Nữ phụ nhà giàu không nghĩ có được tình yêu

Chương 31: Say rượu kiếm chuyện



Sau khi rời khỏi đoàn phim, Dịch Dương đặt chân vào khách sạn của đoàn.

Phim trường gần đây có khá nhiều đoàn phim đến quay, khách sạn full toàn bộ phòng standard và phòng superior, chỉ còn một vài phòng deluxe.

*Khách sạn có 3 loại phòng tiêu chuẩn: thấp nhất là standard, kế là superior, sau đó là deluxe (phòng hạng sang). Nhưng những khách sạn hoặc resort từ 4 sao trở lên sẽ có thêm những phòng thuộc suite (siêu sang chảnh), thiết kế giống 1 căn hộ hạng sang, giá được tính ngàn đô trở lên.

Trợ lý Triệu Bân vẫn luôn chú ý sắc mặt của boss, chuẩn bị sẵn tinh thần, nếu boss không hài lòng, thì sẽ móc ra điện thoại đặt phòng tại một khách sạn xa hoa khác.

Nhưng ngoài dự đoán, chính là Dịch Dương cũng không có nói cái gì.

"10 giờ sáng mai trở về công ty."

"Ok, boss"

"Còn nữa, chuyện hôm nay tới nơi này, tôi không hy vọng còn có người khác biết." Đối mặt trợ lý đi theo mình 5 năm, Dịch Dương nói "Hứa Tân Di là vợ tôi, đã kết hôn hai năm."

Triệu Bân giật mình, quả nhiên giống như những gì anh đoán, nhưng đối mặt với boss, gặp biến không giật mình, vẫn bình tĩnh, thấp giọng đáp lại: "Tôi đã biết nên làm cái gì."

Dịch Dương khẽ gật đầu.

Triệu Bân rời khỏi phòng, thuận tay đóng cửa phòng.

Tuy rằng rằng chỉ là phòng deluxe tiêu chuẩn, nhưng cũng có một cái bàn làm việc được đặt ở gần cửa sổ, bàn làm việc đối diện với sô pha, phía sau sô pha có cái ban công, tổng thể còn tính rộng mở.

Triệu Bân đã sắp xếp sẵn laptop và những tài liệu yêu cầu xử lý khẩn cấp trên bàn, nhìn nhìn thời gian, rảnh rỗi không có việc gì, Dịch Dương ngồi vào bàn làm việc xử lý tài liệu.

Đồng hồ trên tường đi hết một vòng lại một vòng, thẳng đến khi ánh sáng ngoài cửa sổ từ từ chuyển thành màu đen. Lúc này Dịch Dương mới đứng dậy hoạt động cơ thể cứng đờ, mở toàn bộ đèn trong phòng lên.

7 giờ rưỡi.

Thời gian này đoàn phim hẳn là đã tan tầm.

Triệu Bân đứng ở bên ngoài phòng, gõ cửa, hỏi anh có cần đặt phòng dùng cơm tối hay không?

Dịch Dương nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Hứa Tân Di, nhưng Hứa Tân Di không tiếp.

"Đặt một bàn trước đi"

"Dạ."

8 giờ, cửa phòng bị gõ vang từ bên ngoài.

Nhanh như vậy đã tới rồi?

Dịch Dương nhướng mày, chầm chậm tới cửa, mở cửa phòng.

Ngoài cửa, đạo diễn Từ đứng đó kèm theo vẻ mặt mỉm cười.

Dịch Dương hơi ngẩn người, rồi sau đó mời ông vào phòng.

"Cảm ơn Dịch tổng rất nhiều, vì đã bớt trăm công ngàn việc đến đoàn phim thăm ban, không biết hôm nay sau khi tham quan xong, Dịch tổng có ý kiến gì đối với đoàn phim không?"

Hai người ngồi xuống trên ghế sô pha.

"Chưa nói tới ý kiến, tôi không phải người trong nghề, sao có thể khoa tay múa chân đối với công việc của đạo diễn Từ đây. Chiều nay náo loạn có chút không thoải mái, còn hy vọng đạo diễn Từ không cần để ý."

"Sao có thể, tôi cảm kích Dịch tổng còn không kịp nữa là."

