Giường anh chia em một nửa

Chương 55 : Chương 55

Chương 55 ANH LÀ ĐÀN ÔNG TRĂM PHẦN TRĂM (1)

Tên du côn kêu gào thảm thiết, đánh động người qua lại.

Có người tốt bụng chẳng biết đầu đuôi thế nào đã gọi điện báo cảnh sát.

Đồn cảnh sát cách đó chừng ba trăm mét, chưa đầy năm phút cảnh sát đã kéo đến.

Cảnh sát trỏ vào Trần Ân Tứ, tay du côn và cô bé nhà lành, "Cô, cô, anh này, ba người đi theo tôi."

Trước khi đi, Trần Ân Tứ sực nhớ ra, vội nói, "Đợi đã, mấy thứ tôi mua còn chưa cầm theo."

Cảnh sát, du côn và cô bé nhà lành nhất thời đổ dồn mắt vào cô.

Trần Ân Tứ dúi cây lau nhà trong tay cho cô bé nhà lành, "Cầm hộ tôi cái."

Cô bé nọ nhìn vết máu trên cán, không dám cầm.

Trần Ân Tứ lại nhìn sang tay du côn, "Cầm lấy."

Gã ôm cái mũi dập, trốn ra sau lưng cảnh sát.

Trần Ân Tứ: "..."

Ba giây sau, Trần Ân Tứ chẳng có ai chịu giúp, đành cầm cây lau nhà, lịch kịch chạy đến chỗ anh đứng, lần lượt nhặt những thứ mình mua dưới đất lên, nhét vào túi rồi lại cầm cây lau nhà, lịch kịch chạy đến chỗ cảnh sát.

Suốt cả quá trình, Trần Ân Tứ chạy qua anh đến hai lần mà không hề phát hiện ra anh.

Chẳng mấy chốc ba người đã bị cảnh sát đưa đi, đám đông đứng xúm xít ở đầu ngõ ngó nghiêng cũng tản đi hết.

Bấy giờ Tần Kiết mới thong dong cất bước, nào ngờ mũi chân lại chạm phải một thứ. Anh cúi đầu nhìn, là một gói... băng vệ sinh. Tần Kiết nhìn hai giây rồi khom người nhặt lên, đứng yên tại chỗ giây lát, đoạn ngẩng lên, đi vòng quanh con ngõ xem xét một lượt, thấy không có camera, bèn nhét gói băng vệ sinh vào túi, quay người đi đến đồn cảnh sát.

Lúc anh đến, Trần Ân Tứ đang cãi nhau kịch liệt với tên du côn nọ.

Gã du côn khăng khăng nói rằng Trần Ân Tứ vô duyên vô cớ đánh mình, vừa nói vừa rên hừ hừ, làm ra vẻ đã bị thương nặng.

Trần Ân Tứ chỉ mặt gã, giận đến nỗi chỉ muốn xông đến nện cho gã thêm trận nữa.

Không có camera, chẳng biết ai đúng ai sai, cảnh sát bực bội đập bàn, không cho đôi bên cãi vã nữa.

Tần Kiết nhìn qua cửa kính của phòng thẩm vấn chừng nửa phút rồi giơ tay gõ vào tấm kính.

Mọi người trong phòng nhất loạt nhìn sang anh.

Trước bấy nhiêu ánh mắt, Tần Kiết giơ di động lên, "Tôi đến cung cấp chứng cứ."

Nói rồi, anh ấn nút phát: "Đi nào em gái, đừng để anh phải đánh em... Đã bảo rồi, ông muốn cả tiền lẫn người... Giữ sức lát nữa còn tâm sự với anh chứ..."

Đoạn ghi âm phát xong, Tần Kiết trỏ tên du côn nói tiếp, "Ngoài những lời trong đoạn ghi âm ra, tôi còn tận mắt chứng kiến gã dùng nắm đấm ép buộc cô bé kia đưa tiền."

Tên du côn vốn không hề dùng nắm đấm ép buộc, thấy mình bị vu vạ thì tức tối hét lên, "Đệch, mày sủa linh tinh gì đấy!"

"Anh im miệng lại cho tôi, giơ hai tay lên đầu, đi vào góc ngồi." Cảnh sát nghe xong đoạn ghi âm đã biết ai đúng ai sai, bèn chỉ tay du côn mắng.

Gã du côn mấp máy môi định cãi nhưng cuối cùng không chống lại nổi áp lực của cảnh sát, hậm hực đi vào góc tường, giơ hai tay lên ngồi xuống.

Tần Kiết nói tiếp, "Gã còn động tay động chân với cô bé kia..."

Gã du côn chưa kịp động tay động chân: "..."

Tần Kiết: "Ngoài động tay chân ra, gã còn cưỡng hôn cô bé."

Gã du côn gào lên, "Tao chưa hôn, tao chưa làm gì cả, mới kéo tay con bé thôi!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 71 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status