa ánh mắt cầu xin nhìn hắn, A - Long nhìn thấy tình cảnh của Thanh Lăng đầu hắn Oong lấy một cái, lại nhìn xuống hai chân của nàng, thấy một hàng huyết hồng, minh chứng cho dấu tích xử nữ của nàng vừa mới bị hắn cướp đi, lòng hắn hét thật lớn " Cái Quái Gì Thế Này " méo phải là... Hôm đó ở lã gia sao? Thế méo nào nàng lại còn " hắn kinh ngạc như vậy bởi vì hắn luôn cho răng hôm đó nàng bị làm nhục rồi, hắn không muốn chạm vào nàng, muốn lựa chọn thời gian thích hợp không phải là ghét nàng không trong trắng, mà là hắn không muốn nàng bị ám ảnh dẫn tới tính nết vặn vẹo!

- Hắn lúc đó tưởng nàng là hận nam nhân, liền huấn luyện nàng và các nữ nhân kia như một sát thủ, lại mất mấy trăm năm tẩy não đi, mà giờ khi hắn muốn cưới nàng làm vợ, chỉ cho rằng nàng không còn là xử nữ liền dùng tư thế này để quan hệ với nàng, dù sao cũng không phải lần đầu của nàng thì sợ cái gì kia chứ, nhưng khi tiến vào cơ thể nàng hắn liền cảm thấy có cái gì đó không ổn, tại sao lại khít như thê này, cuối cùng tiếng khóc của Thanh Lăng đã làm hắn tỉnh ngộ!,hắn liền nhẹ nhàng đặt nàng ngồi xuống đất, nhẹ nhàng rút cái vật gây tội của mình ra,sau đó lấy ra một mảnh vải mềm, giúp nàng lau đi vết tích của lần đầu tiên của nàng!

- Trong mắt hắn tràn ngập áy náy a,nếu biết nàng còn là.... Thì hắn tuyệt đối sẽ không chọn chỗ này, ít nhất hắn cũng sẽ không sử dụng tư thế hung bạo như thế lấy đi lần đầu của nàng, thấy được sự áy náy trong mắt hắn, Thanh Lăng ánh mắt tràn ngập tình ý, tự động hai tay ngọc ôm lấy cổ hắn, tự dâng lên bờ môi của nàng cho hắn mà hôn hắn, hai người cùng nhau sau đắm một hồi, nàng liền nói nhỏ bên tai hắn đầy xấu hổ và không chút nào che giấu thẹn thùng!

“ Thiếu Gia.. Người còn muốn thiếp chứ, nếu còn thì đừng lạnh nhạt với thiếp như thế, hãy cho thiếp được một lần nữa là của chàng ”

- Nghe thấy thế, máu trong người hắn lại sôi lên sùng sục,hắn liền lao tới nàng như một con thú đói, được nàng bật đèn xanh rồi, không kéo hết ga liền méo phải người bình thường nữa a,từng tiếng thanh âm rên rỉ,như khóc như yêu kiều vô cùng ướt át, từng tiếng thở gấp vang lên, từ xa có Ám Vệ đi tới, lại nhận ra được khí tức của A - Long và Thanh Lăng,lai nghe được thanh âm vô cùng hoang dã của hai người, ám vệ nhìn nhau, đều cười với một nụ cười bí hiểm mà mọi nam nhân nào nhìn vô cũng có thể hiểu, bọn chúng nhanh chóng phong toả khu vực trong vòng 3 dặm không cho phép bất cứ ai xông vào!

- Lúc này là buổi chiều tối, tại một khu rừng nhỏ được Ám Vệ bao bọc xung quanh, Bên trong một lùm cây vô cùng kín đáo, Trong lùm cây kia, lá cây không ngừng rung động, từng tiếng hô kiềm nén nhẹ trầm thấp, đứt quãng truyền đến... Bên trong phát ra những thanh âm vô cùng kiều diễm và ướt át vô cùng tất nhiên hành động của hai người A - Lòng và Thanh Lăng làm sao che mắt được tắt cả mỗi người ở đây, lúc này A - Long đang nắm eo thon của Thanh Lăng, hạ thân vô cùng hung mãnh mà công kích vào,từng tiếng rên yêu kiều cùng khoái hoạt của nàng lại càng làm A - Long kích thích hơn nữa, không biết đây là lần thứ mấy hai người đã cao trào rồi, cuối cùng hắn gầm lên một tiếng, hắn liền phún xuất toàn bộ tinh hoa vào trong người nàng,nàng cũng vô cùng ăn ý mà cùng nhau lên cao trào một đợt chung với hắn, xong rồi toàn thân nàng mềm nhũn, trên người tràn ngập vết đỏ, Trên tóc dài của Thanh Lăng dính đầy cọng cỏ, da thịt có chỗ ửng hồng, trong đôi mắt đẹp xuân sắc nhộn nhạo, khóe miệng hàm chứa ý cười. Tren cổ không ít vết cắn do tên nào đó làm trên người nàng, nàng lúc này mềm nhũn thân thể, nhắm mắt hưởng thụ dư vị của một đợt lại đến một đợt cao trào,từ hạ thân nàng có một dòng dịch sữa pha lẫn máu xử nữ lần đầu của nàng hoà quyện vào nhau!

