Hệ thống chém gió: Thần chém gió

Chương 317: Đù mẹ! Bự quá vậy!


Nhóm: TTTV

Bây giờ nhiệm vụ của Trương Tiểu Kiếm là phải nhanh chóng bán khối vàng kia. Dù Tiêu Thần Tâm có rất nhiều tiền thật, nhưng bản thân hắn tài giỏi như vậy cần quái gì phải nhờ vả đàn bà, chuyện này mà đồn ra ngoài thì mất cả uy…

Do đó Trương Tiểu Kiếm tìm đại một cái túi nilong đen để tránh sự chú ý của những người trên phố, rồi bước vào một tiệm vàng mà hắn đã tìm hiểu kỹ từ trước.

Tiệm vàng Tụ Phúc Lâu.

Ừm, cửa hàng tiêu thụ vàng nổi tiếng trong nước của Đại Liên, số vàng lớn như vậy- Vàng khối, khẳng định là phải đến những cửa hàng lớn mới có thể đổi được

Không biết có bị ép giá hay không …

Bọn họ dám à!

Nếu bọn họ thật sự dám ép giá thì ngày mai ông đây sẽ đẩy một quả cầu vàng đường kính một mét đâm tanh bành cửa hàng luôn!

Có ngón tay vàng là ngầu lòi như vậy đó!

Đến đê, đên mà cắn ta đê!

Bước qua cánh cửa lớn của tiệm vàng, Trương Tiểu Kiếm trực tiếp đi đến sảnh lớn giao dịch vàng. Các giao dịch ở đây đều là sản phẩm đầu tư vàng như vàng đúc, vàng lượng.

Đúng là nơi mình cần tìm.

-Xin chào tiên sinh, xin hỏi có việc gì ạ?- Vừa trông thấy Trương Tiểu Kiếm đi đến thì một nhân viên của tiệm vàng liền mở miệng hỏi.

-Đến bán vàng.- Trương Tiểu Kiếm bình tĩnh trả lời một câu.

-Vâng, thưa tiên sinh.- Nhân viên cười ha ha hỏi:

-Xin hỏi tiên sinh định bán ra bao nhiêu lượng vàng ạ?

Trương Tiểu Kiếm lôi khối vàng từ trong túi nilong ra để lên trên quầy nói:

-Cái này.

Hệ thống: “ Điểm khiếp sợ +436 đến từ Đinh Vân! Xuất sắc!”

Trời đất chứng dám, Đinh Vân đã làm việc ở đây sáu năm nhưng đây thật sự là lần đâu tiền cô nhìn thấy một khối vàng lớn đến như vậy…

Điều mấu chốt là mẹ nó hình dáng của thỏi vàng này trông như cục gạch!

Giỡn nhau hả mậy?!

Mẹ cha tên dở nào lại làm thỏi vàng thành cái hình dạng này vậy? Chắc bị bệnh thần kinh rồi!

-Xin tiên sinh đợi một chút, tôi sẽ đi gọi giám đốc đến ngay ạ.- Một khối vàng lớn đến vậy, Đinh Vân không thể tự xử lý được, lập tức gọi điện thoại nói:

-Giám đốc Triệu, giám đốc Triệu có đó không ạ? Ngài màu xuống đây nhanh một chút, có người muốn bán vàng!

Lúc này tất cả mọi khách hàng xung quanh đến chuẩn bị đầu tư đều bị thỏi vàng lớn này làm cho kinh ngạc không thôi. Cả đám ào ào xúm lại, chuẩn bị hóng hớt.

Hiệu quả mà mình mong muốn chính là đây.

Có nhiều lúc có càng đông người xem thì mới càng không sợ bị chịu thiệt thòi. Nếu tiệm vàng này mà dám lừa bịp gì thì sau này khỏi cần nghĩ đến chuyện làm ăn gì nữa luôn!

Rất nhanh sau đó một người đàn ông trung niên đeo kính đi tới.

Người đàn ông mặc một thân Âu phục chỉnh tề thẳng tắp, vừa đi vừa nói:

-Tiểu Đinh, Có chuyện gì mà gấp gáp thế? Có biết là bình thường tôi rất bận rộn không?

Sau đó ông ta nhìn đến thỏi vàng nguyên khối đó…

Hệ thống: “ Điểm khiếp sợ +218 đến từ Triệu Huy!”

-Đù má! Bự quá vậy!- Toàn thân Triệu Huy như ngây ngốc! Trực giác nói với ông ta rằng, hôm nay là một cuộc làm ăn lớn!

Thực tế mà nói thì thân làm giám đốc tiệm vàng như Triệu Huy đã được chứng kiến rất nhiều chuyện rồi. Nhưng một khối vàng lớn đến nhường này…

Mẹ nó không biết nặng bao nhiêu cân đây?

Trời đất chứng dám đây là lần đầu tiên Triệu Huy có suy nghĩ là một khối vàng nặng bao nhiêu kilogam…

-Xin tiên sinh đợi một chút, đợi tôi kiểm tra một chút.- Ông ta nói xong thì lấy ra một cái kính to, cẩn thận tỉ mỉ soi xét, vừa xem vừa cảm thán nói.

-Thật đúng là mở rộng tầm mắt, một khối vàng ròng như vậy mà lại được đúc thành hình viên gạch…

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đúc thành hình viên gạch cái gì, nó vốn dĩ là biến từ cục gạch ra mà!

-Thế nào.- Trương Tiểu Kiếm cười ha ha hỏi.- Không có vấn đề gì chứ?

