Hào môn: Làm con dâu cả thật là khó!

Quyển 2 - Chương 47-3: Cố Tử Thần thật sự không dễ trêu chọc 3


Editor: Puck - Diễn đàn

Một loạt lời nói rất dễ nghe, có khích lệ cũng truyền tải áp lực, là phương thức lên tiếng mà người lãnh đạo thích nhất, cũng là động viên lớn nhất đối với nhân viên.

Kiều Tịch Hoàn khẽ nhếch miệng mỉm cười, “Nếu Cố tổng đã nói như thế, vậy tiến hành xử lý theo phương thức của Cố tổng. Bây giờ đã kéo dài hơn phân nửa thời gian, mọi người tiếp tục công việc nhận xét và đánh giá người mới.”

“Vâng.” Vương Vinh Xuyên phụ trách nhận xét và đánh giá lần này vội vàng đáp ứng.

Kiều Tịch Hoàn đảo mắt nhìn Cố Tử Hàn rời đi.

Nụ cười nơi khóe miệng càng thêm rõ ràng.

Cố Tử Hàn muốn để cho cô tới xử lý chuyện này, sau đó bới móc ra.

Cho dù cô đưa ra quyết định như thế nào, Cố Tử Hàn khẳng định đều có thể bới móc ra điểm xấu được.

Nếu như cô giữ lại Trương Kiều Ân, Cố Tử Hàn sẽ nói vì biểu hiện mình mà pass em gái ruột đi, nhân viên cũng sẽ cảm thấy cô máu lạnh, lục thân * không nhận, Dụ Lạc Vi trở thành người uất ức, bị cô lợi dụng. Hơn nữa khoảng thời gian trước mới bùng nổ ra cô và Dụ Lạc Vi bất hòa, cũng có lẽ sẽ có người nhận định vì mượn cơ hội báo thù.

(*) lục thân: bố, mẹ, anh, em, vợ, con. Lục thân không nhận ám chỉ mất hết tính người

Nếu như cô giữ lại Dụ Lạc Vi, rất dễ nhận thấy, tất cả mọi người sẽ cảm thấy cô đang cố tình thiên vị, về sau bàn luận càng nhiều.

Nhưng nếu như lưu cả hai lại, Cố Tử Hàn sẽ nhận định cô xử lý chuyện này không đủ thỏa đáng, qua loa cho xong, nhất định sẽ khuếch đại mọi chuyện lên, chất vấn năng lực xử lý công việc của cô.

Nếu như cả hai đều không giữ lại… Chuyện rung động lòng người, cô mới đề nghị cơ chế bồi dưỡng nhân tính hóa, tuyệt đối không có khả năng làm như vậy vào thời điểm mấu chốt này.

Cho nên, Cố Tử Hàn suy tính rất chu đáo, làm ra chuyện trả thù cô để cho cô cam chịu ở ngay trong buổi họp nội bộ ứng viên mới.

Đáng tiếc, Cố Tử Hàn sai chính là, bản thân quá mức vì cái lợi trước mắt, nếu như anh ta không xuất hiện trong phòng họp này, không để cho cô xử lý chuyện này ở trước mặt mọi người, cô sẽ thật sự bị bắt ép nói theo Cố Tử Hàn, người đàn ông này, lòng dạ có, nhưng kỹ xảo, kém một chút.

Tròng mắt hơi đổi.

Kiều Tịch Hoàn nhìn Dụ Lạc Vi, nhìn dáng vẻ vĩnh viễn bị bắt nạt của cô ta, cánh môi mím thật chặt.

Dụ Lạc Vi người phụ nữ này khẳng định không giữ lại được!

Đây tuyệt đối sẽ là một quả bom hẹn giờ với cô, không chừng vào thời điểm nào đó sẽ bộc phát!

--- ------Puck---- -----

Hoàn thành nhận xét và đánh giá người mới, Kiều Tịch Hoàn trở lại phòng làm việc của mình.

Cô hơi mệt mỏi vuốt ve vai gáy mình.

Tối hôm qua uống rượu, bởi vì mới vừa rồi đối đầu không ai nhường ai với Cố Tử Hàn, cảm giác say rượu nhức đầu ngược lại không giải thích được biến mất, nhưng mệt mỏi trên người lại càng ngày càng rõ ràng, tối qua rốt cuộc mình ngủ được mấy giờ, cô xoa xoa đầu mình, có phần không chịu được giật tóc.

