Hệ thống chém gió: Thần chém gió

Chương 206: “Lương tâm! Không phải sờ ngực!”


Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Nay có Quách Minh Vũ mở đầu, tiếp theo là người thứ hai, một cậu tai dáng cao mà gầy nhom.

- Chào mọi người. Có không ít là bạn cũ, cũng có không ít bạn mới. – Hắn đứng dậy, tự giới thiệu: - Tên tôi là Dương Ngọc Phát, chuyên ngành công trình lượng tử đại học Thanh Hoa, hiện tại làm giám đốc bộ nghiên cứu và phát triển công ty khoa học kỹ thuật công nghiệp nặng Thiên Áo. Bây giờ chủ yếu nghiên cứu về lĩnh vực thông tin vô tuyến ngành đường sắt, có thể miễn cưỡng xem như là nhân viên nghiên cứu khoa học, kiếm chút tiền lương ăn cơm. Ha ha…

Thông tin vô tuyến đường sắt! Nghề này trâu bò đấy! Cao cmn cấp!

Trương Tiểu Kiếm giơ cao ngón cái lên:

- Lợi hại!

Nay đã có hai người rồi, tiếp theo là người thứ ba. Lần này là một cô gái xinh đẹp.

Chiều cao chừng 1m65, mặc một chiếc váy màu trắng sữa, tay cần ví Chanel, một cô gái rất tinh xảo.

- Tên tôi là Lã Oánh Oánh, học ngành tiếng Trung đại học Thanh Hoa. – Cô nương kia mỉm cười rất ngại ngùng: - Bình thường thích đọc chút tiểu thuyết, ngẫu nhiên viết một vài thứ như tùy bút các loại, xem như là thanh niên văn nghệ đi. Đến nay cũng chỉ xuất bản mấy cuốn sách thôi, tổng lượng tiêu thụ chừng năm trăm ngàn cuốn, coi như tạm được. Gần đây đang nghiên cứu về lĩnh vực tiểu thuyết internet. Nếu có ai trong số mọi người có hứng thú thì có thể tán gẫu với tôi.

Hey yoo, đây là một nữ thanh niên văn nghệ nhá!

Mọi người bình thường sẽ không có sức chống cự với kiểu phụ nữ như vậy, nhất là nam sinh, vỗ đến mức đau hết cả tay, liên tục khen ngợi trầm trồ:

- Hay! Giỏi quá!

- Sách bán được năm trăm ngàn cuốn có thể xem như sách bán chạy chứ nhỉ?

- Đó là đương nhiên rồi! Có hi vọng có thể cải biên thành phim đấy!

- Ai có con đường về phim ảnh có thể giúp mỹ nữ được không?

Dù sao cũng là hội ái hữu Thanh Hoa Thiên Đại, mọi người đến đây tuyệt đối không phải đơn thuần chỉ chém gió mà thôi.

Kỳ thật mục đích chân chính lại càng nghiêng về hướng mở rộng nghiệp vụ thôi.

Ví dụ như Lã Oánh Oánh, nếu như sách xuất bản của cô đã bán được năm trăm ngàn cuốn, vậy thì rất có khả năng được cải biên thành phim truyền hình hay điện ảnh. Một khi trong số những người đang ngồi đây có mối liên quan đến phương diện này, vậy thì có thể xem như là mở rộng nghiệp vụ.

- Thầy. – Tiêu Thần Tâm hỏi nhỏ: - Đại mỹ nữ nha! Thầy có mối nào không? Giới thiệu tí đi! Lỡ như người ta coi trọng thầy thì sao?

Trương Tiểu Kiếm không biểu cảm nhìn cô:

- Trước khi nói chuyện, em có dám sờ lương tâm của mình không hả?

Tiêu Thần Tâm lại đặt thẳng tay lên ngực:

- Là thế này hả thầy?

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tổ sư nó chứ mày đừng có lái xe như điên thế được không hả?! Được không hả?!

- Lương tâm! – Trương Tiểu Kiếm điên tiết: - Không phải sờ ngực!

- Nhưng mà lương tâm của người ta nằm ở vị trí này mà? – Tiêu Thần Tâm ngây thơ vô số tội nói: - Không sờ đây thì sờ chỗ nào?

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Kiếm ca rất buồn bực! Kiếm ca không muốn nói chuyện!

Tiếp theo là người thứ tư. Lúc này là Sở Phi đứng dậy. Trong số những người ở đây, hắn thuộc loại đẹp trai, nhưng bàn về bản lãnh thì hắn chỉ có thể miễn cưỡng coi như không mất mặt thôi.

- Tên tôi là Sở Phi, tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh đại học Thanh Hoa. Nói thật xấu hổ, hiện tại mới từ chức ở Long Đằng quốc tế, bây giờ xem như là kẻ thất nghiệp. Nếu mọi người có vị trí nào ngon thì hãy nhớ đến tôi một chút nhé! Ha ha…

Sinh viên xuất sắc tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh Thanh Hoa! Đây chính là ngành hot đấy! Lúc này, có người ngồi dưới trêu đùa:

- Lão Sở đừng có khiêm nhường nữa! Khai thật đi, ông đã lời được bao nhiêu tiền lúc còn bán nhà ở Long Đằng quốc tế? Ít nhất cũng phải có một triệu chứ?

- Đâu được nhiều thế. – Sở Phi trực tiếp tâng bốc Tô Mai một chút: - Tôi thì chỉ coi như là hạng thường thôi, hơn sáu trăm thôi. Đại mỹ nữ Tô Mai của chúng ta mới là quán quân sales chân chính nhé, bây giờ ít nhất cũng hơn triệu rồi, mạnh hơn tôi nhiều.