"Chuyện đầu tư đạo diễn Từ cứ yên tâm, ở đoàn phim tôi đã nói rồi, Tôn tổng triệt bao nhiêu tôi đầu tư bấy nhiêu, sẽ không làm đạo diễn Từ phiền não về chuyện tài chính"

"Dịch tổng nói quá lời."

Dịch Dương cúi đầu vuốt ve nhẫn cưới ngón áp út, xoay vòng, không rõ muốn gì, cười nói: "Trước kia xem qua không ít phim truyền hình, đây vẫn là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến diễn viên đóng phim, đạo diễn Từ, kịch bản này hình như có khá nhiều cảnh ái muội thì phải?"

Đạo diễn Từ cười nói: "Hiện tại, nguyên tố tình yêu là chất kích thích chính trong phim truyền hình, đương nhiên phải có nhiều."



Dịch Dương không thể không gật đầu đồng ý, sau một lúc lâu mới nói: "Tình yêu là nguyên tố tất yếu, nhưng ái muội thì không được, tôi cho rằng mối quan hệ giữa những diễn viên vẫn nên bảo trì khoảng cách nhất định cho tốt. Nếu không ... Đoàn phim chuẩn bị thế thân làm cái gì?"

"Dịch tổng, vấn đề này ngài có khả năng không quá hiểu biết, đoàn phim chuẩn bị thế thân là để diễn thay diễn viên trong những cảnh có khả năng nguy hiểm, hoặc những cảnh không thể tự diễn được, còn những cảnh thân mật ......" Trong lúc vô tình, đạo diễn Từ thấy nhẫn cưới nằm gọn trong ngón áp út của Dịch Dương, lời nói bổng ngừng lại, ngẩn người một lúc lâu.

Liên hệ mọi việc xảy ra trong ngày hôm nay, cộng thêm những lời Dịch Dương vừa nói, ông như đã hiểu ra ý nghĩa sâu xa trong đó, nhưng vẫn còn một lớp sương mù mỏng.

"Ý của Dịch tổng là......?"

"Đạo diễn Từ, có một số việc nói trắng ra không có ý nghĩa" Dịch Dương nói "Tôi không quá thích nhìn thấy Hứa tiểu thư diễn những cảnh thân mật với nam diễn viên khác, tôi hy vọng từ nay về sau những cảnh đó không còn tồn tại nữa. Đạo diễn Từ có thể sử dụng thế thân giải quyết, tôi tin vào năng lực ứng biến của ông"

Chân tướng nào đó đã hiện dần ra, miêu tả khá sinh động.

Đạo diễn Từ là người thích ngóng chuyện, những chuyện trong giới giải trí, dù là chuyện những người ngoài biết hay không biết ông biết hết.

Nhưng cho tới bây giờ ông chưa từng nghe nói qua Hứa Tân Di đã kết hôn, hơn nữa người đó còn là Dịch Dương......

Không đúng, trước đó không lâu ông hình như có mơ hồ nghe qua tin đồn, nói chủ tịch Dịch thị ẩn hôn hai năm, mà đối tượng ẩn hôn chính là một nữ minh tinh trong giới giải trí.

Thoạt nhìn không phải không có lòi ra một chút tiếng gió, vẫn là có dấu vết để lại.

Cho nên, hôm nay ở đoàn phim, Dịch Dương là vì Hứa Tân Di *xuất đầu, không phải không có nguyên nhân.

*Xuất đầu: đứng ra bất bình vì người nào đó, giúp người đó không bị ức hiếp, bụp lại kẻ ức hiếp.

Chuyện này cũng mở ra thắt mắc nhiều năm trong lòng đạo diễn Từ, Hứa Tân Di bay nhảy ở giới giải trí nhiều năm như vậy, đắc tội không ít người, sao còn có thể tồn tại, không bị phong sát, ngược lại, càng ngày càng có nhiều tài nguyên càng ngày càng có nhiều *đại ngôn? Còn những người cô đắc tội không bị *phong sát cũng bị *tuyết tàng, không thì chuyển nghề, rời khỏi giới giải trí.

*Đại ngôn: đại diện hình ảnh lẫn tiếng nói cho nhãn hàng, thương hiệu nào đó.

*Phong sát: chặn mọi con đường trong ngành nghề, nói chung là thất nghiệp mãi mãi, không có một ai dám thuê người đó làm việc cho mình. Người bị phong sát có 2 con đường, 1 là chuyển ngành nghề, 2 là bỏ xứ ra đi.