Tối hôm qua cô sẽ không cả buổi tối tiến hành bạo lực với Cố Tử Thần chứ!

Suy nghĩ một chút đều cảm thấy hình ảnh đó khiến cho người ta… Phun máu mũi.

Cô khống chế cảm xúc, nhìn đồng hồ, đã đến giờ tan việc.

Thu dọn sơ bàn làm việc một chút, đang chuẩn bị tan việc, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Cô nhìn hiển thị gọi tới, nhướng mày, nhận, “Tề Lăng Phong.”

“Buổi tối cùng nhau ăn cơm được không?” Bên kia truyền đến giọng nói phái nam quen thuộc của Tề Lăng Phong, mang theo hương vị hơi cà lơ phất phơ.

Tề Lăng Phong trước kia ở trong trí nhớ của cô, nhã nhặn lịch sự, từng cử động tuyệt đối không có một chút phù phiếm, mà bây giờ Tề Lăng Phong cô đối mặt, hình tượng cả người hoàn toàn lật ngược, quấn quýt chặt lấy cô không nói, tất cả vẻ mặt âm u, vô cùng nhuần nhuyễn hiện ra trước mắt cô.

Cô bây giờ có phải may mắn, ít nhất đối mặt với Kiều Tịch Hoàn, Tề Lăng Phong dùng vẻ mặt vốn có của anh ta.

Hơi cắn răng nghiến lợi, nhưng chỉ giọng điệu lạnh nhạt, “Tối nay tôi không rảnh.”

“Vậy lúc nào em rảnh?”

“Tôi đều không rảnh.”

“Cần gì cách người ngoài ngàn dặm.”

“Anh cảm thấy làm người phụ nữ có chồng, tôi nên nhiệt tình như thế nào với anh.” Chân mày Kiều Tịch Hoàn nhướng lên.

“Ít nhất có thể ăn một bữa cơm.” Tề Lăng Phong nói.

“Tề Lăng Phong, anh có chuyện gì anh cứ nói, không cần rẽ ngang rẽ ngửa như vậy, tôi cảm thấy mệt mỏi.”

“Thật sao?” Tề Lăng Phong nhàn nhạt nhếch miệng cười, “Tôi vẫn cho rằng em thích cách thức vòng vo như vậy, không phải em thích suy đoán lòng người sao?”

“Đó là anh, không phải tôi. Đừng dùng phán đoán của anh tới nói về tôi.” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng.

“Mỗi lần em luôn khiến cho tôi, muốn ngừng mà không được.” Tề Lăng Phong mập mờ mở miệng, giọng nói mang theo cuốn hút vô cùng.

Bất kỳ một người phụ nữ nào đều có thể bị anh hấp dẫn, nhưng cô thì không.

Cô chỉ cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Vô cùng buồn nôn.

“Vậy anh cứ chậm rãi, muốn ngừng mà không được.” Kiều Tịch Hoàn hung hăng nói, chuẩn bị cúp điện thoại.

“Kiều Tịch Hoàn.” Tề Lăng Phong kêu tên cô, “Tối nay chúng ta sẽ gặp mặt.”

Kiều Tịch Hoàn cười lạnh, sau đó cúp luôn điện thoại.

Đối với người đàn ông này, Kiều Tịch Hoàn thật sự cảm thấy đời trước mắt bị mù, mới có thể yêu chết đi sống lại, người đàn ông âm u máu lạnh này, một ngày nào đó sẽ biết, Hoắc Tiểu Khê cô từ trước tới nay đều không dễ trêu chọc như vậy!

Trong lòng hơi hận cắn răng nghiến lợi, tan việc.

Một đường ngồi trên xe Vũ Đại lái trở về đại viện nhà họ Cố.

Vừa đi vào phòng khách, bước chân đột nhiên khựng lại một chút.

Cô hơi híp mắt nhìn, nhìn Tề Lăng Phong ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách nhà họ Cố, ngồi bên cạnh Tề Tuệ Phân, Tề Tuệ Phân đang kéo tay Tề Lăng Phong, nhiệt tình trò chuyện với anh ta, dáng vẻ thân thiết này, nói thật ra, cho tới bây giờ cô đều không nhìn thấy Tề Tuệ Phân đối xử với con cái mình như thế.

Tròng mắt co lại.

Sao Tề Tuệ Phân lại đối xử với Tề Lăng Phong tốt như vậy?!