- Thanh Lăng như một con mèo nhỏ cuộn mình trong lòng A - Long, hai người nằm trong cành lá rậm rạp trên một gốc cổ thụ, khuôn mặt Thanh Lăng tràn ngập xuân sắc, khuôn mặt đỏ bừng, trên môi treo một nụ cười của thoả mãn A. - Long thấy Thanh Lăng mệt mỏi như thế, hắn lấy cánh tay của mình đưa ra, nâng đầu ThanhLăng để nàng gối vào, nàng tuy rất mệt mỏi tới một ngón tay cũng không thể nào động đậy của nữa, nhưng cũng không cách nào che giấu nụ cười hạnh phúc ấm áp, mà gối đầu lên tay hắn, hắn nhẹ nhàng kéo nữ nhân ngốc này vào lòng, hôn lên mái tóc mềm mại nay đã rối mù vì lăn lộn với hắn cả một buổi chiều này,hắn nhẹ nhàng lấy ra một cái lều nhỏ, bế nàng vào trong đó, lấy một tấm chăn mềm phủ lên người nàng, cùng nàng nghỉ ngơi, mặc dù hắn không ngủ tuy có rất nhiều việc còn chờ hắn, nhưng hắn vẫn quyết định ở lại bên nữ nhân này, hắn cũng không phải cái loại ăn xong rồi liền mặc kệ.

- Lúc này cách nơi lều trại của A - Long, tại một cành cây cổ thụ cao bát ngát,có hai nữ nhân đang đứng, một trong đó đang nghiến răng nghiến lợi nhìn cái lều nhỏ kia,

"Cẩu nam nữ!" Phong Thải Vận ăn phải dấm chua, cắn cắn môi, oán hận nói!

“ Hì Hì..!! ”.Lam Linh che miệng cười khúc khích! Phong Thải Vận nghe thấy tiếng cười của Lam Linh, khuôn mặt khẽ đỏ lên,dậm dậm chân chống chế nói " Bộ ta nói không đúng sao "

“ Vận tỷ tỷ nói rất đúng, rất đúng a” Lam Linh cười trêu, nàng nhìn thấy khuôn mặt như uống phải một bình dấm vô cùng chua của Phong Thải Vận, tuy lòng nàng có chút chua chua với Thanh Lăng nhưng trong ánh mắt của nàng không hề che giấu sự ngưỡng mộ, thấy Phong Thải Vận như thế nàng chỉ cười cho qua chuyện mà thôi, không có ý kiến gì hơn!

- Nhưng Phong Thải Vận càng nói trong miệng càng chua,trong lòng như cảm thấy có người nào cướp đi một vật rất quan trong của nàng vậy, nàng càng không cam lòng nói!

“ Lam Linh, về sau ngươi phải cẩn thận với tên này, tuyệt đối không được một mình tiếp xúc với hắn, cũng rất nguy hiểm, là một tên đại sắc lang, đại lua gạt, ngươi không được dễ tin người như Thanh Lăng, hắn rất không đáng tin”

- Lam Linh cố nén cười giả bộ nói!

“ Vận tỷ tỷ,người nói sao vậy, tiêu linh thấy Thiếu Gia là một người rất đáng tin mà, tỷ có ác cảm với ngài sao??”

- Phong Thải Vận nghe thấy thế thoáng sửng sốt, sau đó nhớ lại lúc hắn nói cái vật xấu xa của hắn kia là Thần Khí hù doạ nàng, nàng cảm thấy da mặt nóng dần lên, tức giận không thôi nói!

“ Xì ta mà có ác cảm với hắn sao,nhưng điều ta nói đều là sự thật! Có Điều xấu xa của tên đó là đó người không nhận ra mà thôi, để ta liệt kê tội cho hắn cho ngươi hay”

- Thế là Phong Thải Vận liệt kê ra vô số tính xấu của hắn, hầu hết là cái tội hoa tâm, không quan tâm tới nàng, lại phịa ra một số lý do mà khi Lam Linh nghe thấy cũng phải cố gắng lắm mới không từ trên cây té xuống đất, không phải chết vì rơi, mà là chết vì cười, nhưng nàng cũng phải cố gắng lắm mới nhịn được cười, bởi vì nàng thấy trong lời nói của Phong Thải Vận nàng có thể nghe ra, ý của Phong Thải Vận là muốn kéo nàng ra khỏi hố lửa, nhưng ngay cả người nói là Phong Thải Vận cũng không để ý ra trong lời nói của nàng rằng, nàng muốn kéo Lam Linh ra khỏi hố lửa, nhưng nàng lại là người muốn nhảy vào hố lửa đó nhất đó mới là điều mà Lam Linh nghe thấy từ tất cả những lời nói xấu của Phong Thải Vận a, Lam Linh trong lòng cười không ngớt a, " Quả Là thiếu gia hồng nhan vô số a”


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status