Già thiên

Chương 105: Lời tiên đoán đã trở thành sự thật (2)

Nghe thấy những người trốn được về thuật lại, những tu sĩ ở đây tâm hồn run rẩy, đây là loại man thú nào, mà đáng sợ tới như vậy, lại có thể giết chết tất cả mọi người.

Diệp Phàm cảm thấy có chút gì đó không đúng, dựa vào truyền thuyết, bên ngoài Thái cổ cấm địa mặc dù có rất nhiều dị thú cường đại, thế nhưng nó không có chú trọng nhằm vào tu sĩ, cũng không tạo nên cảnh tượng thảm liệt tới như vậy.

Đột nhiên, ở sơn mạch phía xa truyền tới một ba động năng lượng cực kỳ khủng bố, không lâu sau truyền tới tiếng kêu thảm thiết của các tu sĩ, rất nhiều người đang bỏ chạy.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Có tuyệt thế dị thú xuất hiện, đem tất cả mọi người đều xé nát rồi, không một ai trong Diêu Quang Thánh Địa và Khương gia có thể sống sót, tất cả đều chết rồi."

Tất cả tu sĩ phía sau kinh hoảng, lại thêm 1 đội nhân mã nữa toàn bộ diệt vong.

Diệp Phàm càng ngày càng có cảm giác bất an, vẫn chưa chân chính tiến vào Thái cổ cấm địa, đã có 2 đội nhân mã diệt vong, đây không phải là dấu hiệu tốt lành gì, hắn không tự chủ được, nhớ lại lời nói của Lão phong tử kia.

Đột nhiên, có tiếng phượng hót ở phía chân trời, 9 con dị thú toàn thân lấp lánh, hào quang rực rỡ, giống như thần hỏa đang thiêu đốt, kéo 1 chiếc Ngũ sắc thần xa cắt ngang bầu trời.

" Trưởng lão của Diêu Quang Thánh địa rốt cục cũng xuất thủ, không cần phải chạy nữa, mấy con mãnh thú đó sẽ bị tiêu diệt toàn bộ"

Tất cả mọi người đều cho là như vậy.

Thế nhưng, ngay trong phút chốc, thần sắc của tất cả mọi người đều biến đổi, bởi vì, chiếc Cửu Phượng Triều Dương xa này lại đang chạy trốn!

"Trời ạ, đây lại là Bằng Điểu trong truyền thuyết!"

Phía chân trời, một con chim khổng lồ che kín bầu trời, hai cánh của nó dài tới mấy trăm mét, toàn thân óng ánh, thần huy chói mắt, giống như được đúc thành từ hoàng kim, toàn thân vàng rực rỡ, giống như 1 đám mây kim sắc, nhanh chóng vọt tới, nó đang truy đuổi chiếc Cửu Phượng Triều Dương xa.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Phàm không còn do dự gì nữa, trực tiếp chạy trốn về phía sau, sơn mạch này nhất định không bình hường, tất cả các dị thú cường đại đều xuất hiện, ngay cả trường lão của Diêu Quang Thánh Địa cũng đào mạng, điều này quá bất bình thường rồi!

"Lời tiên đoán của Lão phong tử chẳng lẽ lại biến thành sự thật?"

Trong lòng Diệp Phàm có chút sợ hãi, hắn ngự Thần Hồng xuyên ra núi sâu, không dám phóng lên cao, sợ bị các dị thú đáng sợ khác phát hiện.

"A...,

Đột nhiên, phía trước có những tiếng thét kinh khủng, có một lượng lớn tu sĩ cường đại đang chạy tới.

"
Phía trước có man thú cản đường, mau trốn đi!"

"
Quá thảm liệt, mấy trăm người trong nháy mặt bị biến thành huyết vụ, "

Diệp Phàm nhất thời đau cả đầu, mấy hướng đều bị man thú cản đường, chuyện này đúng là không phải tin tức tốt gì, có một may mắn duy nhất là, lúc nãy không có phóng lên bầu trời, nếu không thì phần lớn sẽ gặp nguy hiểm.

Toàn bộ khu sơn mạch nguyên thủy này đều đại loạn, trước sau đều có man thú kinh khủng chặn đường, rất nhiều tu sĩ đều phi hành ngang dọc, muốn phá không mà đi.

Đột nhiên, những tiếng rên rĩ truyền đến, Cửu Phượng Triều Dương Xa lần thứ 7 bị chặn đường, móng vuốt của Bằng Điểu sắc bén không gì sánh nổi, toàn thân toả ra kim quang, phô thiên cái địa, đã xé rách 2 con Phượng Hoàng.