*Tuyết tàng: tương tự như phong sát nhưng nhẹ hơn, có thể tìm việc ở nơi khác. Như ký hợp đồng với cty này, nhưng nơi đó không tìm việc cho diễn viên, ca sĩ hoặc người mẫu, để ăn không ngồi rồi. Người đó có thể tự tìm việc, không nhờ vào cty, hoặc, ngưng hợp đồng và chuyển sang cty khác.

Thì ra sau lưng có Dịch thị.

"Cái này......" Đạo diễn Từ chần chờ.

Dịch Dương từ từ nói: "Một bộ phim truyền hình hay cũng không nhất thiết phải dựa vào mấy cảnh thân mật để nâng cao rating, không phải sao?"

Đạo diễn Từ im lặng suy nghĩ một lát, ánh mắt dừng ở trên nhẫn cưới ngón áp út của Dịch Dương, cuối cùng thỏa hiệp, cười nói: "Dịch tổng nói không sai, một bộ phim truyền hình hay không nhất thiết phải dựa vào mấy cảnh thân mật để kéo rating, ngài yên tâm, tôi biết nên làm như thế nào."

"Vậy tôi xin cảm ơn đạo diễn Từ rất nhiều."

"Việc nhỏ."

Lại ngồi nói chuyện với đạo diễn Từ một lát, Dịch Dương nhìn thời gian, nét mặt có vài phần không kiên nhẫn.

Đạo diễn Từ nháy mắt sáng tỏ "Dịch tổng đừng lo lắng, đóng vai cổ trang tháo trang sức cùng tẩy trang khá là phiền toái."

Thật ra, hồi chiều, lúc còn ở đoàn phim, đạo diễn Từ thấy Dịch Dương đưa chìa khóa phòng cho Hứa Tân Di, cảm thấy việc lớn không tốt, tưởng Tân Di gặp *tiềm quy tắc, không ngờ còn mời chính mình. Hiện tại, nếu đã biết mối quan hệ giữa hai người, ông cũng không cần thiết tiếp tục ở lại đây đảm đương vai trò bóng đèn.

"Dịch tổng, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, đoàn phim còn có chút việc, tôi xin phép đi trước, về sau có thời gian, tôi nhất định mời Dịch tổng ăn một bữa cơm"



Dịch Dương cũng không giữ người, chỉ gật đầu "Được."

Đạo diễn Từ đi rồi, Dịch Dương lại đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, 9 giờ, Hứa Tân Di còn chưa có tới.

Thay quần áo yêu cầu hơn một tiếng?

Dịch Dương xụ mặt gọi điện cho cô, nhưng vẫn không ai nghe.

Cố ý lại đây thăm cô ta ... Còn cô ta thì ... Cô giỏi lắm, nửa ngày không thấy bóng người đâu, cọ tới cọ lui, cũng không biết đang làm cái giống gì.

Điện thoại vang lên.

Dịch Dương giương mày, cầm lấy di động, nhìn, ấn đường nháy mắt nhăn lại.

"Boss, đặt bàn thì ......"

"Chờ!" Giọng lạnh đến rớt một lớp da, hôm nay anh muốn nhìn thử xem, rốt cuộc khi nào Hứa Tân Di mới lại đây.

Triệu Bân không dám hỏi lại.

Lại đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, tiếng đập cửa mới thông thả ung dung vang lên.

Mở cửa, mùi rượu nồng nặc ập vào mũi.

Dịch Dương theo bản năng nín thở, ấn đường nhíu chặt nhìn người đứng trước cửa phòng.

Hứa Tân Di lẻ loi một mình đứng ở ngoài cửa, gương mặt ửng đỏ, môi đỏ thắm không tự giác khẽ nhếch, phối hợp với hô hấp đầy sốt ruột là lồng ngực phập phồng không ngừng lên xuống, gương mặt đầy mê mang mà nhìn Dịch Dương. Khóe miệng cong lên một độ cung mê người, đuôi lông mày khóe mắt quyến rũ dịu dàng là sau khi say rượu mới có.

Uống rượu?

Dịch Dương bình tĩnh đánh giá.