- WOW! – Cả đám bắt đầu ồn ào: - Tô đại mỹ nữ thật giỏi! Còn chưa tốt nghiệp mà đã kiếm được cả triệu bạc rồi, không thể so được không thể so được nha!

Tô Mai bị cả đám trêu chọc đến mức đỏ mặt, lắc đầu nói:

- Không có khoa trương như vậy đâu. Thực ra thì chỉ xem như là kiếm tiền tức thời thôi, bây giờ hiển nhiên là không còn ổn nữa rồi. Mọi người nói nữa sẽ khiến mình xấu hổ lắm ấy. Hôm nay mình đến đây chủ yếu là để gặp gỡ các đàn anh, đừng có làm khó mình nữa mà.

Thấy bộ dáng kiều diễm hơn cả hoa tươi của Tô Mai, cả đám sói lập tức mê hết cả hồn, đồng thời vỗ tay:

- Thế thì đại mỹ nữ Tô Mai cũng là một con người tài ba đấy! Mọi người vỗ tay! Sau này có cơ hội nào ngon phải nghĩ tới người ta nhiều hơn nhé!

Tiếp theo là người khác lại tự giới thiệu.

Cả đám nhanh chóng tự giới thiệu xong, sau đó ánh mắt mọi người đều tập trung đến trên người Trương Tiểu Kiếm.

Đối với Kiếm ca Trương Tiểu Kiếm, Sở Phi tuyệt đối là người sợ nhất trong đám ở đây.

Đậu xanh rau má tuy rằng thằng này cái đéo gì cũng không được, nhưng lại có thể nắm chặt tiết tấu đến bay lên. Nếu không có người chọc tới hắn thì thôi, chỉ sợ trong đám này có đồng đội nào ngu như lợn, có mắt không tròng nhất định đòi trêu chọc hắn, vậy cơ bản là xong cả bàn đồ ăn luôn…

“Ông trời phù hộ hi vọng đừng có xảy ra chuyện gì!” Sở Phi cầu nguyện liên tục: “Nhất định đừng có đồng đội như lợn xuất hiện! Nhất định nhất định!

Trong vẻ mặt sợ hãi của Sở Phi, Trương Tiểu Kiếm chậm rãi đứng dậy.

- Tên tôi là Trương Tiểu Kiếm, tốt nghiệp đại học… Nhất định là kém xa Thanh Hoa với Thiên Đại. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Cũng là nhân viên sales bất động sản của Long Đằng quốc tế, lúc trước là đồng nghiệp của Sở Phi với Tô Mai. Hiện tại là giáo viên, dẫn theo một lớp. Tóm lại thì tàm tạm thôi. Miễn cưỡng đủ ăn cơm thôi.

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đồng thời gật đầu.

Uhm, xem ra trên bàn này chỉ có hắn là hơi kém chút. Nhưng không sao cả, vốn chẳng quen biết gì, không cùng trong giới, dù sao cũng chẳng có ai thật sự để ý đến hắn. Các nam sinh ở đây chỉ quan tâm tới Tiêu Thần Tâm mà thôi…

Dẫu sao thì cũng rất khó mới có thể gặp được một cô bé xinh đẹp đến vậy…

- Thầy. – Tiêu Thần Tâm chọc chọc Trương Tiểu Kiếm: - Thầy làm gì mà kín tiếng quá vậy? Sao thầy không nói những thân phận khác?

- Nói gì? – Trương Tiểu Kiếm bĩu môi: - Nói thầy là đại ca xã hội đen? Hay là nói thầy xem phong thủy? Không bằng nói thầy là bậc thầy Thái Cực?

Tiêu Thần Tâm: “…”

- Cũng đúng…. – Tiêu Thần Tâm gật đầu: - Lại nói thầy cũng chỉ có hai thân phận này có thể nói ra được thôi. Mấy cái khác hiển nhiên là sẽ không có ai tin tưởng cả…

Trương Tiểu Kiếm giới thiệu xong, dù sao mọi người cũng chẳng thèm quan tâm đến hắn, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tiêu Thần Tâm. Quách Minh Vũ cười nói:

- Em gái ơi, em cũng giới thiệu chút đi. Mọi người còn chưa biết tên em là gì đâu. Giới thiệu xong, có gì bọn anh cũng có thể giúp đỡ một chút.

- Dạ vâng. – Tiêu Thần Tâm uyển chuyển đứng dậy: - Tên em là Tiêu Thần Tâm, hiện tại học lớp 11, là học sinh của Trương lão sư. Sở thích của em là ca hát nhảy múa, ngẫu nhiên cũng luyện Thái Cực các loại… Còn thành tích học tập thì tàm tạm thôi. Ước mơ của em là thi đậu Thanh Hoa!

Hey yoo, cô bé này sáng sủa, khiến người ta yêu thích nhé!

Mặt xinh đẹp!

Còn thích ca hát nhảy múa!

Cả đám sói lập tức xanh mắt, duỗi hết cả cổ, nói:

- Tâm Tâm nè, em có bạn trai chưa?

- Có chứ! – Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm liếc Trương Tiểu Kiếm: - Bạn trai của em chính là thầy Trương Tiểu Kiếm đó!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Con nhóc xấu xa chỉ ngại thiên hạ không loạn nhà mày! Xem hôm nay anh không đánh nát mông mày luôn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status