Hãy cho nhau một lối thoát

Chương 423

Không ngờ Lê Hân Dư không trúng kế, vẻ mặt của Lâm Dĩ Thuần thoáng chốc dữ tợn nhưng rất nhanh liền trở lại như ban đầu.

Cô ta đứng thẳng người dậy, cầm lấy điện thoại, giả vờ bình tĩnh: "Tôi chỉ kể cho cô nghe chuyện của năm đó, cô không tin thì tôi cũng không có gì để nói".

"Câu chuyện đầy sự sơ hở".

Biết mục đích của Lâm Dĩ Thuần đến đây là kích động mình, lại nghe những lời Lâm Dĩ Thuần cố ý nói làm bản thân khó chịu, ngược lại Lê Hân Dư dần bình tĩnh: "Ngoài một tấm hình chụp chung mơ hồ không rõ, cũng không thể chứng minh chuyện gì khác".

Lâm Dĩ Thuần hừ lạnh nói: "Cô chỉ lừa mình dối người mà thôi, nếu như chủ tịch Lăng không đủ yêu chị tôi, làm sao có thể để chị ấy sinh con. Cô đã phá hỏng tình cảm của chị tôi và chủ tịch Lăng, bây giờ cô không dám thừa nhận thì thôi đi, không cần phải phủ nhận quá khứ đó".

Lê Hân Dư đã vạch trần lời nói dối vụng về của cô ta một cách đơn giản: "Cô làm sao biết lúc đầu chị gái cô và Lăng Diệu rất yêu thương nhau? Nếu cô đã có tinh thần chính nghĩa bảo vệ tình cảm của chị cô như vậy, sao lúc trước ở tập đoàn Lăng Thị lại có mặt mũi mà đồng ý làm vợ bé của chủ tịch Lăng?".

Mặt Lâm Dĩ Thuần đỏ bừng lên.

Thật ra Lê Hân Dư không ngốc, thậm chí còn có thể nói là cực kỳ thông minh, nếu không thì cũng sẽ không một mình ở nước ngoài và có thể lấy được tấm bằng thạc sĩ với thành tích tốt.

Chỉ là cô được Lăng Diệu bảo vệ quá kỹ, có rất nhiều việc chưa kịp suy xét thì đã kết thúc rồi.

Chỉ cần cho cô thời gian, để cô yên tĩnh, cô cũng có thể tự mình xử lí rõ ràng rất nhiều việc, không dễ để bị khiêu khích.

"Lâm Dĩ Thuần, ban đầu vốn dĩ cô không biết mối quan hệ của Lăng Niệm Sơ với Lăng Diệu, cũng không biết mối quan hệ của chị cô với Lăng Diệu, sau khi cô ấy chết, cô đã vô tình phát hiện ra những chuyện này.Bây giờ cô cố ý nói những lời này để kích động tôi, là muốn tôi sinh non sao?"

Trong phòng bệnh vốn dĩ không có thiết bị nghe trộm, thậm chí Lăng Diệu âm thầm cài đặt thiết bị giám sát ở cửa cũng không chứng minh được điều gì.

Nói cho cùng Lâm Dĩ Thuần chỉ qua đây nói một câu, căn bản không đụng đến cơ thể cô.

Cho dù là sinh non cũng chỉ có thể trách bản thân Lê Hân Dư tâm trạng không ổn định, không chăm sóc tốt cho con mình.

Lâm Dĩ Thuần tuyệt đối không thừa nhận: "Tôi vẫn đang đợi đứa con trong bụng cô cứu lấy Niệm Sơ, tôi làm sao có thể khiến cô sinh non".

"Nếu như tôi không sinh non, tất nhiên phải lấy mẫu tuỷ ghép cho Lăng Niệm Sơ, nếu như ghép tuỷ thành công, Hách Ánh căn bản không thể để tôi và con tôi rời khỏi nhà họ Lăng.Nếu như lấy tuỷ ghép thất bại, Lăng Niệm Sơ không sống được, đứa con trong bụng tôi chính là cháu đích tôn của nhà họ Lăng, Hách Ách càng sẽ không để con cháu của nhà họ Lăng lưu lạc ở bên ngoài".

Lần này Lăng Diệu không xuất hiện, cô đã nghĩ nhiều rồi. Những mảnh ghép trong đầu từng chút một ghép lại với nhau, có lẽ cô cũng có thể đoán được sự thật là như thế nào.

"Nếu như đứa con trong bụng tôi không giữ lại được.Hách Ánh nhất định cảm thấy tôi quá hẹp hòi, bởi vì không muốn cứu Lăng Niệm Sơ mà tính toán so đo chỉ lí chút một, cuối cùng đến con của mình cũng không thể giữ được.Không có ai sẽ mong nhà mình có một người con dâu độc ác hại người hại chính mình".

Lâm Dĩ Thuần không muốn để cô sinh con ra.

Chỉ cần đứa con trong bụng cô biến mất, Lãm Dĩ Thuần mới có cơ hội.

Không ngờ Lê Hân Dư sẽ thông minh như vậy, trong chốc lát đã đoán được suy nghĩ của mình, nhưng cô không thể thừa nhận: "Cô nói bậy, nếu như con của cô không còn, Niệm Sơ ít nhất còn có một phần cơ hội sống tiếp.Niệm Sơ là đứa con duy nhất của chị, tôi không thể để Niệm Sơ mất đi".

"Nếu như cô có thể có được tất cả của chị cô, sự sống chết của đứa trẻ này, đối với cô mà nói thật ra đều không quan trọng như vậy".

Lê Hân Dư bình tĩnh vạch trần những tâm tư ác độc mà cô ta giấu kín trong lòng: "Cô không những không vì chị cô mà lấy lại công bằng, cô thậm chí còn ngưỡng mộ đố kị với chị cô".
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status