"Em tới rồi nè nha, đạo diễn Từ đâu rồi anh?" Hứa Tân Di bước lên phía trước một bước, như muốn nhướng đầu vói vào trong phòng xem một cái, nhưng vì uống nhiều quá, thân thể không chịu đại não khống chế, chỉ nghĩ cử động đầu, lại không nghĩ rằng đầu quá nặng, liên lụy dưới chân lảo đảo về phía trước, thân thể nhào lên.

Nhào vào trong ngực?

Dịch Dương nhanh tay lẹ mắt duỗi tay ôm cô, lúc này mới không để cô hun mặt đất thân yêu.

Anh không thích rượu, càng không thích mùi rượu.

Năm đó, cha của Dịch Dương không may gặp tai nạn xe qua đời, nghe nói là do tài xế uống rượu, va chạm với xe khác nên mới xảy ra bi kịch. Từ khi biết nguyên nhân này, mấy năm nay anh rất ít uống rượu, dù là ở trên bàn tiệc, cũng không dính vào một giọt.

Đến vị trí này của anh, anh không muốn uống cũng không ai dám buộc anh uống.

Nhào vào trong lòng Dịch Dương, cánh mũi ngửi được mùi rượu trên người Hứa Tân Di càng nồng, cộng với mùi nước cô dùng thường ngày, pha lẫn với nhau lại có một hương vị kỳ diệu, cũng không khó ngửi lắm.

"Uống say?"

Hai tay Hứa Tân Di quơ quơ tùm lum, bắt lấy cà vạt Dịch Dương, nắm chặt, giật xuống mượn lực đứng vững.

Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị nắm kéo cà vạt, Dịch Dương thiếu chút nữa bị Hứa Tân Di siết tắt thở.

"Hứa Tân Di!"

Hứa Tân Di che miệng, biểu tình khó chịu, vẻ mặt xin lỗi nhìn theo hướng cà vạt, từ dưới cho đến cổ, rồi tới mặt của Dịch Dương "Em xin lỗi, em có hơi chút choáng váng, đứng không vững, cũng có chút khó chịu nữa"

Dịch Dương tháo cà vạt tùy tay ném xuống mặt đất, thuận tay đóng cửa phòng lại.

Rầm một tiếng, âm thanh đinh tai nhức óc, làm cơ thể Hứa Tân Di run lên, dọa sốc, giật mình nữa ngày chưa hoàn hồn.

Trong phòng trống rỗng, mọi bóng đèn trong phòng đều bị mở ra, toàn bộ phòng sáng như ban ngày.

Hứa Tân Di nhìn lướt qua, kỳ quái hỏi anh "Phòng này của anh sao nhỏ quá vậy? Còn nhỏ hơn so với phòng tắm trong nhà, đạo diễn Từ đâu?"



"Đợi lâu không thấy cô tới, ông ta đi về trước rồi" Dịch Dương nhìn ấn đường cô nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết còn ruồi "Tối khuya rồi, cô còn uống rượu làm cái gì?"

"Em......" Đại não của Hứa Tân Di có chút trì độn, tạm dừng một lúc lâu mới nhớ tới "Tìm anh có việc nha, đạo diễn Từ đi rồi?"

"Đi rồi."

Hứa Tân Di ngẩn người tại chỗ, như một con ngốc, sau đó nói "Cũng đỡ, đi rồi cũng tốt."

Dịch Dương nhìn thấy cô nói năng lung tung như vậy, biết là đã uống không ít, đổ ly nước cho cô "Cô tìm tôi có chuyện gì?"

Hứa Tân Di không tiếp, mà chỉ nhìn ly nước kia.

Giống như đang tự hỏi ly nước kia là thứ gì.

Thấy cô như vậy, Dịch Dương đành phải nhét cái ly vào trong tay cô.

Hứa Tân Di ôm ly nước kia, chợt sực nhớ ra "Em nhớ ra rồi, hôm nay em tới tìm anh sinh em bé"

Nói chuyện hơn nửa tiếng với đạo diễn Từ cho đến bây giờ, anh cũng đã khát, tự đổ cho mình một ly nước, Dịch Dương nghe xong, trực tiếp phun ra tới.

Một phần nước bị sặc chảy thẳng vào khí quản, khiến anh cúi đầu không ngừng ho khan.

"Khụ khụ khụ...... Cô nói khụ khụ...... Nói cái gì?"

