Game thủ mang tên thành phố dưới lòng đất

Chương 216: Gọi ta là Triệu Tứ là được rồi



"Cho nên, ý kiến của Hạ Lạc Khắc đại nhân, hy vọng ta có thể nghiên cứu được, một vật phẩm ma pháp có thể đọc được video trong thời gian thực không?" Học Bá trầm tư một chút:

"Thu video trực tiếp bằng đá cầu kim tinh không được sao?"

"Nếu như đơn thuần chỉ là nhìn video thôi thì không vấn đề gì, nhưng thứ ta muốn chính là, có thể tùy nơi tùy lúc, đạo cụ ma pháp có thể thu được video trực tiếp, ngươi có hiểu không?"

Sau đó Hạ Lạc Khắc giải thích cặn kẽ trực tiếp là gì, Học Bá nhẹ gật đầu, xem như ra hiệu mình đã hiểu.

Hạ Lạc Khắc giao nhiệm vụ gian khổ này cho Học Bá, đang định rời đi, nhưng Học Bá có chuyện muốn nói:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, trước đó đã làm một trăm quả trứng Cẩu Đầu Nhân đáng yêu, tất cả đều đã biến đổi ma pháp xong rồi, dựa vào yêu cầu của ngài, vô cùng đáng yêu."

Học Bá vừa nói vừa lấy trong mồ mã của mình một cái rương lớn, rương bị khóa.

Lúc này các người chơi đang ở bên ngoài đại sảnh mồ mã, Hạ Lạc Khắc và Học Bá đang nói chuyện quan trọng, chắc chắn sẽ không để bọn họ tiến vào.

Hoc Bá rất nhuần nhuyễn sử dụng mà pháp để mở rương, sau đó thấy trong rương có đủ loại tạp phẩm, cầu thủy tinh, bột phấn ma pháp, báo chí, vịt cao su, dụng cụ cổ vũ, phấn linh đang màu hồng, giấy ghi chép, một bút lông chim, cao su đất dẻo, băng ghế, núm vú cao su, các loại vật bảo đảm, 100 quả trứng đặt trong góc, cũng không lớn, tay của Hạ Lạc Khắc có thể cầm 4 quả.

"Ấp như thế nào?" Hạ Lạc Khắc cầm một quả trứng lên, nhìn chung quanh.

"Ném vào trong lưởng nướng lên là được."

Hạ Lạc Khắc nhẹ gật đầu, sau đó thu những quả trứng Cẩu Đầu Nhân này vào.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân dự định sử dụng những quả trứng Cẩu Đầu Nhân này như thế nào?"

Lúc này Bố Lỗ hỏi.

"Đương nhiên là nó được dùng để thưởng cho những người làm việc chăm chỉ."

Hạ Lạc Khắc trở về đại sảnh lãnh chúa, sau đó ngồi xuống bật máy tính lên.

Mà khi hắn vừa mở máy tính không bao lâu, cửa mở từ phía ngoài đại sảnh lãnh chúa.

"Hời, sau khi hấp thụ sức mạnh của nguyên tố nước và lửa, ta cảm giác toàn thân tràn đầy sức mạnh hắc ám."

Cẩu Đản quấn khăn lông trắng quanh người,cái chân ngắn kép theo thân thể mập mạp của hắn, đi đến, nói thầm với bản thân, sau đó trực tiếp đi đến chỗ trà hoa cúc huyết tinh.

"Chờ chút, ngươi làm gì thế?" Hạ Lạc Khắc ngẩng đầu lên, nhìn Cẩu Đản.

"Đồ vật hình khối ẩn chứa sức mạnh thần bí màu đỏ tươi, nguồn suối của sức mạnh Diêm chi vương ngầm!"

Cẩu Đản vừa nói, vừa nhón chân lên lấy được hộp trà hoa cúc huyết tinh, đồng thời bắt đầu vặn mở hộp trà.

"Nói chuyện bình thường."

Cẩu Đản ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn, sau đó bắt đầu đổ đầy chất lỏng đáng xấu hổ, nhưng tay pha trà rất cẩn thận.

"Ta muốn uống trà hoa cúc huyêt tinh..."

"Này, chúng ta bán con tiểu hắc long này đổi lấy tiền đi, quá nhiều rồng, rồng con hai tuổi là như này sao? Thời điểm chiến tranh thế giới một vạn năm trước, cự long giương cánh, che khuất bầu trời, đến đâu đất đai khô cằn đến đó, nếu không phải là ta tận mắt nhìn thấy, chỉ cần nhìn con rồng này chơi đùa, ta tưởng rằng chỉ là truyền thuyết khoác lác."

Âm thanh của Bố Lỗ khá là xúc động xuất hiện trong đầu Hạ Lạc Khắc, nhưng Hạ Lạc Khắc không trả lời Bố Lỗ, mà nhìn qua chỗ Cẩu Đản đang pha trà rất tốt, Cẩu Đản nói:

"Van xin ngài, Hạ Lạc Khắc đại nhân... Ừng ực ừng ực, hây, uống ngon thật."