Bởi vì cảm thấy nghi ngờ, cho nên cô cố ý tìm hiểu, Tề Tuệ Phân cũng không phải hạng ngươi đặc biệt thiên vị người nhà mẹ đẻ, đối với những người khác ở nhà mẹ đẻ bà chẳng qua chỉ ứng phó ngoài mặt mà thôi, ngược lại đối xử tốt với cháu trai của mình đến mức thời thời khắc khắc nhắc tới, hơn nữa rõ ràng, tề Tuệ Phân đối xử với Tề Lăng Phong tốt hơn Cố Tử Hàn nhiều, theo lý hai người đều đi làm kinh doanh, chuyện đối đầu không ai nhường ai là đương nhiên, mà cô nghe được nhiều nhất chính là Tề Tuệ Phân dặn dò bọn họ, dặn dò bọn họ đều là người một nhà, đừng quá làm khó Tề Lăng Phong.

Cô cau mày.

Giữa Tề Tuệ Phân và Tề Lăng Phong, tuyệt đối không phải là loại quan hệ như ngoài mặt!

Nhưng mà, rốt cuộc có quan hệ như thế nào?!

Cô thật không tin, Tề Lăng Phong là con riêng của Tề Tuệ Phân!

Nếu như cô nhớ không lầm, Tề Lăng Phong nhỏ hơn Cố Tử Thần và Cố Tử Hàn một tuổi, cũng cùng ý nghĩa, sau khi Tề Tuệ Phân gả cho Cố Diệu Kỳ, sinh Cố Tử Thần và Cố Tử Hàn, Tề Lăng Phong mới ra đời. Cô cũng cảm thấy, nếu Tề Tuệ Phân cho Cố Diệu Kỳ mang cái sừng lớn như vậy ở trên đầu, bình tĩnh mà nói, dựa theo tính cách chủ nghĩa đàn ông của Cố Diệu Kỳ, làm sao có thể để cho Tề Tuệ Phân vẫn có thể ở lại nhà họ Cố, quản lý tất cả!

Đang nghĩ hăng say, tròng mắt Tề Lăng Phong hơi đổi, khóe miệng cười đến rất thân thiện, “Chị dâu đã về.”

Tề Tuệ Phân quay đầu, nhìn Kiều Tịch Hoàn, khóe miệng cũng mang theo ý cười, ôn hòa nói, “Hoàn Hoàn mau tới đây.”

Kiều Tịch Hoàn khôi phục cảm xúc, mím môi đi vào.

Cô tự nhiên ngồi bên cạnh Tề Tuệ Phân, Tề Lăng Phong liền nhìn chằm chằm vào Kiều Tịch Hoàn, ánh mắt rõ ràng tiết lộ tin tức, rõ ràng nói, xem kia, không phải chúng ta gặp mặt như vậy sao?!

Người đàn ông bẩn thỉu này!

Kiều Tịch Hoàn âm thầm cắn răng nhưng mà trên mặt lại tỏ vẻ rất sáng sủa, “Sao hôm nay Lăng Phong lại đến nhà chơi?”

“Mẹ gọi điện thoại cho nó tới. Lần trước không phải mẹ đã hỏi con sao? Mẹ nói có phải trợ lý đắc lực của Lăng Phong đã tự sát không, mẹ làm dì, thế nào cũng phải quan tâm một chút mới đúng.” Tề Tuệ Phân nói.

Kiều Tịch Hoàn nhìn Tề Lăng Phong.

Người đàn ông này chính là cố ý gọi điện thoại cho cô, đoán chắc cô sẽ không đến nơi hẹn, cố ý đùa chơi cô?!

Rất có cảm giác thành tựu sao?!

Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.

Dường như Tề Lăng Phong hiểu rõ biến hóa cảm xúc của Kiều Tịch Hoàn, khóe miệng anh cười cười, quay đầu lại nói với Tề Tuệ Phân, “Thật ra thì cháu rất tốt, rất nhiều chuyện đều có thể tự mình chịu đựng, dì không cần lo lắng như vậy cho cháu.”

“Cháu đứa bé này nói chuyện gì vậy, dì làm dì, khi cha mẹ cháu không còn ở đây, dì chính là bậc cha chú của cháu, đương nhiên phải quan tâm nhiều hơn. Cháu thật là, lâu như vậy không đến thăm dì một lần, cháu khiến cho lòng tốt của dì lạnh.” Tề Tuệ Phân tức giận nói.

“Về sau nhất định thường xuyên đến, khoảng thời gian trước quả thật bởi vì quá bận rộn.” Tề Lăng Phong liền vội vàng giải thích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status