Hứa Tân Di nhìn Dịch Dương khom lưng không ngừng ho khan, hơi hơi mỉm cười, lui về phía sau vài bước, bắt trớn lao tới, nhào lên trên lưng Dịch Dương.

Dịch Dương còn đang sặc ho, bị Hứa Tân Di nhào lên một cái, thiếu chút nữa ôm hôn nền gạch, may anh giữ vững trọng tâm, ôm hai chân Hứa Tân Di đang dính chặt trên eo mình.

"Hứa Tân Di! Cô đi xuống cho tôi!"

"Không!" Hứa Tân Di hai tay ôm cổ anh, chết sống không bỏ "Ông nội nói muốn anh và em nhanh nhanh sinh em bé, ông nội nói anh dám không nghe hả?"

Cuối cùng Dịch Dương cũng thuận khí, nghe được lời này lại bị chọc tức đến cười ra tiếng "Cô không có say đúng hay không? Cô ở đây giả ngây giả dại với tôi có phải hay không?"

Anh càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Con nhỏ Hứa Tân Di này thích nhất mang vẻ mặt giả vờ vô tội ở trước mặt anh, hiện tại giả say rượu tới chỉnh anh?

Nghĩ còn rất hay.

Là chắc chắn anh sẽ không xuống tay đối với một con ma men phải không?

"Ok! Sinh, cô xuống dưới trước đi, xuống rồi chúng ta cùng sinh em bé."

Hứa Tân Di cưỡi ở trên lưng Dịch Dương giật mình ngẩn người.

Cô ôm cổ Dịch Dương, cằm đặt ở trên vai phải của nah, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn sườn mặt Dịch Dương "Anh thật sự muốn sinh em bé với em?"

"Đương nhiên." Anh dừng một chút, nói chắt nịch như lời thề son sắt, cho rằng có thể nghe được tiếng lòng đầy *khẩu thị tâm phi của Hứa Tân Di, nhưng......

*Khẩu thị tâm phi: nói một lời nghĩ một nẻo, lời nói phát ra từ miệng lại không giống những gì trong lòng nghĩ.

Một giây, hai giây, mười giây sau.

Mọi âm thanh đều tĩnh lặng.

"Cô......"

"Tên khốn nạn kia! Rốt cuộc tôi đã biết tại sao anh không chịu ly hôn với tô rồi, khẳng định là anh nhìn trúng sắc đẹp của bổn tiểu thư đây. Hiện tại thế nhưng còn muốn sinh em bé với tôi?" Hứa Tân Di đau khổ tột cùng mà gào "Anh không tự soi gương đi, anh xứng sao?!"

Dịch Dương: "......"

Anh nghiến răng nghiến lợi, nói từng câu từng chữ "Cô. Đi. Xuống. Cho. Tôi!"

"Không! Tên chó chết kia, tôi cho rằng anh chỉ có một chút hảo cảm với tôi mà thôi, không ngờ anh lại thật sự muốn ngủ tôi? Tôi nói cho anh biết, đêm nay không phải anh chết chính là tôi chết!!!!"

Bản thân bị người thương nhớ còn trở thành thịt heo nằm trên thớt, Hứa Tân Di nào còn có lý trí, tay chân ra trận còn chưa đủ, hận không thể biến thành chó cắn nát cổ anh.



"Hứa Tân Di, cô đi xuống cho tôi!" Tuy trên sàn gạch có trải thảm, nhưng quăng ngã cũng khá là đau.

Anh gở từng ngón tay Hứa Tân Di ra, muốn quăng cô xuống.

Nhưng Hứa Tân Di đâu thèm để ý mấy chuyện đó, tay chân không có sức lực lớn như Dịch Dương, nháy mắt đã bị khống chế, nhưng vẫn còn tức giận, bạ đâu cắn đấy, một ngụm gặm ở sau cổ anh.

Sau cổ tê rần, Dịch Dương hít hà một hơi, nhẹ buông tay, Hứa Tân Di trượt người xuống, hai người cùng lúc ngã vào trên giường.

Đau nhưng thật lại không đau, nhưng vì từ trên cao ngã xuống, Hứa Tân Di chỉ cảm thấy trước mắt là một khoảng trắng đen, sau khi lảo đảo lắc lư thật lâu mới phục hồi tinh thần lại, nhìn sắc mặt âm trầm trước mắt của Dịch Dương, yên lặng một giây, rồi sau đó giơ mười ngón tay lên, xòe bộ móng tay tuyệt đẹp được làm tỉ mỉ ra.