-Không có vấn đề gì!- Triệu Huy thu lại cái kính lúp, sau đó nói:

-Tiên sinh, khối vàng này của ngài có tính chất rất được, nhưng do nó thực sự quá lớn cho nên chúng tôi phải đo nguyên tố vàng của nó một chút. Vẫn phải xin ngài đợi chúng tôi thêm một lúc.

-Được.- Trương Tiểu Kiếm ngồi lên trên chiếc ghế cao nói.- Mọi người cứ kiểm tra tự nhiên, tôi chỉ quan tâm xem có đổi ra tiền được không thôi.

-Chỉ cần là vàng thật thì tiền không thành vấn đề.- Triệu Huy cười nói.- Cửa hàng vàng của chúng tôi vốn đứng thứ ba trong nước nên hoàn toàn có thể điều động tiền mặt được.

Ông ta nói xong thì cầm khối vàng đó đi vào phòng kiểm định.

Đặt cẩn thận khối vàng, bắt đầu kiểm tra.

-Nguyên tố vàng của khối vàng này là…- Triệu Huy nhìn số liệu hiển thị trên màn hình, càng nhìn càng ngạc nhiên nói.- 99.999%! Trời ơi! Một khối vàng lớn như vậy lại là vàng ròng nguyên chất vàng mười vạn! Quá khủng khiếp rồi!

Bình thường mà nói tên gọi của từng loại vàng dựa vào độ nguyên chất của nó. Ví dụ như độ nguyên chất đạt 99% thì gọi là “ vàng mười”, độ nguyên chất đạt 99.9% thì gọi là “ vàng nghìn”, độ nguyên chất đạt 99.99% thì gọi là “ vàng vạn”, độ nguyên chất đạt đến 99.999% thì có thể gọi là “ vàng mười vạn”, hoặc là “ vàng nguyên chất cao.”

Dưới tình hình bình thường thì rất khó gặp được loại vàng nguyên chất cao như thế này. Không ngờ ở đây lại có một khối vàng to như viên gạch lại còn là vàng mười vạn!

Giống hệt như mơ vậy!

Quá khủng rồi!

-Tiên sinh, khối vàng này của ngài rất tốt, cửa hàng của chúng tôi có thể mua lại.- Sau khi có kết quả kiểm định, ánh mắt nhìn Trương Tiểu Kiếm của Triệu Huy đã hoàn toàn thay đổi:

-Nếu ngài muốn nhanh chóng giao dịch, có thể bán theo giá vàng hiện tại. Nhưng do khối vàng này là vàng mười vạn cho nên chúng tôi có thể dựa theo giá cả hối đoái thị trường 1:1, tiên sinh thấy thế nào?

-Được.- Trương Tiểu Kiếm gật đầu nói:

-Cân trọng lượng đi.

-Vâng.- Triệu Huy bắt đầu mang đi cân.

Khối vàng của Trương Tiểu Kiếm có kích thước nung dính tiêu chuẩn là 240x115x53mm, thể tích tính được đạt 1462.8 centimet khối.

Tỉ trọng của khối vàng đạt 19.26g mỗi centimet khối, khấu trừ đi ít nhất một vài góc cạnh của khối vàng thì tính toán cuối cùng tổng cộng đạt 28111.896 lượng.

-Tiên sinh.- Triệu Huy tính toán rất nhanh rồi nói:

-Tổng cộng là 28111.896 lượng, với giá vàng hiện tại là 268 tệ một lượng thì tổng cộng là 7533988.13 tệ, ngài xem đã được chưa?

Vừa nghe thấy con số này thì xung quang lập tức nháo nhào các âm thanh bàn tán.

“ Điểm khiếp sợ +188! +218! +168! +222!”

Một khối vàng như vậy đổi được những bảy trăm năm mươi vạn, Trương Tiểu Kiếm rất thỏa mãn, nhưng vốn là người có ngón tay vàng nên gương mặt vẫn giữ sự bình tĩnh rút thẻ ngân hàng ra nói:

-Được, tiền chuyển vào tài khoản của tôi đi.

-Vâng ạ.

Phải nói tiệm vàng lớn làm ăn rất là ngay thẳng. Vàng là vàng thật, trọng lượng lại rất cao, đương nhiên sẽ giao dịch nhanh gọn lẹ.

Cho nên lúc Trương Tiểu Kiếm nhận lại thẻ ngân hàng, đã trở thành một phú ông bảy trăm vạn rồi.

Một đám người phía sau đều nhìn Trương Tiểu Kiếm với ánh mắt ngưỡng mộ không thôi. Người trẻ tuổi này, quá khủng!

Coi như hôm nay đã nhận đủ tiền rồi, tiếp theo nên làm việc chính thôi.

Trương Tiểu Kiếm trực tiếp lôi tấm bùa may mắn từ trong túi áo ra nói:

-Giám đốc Triệu, bùa may mắn, có muốn tìm hiểu một chút không? Có thể đem lại may mắn cho ông đó! Mười tám tệ một tấm, đảm bảo giúp ông làm ăn thêm phát đạt!

Triệu Huy nhìn nhìn Trương Tiểu Kiếm rồi lại nhìn tấm bùa may mắn đó…

Ngài chính là vận may lớn nhất của tôi rồi! Vụ làm ăn vừa rồi tôi kiếm được ít nhất cũng phải sáu vạn!

-Tôi mua!- Triệu Huy không nói hai lời lập tức rút tiền ra nói:

-Cho tôi hai cái!

-Tôi cũng mua, tôi cũng mua!

Mọi người xung quanh đều nháo nhào vây quanh Trương Tiểu Kiếm như vây quanh thần tượng. Bùa may mắn mà thần tượng bán, lại còn không đắt thì đương nhiên là phải mua rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status