Cẩu Đản một hơi uống sạch trà hoa cúc huyết tinh, cất lại chỗ cũ, sau đó nắm lấy khăn lông trắng, dời ghế, ngồi xuống bên cạnh Hạ Lạc Khắc:

"Hạ Lạc Khắc vừa mới chuẩn bị để chơi lăn xung quanh dầu mỡ sao? Ta sẽ hướng dẫn cho ngươi."

"Không, những con rồng chưa đủ tuổi không thích hợp nhìn thấy những thứ đó, với lại ta cũng không có ý định chơi."

Hạ Lạc Khắc lắc đầu, hắn còn phải vội vàng viết nội dung đổi mới đây.

"Thì chơi một tí đi, ta cảm thấy lúc này ngươi nên thư giãn một chút."

Cẩu Đản duỗi móng vuốt ra, khoác lên tay Hạ Lạc Khắc.

Hạ Lạc Khắc đang chuẩn bị bắt lấy cặp cánh của Cẩu Đản ném ra ngoài, âm thanh của Bố Lỗ lại đột nhiên truyền tới:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân,

Tại lối ra số 3, có một thương đội đang hướng đến Lâm Đông Thành, không ngoài ý muốn, hẳn là thương đội của quỷ bá tước hấp huyết Ni Cổ Lạp Tư."

"Cẩu Đản, cầm đồ vật cẩn thận, đi tiếp khác với ta."

Hạ Lạc Khắc nhét cặp chứa công văn vào ngực Cẩu Đản, sau đó lấy một áo khoác đen từ trong rương ra, đi đến lối ra số 3.

Cẩu Đản mặc dù rất muốn ở lại xem trò chơi lăn qua lăn lại không chết người, nhưng đối với mệnh lệnh của Hạ Lạc Khắc, Cẩu Đản không thể chống lại.

Cầm cặp công văn, từ bên trong lấy ra một cặp kính mắt vàng, đeo lên mặt, sau đó cùng Hạ Lạc Khắc đi ra ngoài.

Hạ Lạc Khắc trực tiếp đi qua lối ra số 3, trên đường đi có rất nhiều người chơi thấy được động tĩnh của Hạ Lạc Khắc, lại nhìn thấy bộ dạng của Cẩu Đản, mọi người đều khẳng định là có kịch bản, nhao nhao đi theo sau.

Mặc dù trên website chính thức, đa có thể nhìn thấy trước kịch bản, kia là Hạ Lạc Khắc thu hình ảnh vào kim tinh thạch, sau đó để Bố Lỗ trực tuyến đăng lên web.

Nhưng xem trên website chính thức, làm sao có thể so sánh những gì thấy trực tiếp trong trò chơi?

Hơn hết, sau khi Hạ Lạc Khắc mang theo Cẩu Đản đi ra khỏi lối ra số 3, các người chơi không thể đi theo được nữa, bởi vì Hạ Lạc Khắc đóng lối ra số 3 lại.

Hạ Lạc Khắc mang theo thư ký Cẩu Đản rời khỏi thành dưới đất chưa được bao lâu, liền nhìn thấy một đoàn người của Ni Cổ Lạp Tư đang đi đến hướng này.

Ni Cổ Lạp Tư vẫn ngồi trên lưng con bọ cánh cứng, sau khi nhìn thấy Hạ Lạc Khắc từ đằng xa, bên cạnh Ni Cổ Lạp Tư xuất hiện một bầy dơi, sau đó vây quanh thân thể Ni Cổ Lạp Tư, từng đoàn từng đoàn đông nghịt người đi đến chỗ Hạ Lạc Khắc, sau đó bầy dơi bay đến trước mặt Hạ Lạc Khắc, giải tán ngay, Ni Cổ Lạp Tư đứng trước Hạ Lạc Khắc, cúi người thật sâu chào Hạ Lạc Khắc:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân tôn kính, ngài tự mình đón tiếp ta, thật sự ta rất hãnh diện."

"Nói nghiêm túc, Ni Cổ Lạp Tư đại nhân, quan hệ giữa ta và ngươi vẫn rất tốt mà."

Hạ Lạc Khắc rất thân mật vỗ vai Ni Cổ Lạp Tư, thấy Ni Cổ Lạp Tư nhìn Cẩu Đản, Hạ Lạc Khắc tự nhiên giải thích:

"Đây là thư ký của ta, Cẩu Đản. Cẩu Đản, chào hỏi bá tước Ni Cổ Lạp Tư đi."

Cẩu Đản đi tới, thuần thục đầy gọng kiếng gọn gàng, sau đó khép gọn cánh lại, cố ý gạt ra những con mòng biển không tồn tại, sau đó cúi người sâu:

"Chào bá tước Ni Cổ Lạp Tư, ta là Cẩu Đản."

"Khách khí khách khí, Cẩu Đản đại nhân gọi ta là Triệu Tứ là được rồi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status