Một tiếng thét phẫn nộ truyền đến, từ trong Cửu Phượng Triều Dương Xa lao ra một lão nhân, từ trong cơ thể lão bay ra một Huyết Sắc Đại ấn, nhanh chóng phóng to ra, trong chớp mắt đã lớn như núi, ép xuống đầu con Bằng Điểu kia.

Kim quang rực rỡ trùng thiên, thân thể của Bằng Điểu bộc phát ra hào quang chói mắt, cánh vàng chém thẳng, một tiếng "Đang" truyền đến, Huyết Sắc Đại ấn bị đánh bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, phía trước người của Bằng Điểu xuất hiện một cái kim sắc tuyền họa (1), to lớn như hải nhãn (2), nhanh chóng thôn phệ lão nhân và Cửu Phượng Triều Dương Xa.

(1): Kim sắc tuyền họa: Bức họa con suối màu vàng.

(2): Hải nhãn: Mắt biển, mắt bão.

Một vòng xoáy rất lớn, làm cho phía dưới chấn động, nó muốn nhổ tận gốc, thôn phệ tất cả những gì hữu hình ở phía dưới.

Những âm thanh rên rỉ truyền đến, tất cả Phượng Hoàng dị thú đều bi dòng xoáy thôn phệ, có thể nhìn thấy 5 con dị thú này đã nát bấy, biến thành Huyết vụ, hoàn toàn biến thành tro bụi, mà Ngũ sắc thần xa cũng bị biến thành bụi phấn.

Lão nhân kia râu tóc dựng đứng, từ trong cơ thể lao ra hằng hà sa số hào quang, tất cả đều là linh bảo đủ loại, chém về phía Bằng Điểu.

Nhưng mà con chim kia quả thực vô cùng cường đại, ngàn vạn chiếc lông chim vàng kim đều toả ra thần hoa, bắn ra như những đạo lợi kiếm kim quang, tất cả linh bảo đều bị chặn lại, thậm chí nát bấy.

"Tuyệt!"

"
Diệt!"

"
Sát!"

Ba chữ này như thiên lôi chấn động, toàn bộ sơn mạch nguyên thủy đều đang rung động ầm ầm, lão nhân kia hét ra ba chữ, giống như có 1 loại lực lượng kỳ dị, làm cho Bằng Điểu bị chấn động.

Trên trán của lão nhân mọc ra 1 con mắt nằm dọc, bắn ra ba đạo tử mang, phối hợp với 3 thiên âm mà hắn hét lớn, trên thân thể Bằng Điểu lập tức bị đâm thủng 3 cái lỗ lớn.

Tiếng chim hót xé trời, Kim sắc Bằng Điểu giương cánh bay cao, rơi xuống một ít kim sắc huyết dịch, nhưng chỉ trong phút chốc, vết thương nó đã lành lại, quay ngay trở về.

Thân thể của lão nhân kia nhanh chóng phồng to, đỉnh thiên lập địa, trong phút chốc đã trở thành một người khổng lồ còn cao hơn so với ngọn núi, đưa bàn tay to chộp về hướng Bằng Điểu, ý muốn xé rách nó.

Cái Huyết sắc đại ấn bị đánh bay, cũng đã trở về, liên tục đè xuống. Cùng một thời gian, con mắt của hắn bỗng biến thành 1 Tử sắc Cự kiếm, chém thẳng xuống.

Trưởng lão của Diêu Quang Thánh Địa xuất ra đủ loại thần thông, ý muốn trấn áp chim bằng.

Thế nhưng, lúc này hắn hoàn toàn tuyệt vọng, Kim Sí Bằng điểu biến thành một kim sắc Thái Dương, kim mang vạn trượng bao phủ trong thiên địa.

Tử sắc cự kiếm không một tiếng động vỡ nát, huyết sắc đại ấn nhanh chóng phân giải, trưởng lão của Diêu Quang Thánh Địa hóa thành một làn sương khói, biến thành một đám huyết quang, cuối cùng biến thành tro bụi, hoàn toàn biến mất trong thiên địa.

Bên trong sơn mạch nguyên thủy, tất cả các tu sĩ đều tim đập chân run, trưởng lão Diêu Quang Thánh địa hình thần câu diệt, chuyện ngoài ý muốn này khiến người ta kinh hãi vô cùng.

"Đường đường trưởng lão của Diêu Quang Thánh địa cũng hóa thành tro bụi, còn Bằng Điểu này quá đáng sợ, "

Diệp Phàm tự nói.

"
Bằng điểu như tiên, không xuống trần gian, đây là hậu duệ của nó..."

Được nghe những lời này, Diệp Phàm vội vàng quay đầu lại, đã phát hiện ra Lão phong tử, chẳng biết xuất hiện khi nào ở không xa chỗ mình.