"Tên chó chết kia, hôm nay tôi liều mạng với anh!"

Một tư thế ' sói đói chụp mồi ', Dịch Dương ngã ra sau giường, may mắn nah tay chân mau lẹ, nhanh chóng bắt được bộ vuốt của Hứa Tân Di, lật người, lấy ưu thế tuyệt đối về hình thể và trọng lượng đè ép cô, hoàn toàn trấn áp Hứa Tân Di dưới thân.

"Anh muốn làm gì?" Tư thế này cực kỳ nguy hiểm, Hứa Tân Di có loại ảo giác nếu không làm gì sẽ bị tên chó Dịch Dương này ăn sạch sẽ.

Hai khuỷu tay co chặt ở trước ngực, tức giận, trừng mắt liếc Dịch Dương "Tôi nói cho anh, muốn tôi sinh con cho anh?! Hứ, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, nghĩ đều đừng nghĩ!

Dịch Dương bị chọc tức, cười "Cho nên cô vẫn luôn gạt tôi?"

Nghe được lời này, Hứa Tân Di nháy mắt yên tĩnh lại, bị cồn điều khiển đầu óc dần dần hoàn hồn "Em, em không có......"

Anh tiếp tục truy vấn: "Không phải cô nói cô thích tôi sao? Muốn sinh con với tôi? Vậy tại sao hiện tại lại không muốn sinh?"

Bản thân ý thức được có khả năng nói sai lời nói, Hứa Tân Di chột dạ nói: "Em...... Em có nói sao?"

"Cô nói"

Hứa Tân Di cắn môi dưới, gian nan vô cùng nói: "Em không có......"

"Vậy vừa rồi tôi nghe được chính là cái gì?"

"Là anh nghe lầm...... ? Đúng rồi! Em uống say, ông xã, người ta nói lời của ma men nói sao có thể tin?"

"Thôi được rồi, lời của ma men xác thật không thể tin, vậy hiện tại cô nói cho tôi, cô có nguyện ý sinh con cho tôi hay không?"

Tân Di lập tức mở miệng trả lời: "Không......"

Dịch Dương nhướng mày "Không muốn?"

"Cũng không thể nói như vậy, em đương nhiên nguyện ý sinh con cho anh, nhưng hiện tại còn chưa đến lúc."

"Là ai tự đưa tới cửa, hửm?"

Hứa Tân Di chớp mắt "Anh."

Dịch Dương cười "Trả đũa?"

"Em không có" Hứa Tân Di đầu óc nặng trĩu xoay vòng vòng 180 độ, làm hiện tại có chút buồn nôn "Ông xã, anh tin em đi, em rất muốn sinh con với anh, nhưng hiện tại em còn đang đóng phim, đợi diễn xong bộ này, chúng ta sẽ sinh em bé ngay, được không anh?"

Rõ ràng, Dịch Dương không tin "Cô say đến như vậy, sao tôi có thể tin lời cô nói? Có phải trong lòng cô vẫn luôn nghĩ muốn ly hôn với tôi hay không?"

"Sao, sao có chuyện đó được! Sao em có thể nghĩ muốn ly hôn với anh được kia chứ? Anh muốn em làm như thế nào anh mới tin lời em nói là sự thật?"

"Tỉnh rượu khẳng định cô sẽ không nhớ rõ bản thân từng nói cái gì."

"Nhớ rõ, em khẳng định sẽ nhớ rõ, như vậy đi, em quay video lưu lại chứng cứ bảo đảm cho anh, ok?" Cô nhìn xung quanh, trong lúc nhất thời không tìm được di động của mình, nhưng lại nhìn thấy di động của Dịch Dương đang nằm lẻ loi trên tủ đầu giường.

Vươn tay lấy di động lại, mở ra chức năng camera video, nhìn thẳng vào màn hình di động, nói: "Tôi, Hứa Tân Di, ở chỗ này bảo đảm, đợi sau khi tôi quay xong bộ phim này, nhất định sẽ sinh cho Dịch Dương mấy đứa con trắng trẻo mập mạp!"

Nói xong muốn tắt video ngay.



Dịch Dương nhanh tay nắm lấy cổ tay cô.

"Cô yêu tôi sao?"