"
A...",

Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, những người bỏ chạy hướng vừa rồi lập tức quay ngược trở về, mỗi phương hướng đều xuất hiện dị thú kinh khủng, không biết đã diệt sát bao nhiêu tu sĩ rồi.

"
Khương gia thần thư xa... Có người kêu sợ hãi.

Phía chân trời, toàn thân 9 con dị thú đều lấp lánh, thần huy xán lạn, đang kéo một chiếc Liễn Xa vọt tới, xe kéo ngọc óng ánh, thụy hà vạn đạo, đúng là bất phàm.

" Trưởng lão của Khương gia cũng đang chạy trốn!"

"
Đến cuối cùng là nó chuyện gì xảy ra, tại sao lại như vậy?"

Tất cả mọi người đều ngây dại, chín con Hoàng Kim Thần Thư chạy trốn như chó nhà có tang, kéo chiếc Liễn Xa phóng qua, một lão nhân trên mình đầy máu đang đứng trên chiếc xe, ra sức chống đợ con dị thú phía sau.

Nhưng tất cả những thứ này đều là phí công, một cái món vuốt to như núi đập tới, đập nát cỗ xe, chín con hoàng kim thần thư đều bị nghiền ép thành huyết vụ, chấn tan lão nhân kia!

Cảnh tượng này vô cùng chấn động, làm cho mọi người hít một hơi khí lạnh, chuyện này thực sự quá điên cuồng, Trưởng lão của Thái Cổ thế gia lại không chống nổi 1 đòn của con dị thú này, đây là loại dị thú cường đại tới mức nào?!

Âm thanh đinh tai nhức óc làm người ta run rẩy tới tận linh hồn, khói đen cuồn cuộn, con dị thú cương đại kia hiện ra thân thể thực sự, dữ tợn vô cùng đứng ở trên không phía xa xa, sát khí thảm liệt khiến người khác không rét mà run.

Nó như 1 ngọn núi cao, tỏa ra 1 cỗ khí tức cực kỳ đáng sợ, xung quanh thân thể tỏa ra rất nhiều khói đen, thân thể khổng lồ như ẩn như hiện, hình thể trông như kỳ lân, nhưng lại có 9 cái đầu rắn to lớn, xem ra vô cùng dữ tợn.

Cùng một thời gian này, ở mỗi phương hướng, lần lượt xuất hiện mười mấy con dị thú phách tuyệt thiên hạ (3), không còn nào không giống nào, tất cả đều kinh khủng vô cùng, hít thở đều phun ra nuốt vào ma vân, che kín bầu trời, hình thể cao lớn như núi.

Toàn thân thần hà óng ánh, rực rỡ loá mắt, còn hơn cả ánh mắt trời..

(3): Phách/Bá Tuyệt thiên hạ: ngạo nghễ thiên hạ.

Mỗi phương hướng đều bị bao vây, bảy đạo nhân mã của Diêu Quang Thánh địa và Khương gia đều bị diệt sạch!

Ở phía sau, một số lượng lớn tu sĩ đi theo đục nước béo cò đều bị bao vây, không một ai trốn thoát ra ngoài.

Lúc này, Diệp Phàm tâm tình nguội lạnh, lời tiên đoán của Lão phong tử đã thành sự thật.

Sau một thời gian kiềm chết, giờ đây nó bộc phát trong nháy mắt, vô số đạo hào quang yêu tà từ trên trời giáng xuống, ba động kinh khủng làm cho quần sơn run rẩy, tất cả dị thú đều xuất thủ, giết chết 1 lượng lớn tu sĩ.

Trong rừng núi nhất thời vang lên tiếng kêu thảm thiết rung trời, sinh mệnh không ngừng biến mất, máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, vô số thi thể đang phơi thây.

Mười mấy con man thú kinh khủng, mỗi một con đều có thể giết chết trưởng lão Diêu Quang Thánh địa và Khương gia, lúc này giết hại tu sĩ, thì quá dễ dàng cho chúng rồi.

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ núi rừng đã biến thành một thế giới toàn máu, trở thành Tu La tràng, tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng ít, núi rừng đều bị huyết vụ nhiễm đỏ.

Thấy điên điên khùng khùng lão nhân vẫn ở nơi không xa, không hề rời đi, Diệp Phàm nhanh chóng xông qua, tóm lấy cánh tay hắn, nói:

"Ngươi thật đúng là hoạt tổ tông (4)!"

(4): Hoạt tổ tông: Lão già buồn cười.

Hắn không biết có thể sống sót hay không, có chết cũng không rời khỏi Lão phong tử, có lẽ chỉ có lão nhân này mới có thể mang hắn rời khỏi đây.

Lời tiên đoán của Lão phong tử đã trở thành sự thật rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status