"Yêu, yêu anh, yêu anh, yêu anh nhất trên đời!"

"Vậy cô có muốn ly hôn với tôi không?"

Đầu Hứa Tân Di lắc như trống xoay "Không ly, không ly, đánh chết cũng không ly!"

"Là lời nói thật tình?"

"Thật tình! Còn thật hơn so với nhẫn kim cương em tự mua!"

Lúc này Dịch Dương mới vừa lòng, lấy điện thoại di động lại, sau khi lưu lại video, đứng dậy ngay.

Thấy Dịch Dương đứng lên, Hứa Tân Di vội vàng tránh xa cái giường, nơi tràn ngập nguy cơ nguy hiểm.

Nhưng cô xem nhẹ cơn say của mình, đột nhiên đứng dậy, chỉ làm đầu óc cô cảm thấy trời đất quay cuồng, yếu đuối mong manh dựa vào trong lòng ngực Dịch Dương.

"Hứa Tân Di, đừng nói là cô ......"

"Ụa ――"

Lời nói đột nhiên im bặt.

Dịch Dương duỗi tay ôm Hứa Tân Di vào trong ngực, gân xanh thái dương giật tưng tưng, sắc mặt trắng xanh đan xen, sử dùng lực tự chủ cực mạnh và lực tự khống chế của mình kìm nén cơn giận, nhịn rồi lại nhịn, nhịn lại nhẫn, mới không quăng Hứa Tân Di ra.

"Rốt cuộc cô uống bao nhiêu vậy?!"

――――

Ngày kế, tia nắng mặt trời đầu tiên bên ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào trong phòng, trên giường, Hứa Tân Di đang nằm ngủ ngon, từ trong mơ chuyển tỉnh.

Đập vào mắt là một màu trắng tinh, đại não truyền đến cảm giác khó chịu, làm cả người cô đều không thoải mái.

Mạnh mẽ chống lại cơ thể suy yếu không có chút sức lực, từ từ ngồi dậy, trên giường đệm chăn hỗn độn, một mớ lộn xộn.

Hứa Tân Di giật mình, trang trí của căn phòng này không giống căn phòng đoàn phim đăng ký cho cô.

Sao lại thế này, đây là nơi nào?

Nhìn quanh bốn phía, trên giá áo trước tủ quần áo treo hai bộ tây trang, nhìn qua có chút quen mắt.

Hình như là của ...... Dịch Dương?

Đây là phòng của Dịch Dương sao?

Từ từ, tại sao mình lại ở trong phòng của Dịch Dương?

Hứa Tân Di mở chăn sang một bên, đang chuẩn bị đứng dậy, lại phát hiện cơ thể mình phía dưới đệm chăn thế nhưng đã thay váy ngủ sạch sẽ thoải mái từ lúc nào mà cô không hề hay biết.

Chiếc váy ngủ này không phải của cô.

Có người thay giúp cô?

Là ai thay? Tại sao lại thay?

Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?

Hứa Tân Di xoa xoa cái đầu tổ quạ đau như búa bổ bị dư chấn sau cơn say như chết kia, hoảng hốt nhớ tới từng đoạn ngắn xảy ra vào tối hôm qua. Sau khi kết thúc công việc ở đoàn phim, vì chỉnh Dịch Dương, nên đặc biệt nốc rượu, nghĩ giả say đì tên chó kia một trận.

Trời đất chứng giám, tối hôm qua trước khi tới phòng Dịch Dương thật sự chỉ uống lên có một chút! Chỉ có một chút mà thôi!

Nhưng tại sao mọi chuyện xảy ra tối hôm qua một chút ấn tượng cô đều không có?

Mất đi ký ức làm lòng cô loạn như ma.

Cô vội vàng cầm lấy di động bên gối, mới vừa mở màn hình, thì phát hiện có hai tin nhắn đến chưa mở.

Đều đến từ Dịch Dương.



―― Gửi cho cô video tối hôm qua cô yêu cầu ghi lại.

Video ... Tối hôm qua?

Còn là cô yêu cầu?

Cái gì video?

Hứa Tân Di run rẩy hai tay, mở khóa, mở tin nhắn đầu tiên, là đoạn video ngắn mà Dịch Dương gửi, trên màn hình là dòng chữ: Hứa Tân Di.avi.

Hết chương 31

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.2 /10 từ 18 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status